Vạn Linh Chi Chủ

Chương 107



Nắm chặt Xích Long Thương trong tay Vương Minh nhìn chằm chằm vào các bóng đen đứng xung quanh mình, cho dù biết chuyến này lành ít dữ nhiều nhưng hắn chưa bao giờ có suy nghĩ là sẽ bỏ mặc đồng đội của mình ở lại.

Thiên Ma ở một bên thủ thế chờ sẵn đợi thời cơ thích hợp sẽ đưa bọn họ đến nơi an toàn, lần đột nhập tế đàn và phá hoại kế hoạch của Hắc Nguyệt Giáo khiến hắn nhận ra rằng khả năng của Thiên Ma cũng có giới hạn.

Thay vì sử dụng lung tung rồi khiến bản thân rơi vào tình trạng nguy hiểm thì để Thiên Ma ẩn nấp một bên rồi ra tay vào thời khắc quan trọng có thể đem lại những hiệu quả bất ngờ.

Cả người Vương Minh hiện lên ánh hồng đồng thời phát ra hơi thở nóng rực, trên người hắn bắt đầu mọc ra vảy rồng màu đỏ che kín toàn thân, đây là dấu hiệu của Thương Long Kinh sau khi tu luyện đến tầng thứ 4, không để thời gian cho Vương Minh tiếp tục tụ lực đám người áo đen liền lao tới tấn công.

Vương Minh dậm mạnh chân xuống đất Xích Long Thương múa thành một vòng cung tạo thành một luồng khí nóng rực hất bay đám người xung quanh chỉ có tên áo đen đạt đến cấp 5 kia vẫn bình thản xuyên qua khí lãng lao về phía trước.

Sau khi hất văng bốn tên còn lại Vương Minh nhanh chóng thu hồi thương rồi đâm thẳng thương về tên còn lại, linh khí xoay quanh thân thương tạo thành một đầu hỏa long lao thẳng về trước.

Đối phương nhanh nhẹn tránh được thế nhưng luồng năng lượng nóng rực tỏa ra từ Xích Long Thương vẫn khiến hắn chật vật, tấm áo choàng đen bị đốt cháy lộ ra thân hình bên dưới tấm áo choàng.

Chỉ thấy bên trong áo choàng là một người đàn ông trung niên gầy guộc xơ xác, thân thể của hắn khô quắt lại như một cái xác sống chỉ thấy có da bọc xương, có vẻ như máu huyết của ông ta đều được sử dụng để nuôi Bất Tử Huyết Trùng Mẫu.

Bảo sao ngay từ lần đầu nhìn thấy Vương Minh đã cảm thấy tu vi của bọn họ có phần phù phiếm bất định, đã vậy khí tức phát ra yếu hơn nhiều so với tiêu chuẩn tu vi cấp 5, quả nhiên cũng chỉ là một con rối do Bất Tử Huyết Trùng Mẫu điều khiển mà thôi.

Thế nhưng cho dù không phải là tu sĩ cấp 5 chính hiệu nhưng sức mạnh của đối phương vẫn lớn hơn nhiều so với Vương Minh khiến hắn không thể không dồn toàn lực để ứng phó.

Đám áo đen bị hất tung ra cũng nhanh chóng tập hợp lại sau đó lao vào tấn công Vương Minh khiến tình cảnh của hắn càng thêm giật gấu vá vai.

Trong lúc Vương Minh đang chật vật chống đỡ thì ở phía còn lại đám người Phương Vô Song gặp phiền phức lớn, xung quanh bọn họ là vô số xác chết nằm lăn lóc khắp nơi.

Mùi huyết tinh cùng với mùi độc dược tanh tưởi của Phương Vô Song bốc lên nồng nặc, nếu vô tình hít phải một chút cũng có thể khiến người ta hoa mắt chóng mặt.

Mặc dù rất chật vật nhưng bọn họ vẫn thành công chặn đứng các đợt tấn công của kẻ địch, thế nhưng chiến đấu với cường độ cao trong thời gian dài không phải là thế mạnh của Phương Vô Song.

Tuy có sự giúp sức của Thanh Tâm khiến cho tốc độ phục hồi linh lực của hắn được tăng cường đáng kể thế nhưng vẫn không là gì so với tiêu hao của hắn cả, sắc mặt của hắn cũng tái dần theo thời gian cùng với đó thân thể cũng trở nên nặng trĩu và linh lực vận chuyển trong kinh mạch cũng không còn được nhanh chóng như ban đầu nữa.

Thế nhưng mọi việc tưởng chừng tạm ổn thì lại lại có vấn đề mới phát sinh, chỉ thấy đám linh thú của đối phương đổ dồn về phía họ ngày càng đông mặc kệ việc lần lượt trúng độc rồi ngã ra chết.

Biết là sự việc kì quặc tức là đối phương đang có âm mưu gì đó thế nhưng bọn họ không có một chút thời gian dù là để dừng lại suy nghĩ trước sự tấn công dồn dập từ kẻ địch.

Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, chỉ thấy từ đằng xa phát ra tiếng rít của một đầu Bất Tử Huyết Trùng Mẫu, tiếp đến từ phía bên kia hàng loạt quả cầu máu khổng lồ bắn về phía bên này.

Đám huyết cầu không phải dùng để tấn công đám người Phương Vô Song mà bay đến khu vực chiến trường trước mặt họ rồi lơ lửng trên không trung.

Chưa đợi đám người Phương Vô Song kịp phản ứng thì từ đám huyết cầu phát ra hấp lực cực mạnh hút sạch huyết khí cùng độc khí vương vãi trên chiến trường.

Đám huyết cầu dần dần biến đổi màu sắc, có viên huyết cầu biến thành màu xanh lục sẫm, có viên biến thành màu đen, có viên lại có nhiều màu sắc hỗn loạn thay đổi liên tục, thế nhưng cho dù mang màu sắc như thế nào thì từ bọn chúng đều phát ra mùi tanh nồng nặc cùng mùi huyết tinh nhàn nhạt.

Sau khi hấp thu toàn bộ huyết khí cùng độc khí ở khu vực chiến trường xung quanh bọn chúng bắt đầu áp súc thể tích của mình lại cho đến cực hạn rồi lập tức vỡ tan hóa thành một cơn mưa bằng máu với đủ màu sắc rơi xuống khắp chiến trường.

Cơn mưa máu đổ xuống khiến tinh thần của đám linh thú trở nên phấn chấn hơn, từ trên người bọn chúng nhô ra hàng loạt xúc tu máu tham lam hấp thu các giọt máu vương vãi từ trên trời.

Điều đáng sợ ngay lập tức xảy ra, sau khi hấp thu một lượng lớn huyết khí từ cơn mưa máu tu vi của bọn chúng bắt đầu tăng trưởng với tốc độ chóng mặt, đồng thời bọn chúng trở nên miễn dịch với độc dược mà Phương Vô Song tung ra.

Không chỉ vậy cơ thể của bọn chúng bắt đầu biến đổi màu sắc, đặc biệt là răng và móng vuốt bắt đầu xuất hiện màu xanh lục hoặc màu đen, từ trên đó bốc ra độc khí tanh tưởi cho thấy bọn chúng có chứa chất kịch độc.

Đứng trước sự bùng nổ của đối thủ đám người Phương Vô Song bắt đầu xuất hiện thương vong, khi mà chỉ một chút sơ ý để móng vuốt của đối phương chạm vào một cái cũng khiến bọn họ trúng độc ngã xuống.

Tuy không đến mức tử vong tại chỗ thế nhưng vết thương cùng sự ăn mòn của độc dược cũng khiến bọn họ không thể tiếp tục chiến đấu, thậm chí những người không được đồng đội cứu kịp liền bị linh thú của đối phương gϊếŧ chết rồi xé thành mảnh vụn.

Áp lực lên những người sống sót ngày một tăng lên, phòng tuyến bắt đầu xuất hiện rung động dường như có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

Trong lúc những nơi khác đau khổ chống đỡ thì Long Huyền ngày càng sinh long hoạt hổ, sau khi trải qua thời gian dài tích lũy huyết khí thì tu vi của nó đã chạm đến bình cảnh cấp độ 5.

Cơ thể của Long Huyền như cái động không đáy hấp thu một lượng lớn huyết khí, chỉ thấy khí huyết trong người nó sau một hồi lăn lộn rồi bình tĩnh trở lại, thế nhưng tiếng tim đập của nó lại ngày một lớn hơn.

Khí tức của Long Huyền cũng dần dần trở nên hỗn loạn, sau đó nó bắt đầu ngửa cổ lên trời rống lớn một tiếng, cơ thể của nó bắt đầu hấp thu lượng lớn huyết khí và linh khí xung quanh rồi bắt đầu biến lớn.

Chỉ thấy lớp vảy bên ngoài cơ thể Long Huyền bắt đầu tróc ra từ đó bắt đầu mọc ra một lớp vảy mới màu đen tuyền, bóng loáng và sẫm màu hơn lớp vảy cũ.

Thế nhưng khí tức của Long Huyền lại vô cùng hỗn loạn khiến quá trình lột xác không được diễn ra một cách hoàn thiện mà bị cắt ngang giữa chừng, thế là trên thân của nó xuất hiện hai lớp vảy màu sắc khác nhau khiến nó trông như một bức tường cũ kỹ bị tróc sơn vậy.

Tuy khí tức hỗn loạn nhưng tu vi của nó đã đạt đến cấp 5, ngọn lửa trên người nó phát ra càng thêm nóng rực khiến cho mọi vật xung quanh khi bị sóng nhiệt thổi qua cũng biến thành một đống tro tàn.

Năng lượng hỗn loạn trong cơ thể khiến Long Huyền cảm thấy đau đớn và bắt đầu trở nên cuồng loạn, nó quay mạnh người nện mạnh cái đuôi xuống đất khiến mặt đất xung quanh bị nứt ra, đồng thời từ người nó phát ra một luồng sóng nhiệt lan ra một vùng rộng xung quanh.

Long Huyền giang rộng đôi cánh của mình rồi bắt đầu bay lên, cả người của nó vẫn bốc lên ngọn lửa nóng rực khiến nó bây giờ trông giống như một quả cầu lửa khổng lồ lơ lửng phía trên chiến trường, thế nhưng bây giờ nó đã mất kiểm soát khiến năng lượng phát ra không phân biệt địch ta mà tấn công tất cả mọi thứ xung quanh.

Năng lượng nóng bỏng phát ra từ người Long Huyền khiến đám Hắc Hổ Vệ cũng phải kiệt lực lắm mới có thể chống đỡ được, còn đám linh thú do Bất Tử Huyết Trùng điều khiển thì không chịu nổi một khắc liền biến thành đống tro tàn.

Mặc dù phòng tuyến bên phía Phương Vô Song có dấu hiệu tan vỡ thế nhưng sự bộc phát của Tinh Thiên Tuyết cùng Long Huyền khiến cán cân của cuộc chiến bắt đầu nghiêng trở lại thậm chí có phần lệch về phía đám người Vương Minh.

Cho dù bên phía họ đã bắt đầu xuất hiện thương vong thế nhưng so với tổn thất bên phía đám người áo đen thì nó gần như không là gì cả.

Tổn thất thảm trọng khiến đám người áo đen bắt đầu bối rối chạy khắp nơi như những con ruồi không đầu, thấy đại thế đã mất đám thủ lĩnh bắt đầu ra hiệu lệnh mới.

Chỉ thấy pháo hiệu được bắn lên cao, đám người áo đen sau khi nhìn thầy liền bắt đầu triển khai rút lui, năm đầu Bất Tử Huyết Trùng Mẫu mặc dù phải bỏ ra một cái giá lớn thế nhưng cũng thành công dứt ra khỏi trận chiến với đám người điện chủ.

Những người khác cũng dừng tay không tìm cách ngăn cản hoặc truy đuổi, trận chiến hôm nay tuy phần thắng nghiêng về bọn họ nhưng cũng là thắng thảm, sự mệt mỏi hằn rõ trên khuôn mặt của từng người một.

Thấy đối phương rút lui Thanh Tâm cũng không còn gượng chống được nữa liền hôn mê bất tỉnh, Văn Thanh Thư đứng cạnh đấy nhanh chóng giữ chặt lấy nàng không để nàng ngã xuống đất.

Hắn cùng với Phương Vô Song cũng mệt mỏi rã rời, đám linh thú của bọn họ ngày hôm nay cũng hoạt động hết công suất, nếu không phải đối phương rút lui thì chính bọn hắn cũng không biết liệu bản thân còn cầm cự được bao lâu nữa.

Tinh Thiên Tuyết thì mặt mũi trắng bệnh phải nhờ đến Liên Thanh Hà dìu một bên mới có thể đứng vững, hiện giờ cũng chỉ có Vương Minh là còn khỏe nhất, ngoại trừ chạm trán mấy tên áo đen vừa rồi hắn không tham chiến quá nhiều khi tất cả đã có Long Huyền lo liệu.

Ngay khi đám áo đen rút lui hắn liền lao thẳng về phía Long Huyền, sự việc xấu nhất trong suy nghĩ của hắn cuối cùng cũng xảy ra. Bất Tử Cổ Long Chi Tâm là một thứ tốt giúp cho Long Huyền trở thành một cỗ máy chiến đấu không mệt mỏi trên chiến trường thế nhưng nếu không biết kiềm chế mà sử dụng lung tung có thể để lại những di chứng đáng sợ.

Năng lượng cuồng bạo trong cơ thể khiến Long Huyền đau đớn và mất kiểm soát, cho dù đối phương đã rút lui thế nhưng nó vẫn đang bay khắp chiến trường truy đuổi bất kì ai nó tìm thấy.

Vương Minh đuổi theo Long Huyền nhưng không dám tiếp xúc quá gần với nó, chỉ có thể đứng từ xa dựa vào linh ước để xoa dịu đối phương khiến nó bình tĩnh trở lại, thế nhưng mọi thứ không như mong muốn của hắn.

Đúng lúc này một bóng đen lao tới, đến khi Vương Minh kịp nhận ra đối phương là Hắc giáp tướng quân ban nãy thì bàn tay của hắn đã nắm chặt lấy đầu của Long Huyền rồi đè nó xuống, chỉ thấy thân thể khổng lồ của Long Huyền nện mạnh xuống mặt đất khiến mọi thứ xung quanh vỡ nát.

Ngọn lửa trên người Long Huyền tắt ngúm thế nhưng nó vẫn ra sức giãy dụa thế nhưng vẫn không thoát khỏi bàn tay của đối phương. Hắc giáp tướng quân sau khi chế trụ Long Huyền thấy nó vẫn tiếp tục chống cự liền hừ lạnh, hai tay hắn nắm chặt lấy cơ thể Long Huyền nhấc bổng lên sau đó lại nên mạnh xuống mặt đất một lần nữa.

Cho dù Vương Minh ở một bên la hét bảo đối phương dừng tay thế nhưng hắn vẫn không dừng lại tiếp tục nện Long Huyền mấy lần nữa cho đến khi nó bất tỉnh, cơ thể cũng rút nhỏ lại hình thể ban đầu.

Vương Minh vội vàng lao đến kiểm tra cơ thể của Long Huyền, cũng may nó chỉ bị ngất đi do chấn động, thương thế nặng nề nhất đều là do năng lượng hỗn loạn trong cơ thể của nó gây ra.

Cũng may cơ thể của nó sau khi được rèn luyện đã trở nên cứng cỏi hơn rất nhiều cùng với việc năng lượng cuồng bạo cũng chỉ xảy ra trong thời gian ngắn nên mọi thứ vẫn chưa đến mức quá bết bát.

Chỉ là tu vi của nó vốn sắp đạt đến cấp 4 trung kì thì sau lần này không chỉ không tăng lên mà còn tụt xuống cấp 4 sơ kì thế nhưng không sao chỉ cần tu dưỡng một thời gian là có thể trở lại như ban đầu, chỉ là trước mắt cần phải tĩnh dưỡng một thời gian đã.

Vấn đề đau đầu nhất trước mắt là kiểm tra các bộ phận của nó một cách cẩn thận, lần đột phá vội vàng này gây tổn thương đến rất nhiều bộ phận trong cơ thể Long Huyền, nếu không kiểm tra và điều trị cẩn thận có thể khiến cho các bộ phận bị thoái hóa thậm chí khiến nó bị phế từ đây tu vi không có tiến triển nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.