Vạn Đào nghe thấy vậy thì ngẩng đầu nhìn Lý Thần.
Sắc mặt có phần bất mãn.
Bởi vì lời nói của Lý Thần giống như khinh thường dân hacker vậy.
Lý Thần cũng không để tâm tới biểu cảm của Vạn Đào, anh chỉ thản nhiên nói: “Cần phải biết cùng với sự kiện toàn của pháp luật thì dù hacker có giỏi đến đâu cũng sẽ dần phải chịu hạn chết, nếu muốn tự do không kiêng dè khi làm việc sẽ là điều không thể”.
“Thế nhưng nếu gia nhập vào Tencent thì khác.
Với kỹ thuật của anh có thể giúp Tecent tạo ra một bức tường bảo vệ.
Trong quá trình đó anh sẽ cọ xát với toàn bộ hacker trên thế giới, chỉ khác với hiện tại đó là khi đó anh đại diện cho chính nghĩa”.
“Anh không muốn dựa vào kỹ thuật của mình để trở thành người được ngưỡng mộ và kính trọng sao?”
Biểu cảm của Vạn Đào đã thay đổi.
Đúng là Lý Thần đã nói trúng chỗ lấn cấn trong lòng anh ấy.
“Anh thấy công ty Tencent thế nào?”, Lý Thần đột nhiên thay đổi chủ đề.
Vạn Đào đáp: “Rất ưu tú”.
Là hacker hàng đầu trong nước, Vạn Đào có tầm nhìn nhạy cảm và chuyện nghiệp hơn nhiều về mạng xác hộ.
Anh ấy biết hiện tại Tencent có tiềm lực rất lớn.
Nhất là đối với phần mềm QQ, tỉ lệ phủ sóng đã đạt tới con số vô cùng khủng khiếp.
Thật sự là một phần mềm trò chuyện hữu danh hữu thực trong nước.
“Đội ngũ sáng tạo của Tencent hiện tại đều có những nhân vật làm việc độc lập ở khắp nơi.
Nhưng thiếu mất một cao thủ có thể thực sự bảo đảm sự an toàn cho trang mạng.
Gia nhập thôi, có sự gia nhập của anh, Tencent sẽ càng đột phá hơn nữa”.
Nghe lời nói chân thành của Lý Thần, Vạn Đào bật cười: “Mọi người nhiệt tình mời tôi như vậy, thật sự khiến tôi không thể tìm được lý do để từ chối”.
Lý Thần và Mã Hoa Đằng nhìn nhau bật cười ha ha.
“Có điều, tôi có một yêu cầu”, Vạn Đào đột nhiên nói.
“Anh cứ đề nghị”, Mã Hoa Đằng nói.
“Tôi vẫn còn hai người bạn, tình hình kinh tế của họ đều rất kém.
Giờ đang rất cần một công việc.
Vì vậy tôi muốn kéo họ vào làm cùng.
Dù sao thì có một người cũng khó vận hành, trình độ của họ thì anh yên tâm, hoàn toàn có thể đảm đương công việc”, Vạn Đào nói.
Mã Hoa Đằng cười: “Đã là người mà anh nhắm thì đương nhiên trình độ không có vấn đề, anh nói bọn họ tới đây, tôi dặn người sắp xếp nhận chức cho họ”.
Vạn Đào gật đầu, cảm kích nói: “Vậy thì tốt, thống nhất như vậy nhé”.
“Thống nhất”.
Mã Hoa Đằng và Vạn Đào bắt tay nhau thật chặt.
…
Thâm Thanh, bên trong tòa nhà làm việc của ngân hàng đầu tư Goldman Sachs.
Chủ tịch hội đồng quản trị Vương Đại Đông của Sina cùng với tổng giám đốc William của ngân hàng đầu tư đang ký vào hiệp định.
Sau khi hai người bắt tay xong, Vương Đại Đông cười nói: “William, tôi hi vọng ngân hàng có thể nhanh chóng hoàn thành kế hoạch IPO”.
William cười nói: “Giờ đã ký hợp đồng chúng tôi còn hi vọng có thể IPO sớm hơn cả mọi người nữa, như vậy thì chúng tôi mới có thể kiếm được tiền”.
Vương Đại Đông cười: “Tôi cũng cần tiền để thu mua Tecent, thời gian này, vì Tencent mà tôi đã phải bỏ công sức ra không ít”.
William nhún vai: “Vương, thực sự tôi không hiểu tại sao ông lại tấn công Tencent đến cùng như vậy.
Thực ra giờ đối với ông, điều quan trọng nhất là IPO Sina mới đúng”.
Vương Đại Đông cười nói: “Điều này thì sếp William không hiểu rồi, Sina IPO đã là điều chắc chắn, thế nhưng hiện tại Sina chỉ là một trong bốn nhà mạng lớn mà thôi.
Nếu như tôi mua Tencent thì từ đó có thể có được thị trường lớn nhất về lĩnh vực phần mềm trong nước?”.