Vân Mây

Quyển 1 - Chương 7: Trường Shinhwa



Hôm sau, Chơn Na bị Kim ba ép buộc đi học. Cô bé không muốn nha, nàng thực tế đã hơn 20 tuổi đầu rồi giờ còn đi học lớp của học sinh 6 tuổi đầu!! hức, sao cô lại khổ như thế này?

Đúng là toàn nhà giàu có khác, ngôi trường này thật viễn lệ nha, moa, moa, cô thích nga! Nhưng mà, nếu như không có một hàng vệ sỹ một cây đen đằng sau thì nàng sẽ vui hơn á!! Hic, làm chi vậy, mấy tên này nhất quyết không chịu về đi. Chơn Na bất lực quay lại, nói:

“Này, mấy người nên về đi! ở trường Shinhwa này có ai giám làm hại ta chứ? Có gì hết giờ học mấy người lại đến đón ta được không? Nha?”

Chơn Na hai mắt long lanh chớp chớp, đáng yêu vô cùng, hắc hắc, không thể nào không phủ nhận sự dễ thương của cô bé. Chính vì thế đội vệ sĩ trang nghiêm kính cẩn kia ngay lập tức bị hạ gục, ỉu xìu đi về.

Chơn Na nhìn học viện Shinhwa hệt như một tòa cung điện hoành tráng với hàng loạt những công trình vĩ đại, những đường hoa văn sắc nét tuyệt đẹp kia, cảm khái không thôi. Vậy là, cô nàng dễ thương của chúng ta ngay lập tức ra một quyết định là sẽ trốn học đi thăm quan trường!

Ngay lập tức, Chơn Na phải hối hận vì quyết định này của mình, ngôi trường này cũng quá rộng lớn đi! Chưa kể những khu vực của học sinh mầm non, hai cấp trung học, đại học mà chỉ nói đến khu vực dành cho học sinh tiểu học thôi mà Chơn Na đã phải giã rời hai chân ra rồi! quá thảm!

Vậy mà Chơn Na đâu đã thăm thú xung quanh xong đâu? Cô chỉ có thể cảm thán rằng, cơ thể này quá yếu, khuôn viên trường cũng quá rộng, lại cực kì đẹp đẽ nữa, không hiểu rằng trước kia tập đoàn Shinhwa cùng tam đại gia tộc tốn bao nhiêu tiền tốn vào khoản xây dựng trường này nữa! hazz, sau hôm nay, cô phải đi học võ, rèn luyện thân thể này cho thật tốt thôi!

Quá mệt nên Chơn Na quyết định đánh một giấc bên gốc cây ngay ngoài vìa một khu rừng thông mĩ lệ. Trời mùa hè, ánh nắng cũng không quá chói chang vào buổi sớm, nó chỉ lẻn qua tán cây lá nhỏ, chiếu xuống in bóng lên nàng công chúa xinh đẹp này.

Làn gió hiu hiu thổi, lay động từng tán lá, những vệt nắng cũng vì thế mà đung đưa theo. Ánh sáng không quá chói chiếu lên người Chơn Na tạo nên một vầng quang mĩ lệ. Nhìn cô bé hệt như một nàng công chúa ngủ trong rừng vậy!

Song Won Bin khi trốn khỏi lớp học chính là nhìn thấy cảnh tượng này. Cậu là đang muốn một mình chốn học ra ngoài chơi, cũng không muốn đi cùng F4 vìtừ trước tới nay cậu vẫn luôn như thế, một mình tới những con phố nguy hiểm nhất. nhà cậu có liên quan đến thế giới ngầm, cậu biết! chính vì thế nên mới có ngày hôm nay đây!

Cô bé tiểu thư nhà họ Kim, một cô bé ngây thơ hồn nhiên và trong sáng. Nhìn Chơn Na muội muội thật là đẹp, hệt như một thiên sứ vậy!

Như thế, Song thiếu gia ngay lập tức quên đi dự tính ban đầu của mình, ngồi xuống ngây ngẩn ngắm dung nhan mĩ lệ của Chơn Na.

Khi Chơn Na tỉnh dậy thì trời cũng đã trưa rồi, cô nhìn quanh lại thấy một đôi mắt đang trừng trừng (a, ánh mắt thâm tình của anh Bin….) nhìn mình. Chơn Na giật mình, hỏi:

“Á, nè. Sao Song sư huynh lại ở đây?”

Song Won Bin thực ra vô cùng tiếc nuối tiểu muội muội xinh đẹp tình dậy. nhưng ngoài mặt thì vẫn không lộ ra, tươi cười nói:

“Ha ha, thấy muội ở đây ngủ say sưa quá nên không có gọi dậy. A, hôm nay muội muội đến học sao?”

“Hì, đúng vậy! Mình là muốn đi thăm quan một lát nhưng ai ngờ nơi này rông lớn thế, vì hơi mệt nên ngủ quên luôn!”

“Ừm, cũng đã muộn rồi, để tôi dẫn cậu đi ăn nhé?”

Nghe thấy tiếng bụng dạ của Chơn Na réo lên, Won Bin nhẹ nhàng hỏi. Chơn Na cũng nghe thấy tiếng bụng réo mà xấu hổ không thôi. Nhưng mà đúng là cô bé đang đói bụng nên ngượng ngùng gật đầu.

Won Bin mỉm cười nhanh chóng dắt tay chơn Na đến phòng ăn, kết quả là làm chấn động cả căn phòng!

Chuyện huyền ảo gì đang xảy ra thế? Thái tử Song gia này đây đang cầm tay một cô bé xinh đẹp đi tới ăn cơm? Lẽ nào đây là bạn gái nhỏ của Song thiếu gia? Một số những công tử quý tộc đã tới dự bữa tiệc hôm trước của Kim gia thì tiếc nuối không thôi, uôi trời, tiểu thư xinh đẹp nhà họ Kim lại quen Song thiếu gia ư?

Cô bé giống như thiên sứ đứng trong nhân thế vậy, một thân váy xanh nhạt đồng phục xinh xắn. mái tóc hồng nhạt và đôi mắt tím huyền bí của cô bé thật khiến cho người ta cảm thán.

Vừa lúc này, Goo Jun Pyo cùng Jun Ji Hoo của F4 cũng đã tới đây. Goo Jun Pyo nhìn thấy bóng Chơn Na thì vui vẻ vô cùng, chạy tới bên cô bé nói:

“Chơn Na muội muội, hôm nay cậu tới học sao từ sáng không thấy cậu đâu? Cha của cậu nói vớilà cậu tới học từ sáng mà không thấy cậu đâu làm tôi lo quýnh cả lên.”

Chơn Na chào hỏi Ji Hoo người rồi ngượng ngùng nói:

“Thực ra là buổi sáng tới muốn thăm quan trường học nhưng mà trường này rộng lớn quá nên là,… hì, hơi mệt rồi ngủ quên mất. Won Bin lại gặp được đúng lúc đang đói bụng nên Won Bin đưa tôi tới đây! Ơ nhưng mà Yi Jun đâu?”

“Ông ngoại cậu ta bắt cậu ta đi sang châu Âu để tham dự một buổi triển lãm điêu khắc của người bạn già mà rồi, hai hôm nữa cậu ta sẽ về.”

“A, ra là vậy, ha ha,…”

Nói chuyện cùng một lát, có một nhóm ba cô gái xinh xắn nhưng hơi điệu đà nhút nhát bước tới. Cô gái nhỏ tết bím hai bên rụt rè hỏi:

“Goo học trưởng, cô bé này là ai vậy?”

Goo Jun Pyo kiêu ngạo hơi ngẩng đầu lên, nói to tới mức cả phòng ăn nghe thấy:

“Cô bé này tên là Kim Chơn Na, chính là học muội vừa chuyển đến Shinhwa, từ nay trở đi, lời nói của cô ấy nói ra chính là lời của F4. Nếu ai giám trái lời, thẻ đỏ có chờ người đó!”

Vừa dứt lời, cả phòng ăn bà tán xôn xao. Những công tử tiểu thư ở đây tuy là có được nuông chiều nhưng mà họ cũng lớn nhanh hơn người thường. những điều quý tộc nên biết họ đều biết, phải kính nể F4 họ cũng được dặn dò từ nhỏ. Nhưng mà, hiện giờ lại có một cô bé nữa,… đây là, chẳng phài tương đương với F5 hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.