Vân Mây

Quyển 3 - Chương 3: Jp (2)



Kim Chơn Na nhanh chóng đi tới khu Gang Nam, gặp được một nhóm côn đồ đang ngồi uống rượu ngay đầu phố. Cô nhanh chóng ghé lại, mỉm cười nói với chủ quán rược soochu, lãnh khốc nói:

“Này là Hắc Bạch Hồng Thập nhị Liên Ưng?”

Đây là khẩu hiệu của bang nhóm, chuyện này chỉ có thể người trong nhóm biết được, trong mật khẩu có tên đầy đủ của bang chủ, hai phó bang củ và 12 hộ pháp. Những ai nói ra khẩu hiệu này không phải là người có địa vị bình thường trong bang thì cũng là bọn kẻ thù tra hỏi được.

Nghe xong lời nói của Kim Chơn Na, lại nhìn thấy mặt nạ màu đen của cô, ông chủ quán rượu nhanh chóng nói tên chạy bàn đi vào tổng bộ. Kim Chơn Na gật đầu hài lòng, ngồi xuống chiếc bàn gần nhất.

Không lâu sau, có một thiếu nữ đo mặt nạ hồng hồ điệp đi ra, cô gái này nhìn thấy Kim Chơn Na thì khẽ ngây người, vội chạy đến bên cạnh. Chủ quán rược thì khẽ gật đầu rồi nói:

“Tả hộ pháp!”

Kim Chơn Na cười cười, nháy mắt:

“Lee Ha Na, đã lâu không gặp!”

Ha Na đau đầu, đưa tay lên đánh vào trán Chơn Na cười tươi:

“Này là đã bảo hãy gọi ta là Lee tỷ tỷ mak!”

Chơn Na cười nhếch miệng, tránh thủ động của Ha Na. nhanh nhẹn bước vào trong khu phố nhộn nhịp, nhìn quanh, cô cười nói:

“Này, trog mấy ngày gần đây có chuyện gì quan trọng không vậy?”

“Uầy, mấy hôm trước bang BN có đến nơi đây, lại định dành địa bàn của chúng ta. May mà lần đó Shin Nee giả bộ làm muội để nâng cao sĩ khí, cuối cùng đã có thể đẩy lùi được!”

Chơn Na cười cười, phố Gang Nam là một miếng mối béo bở a~. Này là cũng không phải là chuyện hay! Nhưng mà lâu quá không đến đây, có lẽ là phải đi thu thập một lát thôi!

“Này Chơn Na, muội về đây lão gia và phu nhân có biết hay không?”

Chơn Na cười khan, nhanh chóng nhìn vào mắt của Ha Na, cười:

“Ha Na, chuyện này tuyệt đối phải giữ bí mật nha! Nếu cô mà nói chuyện này cho ba mẹ tôi biết thì hay rồi đó! Tôi không chắc là sau này mấy người có thể tìm được tôi đâu nha! Hì hì…”

Lee Ha Na cười bất lực, thật là, haz da đúng là cô rất rõ ràng tính cách của Kim Chơn Na nha

“Nào thôi thôi, lâu lắm rồi không có về đây! Mau dẫn tôi đi chơi đi mà!”
“Hazzz, tiểu thư à, cô thật là,…”

……………………………………………

Nhá nhem tối, Chơn Na lại hóa trang rồi chạy về Geam gia. Vừa bước vào nhà, Chơn Na đã giật nảy mình trước sự nồng nhiệt của gia đình này. Bây giờ Geam Jan Di chưa có về nhà, chỉ có 3 người đang chào đón cô.

“Ha ha, cháu về rồi à? Mau…mau vào đây, ta đã làm những món ăn vô cùng ngon đây nè!”

“Đúng vậy, mau mau ngồi xuống đi nào!”

Gaem cha cũng cười tươi. Gaem Jun Suk cười để lộ ra hàm răng trắng tinh:

“chị, chị tên là gì vậy? Nghe nói chị học ở Shinhwa, chị có hay không quen biết F4?”

Kim Chơn Na cười cười, nói:

“Chị hả? Chị tên là Kim Mi Jang, haha….”

Đang định nói tiếp thì cô nghe thấy tiếng gõ cửa lịch sự vang lên, Jun Suk hơi hụt hẫng chạy ra mở cửa, vừa nhìn thấy người đứng ngoài cửa Chơn Na hít một ngụm khí lạnh, oa,… hóa ra kịch tình câu chuyện bắt đầu từ mấy hôm trước rồi a~~.

Nghĩ nhiều rồi, Kim chơn Na quay mặt vào trong, không dám nhìn thẳng vào mặt thư kí Wang nữa kia! Thư kí của bà chủ tịch tập đoàn Shinhwa, tới đây chắc là để mới Gaem Jan Di đây mà!

Lúc sau khi Jan Di về tới nơi thì cả gia đình này như bay trên mây, khoe ướm đồng phục của Shinhwa lên người của Jan Di, nhìn cô bé ngây bỗng người ra thật sự là như một buổi hài kịch quay chậm nga!

Cho đến khi thư kí Wang rời đi, Chơn Na vẫn muốn cười bể bụng. Thật là quá buồn cười mà! Hắc hắc, không thể tưởng tượng nổi mà. Gia đình này thật vui tính, không biết những ngày sống cùng họ sau này sinh động tới mức nào đây!

Gaem Dan Di chưa kịp định hình lại thì lại nhìn thấy Chơn Na đang ngồi trước bàn cơm, vội vàng hỏi:

“Này, oái, đây là ai vậy?”

“Ha ha, vui quá mà quên mất, cô bé này là Kim Mi Jang, đang ở trọ trong nhà chúng ta đó, từ nay cô bé sẽ ở cùng phòng với con!”

Gaem mụ mụ cười tươi giới thiệu. Gaem Jan Di giật mình:

“Vậy còn cả nhà mình thì sao?”

“Lo lắng gì hả con gái! Chuyện này vô cùng đơn giản, cha mẹ cùng Jun Suk sẽ nằm ở phòng khách được cơ mak! Còn nữa nhé con gái, cô bé náy cũng học cùng con ở Shinhwa đó, lại cùng lớp với con nữa! thật là cô bé quá có duyên vs gia đình chúng ta mà!”

Gaem Jan Di nhăn mặt:

“Mẹ, nhà chúng ta chật trội như vậy, mẹ nói sao mà lại cho người lạ thuê chứ?”

Chơn Na nghe vậy thì than thầm không hay, ngay lập tức giả vờ đáng thương:

“Này,… bây giờ cậu định để mình là ra ngoài đường ờ sao? Hức…”. Chơn Na ấm ức nhăn mi, mặt như trực khóc, long lanh nước.

“Không,.. mình không có ý này đâu mak!”

Gaem Jan Di tiến đến dỗ dành Kim Chơn Na, Chơn Na cười cười trong bụng, này đừng mơ thoát khỏi tay ta! Ta nhất định phải xem được bằng hết vườn sao băng nhá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.