Vận Mệnh

Chương 48: Đội số một qua cửa



Đúng lúc này, Diệp Từ với trình độ ứng biến nhanh nhạy và kỹ thuật thành thạo, nhẹ nhàng ngăn chặn con quái tinh anh, sau đó xử lý nó ngay trước mặt tất cả mọi người một cách gọn ghẽ. Cho đến lúc này, những đội viên kia dù trong lòng có bất mãn hay căm giận gì cũng phải hoàn toàn chịu thua. Cả đội 24 người vây đánh một con quái tinh anh suốt một lúc lâu mà vẫn chẳng đâu ra đâu, thế mà nữ thợ săn này lại có thể dễ dàng giết chết nó như vậy, chuyện này nếu để người ngoài biết chắc bọn họ chỉ còn nước độn thổ.

Thu thập thi thể xong, mọi người ăn uống một chút chờ hồi phục. Mà lúc này những lời xì xào bàn tán về Diệp Từ cũng không còn nữa, hành động vừa rồi của Diệp Từ như một cái tát giáng thẳng vào mặt các đoàn viên tinh anh của đội số 1 của Thiết Huyết Chiến Mâu.

Diệp Từ thoải mái ngồi trên một tảng đá, vỗ vỗ đầu lão Tam, nhìn những người ở đây bằng ánh mắt hết sức lạnh lùng, chẳng hề có tí tình cảm nào, đến tận lúc các đội viên đội 1 đã hồi phục rồi mà cô vẫn không có làm thêm hành động gì khác.

Các thành viên đội 1 bị ánh mắt của cô nhìn đến phát sợ, rốt cuộc có mấy người lớn gan lên tiếng hỏi: Chỉ huy, có đánh nữa không?

Ánh mắt sắt bén của Diệp Từ lập tức di chuyển về phía mấy người vừa nói, dọa bọn họ giật mình, không dám hỏi nữa.

Thế giới này là vậy đấy, muốn người khác phục tùng thì không thể nói suông vài câu là được. Cách đơn giản, nhanh chóng và trực tiếp nhất là cho bọn họ thấy bạn mạnh như thế nào, sau đó bọn họ sẽ tự động nghe lời bạn thôi.

Tôi biết các người cảm thấy tôi không có tư cách chỉ huy ở đây. Có điều nhiệm vụ của tôi là đánh qua phó bản này, còn việc tâm trạng hay cảm nhận các người như thế nào hoàn toàn không nằm trong phạm vi trách nhiệm của tôi. Cách nói chuyện của Diệp Từ bẩm sinh đã hờ hững lạnh lùng, khiến bầu không khí vốn lãnh lẹo lại càng lạnh hơn.

Lời này vừa dứt, có rất nhiều người chơi vốn đã bất mãn cô từ đầu lập tức đáp trả: Cô nghĩ cô giỏi lắm sao, chỉ huy mà câm như hến, không giải thích, không hướng dẫn, không nhắc nhở, vậy mà đòi qua cửa, cô nghĩ bọn tôi là thần tiên chắc.

Cô liếc mắt nhìn người vừa nói, vẻ mặt dịu xuống một chút, cô đứng lên, bình thản nói: Không ngờ đội tinh anh của Thiết Huyết Chiến Mâu chỉ cần đổi người chỉ huy là không thể đánh nữa.

Câu nói này tuy nhẹ như lông hồng nhưng khi ngẫm nghĩ thì lại nặng tựa Thái Sơn, khiến tất cả người chơi ở đây đều xấu hổ đỏ mặt. Thật ra cách đánh phó bản này như thế nào trước khi vào Diệp Từ đã nói với bọn họ vô cùng rõ ràng, trong quá trình cần phải làm gì làm gì cô cũng đã nhắc nhở qua, chỉ là bọn họ không quen với cách chỉ huy nhanh gọn này, với cả bản thân bọn họ cũng không muốn nghe theo sự chỉ huy của Diệp Từ nên mới có nhiều sai lầm như vậy.

Mà bọn họ chẳng ai muốn chấp nhận kết quả tồi tệ ấy, đương nhiên đều sẽ đẩy hết trách nhiệm lên người ngoài là Diệp Từ đây.

Diệp từ xoay ngươi bước đi, không hề quan tâm đến những lời kêu gào bất mãn, bình tĩnh nói: Ai không muốn đánh nữa có thể rời đội, ai muốn đánh thì tiếp tục.

Ngay lập tức bên tai cô liên tục vang lên thông báo của hệ thống.

Loạn Vũ Anh Hoa đã rời đội.

Chỉ cao một thước tư đã rời đội.

Kỳ dị đã rời đội.

Đợi tiếng thông báo của hệ thống dừng lại, Diệp Từ nhìn số người, những người rời khỏi không nhiều không ít vừa tròn mười người, hiện giờ cả đội chỉ còn lại đúng mười lăm người. Những người ở lại nếu không là hoàn toàn tâm phục khẩu phục Diệp Từ, thì là những người không cam lòng đã bỏ công đánh lâu như vậy mà lại từ bỏ, hoặc là những người muốn kiếm chút tích phân.

Chủ tank và phó tank đều đã đi, chủ trị liệu tuy không đi, nhưng chỉ còn lại cô, trị liệu số ba và bốn, DPS cũng lui vài người rồi. Nhẩm tính có thể thấy sức chiến đấu cả đội đã giảm xuống chừng 50%.

Chủ trị liệu là một cô gái không thích nói nhiều, trang bị không tồi, tốt tính, ban đầu cô cũng không thích Diệp Từ lắm nhưng sau khi thấy kỹ thuật của Diệp Từ quá tuyệt đã quyết định phải đi theo Diệp Từ đến cùng. Nhưng với tình huống hiện giờ, hi vọng của cô gần như đã rơi xuống đáy, cô rụt rè hỏi: Chỉ huy, bây giờ chúng ta vẫn tiếp tục sao?

Diệp Từ thấy mục sư này tên là Anh Đào, cười nói: Đi thôi, chúng ta tiếp tục. Dứt lời, cô liền bắt đầu chỉ huy trong kênh đội ngũ: Hơi Nước, bây giờ cậu là chủ Tank, không cần hồi hộp, cứ đánh như bình thường là được. Nhóm trị liệu không cần OT, chỉ cần đảm bảo sinh mệnh cho Hơi Nước. Các DPS cứ đánh thoải mái đừng sợ bị OT.

Lời này của Diệp Từ làm Hơi Nước vốn chỉ là Tank số 3 của đội 1 giật mình suýt ngất, đừng nói trang bị của hắn không tốt bằng chủ Tank, cả kinh nghiệm thực chiến cũng không bằng, giờ chỉ huy bảo hắn làm chủ Tank, lòng bàn tay hắn liền ướt đẫm mồ hôi: Chỉ huy, tôi sợ tôi không làm nổi.

Không sao đâu, tôi chỉ có một yêu cầu, tất cả DPS đều tập trung tank và đánh quái.

Yêu cầu này quả thật là đơn giản, đơn giản đến mức khó mà đơn giản hơn nữa, bởi vì nó là yêu cầu căn bản của mỗi DPS. Có điều tất cả DPS khi nghe câu này đều phát hoảng, chỉ huy à, cô muốn trả thù bọn họ sao? Diệt đoàn đấy!!!!

Tuy thấy khó hiểu nhưng tất cả mọi người đều nghiêm chỉnh thực hiện lời Diệp Từ nói, hoàn toàn làm đúng theo nguyên tắc cơ bản nhất khi đánh phó bản: Lệnh của chỉ huy là lớn nhất. Tất cả DPS không ai đi kéo quái nữa vậy mà không hiểu sao không người nào bị OT, bất kể bọn họ đánh quái mất bao nhiêu điểm máu, vĩnh viễn không vượt qua được cừu hận của chủ Tank.

Vì thế các DPS bắt đầu nhỏ giọng bàn luận: Thật kì quái, ban nãy lúc chủ Tank đánh quái, bọn mình không dám đụng đến quái một chút nữa, sơ sẩy là OT liền, vậy mà giờ không ai bị OT là sao?

Thật ra đáp án rất đơn giản, ban nãy khổ sở như vậy là vì Diệp Từ hoàn toàn không đụng tay đụng chân vào, còn hiện giờ thì khác, Diệp Từ không thể không bắt đầu ra tay kéo quái, thương tổn mà cô gây cho bọn chúng vượt rất xa những người ở đây, mỗi mười giây cô sẽ sử dụng Xạ Kích Ngộ Đạo chuyển toàn bộ cừu hận cho Tank, người khác làm sao OT được nữa.

Không chỉ thế, các DPS cũng đã phát hiện, DPS của Diệp Từ bất ngờ tăng vọt, tốc độ còn rất nhanh nữa. Tuy những con quái ở đây vẫn là quái tinh anh nhưng mỗi đòn tấn công của Diệp Từ đều làm bọn chúng mất một lượng máu lớn, chỉ nhìn thôi đã thấy thích rồi.

Cứ như thế, 14 đội viên còn lại dù không dám tin cũng phải tin bọn họ đã đánh được đến chỗ người máy dàn trận. Tuy tốc độ chậm hơn một chút so với lúc có đủ 25 người, nhưng độ an toàn lại cao hơn rất nhiều.

Diệp Từ nhanh chóng tìm NPC, lắp ráp đại bác, chỉ để lại Hơi Nước giúp mình chuyển đạn pháo, những người còn lại đều ngồi sang một bên nghỉ ngơi hồi sức.

Đến lúc này lòng tin của mọi người đối với Diệp Từ đã lên đến cực điểm, cho dù bọn họ đã bị diệt đoàn tại địa điểm này vô số lần nhưng hiện giờ không hiểu tại sao bọn họ lại tin tưởng chỉ cần có Công Tử U ở đây, đám người máy bên dưới chả là cái quái gì nữa.

Quả nhiên Diệp Từ đã không để bọn họ thất vọng, sau một mũi tên kéo quái liền bắt đầu nã pháo. Thành tích lần này so với lần đánh với đội số 2 tốt hơn một chút, chỉ cần hai viên đạn pháo đã xử lý được đám người máy bên dưới rồi. Cả quá trình không đầy 30 giây, mười lăm người đồng loạt nhận được danh hiệu Cuồng Phá Hủy.

Cả nhóm người gần như đồng thanh hét lên một tiếng chói tai, bọn họ thật không dám tin vào hai mắt của mình nữa, vấn đề khó khăn làm trở ngại bọn họ biết bao lâu nay lại có thể xử lý đơn giản như vậy. Diệp Từ dĩ nhiên ngay lập tức trở thành tiêu điểm, rất nhiều người bắt đầu chạy đến đỡ vị anh hùng bước xuống khỏi khẩu đại bác. Bọn họ nhiệt tình đến nỗi làm Diệp Từ, một người trời sinh đã lạnh lùng cũng không kiềm được mà đỏ mặt, vội vàng đẩy những cái ôm cái hôn nồng nhiệt kia ra, nói: Bây giờ ăn mừng vẫn còn quá sớm, đánh xong phó bản này rồi mừng cũng không muộn.

Mọi người vội vàng tập trung trở lại, thẳng tiến về phía hai tòa Thạch Tháp, chỉ cần vượt qua được nhóm người máy bên ngoài, những thứ còn lại chẳng khó khăn gì nữa. Chỉ là lúc đánh con boss Người Máy số 48, vì trang bị của chủ Tank hơi kém, vài lần suýt bị cạn máu, cũng may có Anh Đào và hai Mục Sư trị liệu còn lại luôn ở bên cạnh không ngừng tiếp máu, hắn mới có thể miễn cưỡng đánh qua phó bản này trong tâm trạng nơm nớp lo sợ.

Tích tắc sau khi Người Máy số 48 ngã xuống, thông báo của hệ thống liền vang lên không ngớt.

Chúc mừng 'Công Tử U' đánh qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 100 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'.

Chúc mừng 'Anh Đào' đánh qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 100 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch, 1 điểm thiên phú. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'.

Chúc mừng 'Hơi Nước' đánh qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 100 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch, 1 điểm thiên phú. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'.

Phản ứng của 14 người trong đội số 1 lúc này không kém đội số 2 hôm trước là bao. Từng tiếng hét điên cuồng vang lên, tuy bọn họ không giành được thủ sát nhưng vì mấy ngày nay chưa có công hội nào đánh hạ được phó bản này nữa nên bọn họ thuận lời giành được vị trí thứ hai trên bản thành tích, bấy nhiêu đã quá đủ để bọn họ vui mừng rồi. Huống chi hiện giờ đội của bọn họ chỉ có mười lăm người, ít hơn đội số 2 đến mười người đấy.

Diệp Từ thấy bọn họ phát cuồng như vậy liền vội vàng định trốn vào một góc nhưng lại bị cả đám người vây lấy, thậm chí còn tung cô lên trời, khiến cô sợ hãi vô cùng.

Trong lúc mười lăm người thông qua phó bản ăn mừng chiến thắng, mười người đã rút khỏi đội ban nãy đang trong phòng họp mà hối hận không thôi. Nhất là lúc Linh Hào Tỳ Sương nhìn bọn họ, cười híp mắt nói: Các người thật không có tính nhẫn nại, bọn họ thật muốn đào cái lỗ chui xuống cho xong.

Bọn họ đã thấy rõ toàn bộ quá trình đội số 1 đánh qua cửa thông qua video ghi hình. Bọn họ thật sự không ngờ một đội ngũ đã chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại mười lăm người, đến cả việc đánh quái còn gian nan vất vả vậy mà dưới sự chỉ huy của Diệp Từ lại có thể đánh đâu thắng đó, thế như chẻ tre.

Đặc biệt nhất là thời điểm qua chỗ đám người máy dàn trận, quá trình này càng làm bọn họ chết lặng, toàn bộ sự bất mãn và không phục đối với Diệp Từ lập tức hóa thành hối hận.

Khi Thủy Nguyệt Vô Thương thấy thông báo Thiết Huyết Chiến Mâu một lần nữa vượt qua ngũ giáp, lại nhìn sang con boss Người Máy số 48 chỉ còn chút xíu máu của mình, quả thật đau lòng vô cùng. Bọn họ chỉ còn một chút nữa thôi là qua cửa rồi, vậy mà vẫn bị đám người kia vượt qua, lúc con boss Người Máy số 48 bị Chiến Thiên Hạ đánh chết, tuy hệ thống cũng có thông báo tin tức này nhưng sự chú ý của mọi người đã nghiêng hẳn về phía Thiết Huyết Chiến Mâu rồi.

Dù sao công hội Thiết Huyết Chiến Mâu qua được phó bản này đến hai lần, mọi người bị hấp dẫn cũng phải thôi.

Lần này người sờ thi thể boss là Hơi Nước, vận may của hắn cũng không tệ lắm, tuy lần này phần thưởng không phong phú như của đội số 2 nhưng cũng rơi ra được đến ba cuốn sách kỹ năng và mười một kiện trang bị, không chỉ thế, những trang bị này cứ như được chọn cho mỗi người tham gia đánh phó bản này, mỗi kiện đều có người cần. Cuối cùng ngoài Diệp Từ, mỗi người đều nhận được một món trang bị hoặc một cuốn sách kỹ năng.

Ai cũng vui vẻ, ai cũng hài lòng.

Sau khi rời khỏi phó bản, Diệp Từ lập tức nhận được tin nhắn từ Thiên Sơn Tà Dương, vừa hỏi thăm vừa khen ngợi, sau đó còn bảo sẽ thưởng thêm cho Diệp Từ, có điều Diệp Từ yêu cầu đổi hết những thứ ấy sang tích phân, rồi thoát game mà không phản ứng gì với những yêu cầu khác của Thiên Sơn Tà Dương khiến Thiên Sơn Tà Dương càng quyết tâm bằng mọi giá phải giữ Diệp Từ ở lại cho bằng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.