Vạn Ngô Chi Linh

Chương 27



Hoài Thanh ngồi trên hoàng lư xa, nhìn Linh nhắm mắt bên cạnh, hỏi: “Linh, kế tiếp chúng ta đi đâu?” Linh không mở mắt, chỉ là khẽ mở miệng nói: “Đến Tùng Dương ma pháp học viện báo danh!”

“Nga, đúng vậy!” Hoài Thanh lúc này tựa hồ nhớ tới hắn hình như báo danh ma pháp học viện, ừ, Linh không nói hắn đều đã quên, ai bảo hắn mấy ngày nay ăn uống no đủ, tự nhiên đối học viện ban đầu vì miễn phí cơm nước mà báo danh quên đến chín tầng mây.

Hoài Thanh ngồi phía trước, câu được câu không nhìn phong cảnh ven đường hoàng lư xa trải qua, cây cối nơi đây lớn lên thật tốt, hoa nở nơi đó không sai… Di! Nơi đó thật náo nhiệt!

“Linh, ngươi xem, nơi đó thật nhiều người!” Hoài Thanh rốt cục phát hiện một chuyện có thể xua đi nhàm chán, hưng phấn hướng Linh nói.

Linh quay đầu xem, trên một khối đất trống cách đó không xa có vài trăm người vây tụ một chỗ, trong đó pha trộn đủ loại trướng bồng, hiển nhiên, những người này đã ở đây đợi không ít. Hai người vừa ly khai Tử Vong Sâm Lâm không bao lâu, bây giờ còn ở biên giới rừng rậm hành tẩu, mà mấy trăm người này chính là vây tụ một điểm phía trước biên giới rừng rậm, Linh tự hỏi một hồi, nhiều người như vậy, phụ cận lại không có tiểu trấn hoặc nơi cho nhân loại hoạt động, vậy đại biểu những người này là bởi vì một nguyên nhân tương đồng mới tụ tập một chỗ. Về phần nguyên nhân tương đồng này, hẳn là tương đồng lợi ích, mà lợi ích này, gặp Tử Vong Sâm Lâm, hẳn là ma thú hoặc dược tề đặc thù.

Linh chỉ huy hoàng lư xa tại một góc không dẫn người chú ý ngừng lại, hai người xuống xe, Linh ý bảo Hoài Thanh không nên để lộ, hai người đều là thiếu niên mới vào đời, lại không nhận ra người bên trong, những người này không nhất định nguyện ý nói cho hai người mục đích tụ tập, nếu minh không được, vậy không thể làm gì khác hơn đi ám. Rất không xảo chính là, ẩn tàng cùng tiễu thanh vô tức là thứ Linh am hiểu nhất.

Linh vừa nãy thoáng quan sát tình huống, mang theo Hoài Thanh nhẹ nhàng nhảy lên một gốc đại thụ phụ cận, trên đó nghiên cứu thế cục bên dưới, ngực chú ý, phân phó Hoài Thanh chờ y, bản thân leo xuống hành động.

Tiễu thanh vô tức từ phía sau đánh bất tỉnh một người, rất nhanh mặc lên y phục của hắn, đem thân thể người bị đánh bất tỉnh che giấu tốt, sau đó đi vào. Bởi vì nhiều y phục phụ trợ, khiến thân thể mảnh khảnh của Linh có chút cải biến, thoạt nhìn có chút đại nhân. Đem khăn quàng trên cổ quấn nhiều mấy vòng, bao lấy nửa gương mặt dưới, lại thêm chiếc khăn đội đầu quá lớn, Linh cả người hầu như chỉ còn con mắt.

Không biết phải hay không lần hành động này rất nhiều người muốn che giấu thân phận, cho nên trang phục như Linh tuyệt không có vẻ đột ngột, trái lại tùy ý có thể thấy người trang phục như vậy đi đi lại lại, Linh nghênh ngang tiến doanh, tựa như nhàn cực vô sự đi dạo, kỳ thực là tỉ mỉ quan sát phân bố thực lực nơi đây.

Vừa nãy y trên cây thấy được, nơi đây tuy đáp rất nhiều trướng bồng, thế nhưng vẫn có đại tiểu chi phân, hơn nữa có rất nhiều người vẻ mặt lãnh khốc, vừa nhìn đã biết là gia tộc hộ vệ xuất hiện, bọn họ đều mặc y phục đồng nhất một màu sắc cùng kiểu dáng, bởi vậy có thể thấy nơi đây phân chia mấy thế lực lớn, về phần người Linh đánh bất tỉnh, hoặc là thuộc thế lực tán loạn, hoặc là một mình đơn độc, hoặc là mười người thành đàn tụ tập một chỗ, những người tản mát hẳn là mạo hiểm giả cùng mạo hiểm đội.

Linh trong lòng yên lặng nhớ kỹ màu sắc mấy đại hình trướng bồng, lo lắng tới gần cái nào, tìm hiểu tin tức.

Bên trong một đại trướng bồng kim hoàng sắc chính giữa, một thanh niên tuấn lãng mặc một thân thâm lam sắc cẩm bào đơn giản, vẻ mặt lạnh lùng ngồi trên ghế, đạm mạc nghe thủ hạ bẩm báo: “Tam thiếu, thám tử đã thăm dò vị trí cụ thể của Thiên Linh Quả, đây là lộ tuyến đồ.” Thủ hạ trình lên một quyển trục, “Thiên Linh Quả đại khái ở ba ngày sau hoàn toàn thành thục, mà giai cấp của ma thú thủ hộ cũng đã thăm dò, là lục cấp kim thuộc tính ma thú, kim lôi liệp báo, nếu như đêm nay xuất phát, ba ngày sau chúng ta có thể đến trước khi Thiên Linh Quả thành thục!”

“Ừ!” Thanh niên lam bào tiếp nhận quyển trục, chỉ tùy ý nhìn thoáng lộ tuyến đồ trên quyển trục, phân phó nói: “Đêm nay xuất phát!” Thu hồi quyển trục, phất tay để thủ hạ lui, mắt nhưng có chút suy nghĩ nhìn bên ngoài trướng bồng, vừa nãy là lỗi giác của hắn sao.

Linh rất nhanh vọt đến nơi bí mật, ẩn dấu khí tức, nhìn mấy người vén bố liêm trướng bồng đi ra, ngực nhưng mọc một tia cảnh giác, Tam thiếu trong trướng bồng vừa nãy thật nhạy cảm, y thiếu chút nữa bị phát hiện. Bất quá, Thiên Linh Quả sao, khóe miệng vung một mạt cười yếu ớt, vừa vặn y cũng cảm thấy hứng thú, cảm ơn, Tam thiếu!

Linh lắc mình ly khai doanh địa, cùng Hoài Thanh hội hợp, thuận tiện nói ra kế hoạch của mình, Tam thiếu kia có thể thu được lộ tuyến đồ vị trí cụ thể của Thiên Linh Quả, những trướng bồng đại hình thế lực cũng có thể, chỉ là thời gian chậm hơn, đợi lát nữa hai người theo sau, thừa dịp rối loạn đục nước béo cò vân vân, cũng là một tuyển chọn không sai.

Hoài Thanh mở to miệng nhìn Linh hăng hái bừng bừng nói chi tiết kế hoạch, đôi mắt trừng lớn thế nào cũng không thể co rút trở về như bình thường, Linh như vậy, tuyệt đối là lần đầu nhìn thấy. Không phải là bình tĩnh dù cho Thái Sơn sụp đổ trước mắt, không phải là trầm mặc tích tự như kim, mà là thần thái phi dương thao thao bất tuyệt, nhãn thần phát quang tự tin no đủ, Linh như vậy, tựa hồ tản mát một cổ quang mang khác biệt, khiến Hoài Thanh nghĩ hắn rốt cục trên người Linh tìm được cảm giác một con người, cảm giác một thiếu niên nên có, nhưng lại là lần đầu tiên.

Trong dược thảo, cũng chia đẳng cấp, phổ thông dược thảo, trung cấp dược thảo, cao cấp dược thảo, thánh cấp dược thảo cùng thần cấp dược thảo, mà dược tề sư muốn luyện chế dược tề tốt, cao cấp cùng thánh cấp dược thảo có thể nói công không thể thiếu, không có đỉnh cấp dược thảo, cho dù dược tề sư tốt cũng luyện chế không được đỉnh cấp dược tề. Thiên Linh Quả, cùng Hải Thanh Châu đều là thánh cấp dược thảo, bất quá một thứ là thánh dược tấn cấp của nhân loại, một thứ là thánh dược tấn cấp của ma thú, một thứ sinh trưởng trong Tử Vong Sâm Lâm ma thú tung hoành, một thứ sinh trưởng tại Vạn Vô Chi Uyên khí hậu ác liệt.

Linh tuy biết thăng cấp không thể nóng vội, y khởi điểm so người khác thấp hơn nhiều lắm, một năm thời gian có thể tấn cấp đến giai cấp này, còn lại trọng yếu là củng cố thực lực. Bất quá, nếu có cơ hội như vậy, có thể vì bản thân tìm mấy khỏa Thiên Linh Quả trợ giúp tấn cấp, y vẫn rất nguyện ý hành động.

Hơn nữa, còn một nguyên nhân trọng yếu là, y không phải cái gì thiếu gia đại gia tộc, cũng không phải cái gì cao đồ danh sư, có đại lượng thánh quả linh dược có thể đắp ra một cao cấp ma pháp sư, thử hỏi, thiên tài đại gia tộc nào không dùng mấy khỏa cao cấp thánh dược tấn cấp, cho nên, y không thể làm gì khác hơn vì chính mình tìm.

Màn đêm buông xuống, doanh địa mấy trăm người tụ tập xảy ra biến hóa, quần thể đại hình trướng bồng, đều tập kết thủ hạ, thu hồi trướng bồng, nhất tề hướng Tử Vong Sâm Lâm xuất phát.

Thế lực cùng cá nhân tản mát đều không minh bạch hiện là tình huống gì, ai cũng biết, buổi tối tiến nhập Tử Vong Sâm Lâm là nguy hiểm nhất, thế nhưng những người đó vẫn một vẻ mặt mạng mình không đáng giá dũng cảm vô định rảo bước tiến vào Tử Vong Sâm Lâm, bọn họ không muốn sống sao, hay là phát điên!

Linh cùng Hoài Thanh chính là bên trong đám người không muốn sống, hai người thay đổi y phục, trà trộn vào đám người, cư nhiên không bị phát hiện, đoàn người một đường rất nhanh hướng mục đích đi tới.

Đoàn người khẩn trương hành tẩu ba ngày, rốt cục tại buổi chiều ngày thứ ba chạy tới một sơn động trong Tử Vong Sâm Lâm. Hiển nhiên những người dẫn đường phía trước đối Tử Vong Sâm Lâm trải qua tra xét, lộ tuyến tuyển chọn đều nhiễu đi lãnh địa tụ tập đại hình ma thú cùng một ít ma thú đơn độc nhưng sức chiến đấu cường hãn, mấy ngày nay tuy mỗi ngày tao ngộ vài lần ma thú tập kích, thế nhưng bởi đều là bầy ma thú quy mô nhỏ cùng nhất nhị cấp ma thú, cho nên đoàn người tương đối dễ dàng, thỉnh thoảng có thụ thương, nhưng không có tử vong.

Còn không tới gần sơn động, còn không thấy được Thiên Linh Quả, rất xa mọi người đã nghe một cổ thanh hương, thanh hương nhàn nhạt hút vào xoang mũi khiến người cảm giác một trận vui vẻ thoải mái, toàn bộ thể xác và tinh thần từng đợt thư sướng.

Người phía trước cước bộ càng gấp, hiển nhiên ước gì nhanh chút có được thánh cấp dược thảo khó được, phải biết, Thiên Linh Quả không chỉ là thánh cấp dược thảo, càng một loại dược thảo cực kỳ thưa thớt, dược thảo khác chí ít còn biết nơi sinh trưởng cùng chu kỳ sinh trưởng, chỉ có Thiên Linh Quả chỉ có thể ngộ không thể cầu, vận khí tốt ngươi có thể gặp, vận khí không tốt, cả đời không thấy cũng là chuyện rất bình thường. Thiên Linh Quả là một trong vài loại đỉnh cấp dược thảo hiện nay nhân loại vẫn chưa biết điều kiện sinh trưởng, không rõ nơi sinh trưởng, dược thảo như vậy, trình độ trân quý, cả thần cấp dược thảo cũng không thể so sánh!

Không đợi thấy Thiên Linh Quả dị thường trân quý, một tiếng phẫn nộ rít gào đánh tan dự định mọi người, Linh bình tĩnh nhìn, một đầu liệp báo khoác lông thú kim lượng mắt lộ hung quang nhìn đám nhân loại trước mắt, mắt báo nhân tính hoá cẩn thận quét qua đám nhân loại, nói: “Ngu xuẩn nhân loại, nơi đây không phải là nơi các ngươi nên tới, nếu như hiện tại rút lui, ta có thể buông tha các ngươi một mạng!”

Đoàn người phía trước lập tức một trận rối loạn, nghĩ là không ngờ hội ngộ một đầu cao giai ma thú, cũng phải, không phải tất cả mọi người có thể thăm dò giai cấp chuẩn xác của đầu ma thú thủ hộ. Một số người lập tức đánh kê huyết kích động run lên, người trước mắt Linh chính là như vậy, Linh nhìn hắn cả người ức chế không được run rẩy, không biết hưng phấn hay sợ hãi, dù sao chính là không ngừng run. Bất quá, nghe một phen nói của kim lôi liệp báo, Linh nhưng nhịn không được muốn khích lệ sự thông minh của đầu cao giai ma thú này, những lời này là uy hiếp kèm theo cảnh cáo, biết đám nhân loại lai giả bất thiện, thực lực có thể không kém, nghĩ lợi dụng giai cấp khiến bọn họ biết khó mà lui. Thế nhưng kim lôi liệp báo hiển nhiên thiếu lý giải nhân loại, thiếu lý giải tham dục của nhân loại, một đầu cao giai ma thú như vậy, cho dù không có Thiên Linh Quả, bọn họ cũng sẽ nhất hống lao lên tiến hành tranh đoạt.

Hoài Thanh kéo kéo ống tay áo của Linh, dùng nhãn thần dò hỏi, kế tiếp làm sao? Linh cười cười, rất tốt, mấy ngày nay không học không, hiểu được che giấu chính mình. Linh dò xét hoàn cảnh xung quanh, lôi kéo Hoài Thanh lặng lẽ thối lui khỏi đại đội ngũ, hai người vẫn trốn phía sau, lúc này lực chú ý mọi người đều bị cao giai ma thú phía trước hấp dẫn, hai người lui lại căn bản không khiến bất luận kẻ nào chú ý. Tìm một nơi ẩn thân tốt, ý bảo Hoài Thanh dựa theo kế hoạch hành sự, Linh lặng lẽ tiềm hồi.

Ngay khi hai người thối lui, đám người phía trước đã cùng kim lôi liệp báo bắt đầu chiến đấu, liệp báo một đại hình ma pháp đánh qua, đội ngũ nhân loại nguyên bản tụ tập một chỗ nháy mắt đánh tan, chết thì chết, thương thì thương. Mấy thế lực lớn tựa hồ sớm dự liệu loại tình huống này, che chở chủ nhân nhà mình nhanh trách phong mang, bởi vậy thụ thương đều là một ít ma pháp sư thực lực thiếu cùng một ít tiểu đoàn thể thực lực không đủ.

Linh xảo diệu xen trong đó, né đi ma pháp kim lôi liệp báo ném tới, hiện đến phiên ma pháp nhân loại đáp lễ, một đường cực kỳ nguy hiểm lại bình an vô sự tới phía sau kim lôi liệp báo. Linh vô thanh vung lên khóe miệng, cước bộ liên tục hướng phía thanh hương toả ra, Linh sớm phát hiện, Thiên Linh Quả căn bản không phải trong sơn động, bởi vì kim lôi liệp báo biểu hiện thủ hộ sơn động, không cho nhân loại đi vào, nhưng nhãn thần cùng thân hình nhưng luôn hữu ý vô ý hướng phía sau sơn động liếc, Linh chỉ biết, phương diện này có miêu nị!

Tới phía sau sơn động, chỉ thấy một mặt vách núi dựng ngược, nhưng không thấy Thiên Linh Quả, linh nhìn kỹ, hát, nguyên lai trên vách đá! Giữa sườn vách núi mọc một gốc tiểu thụ xanh biếc, chi phồn diệp mậu, hai Thiên Linh Quả tinh oánh dịch thấu đang thuỷ linh linh treo trên cành lá tiểu thụ, cổ thanh hương nhàn nhạt càng đậm.

Đây là dấu hiệu Thiên Linh Quả thành thục, là thời điểm tốt có thể ngắt! Linh rất nhanh hành động, bám lấy vách núi bò lên, y không có nhiều thời gian để lãng phí, hái được Thiên Linh Quả còn phải nhanh lui lại!

Móc ra tỏa linh hộp chuẩn bị tốt, một tay một cái, hai cái đem hai Thiên Linh Quả ngắt, bỏ vào tỏa linh hộp, đem hộp đặt vào không gian giới chỉ, Linh tay chân nhanh nhẹn bò xuống. Tỏa linh hộp là hộp tồn y cố ý chuẩn bị vì Thiên Linh Quả, tuy Thiên Linh Quả sau khi ngắt lập tức dùng hiệu quả sẽ tốt, Thiên Linh Quả bị ngắt linh khí giảm thiểu, thời gian tồn càng dài, hiệu quả càng kém. Thế nhưng Linh không có biện pháp lập tức dùng, cho nên không thể làm gì khác hơn tỏa trụ được bao nhiêu linh khí hay bấy nhiêu linh khí.

Linh vô thanh vô tức trở lại hiện trường chiến đấu, chiến đấu đã tiến nhập gay cấn, đê giai ma pháp sư toàn bộ thành pháo hôi, bây giờ còn chiến đấu chỉ có mấy đội ngũ bảo tiêu của đại hình thế lực hôm qua Linh nhìn thấy, bao quát đội ngũ Tam thiếu.

Linh từ không gian giới chỉ lấy ra một chiếc mặt nạ, đây là trong đống giới chỉ Mặc Dạ tìm thấy, không biết của ai, thẩm mỹ quan không được tốt, như quỷ hoạ phù, bất quá dùng che lấp bộ mặt không sai. Linh lắc mình gia nhập chiến trường, vừa tránh ma pháp vừa tới gần kim lôi liệp báo, sau đó tìm kiếm cơ hội!

Chiến trường nhiều người như vậy, Linh không có biện pháp thi triển tay chân hảo hảo cùng kim lôi liệp báo đại chiến một hồi, sau đó khiến nó vui lòng tuần phục trở thành khế ước thú, bất quá, dùng chút bàng môn tả đạo vẫn có thể, một đầu ma thú tốt như vậy, Linh đương nhiên không muốn buông tha.

Đột nhiên, Linh thân hình chợt loé, tìm đúng thời cơ, nói thì chậm xảy ra thì nhanh, kim lôi liệp báo vừa mở to miệng phun ra ma pháp, còn chưa kịp ngậm, liền cảm giác một loại vị đạo khổ sáp tan ra bên trong, đầu mông muội, ngã!

Linh chờ bên cạnh, rất nhanh nắm lấy kim lôi liệp báo, quăng vào không gian giới chỉ, phất tay xuất ra phi hành mao thảm, một trận gia tốc, hướng ngoại vi rừng rậm cấp tốc phi hành, sau đó, tiêu thất không gặp!

Toàn bộ quá trình, tốn hao không đến mười giây đồng hồ, tất cả mọi người đang trong chiến đấu đều ngốc lăng nhìn Trình Giảo Kim đột nhiên toát ra đem cao giai ma thú bọn họ tâm tâm niệm niệm mang đi, không một chút phản ứng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.