Cao Tử Mân trong lòng tự cảm thấy hài lòng, thêm trận này vòng sáng nữ chính có hiệu quả nữa, làm cô ta cảm thấy mình rất không tầm thường.
Tiêu Phong không quên trong tay mình còn thanh song đao cảm giác tồn tại rất cao, nhưng hắn không tính lại bọc chúng. Trải qua sự việc “kinh hồn” trên xe, Tiêu Phong quyết định thời thời khắc khắc đặt ở chỗ có thể tùy thời lấy ra dùng. Cho nên hắn lựa chọn luôn cầm trên tay! Kiên quyết không lung lay!
“Tiểu Phong, đây là?” Cao lão sớm đã chú ý tới song đao trên tay Tiêu Phong, dù sao cảm giác tồn tại rất cao.
“Con sai người mua, nhìn cũng không tệ, ông nội?” Tiêu Phong tỏ vẻ tùy ý nói, “Con còn dùng nó giết rất nhiều tang thi đó!”
“Thế à, hai thanh đao này nhìn rất không tồi.” Cao lão trong lòng nghi ngờ lai lịch của song đao này, nhưng hiện tại cũng không muốn truy hỏi. Đã tận thế rồi còn hỏi cái gì?
Thế nhưng không khéo, chính là có người đến hỏi.
Cao Tử Mân thấy song đao trong tay Tiêu Phong, đường cong uyển chuyển, thân đao sắc bén lại thon dài xinh đẹp, trong lòng động chủ ý, cười mỉm đi sang, mở miệng nói: “Anh, đao này xinh đẹp quá à, mà lại sắc bén, mua chỗ nào vậy?”
Giơ tay không đánh người đang cười…
Tiêu Phong trong lòng còn đang nghi ngờ Cao Tử Mân bị tráo, hiện tại cơ hội tới, đương nhiên muốn thử cô ta một lần, thế là Tiêu Phong cũng mỉm cười trả lời: “Mua một cửa hàng trên mạng, cô thích?”
“Ừm, em rất thích!” Cao Tử Mân trên mặt một bộ biểu tình rất muốn, “Bây giờ còn đến mua được không?”
Nói nhảm! Tiêu Phong cảm thấy cái con này khẳng định không phải bản gốc, từ vẻ mặt đến điệu bộ.
“Hiện tại trên mạng đều không tín hiệu, tôi cũng không biết chủ tiệm là ai, đương nhiên cũng không có chỗ nào bán.” Tiêu Phong nói, trong lòng suy nghĩ biện pháp kiểm tra Cao Tử Mân hiện tại là ai.
“Tử Mân, anh của cô đi đường cũng mệt mỏi, trước hết để cho nó nghỉ ngơi đi.” Cao lão nói xen vào, “Cao Lâm, đưa thiếu gia đến phòng của nó.”
Cao Lâm, cũng chính là quản gia đứng một bên chờ lệnh lập tức đưa Tiêu Phong lên lầu hai.
Cao Tử Mân: “…” Mẹ nó cô ta còn chưa khiến Tiêu Phong chủ động đưa đao cho cô ta mà!
“…” Tiêu Phong
Được rồi, lần sau lại thử.
Cao Lâm mang Tiêu Phong đến chính là căn phòng lúc trước của hắn, Cao Lâm chờ Tiêu Phong vào phòng, sau khi xác nhận Tiêu Phong không có bất kì yêu cầu nào khác, liền đi bận bịu chuyện khác.
Để mèo đen trong ngực xuống đất, bản thân thì ngã lên giường lớn mềm mại, đầu óc Tiêu Phong càng không ngừng vận chuyển, làm thế nào mới có thể biết Cao Tử Mân rốt cục là người nào đây?
【Hắc Miêu, ra đây.】Tiêu Phong kêu Hắc Miêu.
【Chuyện gì meo?】Hắc Miêu hỏi.
【Nữ chính hiện tại là thật hay giả?】Tiêu Phong hỏi, Hắc Miêu hình như chưa từng nói với hắn nữ chính không thích hợp.
【Nữ chính? Thế nào meo, có hơi giả thật.】Hắc Miêu nghi hoặc.
【Ngươi không biết? Ta hoài nghi nữ chính hiện tại giống như ta, bị tráo.】Tiêu Phong giải thích một lần.
【Ta đây không biết thật meo.】Hắc Miêu nói, 【Hệ thống không thể tra ra kẻ ngoại lai, cho nên ta căn bản cũng không biết meo. Nhưng cô ta hẳn không có hệ thống như ta, bằng không giữa hệ thống cũng sẽ có cảm ứng.】Một thế giới hẳn chỉ có một người ngoại lai, kỳ quái, Hắc Miêu nghĩ.
【Ta nhìn lại cái đã.】Tiêu Phong nhu lông mày, ngủ một giấc trước.
“Meo ~ meo ~ meo ~ meo!” Mèo đen trên sàn nhà không ngừng kêu, thấy Tiêu Phong không có phản ứng, liền nhảy lên giường, dùng móng vuốt nhẹ nhàng đâm mặt Tiêu Phong.
Sao vậy? Tiêu Phong thấy trên mặt hơi ngứa, mở mắt ra, liền thấy một con mèo màu đen.
“Mày là mèo không phải chó, đừng vẩy đuôi vui vẻ như thế…” Tiêu Phong câm nín.
Đúng rồi, hắn hình như lại quên cho mèo đen ăn! Mấy giờ rồi nhỉ? Tiêu Phong từ trong không gian lấy ra một cái đồng hồ báo thức, nhìn thoáng qua 3 giờ 46 phút. Nói đi nói lại giữa trưa hắn cũng không có ăn, sáng sớm rời khỏi cao ốc, cho đến giờ bụng vẫn trống không. Cầm hai đầu cá nướng giống buổi sáng cho mèo đen, bản thân Tiêu Phong từ trong không gian lấy ra một chén cơm cùng mấy món ăn sáng. Vì đề phòng có người đột nhiên đi vào phát hiện những thứ này, Tiêu Phong quyết đoán khóa cửa.
【Hắc Miêu, cho ta xem lại kịch bản một chút.】Tiêu Phong hay quên chuyện phát sinh sau đó, vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn.
【Cho ngươi.】Hắc Miêu phun ra hai chữ, giúp Tiêu Phong mở một cái giao diện ảo, sau đó lại chuồn mất, không biết trở về làm gì.
Tiêu Phong cảm thấy Hắc Miêu đoán chừng lại trở về xem tiểu thuyết kỳ quái gì đó. Suy nghĩ lâu như vậy, vẫn không nghĩ được biện pháp có thể đình chỉ Hắc Miêu tiếp tục xem, đau đầu quá.
Vừa xem kịch bản trên giao diện ảo phía trước, vừa ăn cơm. Càng xem càng khẳng định Cao Tử Mân hiện tại không phải hàng nguyên đai nguyên kiện (hàng thật)!
Phải rồi, dị năng của Cao Tử Mân nguyên tác là cái gì thế nhỉ? Tiêu Phong vội vàng tìm. Từng tờ từng tờ nhanh chóng lật xuống, Tiêu Phong tìm thấy dị năng giai đoạn trước của nữ chính.
Sử dụng không gian che dấu dị năng, Cao Tử Mân chính thức có được dị năng Mộc hệ cùng Phong hệ.
Trong sách là từ mắt nữ chính viết (chủ nữ), lúc này Cao Tử Mân hẳn là từ nhà đến biệt thự Cao lão, tiếp đó thỉnh thoảng ra ngoài giết tang thi, rèn luyện thân thủ, còn tiện đường thu thập vật liệu.
Trong thời gian này cô ta đụng phải đoàn người Diệp Tự Vĩnh, sau đó giết tang thi chung với bọn hắn, thu thập vật liệu, còn một cái nữa là, Phùng Thiến đồng học Cao Tử Mân lúc đầu gặp ở thọ yến Cao lão, hình như là thanh mai trúc mã của Diệp Tự Vĩnh, hai người mơ hồ được nhiều người tác hợp, cho nên, Phùng Thiến nhìn Cao Tử Mân khó chịu…Cũng chính là tiết mục kia.
Bọn họ thẳng đến một ngày trước khi trận mưa to ập xuống mới tách ra, Cao Tử Mân quay về biệt thự, ngoại trừ thu được trong không gian, còn ở bên ngoài mang về một xe vật liệu, khiến Cao lão kinh ngạc, lúc này mới bắt đầu coi trọng Cao Tử Mân.
Đêm hôm đó, tại biệt thự xử lý vật liệu, đóng gói hành lý, Cao Tử Mân tiết lộ cô ta có không gian dị năng, không lớn, thế là Cao lão để cô ta trang bị một ít đồ ăn, sáng sớm ngày thứ hai liền từ biệt thự đi đến thành phố S.
Tiêu Phong không tiếp tục xem tiếp, nhớ kỹ chuyện xảy ra gần nhất là ok, lại nhìn phía sau kịch bản, có lẽ ký ức sẽ khá hỗn loạn, không tốn sức nhớ một đoạn sự kiện gần nhất.
Nửa bát cơm còn chưa ăn xong, cảm giác có cái gì kéo ống quần hắn, nghi hoặc nhìn xuống dưới, trông thấy mèo đen ở đó kéo.
Thấy hắn nhìn lại, mèo đen nhân tính hóa dùng vuốt mèo chỉ chỉ bồn ăn của nó.
“…” Tham ăn! Tiêu Phong thở dài.
Xét thấy mèo đen là bảo tiêu tương lai, bất đắc dĩ chỉ có thể lại ở trong chậu mèo đen ăn để mấy khối thịt nướng, những thực phẩm chín này trước tận thế Tiêu Phong đã chuẩn bị tốt.