Cách thời gian Tiêu Phong dung hợp với Độc Huyễn Hoa Hồng đã qua ba tháng. Trong núi, Tiêu Phong tìm một chỗ đằng sau hòn đá để tránh gió, dựng lều trại mà ở.
Đào mảnh vỡ thần ngọc dưới rễ cây Độc Huyễn Hoa Hồng lên, không dung hợp với dị năng bên trong, ngâm chúng vào trong nước, không ngừng làm nước vắc xin tang thi. Tiêu Phong gần như đã nắm giữ được sức mạnh Độc Huyễn Hoa Hồng, trong đó, Tiêu Phong nắm giữ tốt nhất là huyễn thuật (thuật tạo ảo cảnh).
Lúc người của Cao lão đi, có lác đác vài người tới chỗ này, phần lớn người đều không lên núi, chỉ là nghỉ ngơi ở thôn nhỏ dưới chân núi, một số người lên núi, Tiêu Phong dùng huyễn thuật che giấu lều vải của hắn, những người kia nhìn phía sau tảng đá, sẽ chỉ là khoảng không.
Ba tháng này, điều làm Tiêu Phong mong đợi nhất chính là đem cánh tay trái biến về bộ dạng lúc trước, vào hôm nay, cuối cùng hắn cũng thành công.
Về phần vấn đề điểm năng lượng, Tiêu Phong tỏ vẻ muỗi biến dị trên núi quá nhiều số lượng không rõ, lúc trận mưa to qua đi, động vật biến dị, thực vật biến dị, tang thi đều có tinh hạch.
Chuyện Tiêu Phong làm mỗi ngày chủ yếu chỉ có mấy món này, ăn điểm tâm, lĩnh ngộ sức mạnh dung hợp, giết chết muỗi biến dị thu thập tinh hạch, ăn cơm chiều, lĩnh ngộ sức mạnh dung hợp, đi ngủ…lặp lại liên tục.
Cuộc sống, thật sự là buồn tẻ vô vị. Thức ăn Tiêu Phong cũng không lo lắng, dù sao trong không gian có rất nhiều.
Ngược lại nước có chút khan hiếm, dù sao bên cạnh không có sông nhỏ, nước trong không gian, đều là nước khoáng, Tiêu Phong còn muốn chờ lấy bọn chúng tăng giá trị. Bên ngoài bây giờ cũng đã phát hiện tinh hạch Thủy hệ có thể tinh chế nước, nhưng hương vị không tốt lắm, trừ phi tìm được tinh hạch Quang hệ. Tinh hạch Quang hệ tinh chế nước xong rồi mới có thể lấy lại hương vị nước trước tận thế, nhưng thập phần thưa thớt, hơn nữa một viên tinh hạch Quang hệ lượng nước mỗi ngày có thể tinh chế không nhiều.
Loại nước khoáng này, mấy năm sau tận thế có thể là thành phẩm cao cấp, giá cả không rẻ! Cho nên, bây giờ Tiêu Phong đặc biệt đau lòng khi dùng nước khoáng, mỗi ngày đều rất tiết kiệm sử dụng nước khoáng.
【Kí chủ, ngươi biến cánh tay trái trở lại rồi, hiện tại ngươi dự định rời núi sao meo?】Hắc Miêu hỏi, ba tháng luôn nhìn phong cảnh trên núi, nó cũng cảm thấy ngán, thị giác mỏi mệt.
【Ngươi muốn ra ngoài?】Tiêu Phong hỏi. Trên thực tế, Tiêu Phong có chút bận tâm Cao lão, cũng không biết Cao lão bây giờ ra sao.
【Muốn! Đương nhiên muốn meo, nhìn nơi này thị giác meo rất mệt mỏi. Với lại lấy thực lực ngươi bây giờ, ra bên ngoài cũng có thể xếp tới thượng lưu meo, không sợ người khác khi dễ.】Hắc Miêu kích động nói.
【Ta cũng muốn có một ngày đánh khắp nơi, thiên hạ vô địch.】Tiêu Phong cười nói, nhìn nhìn cánh tay trái không khác người bên ngoài, tâm tình vô cùng tốt.
【Sẽ được meo.】Hắc Miêu nói.
【Vậy ta sửa sang lều vải một chút rồi rời núi.】Tiêu Phong cười nói, có điều phiền phức chính là còn phải dùng huyễn thuật che đậy dung mạo của hắn hiện tại, tóc, đôi mắt, đều phải đổi thành màu đen, hình xăm phải xóa bỏ.
Thời tiết nóng nực như cũ, trong núi có rừng cây, hút đi một chút khí nóng, ngược lại sẽ không quá mức nóng nực, nhưng mà vừa ra khỏi núi, không có che đậy, ánh nắng độc ác chiếu trên người Tiêu Phong, không bao lâu Tiêu Phong đã ra một thân mồ hôi.
【Cuối cùng cũng rời núi meo!】Hắc Miêu kích động nói, cuối cùng cũng không cần nhìn đi nhìn lại nữa rồi.
【Ngươi thì sướng rồi, ta rất nóng!】Tiêu Phong mất hứng nói.
【Đồ đần, dị năng của ngươi không phải có thể tạo ra khí lạnh hả, dùng nó là được rồi meo.】Hắc Miêu nói.
【Năng lượng dị năng trong cơ thể ta không lãng phí như vậy.】Tiêu Phong im lặng.
Đi ngang qua thôn nhỏ, bên trong không có người, Tiêu Phong trái nhìn phải nhìn, không tìm được phương tiện giao thông có thể sử dụng, bất đắc dĩ chỉ có thể lấy ra một chiếc xe đạp đổi tốc độ từ trong không gian.
【Hắc Miêu, ngươi biết mấy người Cao lão ở nơi nào không?】Tiêu Phong ngồi lên xe, thời điểm muốn đạp đi bất chợt ngừng lại.
【Meo…Không biết.】Hắc Miêu thức thời trầm mặc.
Trời ạ, trong lòng Tiêu Phong có chút bất đắc dĩ, bây giờ mình phải đi đâu? Hơn nữa cũng nên tìm một chút thức ăn bỏ vào trong không gian, ba tháng lượng thức ăn tiêu hao không ít, đem nạp vào.
【Meo nhớ rồi!】Hắc Miêu đột nhiên nói 【Cao lão bọn họ không phải muốn đi thành phố S?】
【Đúng nha.】Tiêu Phong sững sờ, hắn sao lại quên mất!
【Còn một việc nữa】Tiêu Phong nói 【Hắc Miêu ngươi biết thành phố S đi thế nào chứ?】
【Không biết meo…】Hắc Miêu im lặng.
Sớm biết lúc trước nên đi mua một tấm bản đồ cả nước rồi! Tìm được một người trước đã, hỏi tình huống bên ngoài hiện tại có phải giống nguyên tác viết hay không, sau đó lại hỏi đường.
Tiêu Phong đạp xe mấy giờ, đi đến một huyện thành nhỏ. Còn chưa đi mấy bước, đã thấy mấy con tang thi đi về phía hắn, tốc độ so với mấy ngày trước nhanh hơn rất nhiều.
Tiêu Phong không do dự, ngón trỏ trái xuất hiện một dây leo, biến lớn vung tới tang thi. Dây leo quấn lấy cổ tang thi, hai ba lần liền làm gãy cổ bọn chúng, đầu lộc cộc lộc cộc lăn xuống, thân thể ngã xuống đất.
Đột nhiên cảm thấy có người đang nhìn mình, Tiêu Phong nhìn khắp bốn phía, không nhìn thấy ai. Không thể không có ai, dung hợp Độc Huyễn Hoa Hồng, Tiêu Phong đối với ánh mắt người khác rất mẫn cảm.
Nhiều hơn một phần cảnh giác, Tiêu Phong một đường giết tang thi đi vào một cửa hàng tiện lợi 24 giờ, đồ vật bên trong còn lại không có bao nhiêu, Tiêu Phong có chút thất vọng, hiện tại muốn tìm thức ăn quả thực không dễ dàng.
Nhưng mà hiện tại chẳng ai muốn ngọc thạch, Tiêu Phong nhếch miệng mỉm cười, dung hợp Độc Huyễn Hoa Hồng, không chỉ tăng cao lực công kích, dung mạo cũng tăng lên. Lơ đãng giơ tay nhấc chân thêm một phần yêu mị, thêm một phần mê người, cười lên, càng có thể xưng là yêu nghiệt.
Trong cửa hàng có rất nhiều tang thi, nhưng đối với Tiêu Phong hiện tại có chút phiền phức, dù sao hắn không sợ loại virus tang thi đẳng cấp thấp này, cào bị thương chỉ là bị thương ngoài da.
Thêm bốn cái dây leo, năm ngón tay trái toàn bộ đều không nhàn rỗi.
Năm cái dây leo to lớn tùy ý vung vẩy, khiến người đi theo phía sau Tiêu Phong suýt nữa trừng rớt tròng mắt. Cái này, đây là tang thi làm bọn hắn đau đầu sao? Bọn hắn rất muốn vật liệu trong cửa hàng, nhưng số lượng tang thi khổng lồ khiến bọn hắn vắt hết óc cũng không nghĩ ra biện pháp chiếm được vật liệu, hiện tại, thanh niên xinh đẹp trước mắt này vậy mà giải quyết kiểu này… Gã phải nhanh trở về nói với đại ca!
Tiêu Phong chú ý tới người nhìn lén rời đi, không đi ngăn cản, Hắc Miêu nói trong huyện thành này không có sinh vật nào có thể đánh lại hắn. Người nhìn lén mình rời đi, ngược lại khỏi cần hắn đi đuổi người. Lập tức hủy thiết bị giám sát bên trong siêu thị, Tiêu Phong đi thu thập ngọc thạch tầng thứ nhất trước tiên.
Không gian không đủ dùng, Tiêu Phong lại thuê của hệ thống một chút, lúc này mướn không gian có thời gian trôi qua rất rẻ, vàng Tiêu Phong cũng không buông tha.
Sau đó lên tầng thứ hai, là chỗ bán thức ăn.
Nhìn đồ ăn trên kệ không bị người ta vơ vét, Tiêu Phong rất hưng phấn, suốt một cửa hàng đồ ăn đó nha! Nhưng cũng không thể đều đoạt toàn bộ, dù sau người phía sau kia có thể sẽ dẫn người đến thu thập vật liệu, để lại một ít cho bọn họ đi.
Tầng thứ ba, là chỗ bán quần áo. Tiêu Phong nhìn thấy những quần áo này, lập tức nhíu mày, nơi này không có trang phục mùa đông, không lâu sau thời tiết sẽ chuyển lạnh, sau đó cấp tốc trở nên lạnh. Bản thân hắn không chuẩn bị bao nhiêu trang phục mùa đông, mà trong cửa hàng quần áo phần lớn đều là trang phục mùa hè!
Trang phục hè thì trang phục hè, Tiêu Phong gom một ít, dù sao quần áo là sản phẩm tiêu hao, móng vuốt tang thi cào một cái, có thể phải đổi quần áo.
Cái loại đánh khắp nơi, thiên hạ vô địch này cảm giác thật sảng khoái! Tiêu Phong cơ hồ không để ý đến thân thể của mình khác biệt với người bình thường.
LV: tôi có chuyện cá nhân nên phải tạm ngưng edit 5,6 ngày hoặc từ 1-2 tuần, sau khi giải quyết xong tôi sẽ edit tiếp, lần quay lại tiếp theo sẽ đăng 1 lượt 4 chương cho chẵn 40 chương ψ(`∇’)ψ