Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1053: Không Có Cách Nào Yêu Thương Nổi Nữa



Hồ Kỳ: "Tô Vũ, vậy ngươi biết văn binh đẳng cấp khác nhau thì rốt cuộc có khác biệt lớn thế nào không?"

Tô Vũ nghe Hồ Kỳ hỏi thì liền vội đáp: "Càng kiên cố thì càng hợp với bản thân, lại càng dễ phát huy đặc tính thần văn..."

"Chưa đủ!"

Hồ Kỳ giải thích: "Thấy Bách Đạo các không? Trước đó ngươi thấy được uy lực của Bách Đạo các chưa? Nó ẩn chứa năng lượng, nhất kích đánh ra, Nhật Nguyệt đền tội! Đến giai đoạn này thì dù cho văn binh không có ai điều khiển thì cũng vô cùng cường đại! Đây mới là văn binh đỉnh phong!"

"Cả đời này của ta cũng muốn đúc ra một thanh văn binh như thế, đáng tiếc, chỉ có thể nhìn mà thèm!"

"Khụ khụ..."

Hồ Kỳ ho khan một tiếng, rất nhanh bà lại nói: "Thiên hạ hôm nay, nếu muốn nói về đúc binh mạnh nhất thì đó chính là Thiên Đúc vương vô địch cảnh! Sau đó, nghiêm ngặt mà tính thì có thể là Triệu Thiên Binh, có lẽ ông ta kém Hỏa Hầu chút ít, thế nhưng thực lực đúc binh của ông ấy cực mạnh là thật."

"Ngươi tại Đại Hạ phủ đã tiếp xúc Triệu Lập, thật ra đấy là một cơ hội rất tốt, đáng tiếc..."

Bà nhìn về phía Tô Vũ, không khỏi tiếc hận: "Kỳ thật ngươi hết sức thích hợp với đúc binh, thật đấy, không phải ta muốn ngươi đi theo đúc binh đạo nên mới nói vậy, mà là ngươi thật sự thích hợp ăn chén cơm này! Ý chí lực của ngươi thâm hậu, tinh khiết, nồng đậm, biển ý chí mạnh mẽ, mà ngươi hẳn là còn học được《 Khoách Thần Quyết 》do Triệu Lập tự sáng tạo, Khoách Thần chùy của hắn kỳ thật cũng là thứ tốt để đúc binh!"

Hồ Kỳ nói xong, hơi hơi dừng lại một chút, nhìn về phía những người khác: "Ta muốn truyền thụ cho Tô Vũ kỹ xảo đúc binh, các vị cho chúng ta một chút thời gian nhé?"

Lời này vừa nói ra, Chu Thiên Đạo liền bảo: "Hồ lão sư gấp cái gì! Về sau còn nhiều thời gian mà, Tô Vũ cũng sẽ không chạy! Đúng không Tô Vũ?"

Tô Vũ vội vàng gật đầu.

Hồ Kỳ cười mỉm, "Người có sinh lão bệnh tử, ngươi không cần thiết phải như thế, nhìn thoáng một chút, ta đã sống 500 tuổi, năm đó Nhân Cảnh hư vô tàn phế, khi đó, thân bằng hảo hữu tử vong vô số, khuê mật đồng bạn mới chỉ một hai chục tuổi đã chết, mà ta lại sống đến tận ngày hôm nay, còn có cái gì mà không chấp nhận được?"

Ngưu Bách Đạo không cho là đúng, bắt bẻ: "400 năm trước vạn tộc mới đánh vào, khi đó ngài cũng đã là lão nhân, khuê mật của ngài dù cho chết rồi thì cũng phải lên trăm tuổi, Hồ Kỳ, ngài cảm khái thì cảm khái, đừng có nói láo chứ!"

"..."

An tĩnh!

400 năm trước, vạn tộc mới đánh vào Nhân Cảnh, chiến đấu mấy chục năm, về sau mới mở ra thời đại của các đại phủ.

Hồ Kỳ 500 tuổi, khi chiến đấu bùng nổ thì thực ra tuổi tác của bà không nhỏ.

Hồ Kỳ kinh ngạc nhìn ông, nửa ngày mới ho khan, "Ta... Ta đã sắp chết, ngươi còn kích thích ta?"

"..."

Ngưu Bách Đạo cười khan, "Chúng ta làm người thì thành khẩn chút, đừng nghĩ tới những chuyện ngổn ngang, không chết được đâu, ta còn có một quả kéo dài tuổi thọ, đợi chút nữa đưa tới cho ngài..."

"Không cần! Không muốn!"

Hồ Kỳ tỏ ra không vừa lòng, Ngưu Bách Đạo cười ha hả: "Ăn đi, không sao hết, dù gì ta cũng không dùng được, lão Vương mong muốn thì ta cũng không cho hắn, chỉ chờ hắn chết thôi mà. Ngài thì không thể được, ta vẫn muốn chờ ngài đúc Thiên giai văn binh đây."

"Chuyện của ta ta biết, dù có ăn thì cũng sống không được bao lâu, chớ lãng phí."

Hồ Kỳ nói xong, Tô Vũ mới thận trọng lên tiếng: "Hồ tiền bối, các vị tiền bối, ấn theo lý thuyết, đến Nhật Nguyệt cảnh không dễ tử vong như vậy, nhân tộc ta dù không bằng thần ma, Nhật Nguyệt sống ngàn năm cũng không thành vấn đề mới đúng. Làm sao tiền bối..."

Hồ Kỳ ngắt ngang lời hắn: "Thân thể mục nát, biển ý chí cũng từng bị thương, khí huyết suy bại..."

Tô Vũ vội vàng nói: "Vậy nếu đúc lại thân thể thì sao? Hiện tại có Hợp Khiếu pháp, có Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết, đúc lại thân thể rồi dùng Địa Nguyên quả, có lẽ rất nhanh sẽ có khả năng một lần nữa tu luyện tới Sơn Hải, thậm chí là Nhật Nguyệt... Khi đó, thân thể Nhật Nguyệt sống ngàn năm cũng không khó lắm mà."

"Tiểu hài tử đúng là tiểu hài tử."

Hồ Kỳ thở dài, "Đúc lại thân thể dù nhanh, tiến vào Nhật Nguyệt thì cũng cần mấy chục đến trên trăm năm a. Ta không đợi được. Những người khác thì có thể thử một chút, Văn Minh sư lúc còn trẻ không chú trọng thân thể, thân thể suy bại sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn. Chiến giả cũng giống vậy, biển ý chí khô kiệt, thân thể không ngừng chiến đấu thì cũng dần suy bại, kỳ thật Chiến giả chết đi lại càng nhiều hơn, chết già."

"Vậy... Vậy nếu lại mở một chút thần khiếu thì sao?"

Tô Vũ vội vàng hỏi: "Mở thêm thần khiếu, có thể giúp biển ý chí khuếch trương, bổ sung sức sống được không?"

"Nhật Nguyệt chúng ta đã sớm hợp nhất khiếu."

Hồ Kỳ rầu rĩ đáp: "Mở thêm khiếu quá khó khăn! Mà nếu khai khiếu thì có lẽ cũng sẽ tăng nhanh quá trình biển ý chí sụp đổ, chưa hẳn có thể chịu đựng nổi."

Tô Vũ sốt ruột hiến kế: "Vậy… vậy thì dùng công pháp kéo dài tuổi thọ! Công pháp kéo dài tính mạng! Đúng, lão rùa sống vạn năm, quy tộc có tuổi thọ rất dài, có lẽ liên quan tới công pháp của họ, phương pháp để kéo dài tuổi thọ! Nguyên khiếu, thần khiếu của người đều có tác dụng đặc thù, nhất định có một số nguyên khiếu cùng thần khiếu tổ hợp lại là có thể kéo dài tuổi thọ, kích phát sinh mệnh lực!"

Tô Vũ cấp tốc nói: "Nhất định có! Hồ tiền bối, ta là chuyên gia ở phương diện này! Ngài hãy chờ thêm một thời gian, ta đi nghĩ biện pháp, nhất định sẽ có!"

Tô Vũ chân thành nói: "Chư thiên vạn tộc, cơ hồ chỉ mỗi nhân tộc là có tuổi thọ ngắn nhất! Nhật Nguyệt cảnh của vài chủng tộc sống vạn năm cũng không vấn đề gì, nhân tộc lại không qua nổi ngàn năm! Dù cho không kéo dài tuổi thọ thì tìm ra công pháp trị liệu cũng được, loại trừ ốm đau, khởi tử hồi sinh gì đó cũng có thể!"

Tô Vũ nói luôn miệng: "Trước đó ta không làm nghiên cứu ở phương diện này, thế nhưng nếu ta muốn làm, rất nhanh thôi, chừng mấy tháng, nhiều nhất mấy tháng nhất định có khả năng đưa ra kết quả. Tiền bối hãy kiên trì một quãng thời gian, tiền bối là Địa giai đúc binh sư, có thể vì nhân tộc, vì Đại Minh phủ, làm ra càng nhiều cống hiến. Nếu ngài tọa hóa thì đó tổn thất của cả Nhân tộc!"

Lời này vừa nói ra, Chu Thiên Đạo cũng vội chen vào: "Đúng, lão sư, chính là như vậy! Ta mang Tô Vũ đến là có ý tứ này, không có chuyện gì là nhất định! Chẳng lẽ không có công pháp kéo dài tuổi thọ sao? Nhất định có! Sự tồn tại của ngài đối với Đại Minh phủ là điều cực kỳ trọng yếu!"

"Tô Vũ đi nghiên cứu phát minh, ta sẽ cung cấp hết thảy sức người vật lực, dù cho không vì chính ngài thì ngài cũng hãy suy nghĩ vì đám Vương phủ trưởng một chút, bọn họ tuổi tác quá lớn, sắp ngỏm rồi, ngài làm mẫu cho họ nhìn thử xem có hữu dụng hay không..."

Một bên, đám lão nhân Vương phó phủ trưởng đều thấy tâm mệt mỏi.

Chúng ta trêu ai ghẹo ai chứ?

Làm sao cảm giác người nào cũng ước gì mình mau chết đi nhỉ!

Đại Minh phủ này không có cách nào yêu thương nổi nữa rồi, ta cảm giác ta vừa chết, thần văn lập tức liền bị người đoạt đi mất a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.