Nhìn lại con số ấy, Tô Vũ liền thấy rung động không thôi.
Một học phủ mà có tới 100 ngàn nhân khẩu!
Phải biết, Nam Nguyên mặc dù danh xưng là thành thị có trăm vạn nhân khẩu, nhưng mà một bộ phận rất lớn đều ở bên ngoài thành, phải tính cả những thôn xóm, hương trấn cùng với vô số người đã rời Nam Nguyên thì mới có thể đủ trăm vạn nhân khẩu.
Nếu chân chính ở tại chủ thành thì cũng chỉ có khoảng 300 ngàn người mà thôi.
Mà Đại Hạ Văn Minh học phủ chẳng qua chỉ là một ngôi trường chứ không phải là thành trì, thế mà nhân khẩu lại đạt đến con số 100 ngàn người.
Đây kỳ thật đã có thể coi như là một cái thành có quy mô nho nhỏ!
Tô Vũ nhìn sơ một chút giới thiệu về học phủ, rất nhanh đã lật đến trang thông tin về các nhân vật.
...
《 Nhân Vật Thiên Chi Phủ Trưởng 》
Phủ trưởng, Vạn Thiên Thánh.
Phủ trưởng đời thứ sáu của Đại Hạ Văn Minh học phủ.
Thực lực: Không biết
Tục truyền, 50 năm trước phủ trưởng nhậm chức, tu vi Sơn Hải cảnh đỉnh phong, lúc ấy Vạn phủ trưởng mới 48 tuổi.
Thông tin về Vạn Thiên Thánh không nhiều, Tô Vũ bây giờ mới biết được, Vạn phủ trưởng thế mà đã 98 tuổi, sắp tròn trăm rồi.
Mà 50 năm trước ông đã là Sơn Hải cảnh đỉnh phong.
Hiện tại thì thế nào?
Không có ai biết rõ!
Vạn Thiên Thánh ở trong học phủ 50 năm, gần như không ra tay bao giờ nên không ai biết rõ thực lực của ông như thế nào, mà dù có biết thì cũng không phải là điều các học viên có thể hiểu rõ.
Đến Sơn Hải cảnh, tin tức của nhân tộc đều là mơ hồ, để cho địch nhân không thể đoán ra.
"Cũng đúng, không có thực lực bậc ấy thì 50 năm trước cũng không đảm đương nỗi chức vị phủ trưởng."
Tô Vũ kỳ thật cũng không quá bất ngờ, Vạn Thiên Thánh có thể trở thành phủ trưởng từ rất lâu trước kia, thậm chí được cho là người ngăn cơn sóng dữ của học phủ khi ấy, nếu không có thực lực thì khẳng định là không được.
Đối phương hiện tại có khả năng đã đến cấp bậc đỉnh cấp, có thể là Vô Địch cảnh trong truyền thuyết, Tô Vũ cũng không dám suy nghĩ thêm.
...
《 Nhân vật thiên chi phó phủ trưởng》
Đại Hạ Văn Minh học phủ có ba vị phó phủ trưởng.
Người thứ nhất là Chu Minh Nhân (Sơn Hải cảnh đỉnh phong)
Vị thứ hai là Hạ Trường Thanh (Sơn Hải cảnh đỉnh phong)
Người thứ ba là Tô Tử Minh (Sơn Hải cảnh đỉnh phong)
Ba vị phó phủ trưởng cũng không có nhiều thông tin, thực lực cũng hoàn toàn đều là nhờ suy đoán, duy nhất thêm được vài câu giới thiệu đại khái như Hạ Trường Thanh là người của Hạ gia thuộc Đại Hạ phủ.
Sau đó là trang tin về các vị nghiên cứu viên cao cấp, không liệt kê hết toàn bộ mà chẳng qua là giới thiệu sơ lược vài vị nổi tiếng nhất mà thôi.
Tô Vũ thấy được một cái tên quen thuộc!
Nghiên cứu viên cao cấp: Hồng Đàm.
Hắn biết đây là lão sư của Bạch Phong, sư đệ của Liễu Văn Ngạn.
"Hồng Đàm, nghiên cứu viên cao cấp Thần văn đạo, Sơn Hải cảnh bát trọng, giỏi về dung hợp thần văn, Phó viện trưởng học viện Thần văn."
Viện trưởng là do vị phó phủ trưởng thứ nhất Chu Minh Nhân kiêm chức, điều này thì trước đó Tô Vũ đã đọc được trong phần giới thiệu.
Học viện Thần văn chính là đại bản doanh của thần văn hệ.
Bất quá trên bản giới thiệu cũng nói, Hồng Đàm gần như không quản chuyện trong học viện, những năm gần đây cũng chỉ nhận mỗi mình Bạch Phong làm học viên, thật lâu về sau đều không hề lộ diện.
Hắn tiếp tục nhìn xuống, lại thấy được một người.
Nghiên cứu viên cao cấp: Ngô Nguyệt Hoa.
"Ngô Nguyệt Hoa, nghiên cứu viên cao cấp Thần Đan đạo, Sơn Hải cảnh bát trọng, giỏi về luyện chế đan dược."
Giới thiệu cũng rất đơn giản, nhưng phía sau lại có thêm một câu, "Bà cô của trợ giáo thiên tài Ngô Kỳ."
Ngô Kỳ!
Người này thì Tô Vũ biết, đó là chị gái của Ngô Lam, thiên tài của học phủ, trước đó rất nhiều người đặt Ngô Kỳ và Bạch Phong lên bàn cân để so sánh, ý tứ rất rõ ràng, Bạch Phong so ra vẫn kém Ngô Kỳ.
"Ngô gia!"
Tô Vũ nhẹ nhàng thốt ra hai chữ, khó trách thực lực Ngô Lam rất khá, nàng thế mà còn có bà cô ruột là Sơn Hải cảnh bát trọng, lực lượng không mạnh thì mới là lạ!
Đổi thành Tô Vũ có chỗ dựa như vậy, hắn chắc chắn cũng sẽ chẳng thua kém gì.
Trên trang về nghiên cứu viên cao cấp, Tô Vũ đọc lướt qua một lần, lại lật đến trang tin về những nghiên cứu viên trung cấp.
"Triệu Lập, nghiên cứu viên trung cấp Đúc binh đạo, giỏi về rèn đúc binh khí, Lăng Vân cảnh thất trọng, nhân vật cấp bậc Đại sư của Đúc Binh hệ, tính cách cổ quái."
"Cổ quái?"
Tô Vũ nhíu mày, hắn không hề cảm nhận được sự cổ quái khi đi cùng ông ta suốt đoạn đường vừa rồi, bất quá Triệu Lập xếp hạng rất cao trong nhóm nghiên cứu viên trung cấp, trong nhóm ba vị đứng đầu. Điều này kỳ thật đã vượt quá dự đoán của Tô Vũ, hắn còn tưởng rằng vị kia chỉ đang khoác lác, kết quả xem ra là thật sự rất lợi hại.
Hắn lật xem một lượt, thế mà không thấy giới thiệu về Hồ Hữu Huy.
Điều này nói rõ... Vị nghiên cứu viên họ Hồ kia trong nhóm nghiên cứu viên trung cấp cũng không phải hàng đầu, dù sao ông ta đã là Lăng Vân thất trọng, thế mà còn không nổi trội tới mức khiến người làm ra cuốn sổ này cảm thấy cần phải nhắc tới ông.
Tới trang tin về nghiên cứu viên sơ cấp thì Tô Vũ không xem.
Rất nhanh, hắn lật đến trang về trợ lý nghiên cứu viên.
"Hạ Ngọc Văn, trợ lý nghiên cứu viên, Đằng Không cửu trọng, người của Hạ gia, trước khi tốt nghiệp đứng đầu Bách Cường bảng, trợ giáo hàng đầu học phủ."
"Hồ Văn Thăng, trợ lý nghiên cứu viên, Đằng Không cửu trọng, trước khi tốt nghiệp xếp thứ hai Bách Cường bảng, trợ giáo thứ hai của học phủ."
"Ngô Kỳ... Đằng Không bát trọng..."
"..."
"Bạch Phong... Đằng Không thất trọng..."
Tô Vũ lật xem một lượt, Bạch Phong xếp hạng không tính là quá cao trong số các trợ lý nghiên cứu viên, anh ta xếp hạng thứ mười một.
Bất quá phía trước có mấy người tuổi tác đều rất lớn, đều là cường giả Đằng Không cửu trọng.
Nếu dựa theo lời Bạch Phong giải thích thì trong số những người dưới 30 tuổi, anh hẳn là xếp trong nhóm những người đứng đầu.
Hạ Ngọc Văn, Hồ Văn Thăng, Ngô Kỳ... Mấy vị này vượt qua anh, còn lại thì cũng không bằng anh.
"Xem ra đúng thật sự là lợi hại..."
Nhìn tư liệu, Tô Vũ đã hiểu rõ, Bạch Phong đột phá Đằng Không thất trọng thật sự không tính là kém bởi tuổi tác của anh vẫn còn rất trẻ, người dưới 30 tuổi mà đạt đến Đằng Không sẽ không có nhiều người.
Hắn cũng nhìn thấy kẻ thù của Bạch Phong trong cuốn sổ giới thiệu, đối phương tên là Lưu Hồng.
Thế mà người này cũng đã là Đằng Không thất trọng!
Xếp hạng thứ 14, chỉ kém hơn chút xíu so với Bạch Phong mà thôi.
Trước đó nghiên cứu viên Hoàng từng nói với mình, Lưu Hồng mới là Đằng Không lục trọng, không cần quá lo lắng, gã không phải đối thủ của Bạch Phong. Hiện tại trông thấy Lưu Hồng cũng đã tiến giai Đằng Không thất trọng, Tô Vũ bỗng thấy hơi xúc động, xem ra những thiên tài ở đây đều tiến bộ rất nhanh.
Lưu Hồng cũng đích thực được xem là thiên tài, nếu như gã mà không được tính, vậy thì Bạch Phong cũng chẳng thể tính.
...
Ngoại trừ vài vị nghiên cứu viên, còn lại là học viên chưa tốt nghiệp, nổi danh nhất trong đó chính là Bách Cường bảng.
Bách Cường bảng không tính Đằng Không, không tính học viên trên 30 tuổi.
Người xếp thứ nhất tên là Chiêm Hải.
Gã đang trong giai đoạn dưỡng tính, ý chí lực chứa đầy 99%, 26 tuổi, đi theo thần văn nhất đạo, nắm giữ ba thần văn, chữ nào cũng cực kỳ cường đại, cụ thể là thần văn gì thì không biết, đặc tính cũng không rõ.
Chẳng những là dưỡng tính, mà ngay cả mảng Chiến giả thì gã cũng rất mạnh, tu vi đã đến Vạn Thạch cửu trọng.
Theo tư liệu phán đoán, Chiêm Hải đại khái là muốn thân thể thăng cấp Đằng Không trước rồi mới đến ý chí lực Đằng Không, có vẻ như gã muốn song song tiến cấp, dĩ nhiên, hi vọng không phải là quá lớn.
Tiếp qua một hai năm nữa nếu gã còn chưa thể tiến giai Đằng Không, vậy thì sẽ không có hi vọng đuổi theo đám yêu nghiệt như Bạch Phong.
Ngươi vừa lên đến Đằng Không, người ta đều đã lên tới Lăng Vân, ngươi chồng chất chú thể cũng vô dụng, huống chi bọn hắn cũng là yêu nghiệt, cũng có thứ am hiểu riêng.
"Chiêm Hải..."
Đối với những vị nghiên cứu viên, Tô Vũ chẳng qua là nhìn một chút mà thôi, nhưng đối với Chiêm Hải, Tô Vũ kỳ thật không biết, cũng không hy vọng nhận biết. Hắn chỉ muốn tìm hiểu xem người đứng đầu Bách Cường bảng sẽ nhận được ban thưởng như thế nào mà thôi.