Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 197: Cường Giả Nhiều Như Mây



"Mặt khác, chiều hôm nay tầm 3 giờ có khả năng tân sinh các ngươi sẽ phải xuống dưới lầu tập hợp, tổ gác cổng sẽ an bài người dẫn các ngươi đi tham quan học phủ."

Vị trung niên nói xong, lại tiếp tục luôn: "Bắt đầu từ ngày mai các ngươi sẽ lựa chọn hệ mà mình mong muốn theo học trong học viện, đồng thời nhanh chóng chọn lựa lão sư của mình."

Người của tòa nhà số 3 đều là thiên tài, Dưỡng Tính viên bên này phần lớn đều là học viên thượng đẳng.

Đương nhiên, cũng có một số học viên trung đẳng. Dĩ nhiên đó đều là học viên đã tới giai đoạn dưỡng tính, bất quá chỉ là thần văn chưa phác hoạ ra hoàn chỉnh, khi khảo hạch không thể kiểm tra đủ điểm để xếp vào thượng đẳng mà thôi.

"Vâng, ta biết rồi."

Tô Vũ nói tiếng cám ơn, người trung niên nọ cũng không nhiều lời, nhanh chóng di chuyển sang gõ cửa căn phòng tiếp theo.

Không bao lâu sau, Tô Vũ chợt nghe thấy có người lớn tiếng hô hào trong hành lang: "Tổ gác cổng cung cấp dịch vụ quét dọn hết sức lãng phí thời gian! Cần phải báo, cần phải chờ an bài người, nếu ngươi ở trong phòng thì còn phải chờ một hai giờ mới được, ở cùng người xa lạ một chỗ trong một hai giờ thì có thể vui vẻ được sao?"

"Tìm ta, trong vòng năm phút sẽ giải quyết mọi vấn đề! Mà quét dọn lại sạch sẽ hơn bọn họ, sẽ không có một góc chết nào!"

"Mặc dù mắc tiền một tí nhưng cũng xứng với giá cả, bao cả tháng còn có khả năng có ưu đãi, bao một năm sẽ lại càng tiện nghi!"

"..."

Tô Vũ nghe thấy thế thì không khỏi dở khóc dở cười, cái tên kia xem ra còn chưa muốn từ bỏ, vẫn còn muốn giãy giụa thêm một thoáng.

Bất quá biết đâu sẽ thật sự có một vài tên thổ hào nguyện ý tìm Hạ Hổ Vưu.

Thế nhưng cái giá này quả là rất đắt, nếu ở trong khu cao đẳng hoặc là khu hạng nhất thì những học viên thổ hào đại khái sẽ chịu tìm tới cậu, bởi vì cậu ta quét dọn rất nhanh.

Những tên thổ hào ấy cũng sẽ không để ý chút tiền lẻ này.

Nếu như để ý thì có thể tốn công huân để ở hạng nhất khu sao?

Không để tâm tới Hạ Hổ Vưu nữa, Tô Vũ ngồi trong phòng tiếp tục xem《Sổ tay thông tin về Đại Hạ học phủ 》.

Chờ đến gần 3 giờ, Tô Vũ mới đi xuống lầu.

...

Dưới lầu.

Các học viên đã tới không ít, một vị nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi xuất hiện, tự giới thiệu mình: "Ta tên là Trần Phong, tổ trưởng tổ gác cổng toà nhà số 3, chiều nay sẽ do ta mang các ngươi đi làm quen với học phủ."

Trong lòng Tô Vũ thầm thấy chấn động, người tên Trần Phong kia mang đến cho hắn cảm giác cũng lóa mắt vô cùng.

Nguyên khí hội tụ ở bốn phía hết sức chói mắt, đây là biểu hiện của tu vi Vạn Thạch trở lên.

Vạn Thạch cảnh?

Hay là còn mạnh hơn?

Tổ gác cổng thực ra cũng chính là bảo vệ gác cửa, trông coi một tòa nhà mà thôi, thế nhưng lại cần dùng đến Vạn Thạch cảnh ư?

Tô Vũ cảm ứng được, dĩ nhiên là các học viên khác cũng có thể nhận thấy.

Bọn hắn cơ hồ đều là giai đoạn dưỡng tính, thực lực có lẽ không mạnh nhưng cảm giác thì lại nhạy hơn Chiến giả nhiều.

Trong số các học viên có người mở miệng hỏi: "Trần tổ trưởng có thực lực gì vậy? Ta có chút hiếu kỳ, có thể nói cho chúng ta biết được không?"

Trần Phong nhìn lướt qua các học viên, cười khẽ rồi đáp: "Vạn Thạch thất trọng, tổ gác cổng của tòa nhà số 3 tổng cộng có 5 người, không tính ta thì 4 vị còn lại cũng đều là Vạn Thạch cảnh. Chúng ta thuộc về đội hộ vệ của Dưỡng Tính viên, Dưỡng Tính viên tổng cộng có 3 đội trăm người. Học phủ rất xem trọng các ngươi cho nên thực lực của đội hộ vệ ở Dưỡng Tính viên cao hơn các nơi khác nhiều."

Tô Vũ hít sâu một hơi!

Người ở nơi đây đúng thật đều là thiên tài!

Học phủ trừ một vài bí cảnh quan trọng thì Dưỡng Tính viên là địa phương mấu chốt nhất.

Nếu ai có thể một mẻ hốt gọn Dưỡng Tính viên thì Văn Minh học phủ coi như sẽ bị đứt đoạn truyền thừa.

Bởi vì toàn bộ thiên tài thượng đẳng đã xong đời!

Vạn Thạch thất trọng dẫn đầu đội hộ vệ của một tòa nhà, đãi ngộ này ở Nam Nguyên là chuyện không dám tưởng tượng.

Trần Phong không nhiều lời hơn nữa, hắn nhìn thoáng qua thời gian rồi nói, "Ở đây cũng có kha khá người, những học viên khác không tới thì có lẽ đã quen thuộc rồi, các ngươi đi theo ta thì không nên chạy loạn."

...

Học viên đi theo Trần Phong để làm quen với học phủ không quá nhiều, tổng cộng không đến 50 người.

Tòa nhà số 3 có bao nhiêu người ở thì Tô Vũ không biết, bất quá nếu đã ở kín thì sẽ lên tới 120 người.

Trong đám người xung quanh lại không thấy Hạ Hổ Vưu.

Tên kia biết rất rõ về nơi đây, cho nên đại khái không nguyện ý tới.

"Học phủ có tám khu vực lớn, các ngươi nhìn qua sổ tay hướng dẫn hẳn là đã biết, hôm nay ta chủ yếu mang các ngươi làm quen với khu dạy học, khu Truyền Đạo và khu Bí Cảnh."

"Dưỡng Tính viên thuộc về khu dân cư, ngoài Dưỡng Tính viên thì chính là nơi ở dành cho học viên bình thường..."

Trần Phong không có tiềm chất của một hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu cũng hết sức ngắn gọn.

Ra khỏi Dưỡng Tính viên liền coi như tiến vào khu dạy học.

Khu dạy học rất lớn, tòa nhà rất nhiều.

Tàng Thư các, thư viện đều nằm trong khu dạy học, Trần Phong chỉ đưa đám học viên lướt thoáng qua dưới lầu chứ không tiến vào, bởi vì đó đều là khu vực thu lệ phí.

Ngoại trừ nhóm Tô Vũ thì còn có một đội khác cũng đang đi tham quan học phủ.

Đó cũng đều là học sinh mới của năm nay.

Rất nhanh, Trần Phong đã mang mọi người tới một tòa nhà cũ, giờ phút này, trong tòa nhà ấy người đến người đi, Trần Phong quay đầu nói: "Có lẽ là đã có người biết đây là nơi nào, đây chính là Bách Cường lâu!"

"Học phủ chuyên dành ra một tòa nhà phục vụ cho học viên trên Bách Cường bảng!"

"Bọn hắn nhận nhiệm vụ, tu luyện, khiêu chiến... đều ở trong nơi này!"

Trần Phong cười nói tiếp: "Điều các học viên mơ ước nhất chính là tiến vào tòa nhà này, trở thành một phần tử trong đó, học viên Bách Cường ở học phủ và học viên bình thường là hai khái niệm khác biệt, trong số các học viên Bách Cường lần trước, tới tháng 6 năm nay có chừng 16 người tiến nhập Đằng Không cảnh!"

Trần Phong cảm khái: "Bởi vậy rất rõ ràng Bách Cường bảng có tính quyền uy mạnh cỡ nào! Học viên Bách Cường lần này chỉ sợ tới sang năm là có thể tốt nghiệp không ít người."

Tô Vũ hơi nghi hoặc một chút, mở miệng hỏi: "Trần tổ trưởng, Bách Cường bảng là một năm thống kê một lần sao?"

"Không phải."

Trần Phong lắc đầu, giải thích: "Bách Cường bảng là một tháng thay mới một lần, ta nói tốt nghiệp 16 người, chưa chắc là đồng thời tốt nghiệp. Chúng ta dùng một năm để ước lượng tính toán Bách Cường bảng, tỉ như đến sang năm vậy thì sẽ dựa theo danh sách từ tháng 7 năm nay đến tháng 6 năm sau để thống kê, nhìn xem có bao nhiêu học viên trong Bách Cường bảng tốt nghiệp."

"Ngày mùng 3 mỗi tháng, Bách Cường bảng sẽ thống kê một lần nữa, thay mới rồi niêm yết bảng. Học viên muốn lọt vào bảng có thể lựa chọn từ ngày mùng 3 đến ngày 25 để khiêu chiến các học viên trên bảng. Từ sau ngày 25 thì học viên Bách Cường sẽ không tiếp nhận khiêu chiến nữa."

Bên cạnh Tô Vũ, một học viên dáng người cao gầy hỏi: "Trần tổ trưởng, ta nghe nói khiêu chiến thì phải giao nạp 10 điểm công huân mới được, có phải là đắt quá rồi không?"

"Để cho các ngươi phải biết tự hiểu lấy mình!" Trần Phong lạnh nhạt đáp: "Không có một chút tự giác hiểu rõ bản thân mà cứ hung hăng khiêu chiến học viên Bách Cường, họ không cần tu luyện sao? Thua một lần, 10 điểm công huân là để cho các ngươi học được chút giáo huấn! Nếu ngươi có tiền, ngươi có khả năng một ngày khiêu chiến mười lần, sẽ luôn có người đáp ứng ngươi!"

Đây là ván cược, thắng thì thu điểm công lao trở về, thua thì sẽ mất trắng.

Miễn cho một số học viên không tự hiểu lấy mình, ngày ngày đi khiêu chiến thì học viên Bách Cường bảng căn bản không có cách nào tu luyện.

Người cao gầy lại hỏi tiếp: "Vậy nhất định phải khiêu chiến bắt đầu từ người thứ 100 hay sao ạ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.