Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 247: Sự Khác Biệt Giữa Văn Binh Và Võ Binh



"Có người sẽ nghi hoặc, rằng binh khí còn chút xu thế bạc võ? Rốt cuộc thì khác biệt giữa văn binh cùng võ binh là gì?" Triệu Lập hắng giọng, nói.

"..."

Nghe thấy mấy lời này của Triệu Lập, mọi người trong phòng đều thấy ngạc nhiên, đồng loạt tò mò nhìn về phía Tô Vũ.

Đây rõ ràng là Triệu Lập đang “lên lớp” giảng bài cho Tô Vũ hiểu!

Những thứ ông vừa nói đều là kiến thức căn bản, làm gì có ai ở đây mà không biết.

Những người ngồi trong phòng thí nghiệm này, có người là nghiên cứu viên của Đúc Binh hệ, có vài người là chấp giáo, số ít còn lại cũng là thiên tài của Đúc binh học viện, dĩ nhiên đều nắm nằm lòng các tri thức cơ sở.

Cho nên bây giờ thấy Triệu Lập bỗng nhiên nhắc lại những điều này, mọi người liền ăn ý hiểu, xem ra là ông đang cố ý giảng giải cho vị học viên phụ tu kia nghe.

Triệu Lập mặc kệ bọn họ nghĩ gì, tiếp tục nói: "Khác biệt lớn nhất của văn binh cùng võ binh nằm ở chỗ cấu tạo!"

"Võ binh thì đầy đủ kiên cố, có thể dựa vào nguyên khí, nguyên khí bám vào nó càng nhiều thì võ binh lại càng kiên cố, cũng càng đề thăng đẳng cấp có nó lên!"

Triệu Lập chậm rãi nói tiếp: "Chiến giả khi chiến đấu, thường thường sẽ cận chiến, chém vào, phá phòng, đánh xuyên... Lúc này, binh khí càng kiên cố càng tốt, càng sắc bén càng lợi hại, tốt nhất có thể trăm phần trăm bám vào nguyên khí, lực bộc phát ra càng mạnh!"

"Văn binh thì không quan tâm đến thứ này!" Triệu Lập thản nhiên nói: "Văn binh bám vào không phải là nguyên khí, mà là thần văn! Là ý chí lực!"

"Chúng ta không quan tâm nó có kiên cố hay không kiên cố, thứ phán đoán nó lợi hại hay không nằm ở uy lực thần văn và sức mạnh ý chí lực của ngươi cao tới đâu."

"Muốn chế tạo văn binh thì có vài điểm mấu chốt cần phải lưu ý, chẳng hạn như dung nhập thần văn nào thì có lợi, phát huy ra đặc tính gì của thần văn, nguyên liệu nào thích ứng với thần văn của ngươi nhất..."

"Hoặc là có thể nói, văn binh chỉ thích hợp với duy nhất một người, mà võ binh là đại chúng hóa."

Triệu Lập thở hắt ra, tiếp tục giảng giải: "Điểm phân biệt văn binh và võ binh khác nhau chính là ở chỗ đó. Đối với văn binh, chúng ta đều là lượng thân định chế, cho nên giá cả tương đối xa xỉ, tài liệu đặc thù, chủ yếu phải căn cứ vào chính thần văn cùng ý chí lực của người dùng để chế tạo, không tồn tại thuyết pháp chế thức binh khí chung chung."

"Mà văn binh cũng chia ra rất nhiều loại, chúng ta thường nói chế tạo văn binh, kỳ thật trong đó cũng phân ra thành hai loại khác nhau, một loại là binh khí phôi, một loại là thành phẩm!"

"Thành phẩm thì không cần phải nói, Văn Minh sư chỉ cần cung cấp tài liệu hoặc là điểm công huân, Đúc Binh sư sẽ căn cứ theo yêu cầu của hắn mà chế tạo một thanh văn binh thích hợp."

"Mà văn binh phôi thì không giống nhau, Đúc Binh sư chúng ta sẽ cho ngươi một cái cơ sở văn binh phôi, nhưng sẽ không kèm theo tài liệu đặc thù, như vậy muốn luyện ra thành phẩm thì cần chính ngươi đi dung nhập, đi uẩn dưỡng, thu nạp nó vào thức hải, sau đó dựa vào thần văn của chính ngươi và dựa vào tinh huyết để uẩn dưỡng nó."

"Đây cũng không phải là giao dịch trong một lần, bởi vì đến tiếp sau nó có thể thăng cấp, ngươi có thể tìm được đủ nhiều tài liệu, sau đấy tới tìm chúng ta, nhờ chúng ta tiếp tục thăng cấp sản phẩm cho ngươi, bởi vì thanh văn binh kia vốn ban đầu chưa được tính là thành phẩm."

"..."

Triệu Lập giải thích đại khái hơn mười phút, trong đám người, rõ ràng đã có người hơi mất kiên nhẫn.

Đây là những vấn đề mà bọn họ đã nghe tới mòn tai.

Hôm nay đến đây cũng không phải là vì nghe ông giảng những kiến thức cơ sở này, bọn hắn là tới quan sát Triệu Lập chế tạo huyền giai văn binh.

Triệu Lập rõ ràng cũng cảm nhận được, thản nhiên nói: "Ôn cố mà tri tân, Đúc Binh sư kiêng kỵ nhất chính là tính cách nóng vội, phập phồng không yên! Nếu ngay cả điểm này mà cũng không thể vượt qua được thì còn theo nghiệp Đúc Binh sư làm gì, đã định trước là kẻ đó cả một đời không có tiền đồ rồi!"

Trong đám người, có lão nhân nghe hiểu ý ông, ho nhẹ một tiếng, cười làm lành nói: "Lão Triệu, đừng nóng giận, bất quá hôm nay nhiều người tụ tập tại đây là vì muốn xem ngươi chế tạo huyền giai văn binh, chút nữa có vài người còn có việc khác, hay là ngươi có muốn... trước tiên đem văn binh chế tạo?"

Triệu Lập hừ lạnh một tiếng, "Có việc thì chính mình xéo đi! Ta cứ thích nói đấy, ngươi muốn thế nào?"

"..."

Lão nhân không phản đối, có chút dở khóc dở cười.

Triệu Lập tính tình cổ quái, điểm này trên sổ tay dành cho tân sinh của Đại Hạ học phủ đã có ghi chép, trước đó Tô Vũ còn chưa cảm nhận được, hiện tại cũng đã xem như hiểu rõ.

Hắn thấy có chút xấu hổ, hắn hiểu Triệu Lập làm vậy là vì đang muốn giảng giải cho mình nghe, căn bản là vì hắn nên mới làm trễ nải thời gian của mọi người.

Tô Vũ muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì thì mới tốt.

Triệu Lập mặc kệ bọn họ, tiếp tục nói: "Chế tạo văn binh cũng cần thần văn, trên thực tế, Đúc Binh sư cũng tính là thuộc Thần Văn hệ, hoặc là nói, niên đại này thì thần văn là cơ sở, Văn Minh sư cơ hồ đều nắm giữ, hoặc nhiều hoặc ít mà thôi!"

"Lấy đồ vật ra!"

Triệu Lập hô một tiếng, mấy người trẻ tuổi cấp tốc lấy ra một đống lớn tài liệu, Tô Vũ không nhận ra hết tên gọi các nguyên liệu này.

Xanh xanh đỏ đỏ, có cái thì đen như mực, xem bộ dáng thì hẳn là một thanh kim loại nào đó.

"Nguyên liệu khác biệt thì cần thần văn khác nhau để hòa tan..."

"Nhưng nắm giữ nhiều thần văn như vậy thì làm sao để phân tách ra?"

"Cho nên, Đúc Binh sư bình thường đều có một phần thần văn đặc biệt!"

Dứt lời, trong tay Triệu Lập liền xuất hiện một sợi hỏa diễm, "Thần văn này của ta là thần văn thuộc Viêm Ma tộc, là thần văn chữ "Hỏa"! Đối với Đúc Binh sư, đây có thể được xem như cực phẩm thần văn rồi, cơ hồ nó có khả năng hòa tan hơn chín thành tài liệu, những tài liệu khác nếu vô phương dùng lửa hòa tan, vậy thì chỉ còn 2 cách, hoặc là ngươi tu luyện thêm một cái thần văn thích hợp khác, hoặc là cần nhiều người hợp tác luyện chế cùng nhau."

Triệu Lập vừa nói xong, đủ loại tài liệu trong tay ông cấp tốc bị ngọn lửa nọ hòa tan ra.

Những tài liệu kia dung hóa thành chất lỏng, trôi nổi ở ngay trước mặt Triệu Lập.

"Đúc Binh sư cần phải phân biệt rõ ràng các loại nguyên liệu, cũng cần biết cách phối trộn chúng nó thật nhuần nhuyễn."

"Lần này người tìm ta nhờ chế tạo văn binh là một vị trợ giáo Đằng Không cảnh tương đối nổi tiếng, hắn nắm giữ thần văn chữ “Gai”, cụ thể đặc tính thì ta không tiện nói, nhưng đại loại thứ hắn am hiểu nhất chính là ám sát!"

"Cho nên thanh văn binh của hắn nhất định phải có tính ẩn nấp, đây cũng là chỗ khó nhất để tạo ra thứ vũ khí này, cũng may hắn đã cung cấp một khối liễm ma thạch, có thể giúp văn binh thu lại đại bộ phận khí tức..."

Triệu Lập vừa nói, vừa đảo tay đem đủ loại chất lỏng tiến hành phối trộn, rất nhanh, mấy loại chất lỏng đó đã thuần thục dung hợp lại cùng nhau.

"Dung hợp những tài liệu này cũng cần một loại thần văn đặc biệt, cực phẩm nhất chính là thần văn chữ “Dung” mà Hỏa tộc sở hữu, có vài thần văn đều có đặc tính cố định, thế nhưng ngươi chưa hẳn có thể học được, ta cũng không quá rành thứ này, hiện tại ta sẽ dùng thần văn chữ “Hợp” của Viêm Ma tộc!"

Triệu Lập vừa dứt lời, chỉ trong chớp mắt, Tô Vũ liền thấy được một màn kinh người.

Trước đó màu sắc của đủ loại nguyên liệu bị hóa thành chất lỏng kia rõ ràng rất hỗn tạp, nhưng giờ phút này, nó bỗng nhiên hòa lẫn vào cùng một chỗ, dần dần, biến thành một màu trong suốt.

Triệu Lập vừa dung hợp lại vừa ung dung giảng giải vấn đề cho Tô Vũ nghe: "Thời điểm dung hợp nguyên liệu thì nhất định phải cẩn thận, chỉ cần thiếu tập trung thì sẽ khiến việc dung hợp bị hỗn loạn, vô phương hóa lỏng, đồng thời vô phương thu nhập biển ý chí. Đến lúc đó, chuôi văn binh này xem như tàn phế, không có cách nào thu nhập thức hải thì cũng sẽ không có cách nào một mực uẩn dưỡng, hơn nữa, cũng không thể phối hợp với thần văn được nữa..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.