Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 283: Đây Chính Là Chỗ Không Bình Thường?



Sau lưng Tô Vũ, một đám học viên nghe thấy Tô Vũ bảo mình đã tiến nhập dưỡng tính thì cũng lấy gì làm kỳ lạ, cái tên này trước đó đi xa như vậy, khẳng định là đã vào dưỡng tính.

Ngay lập tức, các học viên của ban trung cấp lập tức tiền hô hậu ủng, nhao nhao lên tiếng hùa theo Tô Vũ: "Đúng vậy, mau nói xin lỗi lớp trưởng đi!"

Bên kia, Lâm Diệu sắc mặt biến đổi bất định!

Gã cảm giác mình bị hố rồi, gã nghiêm giọng nói: "Tô Vũ, ta từ khi nào khinh nhục ngươi, ngày đó là ngươi tìm ta ước chiến..."

"Hừ!"

Hư thanh một mảnh, giờ khắc này, cho dù là người trước đó bị Giả Danh Chấn làm cho tức điên - Hạ Thiền, cũng không thèm quản tới việc tìm họ Cổ kia gây sự, nàng nổi giận quát: "Phế vật, đúng là mất sạch thể diện vì ngươi! Dám làm thì phải dám nhận, Tô Vũ là học viên ban trung cấp, hắn khiêu chiến ngươi thì ngươi liền phải tiếp lấy! Phế vật như ngươi có cái gì hay ho mà còn đứng đó biện giải?"

Nàng vốn dĩ đã đang ôm một bụng lửa giận, hiện tại nghe thấy Lâm Diệu phản bác liền cảm thấy như bị châm thêm dầu vào lửa. Hay lắm, thanh danh của ban cao cấp xem như đều bị gã ném xuống đất cả rồi.

Đâu chỉ riêng nàng, cả Vạn Minh Trạch đứng bên cạnh cũng cau mày, lạnh lùng nói: "Nếu đã ước định, vậy liền chiến! Từ chối như thế chính là hành vi hèn nhát, mất mặt! Hiếp yếu sợ mạnh, nhìn ý chí lực của hắn vừa mới bước vào dưỡng tính mà đã sợ hãi không dám ứng chiến, thế thì Lâm Diệu ngươi không xứng làm đồng học của chúng ta, tự mình nộp đơn xin nghỉ đi!"

Hai người căn bản không chừa cho Lâm Diệu chút mặt mũi nào, cũng không cho Lưu Hồng một chút kiêng nể.

Bọn hắn vốn dĩ căn bản không kiêng kị Lưu Hồng, thậm chí không kiêng kị cả Chu Minh Nhân!

Quá mất mặt!

Ban cao cấp bên này cũng nổi lên một trận ồn ào, từng cái nhìn khinh bỉ đều bắn về phía Lâm Diệu.

Thật phế vật, loại người này cũng xứng là học viên tối thượng đẳng?

Thấy Tô Vũ chỉ mới vừa bước vào dưỡng tính, thế mà đã không dám tiếp chiến, lời đã nói cũng đều muốn phủ nhận, không ngại mất mặt sao?

Trong lòng Lâm Diệu bực bội khôn tả, gã sâu sắc cảm nhận được mình bị lừa rồi, nhưng lúc này gã đã bị đẩy lên đầu ngọn sóng gió, không chiến không được!

Lâm Diệu cắn răng nghiến lợi nhìn Tô Vũ, được lắm, chiến thì chiến, cùng lắm thật sự thua thì coi như mất 300 điểm công huân mà thôi.

Thế nhưng tên hỗn đản Tô Vũ này... Không thành thật!

"Tốt, ta nguyên bản nhìn ngươi mới vừa vào dưỡng tính nên không muốn ỷ mạnh hiếp yếu, nhưng chính ngươi một hai cứ đòi khiêu chiến với ta, đã vậy thì ngày mai ta và ngươi cùng lên lôi đài phân tranh thắng bại!"

Tô Vũ nghe thế thì khẽ nheo mắt một cái, ngày mai ư? Hắn còn đang tính chiến một trận ra trò với Lâm Diệu ngay bây giờ đây.

Xem ra cái tên này đoán được cái gì đó, nhất định phải kéo tới ngày mai... Chẳng lẽ là muốn chuẩn bị đòn sát thủ?

Bất quá Tô Vũ cũng không sợ, hắn không thèm để ý, mở miệng nói: "Tốt, vậy thì ngày mai chúng ta cùng lên lôi đài!"

Lâm Diệu không nói thêm gì nữa, lập tức quay đầu rời đi!

Cái đồ hỗn đản, Tô Vũ có khả năng đã sớm bước vào dưỡng tính, rõ ràng là đối phương cố ý hố gã.

"Sát hạch kết thúc! Các học viên khác nếu muốn khiêu chiến thì có thể tìm chấp giáo để đề xuất."

Lưu Hồng cũng không nhiều lời, cầm lấy Văn Minh Chí rồi nhanh chóng rời đi.

Kỳ nguyệt khảo hôm nay đã xảy ra không ít biến cố.

Then chốt không nằm ở chỗ Tô Vũ, mà là Hoàng Thắng và mấy người Giả Danh Chấn kia. Lưu Hồng vẫn luôn cảm thấy trong đó tràn đầy âm mưu!

Còn có, một vị Các lão tình cờ đi ngang qua, việc này cũng rất kỳ lạ.

Vốn dĩ trong đầu Lưu Hồng là đầy âm mưu quỷ kế, nhưng hiện giờ trong lúc nhất thời gã lại không có một chút đầu mối nào.

...

Sau khi kiểm tra tháng kết thúc, Tô Vũ lại không vội vã trở về.

Đi một chuyến tới sở công huân, hắn nhận lấy ban thưởng của tháng này.

Trong sở công huân.

Tỷ tỷ ngồi bên cửa sổ cũng có chút tò mò, nhịn không được nhìn Tô Vũ nhiều thêm vài lần.

"Lớp trưởng trung cấp ban có 3 điểm công huân, tối thượng đẳng trợ cấp 3 điểm, kiểm tra tháng đứng đầu còn chưa có... A, đã được ghi vào rồi, nhanh như vậy sao?"

Tỷ tỷ cấp điểm công huân cũng thấy có chút kỳ quái, thật sự là quá nhanh.

Mới thi xong mà đã được ghi vào.

Dưới tình huống bình thường, ghi chép trợ cấp nhanh như vậy chỉ có thể đại biểu một điều rằng, tên thiên tài trước mắt này... có vẻ rất nghèo!

Nghèo đến mức nhất định phải lập tức tiếp tế cho hắn!

"Tổng cộng là 16 điểm công huân, Tô Vũ đồng học, ngươi xem thử có vấn đề gì không?"

"16 điểm, đúng rồi."

Tô Vũ gật đầu, sai thì không sai, chỉ là cảm thấy như vậy thì hơi ít điểm.

Bất quá cũng không tệ!

Giờ phút này, điểm chiến công của hắn đã đạt đến con số 146, là do bán tình báo mà thu được.

Ngày mai sẽ còn có không ít điểm công huân về tay!

Tính toán ra, hắn vào học phủ một tháng, số điểm kiếm được chỉ sợ là còn nhiều hơn cả Đằng Không.

Tô Vũ cũng không có gì cần đổi, bất quá suy nghĩ một chút hắn vẫn hỏi: "Tỷ tỷ, ở đây có tinh huyết Phá Sơn ngưu không?"

"Thiên Quân cảnh hả?" Nhân viên công tác lắc đầu, đáp: "Cái này thì thật sự không có, đó là món hàng cung không đủ cầu!"

"Không phải, Vạn Thạch sơ kỳ cũng được."

Lời này vừa nói ra, nhân viên công tác liền kinh ngạc.

Vạn Thạch cảnh?

Thiên Quân cảnh tiền kỳ dùng tinh huyết Phá Sơn ngưu là đặc biệt thích hợp, thế nhưng Vạn Thạch cảnh thì thật sự không dùng được, dùng cái này còn không bằng dùng tinh huyết Vạn Thạch cảnh thông thường.

Đương nhiên, nàng cũng không nói thêm gì mà chỉ thông báo đơn giản: "Cái này thì có, thế nhưng số lượng không nhiều, dù sao cũng là chủng tộc mạnh, Vạn Thạch cảnh thì cũng không thể gặp nhiều. Dĩ nhiên cũng không có người nào hối đoái, trừ khi nghiên cứu cần dùng đến, bất quá giá cả của nó không rẻ đâu, Vạn Thạch sơ kỳ cũng phải tốn 15 điểm công huân một giọt."

Tô Vũ thầm mắng một tiếng, thật xấu xa!

Tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch cảnh không có nhiều người dùng đến.

Đã vậy mà còn muốn 15 điểm công huân một giọt!

Học phủ bên này muốn đổi hay không thì tùy ý, tài nguyên cung không đủ cầu cho nên cũng sẽ không khuyên ai đi đổi, trừ phi là một số tài nguyên vô dụng.

"Đổi hay là không?"

Tô Vũ trầm tư một chút, quyết định vẫn dành thời gian hỏi thử chỗ Hạ Hổ Vưu xem có hàng hay không, nếu có thì mua chỗ cậu ta sẽ lợi hơn không ít.

...

Nửa giờ sau, Tô Vũ về tới trung tâm nghiên cứu.

Bạch Phong đang chờ hắn!

Thấy Tô Vũ trở về, anh đánh giá từ trên xuống dưới một phen, nửa ngày sau mới hỏi: "Dưỡng tính rồi sao?"

"Vâng, giữa trưa đã dưỡng tính, ngủ một giấc dậy thì đột phá..."

Tô Vũ vò đầu, có chút buồn bực nói: "Ta cũng cảm thấy kì quái, cứ thế bỗng nhiên lại dưỡng tính, trước đó chẳng phải sư phụ đã nói muốn vào dưỡng tính thì có ngưỡng cửa cần phải vượt qua sao..."

Bạch Phong thản nhiên đáp: "Có lẽ liên quan tới nguyên khí bí cảnh, hút nguyên khí nhiều nên biển ý chí uẩn dưỡng không tệ."

Bạch Phong trực tiếp nhảy qua đề tài này!

Anh không muốn nghe!

Dưỡng tính... Ôi, ai mà thèm quan tâm chứ!

"Nếu ngươi đã dưỡng tính vậy thì tháng sau nhiệm vụ của ngươi sẽ nặng hơn!"

"Ngày mai tốc chiến tốc thắng, giải quyết phiền phức của riêng ngươi rồi theo ta đi ra ngoài một chuyến."

"Vâng!" Tô Vũ gật đầu, lại vội vàng hỏi: "Lão sư, ta có thể dùng văn binh được không?"

"Có thể, bình thường khi không cần đến thì ném vào tinh huyết trì là được, giai đoạn tiền kỳ thì cũng chớ gấp rèn đúc cái gì, thần văn của ngươi còn không xác định được, con đường ngươi đi còn chưa thể định hình, văn binh chờ qua một thời gian ngắn nữa lại luyện tính bền dẻo."

Tô Vũ lập tức nói: "Làm sao mới có thể luyện hóa?"

"Dung nhập thần văn, thu vào biển ý chí, lưu lại khí tức ý chí của mình là được rồi, rất đơn giản!"

Bạch Phong dứt lời thì không nói thêm về vấn đề này nữa, anh hỏi: "Nghe nói lớp cao cấp có mấy gia hỏa không bình thường, ngươi biết không?"

"Không bình thường ư?" Tô Vũ nháy mắt mấy cái, gật đầu, "Đúng là rất không bình thường, Giả Danh Chấn, Hạ Thiền, Vạn Minh Trạch, Hồ Thu Sinh đều không bình thường, sư phụ, bọn hắn thế mà đi còn xa hơn so với ta..."

Bạch Phong có chút cạn lời, tim cũng không khỏi cảm thấy mệt mỏi.

Đi xa hơn so với ngươi, cái này chính là chỗ không bình thường hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.