Tô Vũ càng nói càng thấy suy đoán của mình là có cơ sở, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Gã cố ý muốn khiến chúng ta mâu thuẫn! Dĩ nhiên, gã là người đối đầu với hệ của ta, làm thế cũng không kỳ quái, nhưng mà ngươi... đồ của ngươi không phải là do gã vô ý làm rớt, ngươi tin hay không?"
Trịnh Vân Huy nhíu mày, cố ý làm rớt sao?
"Lưu Hồng làm như vậy là không muốn giao dịch tại chợ đen nữa ư?" Trịnh Vân Huy hơi kinh ngạc nói: "Chợ đen cũng cần thanh danh a, mà lần trước học phủ càn quét đích thật là ngoài ý muốn..."
"Không phản ban đầu gã đã có quyết định này, ta đoán là Lưu Hồng thuận thế mà làm thôi, nước đẩy thuyền đưa đó."
Tô Vũ gật đầu chắc nịch, "Tuyệt đối!"
"Vậy ý của ngươi là?" Trịnh Vân Huy nhỏ giọng thì thào.
"Hố ngược lại gã!" Tô Vũ cắn răng nói: "Đòi lại tổn thất của ngươi từ trên đầu Lưu Hồng!"
Trong nháy mắt Trịnh Vân Huy chợt thấy hứng thú, "Lấy trở về? Đây chính là 1000 điểm công huân, làm sao đòi lại được?"
"Vừa đi vừa nói!" Tô Vũ nói: "Hắn không phải bảo ngươi tìm ta gây phiền toái sao? Vậy ngươi cứ làm thế là được! Chúng ta bí mật ước đấu một lần, nghĩ biện pháp khiến cho gã phải đặt cược, ngươi thấy thế nào?"
"Ừm?" Trịnh Vân Huy nghe nói như thế, đầu tiên là trở nên kích động, tiếp đó kịp phản ứng, lắc đầu bảo: "Nhân tố không xác định nhiều lắm, mà Lưu Hồng cũng chưa chắc sẽ đặt cược! Coi như đặt cược cũng không nhất định là tự gã đặt, ngươi cũng không biết gã muốn đặt cho ai, cũng như chưa hẳn sẽ cược nhiều như vậy... học viên giao đấu, đối với nghiên cứu viên đều là trò đùa trẻ con, Lưu Hồng chưa hẳn sẽ để mắt!"
Tô Vũ vừa rồi cũng chỉ là linh quang chợt lóe lên, mới nghĩ đến chủ ý này, giờ phút này nghe Trịnh Vân Huy phân tích như vậy thì liền gật đầu, hoàn toàn chính xác, nhân tố không xác định nhiều lắm.
Nhưng hắn rất muốn hố Lưu Hồng một lần!
Cái tên này luôn đối nghịch với mình!
Quá khó chịu!
Đúng lúc ấy, Trịnh Vân Huy đi bên cạnh bỗng nhiên bật cười, nói: "Nếu thật sự muốn hố Lưu Hồng, kỳ thật cũng có biện pháp!"
"Cái gì?"
"Loại cường giả như Lưu Hồng thì cứ nhằm vào nhược điểm của gã là được! Ta biết Lưu Hồng kỳ thật là nhìn chằm chằm vào trung tâm nghiên cứu Văn Đàm của các ngươi..."
Nói xong, Trịnh Vân Huy cười tủm tỉm: "Tô Vũ, thế này đi, chúng ta bí mật giao đấu, người nào cũng không biết, dùng《 Phá Thiên Sát 》làm tiền đặt cược, lại thêm một phần tư liệu mà trung tâm các ngươi nghiên cứu... Ta nói là tư liệu giả ấy, thử xem có thể bẫy Lưu Hồng được không! Bán tư liệu cho gã!"
Tô Vũ phản ứng lại, chần chờ nói: "Ý của ngươi là, ta thua, cho ngươi tư liệu, sau đó ngươi đi bán cho Lưu Hồng?"
"Trên đại thể chính là ý tứ này!" Trịnh Vân Huy cười xảo quyệt, "Dĩ nhiên, Lưu Hồng chưa chắc sẽ tin, dù sao ngươi mới vào trung tâm nghiên cứu, địa vị còn thấp, không nhất định có thể tiếp xúc tư liệu bí mật gì, gã cũng chưa chắc sẽ tin tưởng ngươi và ta."
Tô Vũ gãi đầu một cái, lẩm bẩm nói: "Đúng thế, địa vị của ta còn thấp, gã không nhất định sẽ tin... Chỉ bằng thực lực của ta bây giờ, có thể tiếp xúc đến tư liệu bí mật gì chứ..."
Dứt lời, Tô Vũ bỗng nghĩ tới một chuyện, nhướng mày đề xuất ý kiến: "Ngươi nói xem... Nếu lão sư của ta phối hợp thì sẽ thế nào? Ngày mai lão sư ta tuyên bố, ta có quyền chính thức gia nhập các hạng mục của trung tâm nghiên cứu Văn Đàm, như thế thì ta liền có tư cách tiếp xúc một số tài liệu bí mật!"
"Ồ?" Trịnh Vân Huy kinh ngạc nhìn hắn, lão sư ngươi phối hợp với ngươi?
Nói như thể lão sư sẽ nghe theo ngươi ấy!
Gã dĩ nhiên biết Bạch Phong, anh ta kiệt ngạo bất tuân, không phải loại lương thiện gì, trước đó ông nội còn nói một khi mạnh mẽ thì người đầu tiên phải đi gây gổ chính là Bạch Phong, bởi vì anh ta quá ghê gớm, trước đó còn khiêu khích Chiến Tranh học phủ!
Tô Vũ mặc kệ gã nghĩ gì, mở miệng nói: "Lão sư ta nếu phối hợp với ta, ngươi nói xem có phải độ tin cậy sẽ rất cao không?"
"Đương nhiên, nhưng mà Bạch trợ giáo..."
Tô Vũ không cho là chuyện quan trọng, "Ta sẽ thuyết phục lão sư, dù sao cũng là đối thủ, hố Lưu Hồng thì lão sư khẳng định sẽ vui lòng! Dĩ nhiên, nếu thật sự gài bẫy thì cũng phải chia tiền cho lão sư ta, phải chia ba phần!"
Tô Vũ nói xong, giờ phút này chính mình cũng hứng thú, cười nói: "Lão sư ta đi lừa Lưu Hồng, gã khẳng định không tin! Ta đi lừa gã, gã cũng sẽ đề phòng ta! Nhưng nếu ngươi đi... Gã chưa chắc sẽ đề phòng ngươi!"
"Một phần tư liệu bán 5000 điểm công huân, tiền vốn của ngươi liền trở lại!"
"Mà đó là do gã hố ngươi trước, cố ý đánh mất đồ của ngươi, muốn ngươi tìm ta gây phiền toái, cái tên này lòng dạ hiểm độc, trợ giáo trong học phủ chỉ có gã là lòng dạ tối tăm nhất, không có nhân phẩm, khẩu phật tâm xà..."
Tô Vũ mắng vài câu, lại nói: "Dĩ nhiên, tùy tiện dùng tư liệu của sở nghiên cứu để giao dịch thì lỗ thủng cũng nhiều... Trừ phi... Ta bí quá hoá liều, không thể không làm! Nói thí dụ như, ngươi đưa ra món gì đó đặc biệt tốt làm tiền đặt cược, ta sẽ đi cược một lần!"
Ánh mắt Trịnh Vân Huy lóe lên một cái, "Đúng thật là có! Ông của ta, người mạnh nhất của Đại Hạ phủ... khụ, là một trong những người mạnh nhất! Mấy năm trước, trên chiến trường đã giết được một tên Thần tộc Lăng Vân cảnh, đạt được 10 giọt tinh huyết Lăng Vân! Thế đi, ta dùng 3 giọt tinh huyết Lăng Vân cược với ngươi, thế này thì ngươi cược một bản《 Phá Thiên Sát 》cũng không đủ, lại thêm một chút tư liệu của trung tâm nghiên cứu là đủ rồi!"
"Tinh huyết Thần tộc!"
Tô Vũ thầm mắng một tiếng, chó nhà giàu!
Thật sự là có tiền!
"Đừng nhìn ta như vậy, đó là của ông nội ta chứ đâu phải của ta, bất quá ta có thể mượn tới, đồ thật sự mượn dùng thì cũng không ai dám đoạt, tại Đại Hạ phủ đoạt đồ của ông nội ta... Trừ khi đó là phủ trưởng của các ngươi... Không đúng, là phủ trưởng của chúng ta không biết xấu hổ mà tự mình đến đoạt!"
Trịnh Vân Huy cũng kích động, nhỏ giọng nói: "Ta dùng đồ thật để cược với ngươi, lấy ra tinh huyết Thần tộc thì gã không tin không được! Chúng ta cũng đừng làm oanh động, chú ý cẩn thận đám người khác, chỉ cần ta và ngươi biết ước hẹn này, sau đó nghĩ biện pháp thả tiếng gió cho Lưu Hồng biết, càng thần bí càng tốt... Dù sao tiền đặt cược đều không phải thứ có thể lộ ra ngoài."
Tô Vũ cũng rung động vì cái tên đối diện mình quá to gan, ngay cả thứ như tinh huyết Thần tộc mà cũng dám đem ra!
Nghĩ đến đây hắn không khỏi nói: "Còn phải phiền toái như vậy... Có cần chúng ta trực tiếp bán tinh huyết Lăng Vân cho gã bằng giao dịch chợ đen, sau đó ông nội ngươi trực tiếp giết ra, nói gã trộm tinh huyết của mình, cho gã một trận, lấy tinh huyết về..."
Trịnh Vân Huy trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tô Vũ, ta đệch, ngươi lợi hại!
"Đây không phải Chiến Tranh học phủ..."
Nói một cách khác, nếu đây là Chiến Tranh học phủ thì cách này sẽ thật sự hữu dụng!
Giao dịch chợ đen là vi phạm, Trịnh phủ trưởng xuất hiện đánh cho gã một trận, tịch thu tinh huyết của gã, xấu xa thêm chút là vu oan một tội danh, Lưu Hồng sẽ chịu không nổi!
"Giao dịch tinh huyết thì thôi đi, thứ này kiêng kị quá lớn, dễ dàng bị người ta để mắt tới, mà đó lại còn là đồ thật, vào chợ đen nếu lỡ mất đi, ta sẽ chẳng có cách nào nói rõ, sẽ chết người đấy, ông của ta khẳng định sẽ đánh chết ta!"
"Ta giữ trên tay thì còn ổn, người nào đoạt thì chính là lũ Vạn Tộc giáo... Vào chợ đen thì lại không được!" Trịnh Vân Huy cự tuyệt đề nghị này, tiểu tử Tô Vũ kia quá xấu xa a!
"Vậy cứ dựa theo chúng ta vừa nói đi..." Trịnh Vân Huy có chút kích động nho nhỏ: "Bẫy một vị Đằng Không, trong lòng ta vẫn rất kích động, nếu thật sự thành công, Lưu Hồng sẽ cạn túi, hết lần này tới lần khác gã còn không có cách nào gây chuyện, giao dịch tư liệu này thì cũng không có cách nào lộ ra bên ngoài được!"
Còn việc kế hoạch có thể làm được hay không... thì cũng không xác định, nhưng dẫu sao cũng có hi vọng.
Bất quá Trịnh Vân Huy rất nhanh lại nói: "Kế hoạch này chưa chắc sẽ có người tin, chủ yếu là thực lực ngươi không đủ, ngươi mặc dù có tinh huyết Vạn Thạch thiên phú, nhưng mà nói thật, ta cũng không phải kẻ yếu, ngươi không có nắm chắc sẽ thắng ta lại dám trộm tư liệu, thế chẳng khác nào ngươi điên rồi, trừ khi ngươi cho người ta một loại cảm giác, ngươi có thể thắng được ta, có át chủ bài..."