Trong địa bàn Đại Hạ phủ, cứ điểm Vạn Tộc giáo, các cường giả thu được một tin tức.
"Tô Vũ, học viên Đại Hạ Văn Minh học phủ, Thiên Quân cửu trọng, dưỡng tính trung kỳ, chiến lực Vạn Thạch, hạ gục học viên hạng 38 Bách Cường bảng của Đại Hạ Văn Minh học phủ..."
"Nhiệm vụ: Giết chết Tô Vũ!"
"Ban thưởng: 500 điểm cống hiến!"
500 điểm cống hiến!
Giết Đằng Không hậu kỳ cũng là phần thưởng này, một vài cường giả Vạn Tộc giáo trong Đại Hạ phủ đều kinh ngạc, giá cao như vậy ư?
Cũng đúng, học viên dưỡng tính còn chưa ra khỏi học phủ.
Tấn công trong học phủ, vậy thì sẽ không ai đi cả, đi thì chẳng khác gì muốn chết.
Tuy khó khăn nhưng chẳng lẽ Tô Vũ không bao giờ ra ngoài sao?
500 điểm cống hiến cũng không ít!
Nhiệm vụ phát ra cho Đằng Không và trên Đằng Không, không ít cường giả Đằng Không cảnh đều động tâm, 500 điểm cống hiến thật sự không ít.
Tô Vũ này đã làm gì mà khiến cho phía trên phát sát lệnh với một học viên vậy?
Không chỉ thế, phía sau còn có phần bổ sung, nếu bắt sống được thì càng tốt.
Bắt sống có phiền toái rất lớn, giết người đơn giản hơn, mang người bỏ trốn thật sự không đơn giản chút nào, dù cho điểm cống hiến cao hơn một chút.
…
Đại Hạ phủ, phong vân khuấy động.
Giờ khắc này, Tô Vũ chẳng qua chỉ là một gợn sóng nhỏ trong biển rộng, một cơn sóng lớn là có khả năng đánh chết hắn.
Tô Vũ không quan tâm chuyện bên ngoài, tu vi quan trọng hơn.
Âm mưu, tính toán đều vì mục đích trở nên mạnh mẽ.
Người không cường đại, dù giỏi tính kế hơn nữa thì cũng có thể bị một bàn tay của kẻ khác đập chết.
Cơ sở văn quyết là nhiệm vụ chủ yếu sắp tới của hắn.
Mặc dù tinh huyết Ngũ hành nhờ Hạ Hổ Vưu mua còn chưa có tin tức, nhưng trước đó Hạ Hổ Vưu đã bán 60 giọt tinh huyết cho hắn, tạm thời đã đủ.
Trong phòng Mảnh vỡ.
Tô Vũ khôi phục thái độ lúc mới vừa vào học phủ, nỗ lực tu luyện, hắn tiến bộ quá chậm, ba mươi vị trí đầu Bách Cường bảng đều đánh không lại, hắn luôn cảm thấy không ổn.
Còn nhân tố mới nhập học hai tháng... Cái kia không quan trọng!
Quan trọng là không thấy ta vừa trêu chọc Sơn Hải đỉnh phong ư?
...
Trong biển ý chí, tinh huyết bị tiêu hóa.
36 thần khiếu tạm thời mở ra!
Khiếu huyệt mở ra cấp tốc hình thành một hệ thống hoàn chỉnh, phun ra nuốt vào ý chí lực tán loạn trong phòng Mảnh vỡ.
"Không tinh khiết lắm!"
Tô Vũ bỗng có suy nghĩ này!
Ý chí lực tán loạn không đủ thuần túy, rất khó hấp thu, dù mở 36 khiếu huyệt thì tốc độ cũng không đủ nhanh.
"Nhưng cũng không tệ!"
Tô Vũ cũng chẳng kén chọn, hắn không tăng cường ý chí của mình, mà là lợi dụng ý chí lực hấp thu được để rèn luyện thần khiếu, lần lượt từng thần khiếu một.
Khai thần khiếu!
Chờ mở ra 36 thần khiếu, hắn có thể chủ động tu luyện ý chí lực.
Tốc độ rất chậm!
Thần khiếu khó mở hơn so với khiếu huyệt thân thể, vài ngày trước Tô Vũ đã tu luyện rất nhiều lần mà vẫn không thành công, bây giờ Tô Vũ mượn lực lượng tinh huyết để hấp thu ý chí lực, rèn luyện khiếu huyệt.
Dần dần, thần khiếu thứ nhất đã có dấu hiệu mở ra.
Thần khiếu tạm thời mở ra có chút ảm đạm, lúc này lại bắt đầu phát sáng.
Một giọt tinh huyết đã hao hết!
Tô Vũ không chậm trễ, cấp tốc thôn phệ giọt thứ hai.
Chờ giọt thứ hai hao hết, thần khiếu đã bị đánh bóng sáng chói lọi, ngay sau đó, biển ý chí hơi chấn động, ầm một tiếng!
Linh hồn Tô Vũ như thể đã thoát ly khỏi thân thể!
Hắn dường như thấy được thế giới rộng lớn hơn, linh hồn - hoặc là nói ý chí lực đang phiêu đãng.
Thần khiếu mở ra!
Thần khiếu đầu tiên chính thức mở ra!
Tô Vũ thấy nhục thân của mình, có cảm giác linh hồn xuất khiếu.
Linh hồn xuất khiếu!
Tô Vũ chợt hiểu ra, đúng vậy, thần khiếu mở ra không phải là linh hồn khai khiếu sao?
Ý chí lực cũng có thể hiểu thành linh hồn.
"Ý chí lực cụ hiện... Ý chí lực khai khiếu..."
Trong thoáng chốc, Tô Vũ giống như hiểu rõ cái gì đó.
Vì sao sau khi cụ hiện mới có thể khai khiếu?
Bởi vì chỉ có cụ hiện, tu giả mới có thể phát hiện tồn tại chân thực của ý chí mình, mới có thể biết được khiếu huyệt ở nơi nào, đúng không?
Không có kinh nghiệm mở ra văn quyết, nào biết được khiếu huyệt của biển ý chí ở đâu?
Có muốn cũng nhìn không thấy!
"Cho nên dù suy luận ra văn quyết, đưa cho người ta tu luyện, nếu không có kinh nghiệm thì e rằng cũng rất khó mở ra, cần hao phí thời gian dài và tinh lực..."
Tô Vũ thầm nghĩ, sau đó, linh hồn quy khiếu!
Hắn mở mắt, cảm giác mọi thứ trở nên khác lạ!
Trước đây hắn không nhìn thấy ý chí lực, giống như không khí vậy, biết nó tồn tại thế nhưng không nhìn thấy.
Nhưng giờ khắc này, hắn mơ hồ nhìn thấy thứ gì đó trong không khí.
Bốn phía không gian tràn ngập một thứ tựa như sương mù.
Đó là ý chí lực!
Giống như sương mù, ý chí lực có thể cảm nhận được, giờ phút này, hắn nhìn thấy một chút, trong tình huống bình thường, đây là năng lực đến Đằng Không cảnh mới có thể có được.
Khó trách chỉ có Đằng Không mới có thể nhìn ra độ chứa đầy ý chí lực của người khác là bao nhiêu.
Bởi vì bọn họ thật sự nhìn thấy!
Tô Vũ vui vẻ, cỗ sương mù kia đang vọt tới phía hắn nhưng có vẻ rất bẩn, rất hỗn tạp.
"Không có ý chí lực tinh khiết ư?"
Tô Vũ bỗng nghĩ đến một điểm!
Phòng nghiên cứu nhỏ của Bạch Phong!
Bên trong đều là ý chí lực đã được tịnh hóa, có phải ý chí lực trong đó khác những thứ ở nơi này hay không?
Nghĩ vậy, Tô Vũ đứng lên, muốn đi xem một chút!
Hắn muốn nhìn xem ý chí lực được tịnh hóa có gì khác biệt!
...
Tầng ngầm thứ 3.
Bạch Phong đang thử tổ hợp thần văn chủng tộc khác, anh hết sức chuyên chú, căn bản không có tâm tư quản chuyện khác.
Người ngoài không vào được phòng thí nghiệm này.
Người vào được chỉ có người phe mình, không thì phải là kẻ địch vô cùng cường đại, kẻ mà có thể một chiêu đánh chết anh, cho nên anh căn bản không cần đề phòng, nếu địch nhân thật sự đến, đề phòng cũng vô dụng.
Bạch Phong mơ hồ có cảm giác có người đi vào, đoán là Tô Vũ nên anh cũng lười quan tâm.
Anh vẫn tập trung nghiên cứu phối hợp của mình.
Mà giờ khắc này Tô Vũ đang làm gì?
Hắn đang chảy nước miếng!
Màu ngà sữa!
Đúng vậy, trong mắt hắn, trong phòng thí nghiệm tràn ngập sương trắng màu ngà sữa, cảm giác rất ngon miệng!
Rất tinh khiết!
Cái này giống như nguyên khí của mình vậy, nếu như ý chí lực trong phòng Mảnh vỡ là nguyên khí trước khi hắn tịnh hóa, vậy trong này là nguyên khí sau khi được tịnh hóa.
Độ tinh khiết không cách nào so sánh được!
Giờ phút này, thần khiếu vừa mới mở kia chậm rãi chủ động hấp thu sương mù màu trắng.
Tô Vũ rùng mình!
Thật dễ chịu, dễ chịu đến mức hắn muốn kêu ra tiếng!
Chậc, chênh lệch này lớn thật đấy, ở trên kia, hắn hút vào thì thấy khó chịu, còn có chút ghê tởm nhưng hút ở đây thì quá sung sướng!
Một thần khiếu hấp thu cũng không nhiều, Tô Vũ chột dạ nhìn thoáng qua Bạch Phong bên kia, lão sư không phát hiện ra chứ?
Ta chỉ thử mùi vị mà thôi! Thể hội sự khác biệt giữa ý chí lực tinh khiết và ý chí lực hỗn độn, giờ có thể kết luận là khác biệt rất rất lớn.