Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 686: Trần Hạo Tìm Tới Văn Minh Học Phủ (3)



Chờ bọn hắn đi rồi, Hạ Hổ Vưu có chút bất ngờ nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo cúi đầu, tiếp tục đi theo cậu.

Kém chút đã đụng vào Hạ Hổ Vưu, Trần Hạo vò đầu nói: "Mập mạp, sao không đi nữa?"

Hạ Hổ Vưu kỳ quái nhìn cậu, thấp giọng hỏi: "Ngươi thấy Hạ Thiền liền quỳ hành lễ, ta cũng họ Hạ, ngươi biết không?"

"..."

Trần Hạo im lặng nói: "Ngươi nói xem?"

"Ta cũng là người Hạ gia, ngươi biết không?"

"Biết chứ!"

"Vậy ngươi..."

Hạ Hổ Vưu cạn lời, rất nhanh liền nói: "Ngươi là như thế nào, mấy tên này cùng... Khụ khụ, cùng với người kia bất hòa, là kẻ thù đó ngươi biết không?"

"Biết a!"

Trần Hạo gật đầu, nói nhảm, ta đương nhiên biết.

Mập mạp này hỏi đều là vấn đề ngớ ngẩn, A Vũ làm sao lại kết bạn với người ngu xuẩn như vậy chứ.

"Vậy ngươi còn..."

Hạ Hổ Vưu nói xong, nhíu mày nhìn Trần Hạo, nửa ngày sau mới nói: "To con... Ngươi biết không? Mấy tên kia, không nói muội muội Hạ Thiền của ta, những người khác cơ hồ đều có thực lực Vạn Thạch cảnh!"

"Ta biết mà!" Trần Hạo gật đầu, "Cảm giác rất mạnh!"

"Vậy ngươi... Còn muốn ra mặt cho người kia à?"

Hạ Hổ Vưu hiểu ý Trần Hạo, cậu có chút ngoài ý muốn, cái tên này lá gan không nhỏ.

Giả vờ giả vịt, ta còn tưởng rằng ngươi thật sự là kẻ ngu!

Trần Hạo cười ngây ngô: "Không có, bọn hắn là Văn Minh sư, ta là Chiến giả! Chiến giả kỳ thật tiến bộ rất nhanh, chúng ta chuyên tâm tu thân thể, ta lại khai khiếu không nhiều, khai 72 khiếu. Lần này có thể đi vào bí cảnh, trở về thì ta chính là cường giả trong số tân sinh của chúng ta, có thể xin thêm càng nhiều tài nguyên, ta cảm thấy ta rất nhanh cũng có thể tiến vào Vạn Thạch!"

Trần Hạo cười ha hả: "Ta tiến vào Vạn Thạch, thân thể khẳng định mạnh hơn Văn Minh sư, đánh cận thân, Văn Minh sư chưa đến Đằng Không đều là bị Chiến giả chúng ta treo lên mà đánh!"

Ngươi không biết hả?

Mập mạp này đần quá.

Năm nào Chiến Tranh học phủ cùng Văn Minh học phủ luận bàn, có bao giờ không phải Chiến Tranh học phủ treo học viên của Văn Minh học phủ lên đánh?

Đánh cận thân thì nháy mắt giết ngươi!

Tiểu mập mạp, ngươi có biết không?

Khi không phải Đằng Không, ý chí lực chưa cụ hiện, Văn Minh sư không nhiều thủ đoạn, người như Tô Vũ dù sao cũng là số ít.

Hạ Hổ Vưu ngoài ý muốn nhìn Trần Hạo!

Đậu má.

Chó cắn người đều là chó không sủa a!

Cái tên này... chuẩn bị phục sát mấy tên kia à?

Mẹ nó.

Ác như vậy à?

Cậu cũng có chút ngoài ý muốn, vội vàng nói: "Ta nói cho ngươi biết, ở trong đó có nữ sinh kia là Hạ Thiền, cháu gái của Hạ Hầu gia, ngươi biết không? Hạ gia có cường giả bảo vệ!"

Trần Hạo gật đầu, nhìn Hạ Hổ Vưu như thể nhìn đồ đần: "Biết mà, ta lại không chuẩn bị làm quen nàng, nàng là người Hạ gia, ra ngoài khẳng định có hộ vệ, ta nói là mấy học trưởng kia kìa, hẳn là không có hộ vệ chứ?"

Trần Hạo một mặt kỳ quái nhìn Hạ Hổ Vưu, không hiểu sao?

Mấy tên kia chỉ là người bình thường, ra ngoài không mang theo hộ vệ, Chiến giả như mình chủ động tìm tới cửa, lại còn là thiên tài của Long Võ học phủ, tư quân của Hạ gia, học viên dự bị của Long Võ vệ, quân nhân đáng tin nhất nhất thật thà nhất... Cùng bọn hắn đi ra ngoài nhiệm vụ, thật tốt a!

Vài điểm công huân đấy!

Công việc bẩn thỉu cực nhọc, ta đều có thể làm, còn có thể lấy thân "Bảo hộ" bọn hắn!

Điều này so với Chiến giả bên ngoài đáng tin hơn nhiều.

Thực lực yếu một chút mà thôi, nhưng cậu đang ở thời gian tu luyện hoàng kim, Thiên Quân Vạn Thạch vẫn sẽ tiến bộ rất nhanh.

Hạ Hổ Vưu triệt để cạn lời!

Cái tên này... Thật sự chuẩn bị phục sát mấy tên kia sao?

Lá gan rất lớn!

Giờ phút này, đã sắp đến khu Bí Cảnh, Hạ Hổ Vưu thấp giọng nói: "Ngươi nói ngươi là do Long Võ học phủ phái tới, bọn họ tra một cái liền biết là giả..."

Trần Hạo cười ngây ngô: "Không có việc gì, ta tìm lão sư ta hỗ trợ, ta thật sự đã vào rồi, chỉ là treo cái danh mà thôi, học phủ khẳng định vui lòng tùy tiện cho ta mượn cái danh này. Dựa theo lời A Vũ nói, không tốn tiền mà còn có thể mua thanh danh, có gì mà không vui? Học phủ còn có thể nói, xem đi, Trần Hạo đều có thể tới bí cảnh của Văn Minh học phủ, các ngươi phải nỗ lực cho thật tốt, học phủ cũng sẽ tranh thủ cơ hội cho các ngươi..."

Trần Hạo chất phác nói: "Đến lúc đó, chuyện sẽ thành sự thật, chính là do học phủ phái ta tới!"

"..."

Hạ Hổ Vưu không phản bác được!

Mẹ nó, rất có đạo lý!

Ta lại không phản bác được!

Ngươi đều tới, cũng tiến vào rồi, thông qua quan hệ cá nhân để đi vào, Long Võ học phủ người ta ước gì chính ngươi có thể thông qua quan hệ riêng mà đến, cho ngươi mượn cái danh mà thôi. Dù nói là xin cho Trần Hạo danh ngạch... Đại khái cũng không có tiếng xấu gì!

Đại Hạ Văn Minh học phủ bên này, đại khái cũng sẽ không quá để ý, mang danh mà thôi, cứ tùy tiện đi, Trần Hạo đã thật sự tiến vào rồi cơ mà!

Từ đó, sẽ chẳng còn lỗ thủng nào nữa.

"Ngươi đến từ Nam Nguyên..."

Trần Hạo vò đầu nói: "Đúng vậy, nhưng tư liệu học viên không phải được giữ bí mật sao? Bọn hắn cũng không phải đại nhân vật, đại nhân vật có ai lại muốn tra tư liệu của ta à?"

"..."

Hạ Hổ Vưu lần nữa không phản bác được, được rồi, ta không hỏi nữa.

Ngươi cái tên này, giả ngu!

Mẹ nó.

Thiệt cho lão tử còn tưởng rằng ngươi thật sự là một tên ngu ngơ!

Ngươi y hệt như Tô Vũ ấy, khó trách có thể chơi với nhau.

Chỉ là thiên phú kém một chút, bất quá cũng không tệ, tốt xấu gì đã vào Long Võ học phủ, tại Long Võ học phủ thêm nhiều cơ duyên một chút, có lẽ cũng có thể trở thành cường giả một phương.

Cậu không nói gì nữa, Trần Hạo lại hỏi: "Bọn hắn thật sự hận A Vũ sao? Địch Phong là ai?"

"Một gia hỏa tiếp cận Đằng Không, ngươi nghe rồi đó, gã đã giết một vị Đằng Không!"

Hạ Hổ Vưu tùy ý nói: "Còn việc có hận hay không... Khẳng định hận chứ, hận không thể giết chết Tô Vũ, cũng là vì đang ở trong học phủ, bằng không thì đã sớm giết chết hắn rồi!"

"Ồ!"

Trần Hạo cũng không nhiều hỏi, hỏi một câu liền xong việc.

Hạ Hổ Vưu lại nhịn không được nói tiếp: "Ngươi phải biết, làm nhiệm vụ là có ghi chép cả đấy!"

"Ồ!"

"Ngươi sẽ xong đời, dù cho không có chứng cứ, ngươi hộ vệ bất lực, lưu lại vết đen thì về sau tiền đồ cũng có hạn."

"Ờ!"

"..."

Ờ con mẹ ngươi!

Hạ Hổ Vưu kỳ quái nói: "Ngươi không muốn đi Long Võ vệ nữa à?"

Trần Hạo cười ngây ngô nói: "Muốn chứ! Bất quá ta vốn không đi được, ta vốn thi không đậu, sau này A Vũ giúp ta nên ta mới thi đậu!"

Hạ Hổ Vưu câm nín.

Cái tên này, đệch, thoạt nhìn có vẻ cực kỳ thành thật.

Nhìn còn thuận mắt hơn cả Tô Vũ!

Một mặt đầy vẻ chất phác, mắt nhìn người của ta đều cảm thấy ngươi là kẻ đáng tin cậy, là người tốt, ngươi mày rậm mắt to thế mà lại có thể là người xấu!

...

Không chỉ Hạ Hổ Vưu nhìn sai rồi.

Khu Bí Cảnh.

Lúc Hạ Hổ Vưu xuất ra lệnh bài, giao 100 điểm công huân, Trần Hạo co quắp ngu ngơ kêu cậu thành lão gia gia, Nhiếp lão cũng không nhịn được bật cười.

Ở đâu ra thằng ngốc này thế?

Bạn của Tô Vũ à?

Hạ Hổ Vưu nhìn Nhiếp lão nở nụ cười, có chút bất đắc dĩ, ngốc hay không ngốc, người ta là bạn của Tô Vũ đó, ngài lại dám tin cậu ta là người tốt sao?

Cậu lười nói nhiều, đem một bình tinh huyết giao cho Trần Hạo rồi căn dặn: "Dùng cho tốt, nhiều lắm, 100 giọt lận! Tô Vũ bảo ta chuyển cho ngươi."

"Đây là tinh huyết gì thế?"

"Phá Sơn ngưu!"

"Ồ!"

Trần Hạo gật gật đầu, tiếp nhận đồ vật mà cũng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn đi vào bên trong.

Hạ Hổ Vưu thấy lòng mệt mỏi, ngươi biết giá trị bao nhiêu không?

Nói thật, cậu cũng đều đau lòng.

Thiên phú Trần Hạo không ra sao, dùng cái này để làm gì, phí phạm quá, trọn vẹn 1000 điểm công huân, cộng thêm 100 điểm để vào khu Bí Cảnh, tất cả là 1100 điểm công huân a!

Đây là đỉnh cấp thiên tài Trúc Cơ mới cần dùng!

Trong học phủ, học viên tối thượng đẳng cũng khó cầu đến, Trần Hạo cần dùng cái này sao?

Tô Vũ thật sự chịu bỏ ra được!

Then chốt nhất đây còn là mua nợ, cái tên này xài tiền như nước, tiền trước đó đều sử dụng hết sạch rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.