Vương Chí Thiện cùng Trần Minh đều tới từ sớm, nhìn những học viên thiên tài và các nghiên cứu viên đang lui tới thì trong mắt hai người đều lóe lên tia hâm mộ.
Người phân theo nhóm.
Không đến vị trí kia, đám người mà bọn họ tiếp xúc hiển nhiên hoàn toàn khác biệt, ví dụ như ngày thường bọn họ chỉ toàn giao du với các học viên ban trung cấp, thậm chí có cả hạ cấp, trong khi người xung quanh Tô Vũ cơ hồ đều là những học viên thiên tài với danh tính ai ai đều biết.
Vài phút sau, Tô Vũ ra tới.
"Thật có lỗi, để hai người đợi lâu rồi!"
Tô Vũ nhìn đồng hồ, chỉ vừa mới 7 giờ, xem ra là do bọn họ tới từ sớm.
Trần Minh vội vàng nói: "Lớp trưởng, là chúng ta tới sớm thôi."
Tô Vũ cười cười, cũng không nhiều lời, rất nhanh liền nói: "Vậy chúng ta khởi hành thôi."
Ba người đi cùng nhau, cũng không có ý định đi bộ cả hành trình, trước đó Tô Vũ đã tới Thuần Thú học viện bên kia thuê một đầu Địa Long thú, hình thể rất lớn, thực lực không cao, nhưng được cái da dày thịt béo, thích hợp cho nhiều người cùng ngồi cưỡi.
Thuê một ngày tốn hết 1 điểm công huân.
Không đắt lắm, chủ yếu là thuận tiện.
Còn về phần ô tô, có đôi khi gặp phải mấy con đường gập ghềnh một chút thì di chuyển cũng không tiện, vẫn là cưỡi loại yêu thú này càng thích hợp hơn.
...
Bên ngoài Văn Minh học phủ.
Ba người Tô Vũ cưỡi Địa Long thú, nó chạy rất nhanh, phần lưng tương đối bằng phẳng, không có cảm giác xóc nảy gì.
Người đi trên phố nhìn thấy cũng không cảm thấy kinh ngạc, đây là Đại Hạ phủ, nơi này ngày nào cũng có không ít cường giả bay qua bay lại trên trời.
Địa Long thú cấp tốc tiến về phía trước, Vương Chí Thiện sợ Tô Vũ không tìm hiểu tình huống nên nhắc nhở hắn: "Tô Vũ, từ đây đến Vạn Tộc hố đại khái còn tầm một giờ, bình thường xử quyết Vạn Tộc giáo chúng đều ở bên kia, nơi đó không có gì nguy hiểm, có điều có một vài cường giả sau khi chết vẫn lưu lại không ít oán khí cùng sát khí. Ngươi muốn uẩn dưỡng thần văn thì đừng tới khu trung tâm. Tìm một địa phương có sát khí yếu ớt để uẩn dưỡng là cũng đủ rồi."
"Vương học trưởng nói đúng lắm." Trần Minh hùa theo.
Tô Vũ gật đầu, không nhiều lời, một mực quan sát biến hóa của ngọc cảm ứng.
Bây giờ đã ra khỏi cửa học phủ, hắn thật sự không dám khinh thường.
Về phần lão Vạn nói, cam đoan Sơn Hải cảnh cùng cường giả trên Sơn Hải sẽ không ra tay với hắn, cái này... Ai biết lão Vạn nói vậy rồi có làm được thật hay không, vẫn cứ cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Thỉnh thoảng ngọc cảm ứng lại lóe lên ánh sáng màu lam.
Điều này đại biểu có Đằng Không đang quan sát hắn!
Tô Vũ cũng không cảm thấy ngạc nhiên, ở Đại Hạ phủ này có không ít Đằng Không cảnh, đi ven đường đều có thể tùy tiện bắt gặt, mặc dù đã nói là cần phải cẩn thận, thế nhưng cũng không cần thiết quá hoảng hốt.
Lăng Vân cảnh thì hắn vẫn chưa phát hiện, không biết là không có hứng thú quan sát bọn hắn hay là do may mắn chưa gặp phải.
...
Cùng lúc đó.
Đại Hạ phủ, ngoại ô.
Bên trong một đại trạch viện.
Đây là nhà của một người giàu nằm ven ngoại ô, có danh tiếng không nhỏ tại bản địa, tuy rằng không thể so với những đại gia tộc bên trong nội thành, bất quá trong nhà cũng có Đằng Không tọa trấn, tính toàn gia tộc thì cũng có tới mấy vị Đằng Không.
Tầng hầm.
Giờ phút này, bốn phía giăng lên cấm chế, ánh đèn u ám.
"Tô Vũ muốn tới Vạn Tộc hố!"
Trong tầng hầm ngầm, có mấy đạo nhân ảnh như ẩn như hiện.
"Tô Vũ... Đây chính là đầu cá lớn! Trước đó có người đã treo giải thưởng 5000 điểm cống hiến để lấy mạng hắn, hiện tại giá tiền lại tăng, trọn vẹn 8000 điểm công huân, điều kiện tiên quyết là bắt sống!"
Một lát sau, thanh âm bén nhọn của một vị lão ẩu (lão bà) vang lên: "Ta biết, nghe nói là để khai thác nghiên cứu Nguyên Thần khiếu gì đó trong sở nghiên cứu mà hắn mới thành lập. Phía trên chẳng lẽ tưởng thật? Một oắt con chỉ mới vừa nhập học không bao lâu, hắn nói chính mình có thể phát hiện ra Nguyên Thần khiếu mà ngay cả vô địch cũng không phát hiện, nói vậy mà các ngươi cũng tin sao?"
Trong giọng nói của lão ẩu mang theo vẻ xem thường cùng nghi vấn.
Nguyên Thần khiếu!
Hôm qua hắn vừa thành lập sở nghiên cứu, hôm nay tin tức đã truyền ra, Đại Hạ phủ... Rất khó giữ được bí mật, mà không chỉ nơi đây, các đại phủ khác đều vậy.
Bất quá việc Tô Vũ khai mở được 300 khiếu là sự thật, đây cũng chính là lý do khiến không ít người bán tín bán nghi, cảm thấy hắn có hi vọng nghiên cứu thành công.
Bởi vì chỉ trong thời gian ngắn mà khai được nhiều khiếu như vậy, có lẽ hắn thật sự đã phát hiện ra thứ gì đó!
Một vị lão hán tóc hoa râm nghe vậy liền phì cười, "Chúng ta có tin hay không, không quan trọng, quan trọng là người ở phía trên có hứng thú với Tô Vũ là được. Trên thực tế, có rất nhiều người đều cảm thấy hứng thú với hắn. Khai khiếu 300 cái... Lúc này mới qua bao lâu? Chỉ sợ cũng không đơn thuần là vì Nguyên Thần khiếu, mà là bản thân hắn rất có thể đang cất giấu tài liệu tu luyện cực khủng nào đó. Huống chi hắn còn nắm giữ công pháp tu luyện《 Phệ Hồn quyết 》, bao gồm cả tư liệu thiên phú tinh huyết của trung tâm nghiên cứu Văn Đàm nữa, hẳn là Tô Vũ đã chiếm được không ít truyền thừa..."
Giá trị của Tô Vũ thật sự không thấp!
Nếu có thể bắt sống được hắn, từ miệng hắn đào ra chút gì đó, thì khi ấy 8000 điểm cống hiến không phải là thứ đáng giá nhắc tới.
"Còn có Hạ gia Khai Thiên đao, nghe nói hắn được truyền thừa tu luyện Thiên giai đỉnh cấp, hơn nữa hắn còn tu luyện thêm vài môn Thiên giai công pháp khác. Cái tên này quả nhiên là có rất nhiều bí mật trong người."
Lão hán nói xong, lão ẩu ban nãy liền cau mày nói: "Hạ gia Khai Thiên đao? Nơi đây là Đại Hạ phủ, nếu dám ngấp nghé thứ này thì chắc chắn sẽ bị giết chết! Hạ gia dám truyền thừa liền không sợ bị người ta biết, then chốt là ai dám học? Không có Hạ gia chính thức đồng ý, người của chúng ta mà dùng, dù cho đến Nhật Nguyệt thì cũng chạy không thoát khỏi sự truy sát của Hạ gia."
Thứ này tốt nhất đừng nghĩ tới làm gì.
Bọn ta còn chưa muốn chết đâu!
Lão hán cười nói: "Ta cũng không đánh chủ ý lên Khai Thiên đao, có lấy được thì người phía trên cũng chưa chắc dám học, thế nhưng nếu có thể biết, dù cho phải đóng kín bảo tồn, hoặc là lén nghiên cứu một chút, vậy thì cũng có thể hiểu rõ hơn một ít về công pháp của Hạ gia."
Khai Thiên đao là thứ mà vô số người ngấp nghé.
Những năm qua, ngoại trừ người mà Hạ gia chính thức thừa nhận, thì vẫn có không ít người lén học được. Có điều kết quả đều không ngoại lệ, phàm là kẻ xui xẻo để bại lộ chính mình thì đều không sống được thêm bao lâu.
Về phần có người nào đoạt được công pháp mà lén cất giấu hay không thì chẳng ai rõ ràng, nhưng tựu chung đều là không ai dám sử dụng công pháp trước mặt mọi người, đây chính là uy thế của Hạ gia.
Cho ngươi học, ngươi cũng không dám học!
Không muốn nói nhiều thêm về chuyện của Hạ gia, lão hán nhìn một lượt những người khác trong phòng.
Cộng thêm cả bản thân lão thì ở đây có tổng cộng 5 người.
Ngoài lão và lão ẩu kia ra thì còn có một nam thanh niên, một thiếu phụ trẻ tuổi, cùng với một vị đồng tử.
"Các ngươi quyết định thế nào? Có muốn xuất thủ không? Phụ cận Vạn Tộc hố đều là Long Võ vệ, vào thành rồi thì chúng ta cũng không dám ra tay, nếu muốn xuất thủ thì chỉ có một địa điểm duy nhất nằm giữa nội thành và Vạn Tộc hố. Hai nơi đó cách nhau đại khái khoảng 20 dặm, chúng ta không thể tới gần nội thành, cũng không thể tới quá gần Vạn Tộc hố.. Nhiều nhất 10 dặm, đó chính là cơ hội động thủ của chúng ta."
10 dặm, dùng tốc độ của Địa Long thú thì chỉ cần khoảng 5 phút đồng hồ là có thể vượt qua.
Nếu quyết định ra tay thì đó chính là là cơ hội tốt nhất.