Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 836: Kế Hoạch Mượn Lực Giết Ngươi



Hồi tưởng đến tư liệu về Lưu Hồng, ngẫm nghĩ từng chút một, phán đoán từng chút một, bỗng nhiên, Tô Vũ nhíu mày, nhìn gã rồi cười mỉm, truyền âm nói: "Ta lười đoán, ngươi không phải do Hạ gia thì chính là do Vạn phủ trưởng an bài, dẫu sao cũng không phải hệ của chúng ta, đại khái cũng không phải thuộc về Đơn thần văn nhất hệ, ngươi chỉ là cái gậy quấy phân heo!"

"Lời này giải thích thế nào?"

Lưu Hồng cười híp mắt nhìn hắn, Tô Vũ mặc kệ gã, vừa đi vừa thầm truyền âm: "Không nói những cái khác, chỉ riêng về chợ đen bên kia, không phải Vạn phủ trưởng hoặc là Hạ gia cho ngươi cơ hội thì sao ngươi có thể làm đến mức độ này? Đơn thần văn nhất hệ tưởng rằng đó là vì mặt mũi của bọn hắn, ta thấy không phải. Hạ Hổ Vưu từng nói, Hạ gia làm ăn ở chợ đen là vì nắm giữ một chút danh sách, sao họ lại có thể cho ngươi nhúng tay, trừ phi ngươi giao hết danh sách ở chợ đen cho Hạ gia, Hạ gia mới có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, dù cho không phải người của Hạ gia thì ngươi cũng có giao dịch với họ..."

Lưu Hồng bật cười, "Ngươi đoán sai rồi, danh sách chợ đen mà thôi, chúng ta giao cho Đơn thần văn nhất hệ, Đơn thần văn nhất hệ giao cho học phủ, kỳ thật chỉ cần có đại nhân vật nắm giữ là được, ngươi không hiểu rõ về quá trình."

Tô Vũ lười nói gì nữa.

Lưu Hồng lại vẫn đi theo sau, âm thầm truyền âm: "Đơn thần văn nhất hệ không chỉ có mỗi chúng ta, trong Đại Hạ phủ còn có rất nhiều, ngươi quên mất Cửu Thiên, Vấn Đạo rồi à? Vấn Đạo học phủ không nói, Cửu Thiên bên kia, phủ trưởng đều là người trong hệ đấy!"

Bước chân Tô Vũ hơi chậm lại, hắn không lên tiếng mà tiếp tục tiến lên.

"Học phủ chúng ta còn có người nhìn chằm chằm, Vạn phủ trưởng đang ngó chừng, nhưng ở những học phủ khác, lão đại người ta đều là Đơn thần văn nhất hệ, Hạ gia cũng sẽ không thể ngày ngày chằm chằm vào người khác, dù sao cũng là một vị cường giả tiếp cận Nhật Nguyệt."

Tô Vũ yên lặng không nói, tiếp tục bước đi.

"Cho ta công pháp, ta sẽ điều tra cho ngươi, gần đây có thể sẽ có danh sách Sơn Hải ra ngoài, thế nào?"

Tô Vũ quay đầu nhìn Lưu Hồng, ánh mắt biến ảo, truyền âm đáp: "Không cần! Ngươi cho rằng ta tra không được à?"

"Thế ư?"

Lưu Hồng cười híp mắt truyền âm qua: "Ta biết một bí mật, chợ đen của Đại Hạ phủ có một vị thương nhân tinh huyết, thích nhất bán Sơn Hải tinh huyết, mấy năm nay hắn còn thường xuyên giao dịch ba loại Sơn Hải tinh huyết!"

"Ngươi đoán xem vị thương nhân này là ai?"

Gã cười ha hả nhìn Tô Vũ, "Công pháp cho ta, thế nào?"

Tô Vũ nhìn gã, truyền âm đáp trả: "Ta có thể từ bỏ, thế nhưng ngươi chọc giận ta thế này cũng không có chỗ tốt!"

"Sai, ta không phải là đang chọc giận ngươi, mà là công bằng giao dịch." Lưu Hồng cười nói: "Ta lại không cưỡng ép ngươi phải cho ta, ta bán những tin tức này cho ngươi, giá trị rất đắt."

"Mục đích của ngươi là gì?"

Ánh mắt Lưu Hồng dị dạng, gã đáp: "Mục đích gì chứ, nếu thật muốn nói về mục đích thì cũng rất đơn giản! Trong ba năm, giúp ta thôn phệ mấy thần văn Sơn Hải cảnh, loại mà lần trước ngươi nói, thế nào?"

"Lão sư của ngươi?"

"Thông minh!"

Lưu Hồng cười tiếp tục: "Nếu ngươi nói là sự thật, vậy đây chính là cơ hội chế tạo Nhật Nguyệt, gần đây ta đã dò xét, Sơn Hải đỉnh phong ở nhân cảnh không ít, kẹt tại Sơn Hải đỉnh phong không chỉ mỗi lão sư ta, Tô Vũ, ngươi nói về biện pháp loại trừ thần văn, rốt cuộc là cái gì? Có phải lừa gạt ta không?"

"Là thật!"

Không lừa ngươi, thật, thế nhưng... chỉ có thể thôn phệ Đằng Không, cái này thì ta không nói.

"Bây giờ ngươi làm không được, đúng không?"

Tô Vũ không đáp.

"Ngươi cần thời gian đúng không?"

Tô Vũ không lên tiếng.

"Cho nên, ngươi không thể chết, ngươi cần thời gian!"

Hai mắt Lưu Hồng sáng rực: "Ngươi chết, ta lo lắng thứ này sẽ thất bại, Tô Vũ, có ân báo ân, có oán báo oán, người nào trêu chọc ngươi hay ngươi giết ai thì cũng không liên quan gì tới ta. Ta chỉ hy vọng lão sư ta có thể sống sót!"

"Ngươi không giống như loại người này!"

Tô Vũ cười lạnh một tiếng, hắn cảm thấy Lưu Hồng không phải người biết báo ân sư như thế.

"Ngươi sai rồi..."

Lưu Hồng cười ha hả: "Kỳ thật, chúng ta là cùng một loại người! Điểm khác biệt duy nhất chính là ngươi có vận khí tốt hơn ta, thiên phú cũng tốt hơn! Sức mạnh của ngươi cũng tràn đầy hơn ta! Ta không nợ Đơn thần văn nhất hệ, thế nhưng, ta nợ lão sư ta, ngươi hiểu chưa?"

Tô Vũ như có điều suy nghĩ, nhìn gã, nửa ngày sau mới mở miệng nói: "Tốt, liên hệ qua truyền âm phù, dĩ nhiên, tin tức của ngươi ta sẽ không tin hoàn toàn. Trong ba năm nếu lão sư ngươi còn chưa chết, còn chưa thành công, ta có thể thử một chút!"

"Vậy được."

Lưu Hồng vừa đáp lời, Tô Vũ bèn bỏ chạy.

"Chạy nhanh ghê... Công pháp của ta còn chưa cho ta đâu!"

Cảm khái một tiếng, Lưu Hồng cười khẽ.

Dám gọi Nhật Nguyệt đổi tân thiên a!

Ngươi có thể làm được sao?

Này là chuẩn bị xong rồi?

Hay là vẫn còn kẻ tiếp theo?

Tạm thời còn chưa có quá nhiều manh mối, không rõ lắm, dù sao đang chuẩn bị hố người ta là được rồi, tình huống cụ thể thì trước mắt chẳng thể phán đoán.

...

Ngày 23 tháng 12.

Tô Vũ không ra ngoài nữa, hắn chuẩn bị tiến vào Vạn Thạch cửu trọng, chuẩn bị thôn phệ Lăng Vân tinh huyết, chuẩn bị phác họa không gian thần văn.

Thứ mà hắn cần chuẩn bị còn không ít.

Ba con Sơn Hải Đại Yêu, Hạ Hổ Vưu đã đáp ứng ủng hộ hai vị Sơn Hải. Hiện tại còn không biết có thể có khả năng ủng hộ thêm nữa không.

Năm vị Sơn Hải cảnh!

Chưa đủ đáng tin!

"Tốt nhất chọn địa điểm tại Tinh Lạc sơn, Đại Minh phủ sẽ có tư cách nhúng tay, bằng không nếu là ở địa phương khác thì sẽ gây bất lợi cho ta!"

"Đối phương xuất hiện, cũng chỉ dám lấy thân phận Vạn Tộc giáo xuất hiện, dù cho giả vờ thì cũng phải giả dạng làm Vạn Tộc giáo, nếu không sẽ chẳng có cách nào ăn nói được, tốt nhất là ta có thể mượn lực giết người!"

Dù cho Đơn thần văn nhất hệ xuất hiện thì cũng không dám bại lộ thân phận.

Ngụy trang thành Vạn Tộc giáo, đây là điều tất nhiên.

Điểm này, cũng là cơ hội của Tô Vũ.

Vạn Tộc giáo chúng, người người đều có thể tru diệt!

"Ta ở bề ngoài chỉ có một vị Sơn Hải đi theo, bọn hắn sẽ xuất động ra mấy người nhỉ?"

Tô Vũ thầm phán đoán, cái này rất khó mà nói.

Hạ Thanh phản bội, ấn theo lý thuyết, bọn hắn xuất động một vị Sơn Hải kỳ thật đều đủ rồi, Sơn Hải thất trọng thì cơ hồ là sẽ nắm chắc!

Đơn thần văn nhất hệ rất muốn giết hắn, vậy thì sẽ xuất động bao nhiêu vị?

Không chỉ một vị sao?

Rất khó dự đoán!

Một vị thì quá ít, dù đám Hạ Thanh phản bội thì đại khái chúng cũng sẽ không có can đảm trực tiếp xuống tay với mình bởi vì sẽ không tiện bàn giao. Những tên kia, không biết liệu có cấu kết với cường giả Vạn Tộc giáo thật sự hay không!

Ở Đại Hạ Văn Minh học phủ, các vị Sơn Hải của Đơn thần văn nhất hệ đều có người nhìn chằm chằm, dù cho muốn đi thì cũng không có khả năng toàn bộ đều ra ngoài, làm thế thì sẽ quá lộ liễu.

Mượn cớ để ra ngoài một hai vị thì vẫn được.

Nhiều quá khẳng định sẽ bị người khác chú ý tới.

Nghĩ đến nơi này, Tô Vũ bỗng nhiên cầm lấy truyền âm phù, "Tông Kỳ, giúp ta tra một chút, mấy ngày qua có vị Các lão nào nhận nhiệm vụ ra ngoài không!"

Không lâu sau, Hồ Tông Kỳ truyền đến tin tức: "Từ đầu tháng hay là từ lúc nào?"

"Từ ngày 20!"

"Đợi chút. Ta giúp ngươi tra thử."

Nhị gia gia của gã làm trong sở nhiệm vụ, Các lão Sơn Hải cảnh tiếp nhận nhiệm vụ, dù cho không công khai ra ngoài thì ở sở nhiệm vụ cũng sẽ có hồ sơ, trừ phi là phủ trưởng trực tiếp phái nhiệm vụ thì mới không cần lập hồ sơ.

Một lát sau, Hồ Tông Kỳ nhắn lại: "4 vị Các lão đã rời đi, Tạ Các lão của Thuần Thú hệ tới Chư Thiên chiến trường. Lý các lão của Thần Văn học viện đi hải vực chiến trường. Vương Các lão của Cải tạo học viện đi Đại Tần phủ thăm bạn. Đúng rồi, Vu các lão cũng ra ngoài, không xa lắm đâu, đi tới Bắc Phong thành để tiếp đãi một vị Các lão của Đại Thương phủ, nghe nói còn là bởi vì chuyện của ngươi nên người nọ mới đến đây."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.