Chờ các đội viên thuần thục đi làm công tác chuẩn bị, đội trưởng mới đi đến trước mặt Tô Vũ, nghiêm túc dặn dò: "Đường chủ còn có những nhiệm vụ khác nên sẽ không đi. Lão sư của ngươi cũng không theo tới, Tô Vũ, trước đó ngươi cũng từng tham dự đuổi bắt, hẳn đã biết mức độ nguy hiểm!"
"Ta biết lão sư ngươi là Đằng Không cảnh, phụ thân ngươi có quan hệ tốt với ta, thế nhưng... trong khi làm nhiệm vụ, không ai sẽ cố ý đi chiếu cố ngươi! Đây là nhiệm vụ, không phải trò đùa!"
"Chỉ cần thiếu cẩn thận một chút là sẽ chết người, hằng năm Tập Phong đường đều có người hi sinh, ngươi có thể tham dự, nhưng không thể quấy nhiễu Tập Phong đường hành động, gặp phải nguy hiểm ngươi có thể chạy, có thể cầu viện, thế nhưng chúng ta chưa chắc sẽ ra tay cứu ngươi!"
"Mệnh của ngươi là mệnh, mệnh của những người khác cũng là mệnh, chúng ta sẽ không vì ngươi mà phá hư toàn bộ kế hoạch hành động!"
Đội trưởng cực kỳ nghiêm túc nói: "Hiện tại ngươi có thể lựa chọn rời đi, bằng không... hết thảy phải tự gánh lấy hậu quả!"
Tô Vũ mới chỉ là Khai Nguyên cảnh, quá yếu ớt.
Dù cho mấy lần trước Tô Vũ cũng tham dự hành động, nhưng khi đó Liễu Văn Ngạn có mặt, thậm chí đường chủ Tằng Hoa cũng đi theo, như thế căn bản không hề nguy hiểm.
Hôm nay lại khác, hôm nay chỉ có một mình Tô Vũ tới.
"Lưu đội trưởng yên tâm, cha ta là quân nhân, ta cũng tính là quân dự bị, ta sẽ không gây phiền phức cho mọi người!"
Tô Vũ vội vàng trả lời.
Lưu đội trưởng khẽ gật đầu, thái độ dịu đi một chút, y căn dặn: "Vậy chính ngươi phải tự cẩn thận, ta cũng nghe người ta nói, ngươi là Văn Minh sư, có thủ đoạn đặc thù, thế nhưng đừng hành sự lỗ mãng!"
"Hiểu rõ!"
Tô Vũ đáp ứng, thầm cười khổ, Văn Minh sư gì chứ, ta làm gì đã phải.
Người Nam Nguyên có kiến thức nửa vời đối với Văn Minh sư, họ không biết dưới Đằng Không cảnh sẽ không có Văn Minh sư.
...
Sau ba phút, tất cả thành viên đã võ trang đầy đủ tập hợp lần nữa.
Bên ngoài phòng khách, hai chiếc xe tải đã khởi động.
Mọi người dồn dập lên xe, Tô Vũ cũng gấp rút lên theo.
Trên xe, mọi người đều không nói lời nào, bọn họ đang lo thu thập trang bị, kiểm tra vũ khí...
Tô Vũ cũng nghiêm túc cúi đầu kiểm tra vốn liếng của bản thân một chút, đao Hoàng giai trung đẳng, 4 giọt tinh huyết Thiết Dực điểu, trong đó có 3 giọt là sáng sớm khi đi học phủ hắn tự đổi, bỏ ra 3 điểm công huân, giờ phút này hắn chỉ còn lại 10 điểm mà thôi.
Lo trước khỏi họa, miễn cho đến lúc gặp phải nguy hiểm thì một giọt lại không đủ dùng.
Mà 4 giọt tinh huyết cũng không phải là đặt vào cùng một chỗ, nhỡ đâu khi chiến đấu lại lỡ làm thất lạc, trong đó một giọt được Tô Vũ dùng bao con nhộng nhỏ bọc lấy, trực tiếp ngậm trong miệng, thời khắc mấu chốt có khả năng nuốt vào ngay lập tức.
Lôi Nguyên đao đã được hắn tu luyện mấy ngày qua, Tô Vũ miễn cưỡng nhập môn, giờ phút này có khả năng bổ ra một đao kia, bất quá tốc độ sẽ không quá nhanh.
Lôi Nguyên đao tiêu hao rất nhiều nguyên khí, Tô Vũ chưa thể sử dụng nguyên khí bên ngoài, cho nên lần này hắn còn mang theo một giọt Nguyên Khí dịch.
Trong nhà còn lưu lại một giọt, Nguyên Khí dịch cũng không cần thiết mang quá nhiều.
Một giọt đã đủ cho hắn dùng.
"Ba giọt tinh huyết, một giọt Nguyên Khí dịch, giá trị xấp xỉ 200 ngàn."
Tô Vũ thầm than nhẹ, nếu cộng thêm vũ khí thì coi như số tiền hắn chuẩn bị trước trận chiến đã là hơn mấy chục vạn, nếu hôm nay không có thu hoạch gì, vậy thì thảm rồi.
Tốt nhất là không cần dùng cái gì cả mà vẫn có thể giết được một tên Thiên Quân để kiếm điểm công lao.
Nếu phải dùng, đã tốn một giọt tinh huyết thì ít nhất cũng phải giết chết một tên Thiên Quân mới được.
Đây là lần đầu hắn tự mình tham dự hành động như thế này, Tô Vũ cảm thấy vô cùng hưng phấn, đồng thời khó tránh khỏi cũng có chút khẩn trương.
Lần này nếu lỡ tay, sẽ không có ai lại cứu hắn một đao.
Lão Lý ngồi bên cạnh cũng đã kiểm tra xong trang bị, thấy Tô Vũ kéo căng thân thể thì phì cười, trấn an hắn: "Thả lỏng một chút, chớ khẩn trương. Đến lúc đó, chúng ta xuống xe sẽ đi rất nhanh, tiểu tử nhà ngươi chưa hẳn có thể theo kịp."
Tô Vũ gật đầu, "Ta biết, ta sẽ chờ ở ngoài."
"Ngàn vạn lần phải cẩn thận, nếu đối phương hoàn hảo không chút tổn hại, dù ngươi thấy được, tốt nhất cũng làm như không thấy, chạy cũng không sao, không sớm thì muộn đều có thể giết, đừng có tham công mà bỏ cả mạng mình vào!"
"Tạ ơn Lý thúc."
Hai người trò chuyện không nhỏ, những người khác trên xe cũng nghe thấy, trong đám người có một đội viên thoạt nhìn không lớn hơn Tô Vũ mấy tuổi, y tủm tỉm cười động viên hắn: "Năm năm trước, lần đầu ta tham gia nhiệm vụ cũng rất khẩn trương, sau này sẽ thành quen thôi, Tô Vũ, tự điều chỉnh là được, đừng sợ."
"Tạ ơn Trần ca."
Trần ca không lớn lắm, anh ta vẫn chưa tới 30 tuổi.
Tối thiểu thì ở trong Tập Phong đường anh ta không tính là lớn, thuộc về đội viên của thế hệ trẻ, giờ phút này nếu đã trò chuyện, anh ta cũng nổi lên hào hứng, liền cười bảo: "Tô Vũ, thiên phú chiến đấu của ngươi rất mạnh, có từng cân nhắc tới chuyện theo học Chiến Tranh học phủ chưa?"
"Lão sư ta là Văn Minh sư..." Tô Vũ lắc đầu, "Ông ấy muốn ta ghi danh vào Văn Minh học phủ, vậy nên ta chỉ có thể đi Văn Minh học phủ."
"Điều này cũng đúng, Liễu chấp giáo lại có thể là Văn Minh sư, kỳ thật gần đây ta cũng mới biết được." Trần ca dứt lời lại cảm khái: "Ở Đại Hạ phủ, Chiến giả không đáng tiền, Văn Minh sư mới là bảo bối. Năm năm trước ta tốt nghiệp từ Tập Phong học phủ. Học viên tốt nghiệp từ Tập Phong học phủ sẽ rất khó tìm công tác ở Đại Hạ phủ, trừ phi là thiên tài đỉnh cấp, người giống như chúng ta... chỉ có thể ai về nhà nấy, trở lại thành nhỏ tìm một công việc."
"Nhưng ở Văn Minh học phủ, một khi tốt nghiệp thì sẽ coi như là Văn Minh sư, bất kỳ thế lực nào cũng đều muốn đoạt lấy."
Anh ta hơi xúc động, Tập Phong học phủ chỉ cần đến Thiên Quân cảnh trung kỳ liền có thể tốt nghiệp, mà Văn Minh học phủ thì phải Đằng Không mới tính là tốt nghiệp.
Chỉ riêng điểm này cũng có thể thấy được khoảng cách chênh lệch giữa đôi bên.
Trần ca rất nhanh đã lấy lại tinh thần, "Tô Vũ, ngươi đến Văn Minh học phủ thì sẽ biết tốt nghiệp khó khăn thế nào, hằng năm học viên ở Văn Minh học phủ tốt nghiệp không đến 50 người, trong khi đó mỗi năm lại chiêu sinh thêm học viên mới lên tới gần 2000 người. Tỉ lệ tốt nghiệp chỉ là 2.5%, lại còn có thật nhiều học viên cũ cạnh tranh. Nói chung trong vòng mười năm có thể tốt nghiệp đều không được mấy người."
"Ít như vậy ư?" Tô Vũ thoáng kinh ngạc, tiếp đó lại khẽ gật đầu, điều này cũng đúng, Đằng Không mới tính là tốt nghiệp, một năm tốt nghiệp gần 50 người, cũng chính là thêm 50 vị Đằng Không, kỳ thật cũng không xem là ít.
Những người khác cũng không hiểu rõ tình huống lắm, hiện tại nghe Trần ca nói như thế thì đều ngạc nhiên hỏi anh ta, "Tốt nghiệp ở Văn Minh khó như vậy à?"
Thế hệ trước của Tập Phong đường hầu hết là quân nhân xuất ngũ chiếm đa số, hoặc là chuyển nghề trở về.
Tập Phong học phủ thành lập chưa lâu, tốt nghiệp đều là thế hệ trẻ tuổi, cho nên có không ít vị lão làng ở Tập Phong bộ chưa hẳn đã từng đến Đại Hạ phủ.
Trần ca gật đầu: "Thật sự là vô cùng khó! Dĩ nhiên, tiêu chuẩn người ta tốt nghiệp không giống nhau, ví như Liễu chấp giáo... Khụ khụ, ở Văn Minh học phủ cũng chỉ xem như vừa tốt nghiệp, 70 tuổi mới tốt nghiệp cũng không phải là không có."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều lộ ra sắc mặt quỷ dị.
Vừa tốt nghiệp?
Được quá a, thế giới Đại Hạ phủ bọn hắn không hiểu, ngược lại trong mắt bọn hắn, Liễu chấp giáo hiện tại đã ngang hàng với thành chủ, kết quả đến Đại Hạ Văn Minh học phủ thế mà mới chỉ xem như vừa tốt nghiệp.
Trò chuyện một hồi cũng đã vừa lúc đến nơi.
Họ không đi thẳng đến địa phương mà tin tức hồi báo, mà là dừng lại cách đó chừng một cây số.
Cả đội cấp tốc xuống xe, đội trưởng cũng không nói chuyện, y chỉ vung tay lên, một đội người chia làm hai tổ, theo hai hướng trái phải mà lặng lẽ tiến quân.