Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 976: Cảm Tạ Phủ Trưởng!



"Kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền, bồi dưỡng Cục lông nhỏ, suy nghĩ tiếp biện pháp thu phục vài vị cường giả... Dưới tay mình cần có người mới được, sau đó không cần cầu ai nữa. Có lẽ, hội hỗ trợ nên tiếp tục xuất hiện rồi!" Tô Vũ lẩm bẩm.

Hội hỗ trợ nên xuất hiện, hoặc là Diệt Đơn hội.

Lần này hắn sẽ tận lực không bại lộ thân phận, đưa ra nhiệm vụ tỉ như đánh giết một số tên khốn nạn, thậm chí có thể làm chuyện mà mình ở bề ngoài vô phương đi làm!

"Thậm chí ta còn có khả năng thành lập một giáo phái Vạn Tộc!"

Ánh mắt Tô Vũ sáng ngời, dĩ nhiên là kiểu không cho người ta biết đến, lợi dụng một chút bạo đồ, phản đồ, đi lấy bạo chế bạo!

Lục Dực thần giáo không phải muốn giết sư bá của ta sao?

Ta lập giáo phái đi tập kích sào huyệt của các ngươi thì như thế nào?

Gặp người của ngươi liền giết, vì đoạt địa bàn, đoạt tín ngưỡng, không có lí do gì phức tạp, ai bảo Lục Dực thần giáo bị nhân tộc để mắt tới, ta đương nhiên phải thừa dịp cháy nhà hôi của!

Lẻ loi một mình, dù mạnh hơn thì có một số việc ngươi cũng không có cách nào làm.

Tỉ như muốn giết Nguyên Khánh Đông, hắn phải cần chứng cứ, cần lý do, phải đề phòng vô địch!

Nhưng mà... nếu Nguyên Khánh Đông bị Vạn Tộc giáo giết thì sao?

Từng suy nghĩ lóe lên trong đầu Tô Vũ.

"Ta nguyện giữ quy củ, có vài người lại không muốn!"

"Bọn họ lần lượt dùng quy củ để hạn chế ta nhưng lại không hạn chế những người kia, việc này rất không nên!"

"Bọn hắn có khả năng mượn tên tuổi Vạn Tộc giáo để giết người, vì sao ta lại không thể?"

Tô Vũ nhìn về phía Cục lông nhỏ, thứ này dùng tốt thì sẽ là chí bảo.

Có lẽ có thể thu phục một nhóm cường giả!

Điều kiện tiên quyết là tốt nhất phải có những chủng loại chịu khống chế.

Thậm chí cũng có thể thu phục một số gia hỏa tội ác tày trời.

Giờ khắc này, suy nghĩ của Tô Vũ dần dần chuyển đổi, hắn tới Đại Minh phủ là vì cái gì?

Không phải là vì giúp cho mình mạnh hơn sao?

Thế lực mạnh mẽ cũng là sức mạnh!

Ở bề ngoài làm ra hội hỗ trợ, sau lưng mở Vạn Tộc giáo, sáng tối cùng một chỗ, đen trắng đều có thể xử lý một số việc.

Mà hắn bây giờ kỳ thật có điều kiện để làm việc này.

Chính như Kim Sinh nói, thật ra Tô Vũ có lá bài tẩy để đi làm một số việc.

"Chẳng lẽ Kim Sinh sư huynh muốn ẩn ý nhắc đến cái này?"

Tô Vũ rơi vào trầm tư, chẳng lẽ Kim Sinh sư huynh là chịu phủ trưởng hoặc là người nào sai sử, âm thầm nghĩ kế cho ta sao?

Nhất định là như vậy!

Ta đã hiểu!

Đại khái hẳn là phủ trưởng, Ngưu phủ trưởng lần trước đã dạy mình dùng đại thế bức người, lần này lại để cho Kim sư huynh ám chỉ mình trong sáng ngoài tối, quả nhiên không hổ là phủ trưởng già đời!

Cảm tạ phủ trưởng!

...

"Hắt xì!"

Giờ khắc này, Kim Sinh trên lầu bỗng hắt hơi một cái, người đã già rồi, thật sự không còn dùng được!

Y bất giác hơi thổn thức!

Còn về chuyện ám chỉ... đó là cái gì thế?

...

Cùng một thời gian ấy.

Ngưu phủ trưởng đang ở Duyệt Tâm đảo khẽ nhíu mày, người nào đang nghĩ tới ta thế?

Cảm giác có chút phức tạp không giống như là tính kế, nhưng loại suy nghĩ không phải tính kế này khiến cho ông mơ hồ cảm thấy bất an.

Ta đã làm gì rồi?

Đây là ai đang nghĩ tới ta?

...

Chuyện về Thiên Nguyên khí, Tô Vũ cũng lưu tâm, bắt đầu xem một chút ý chí chi văn, chuẩn bị phác họa ra thần văn có công năng bảo tồn Thiên Nguyên khí.

Bao gồm cả thần văn không gian, gần đây hắn cũng đang xem các ý chí chi văn tương quan, nhất là bản võ kỹ《 Thời Gian 》 này, nếu nói thứ có hi vọng nhất để phác họa ra thần văn không gian, đại khái sẽ là bản võ kỹ ấy.

Võ kỹ của vô địch!

Chuyện của Phong Kỳ thì Tô Vũ đã tìm Hầu thự trưởng để nhờ vả, Hầu thự trưởng đáp ứng hỗ trợ, thế nhưng hiện tại y không xác định được vị trí của Phong sư thúc, chỉ có thể tận lực chứ không thể cho Tô Vũ sự cam đoan chắc chắn.

Mà Tô Vũ cũng không nhờ vả suông, hắn đưa đến một bản công pháp, không tính là quá lợi hại, bất quá vẫn có chỗ tốt. Là một bản công pháp dùng để chữa thương rất thích hợp dành cho Chiến Giả. Hầu thự trưởng muốn đưa cho ai cũng được mà tự y dùng cũng tốt, việc này Tô Vũ mặc kệ.

...

Ngày 12 tháng 2.

Cách ngày Tô Vũ tiến vào Đại Minh Văn Minh học phủ cũng sắp được một tháng.

Một tháng qua bận rộn vất vả, Tô Vũ cuối cùng cũng có một chút nhàn rỗi.

Hắn đi ra khỏi sở nghiên cứu, mùa xuân đã đến rồi.

Ngô Lam cũng bị Tô Vũ kéo ra ngoài, nha đầu này còn trạch hơn cả Tô Vũ. Tô Vũ tốt xấu gì còn đi ra khỏi viện nghiên cứu mấy bận, còn nàng lại cơ hồ không hề ló đầu ra, gần đây Tô Vũ không có việc gì muốn nàng hỗ trợ, cho nên không biết Ngô Lam đang tự nghiên cứu cái gì, có điều Tô Vũ cũng chẳng quá để ý.

"Đi đâu a?"

Ngô Lam nhìn chung quanh, bị lôi ra ngoài giữa lúc đang bận rộn thì vốn dĩ nàng còn có chút không vui, chờ thấy trong học phủ trăm hoa đua nở, tâm tình nàng mới trở nên khá hơn.

Tô Vũ cười đáp: "Làm việc, trước đi tìm vị Cửu điện hạ của Đại Minh phủ, sau đó đi Bách Đạo các nhìn một chút!"

"Cửu điện hạ? Là cái tên Chu Hồng Lượng à? Tìm cậu ta làm gì? Ta thấy tiểu tử đó còn không lợi hại bằng Hạ mập mạp đâu!"

Ngô Lam xem thường, cảm thấy tên kia còn không giỏi bằng Hạ Hổ Vưu.

"Hạ mập mạp..." Tô Vũ trêu chọc: "Hạ Hổ Vưu không phải còn chẳng béo bằng cậu ta sao?"

Ngô Lam bật cười.

Tô Vũ cũng phì cười, vừa đi vừa nói: "Ta nghe nói Chu Hồng Lượng có một con yêu thú, Sơn Hải Đại Yêu, lực phòng ngự đã cường đại đến cực hạn, Nhật Nguyệt cảnh đều chém không chết, đi xem chút nào!"

Hắn cũng có chút hứng thú với con Đại Yêu của Chu Hồng Lượng.

Thần tộc công pháp, Ma tộc công pháp, Tô Vũ đều đã xem.

36 đúc, rất mạnh mẽ.

Bất quá, hắn có cảm giác rằng đúc thân pháp của Thực Thiết thú này lại càng mạnh!

Cao hơn một cấp bậc thế mà chém không chết, chém không chết thì thôi đi, nghe nói yêu thú này còn chẳng thụ thương, còn có thể tiếp tục ăn uống, quả là rất lợi hại.

Ai cũng có chuyên môn của mình.

Có lẽ Thực Thiết thú nhất tộc càng thích hợp để đúc thân.

Tác dụng của sách họa không phải là thu thập tinh hoa của vạn tộc sao?

Hội tụ về một thân!

Đây là cách Tô Vũ lý giải, mỗi một đạo đều đi đến cực hạn, mặc dù chậm trễ thời gian nhưng tương lai sẽ càng rạng rỡ.

Dạo bước trong học phủ, nhìn dáng vẻ vui tươi tự tại của các học viên chung quanh, Tô Vũ bất giác bỗng thấy hơi hâm mộ.

Một đám cá ướp muối!

Không có việc gì liền ra ngoài phơi nắng, thật là thoải mái.

Hắn hỏi thăm vài người, dưới ánh mắt nhìn mình như nhìn con thú kỳ lạ của bọn họ, Tô Vũ cảm thấy rất bất đắc dĩ, bất quá cuối cùng hắn cũng tìm được Thuần Thú học viện, Chu Hồng Lượng đang học ở trong này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.