Kull thốt. Darmil vừa nện chết con Xác sống hình người cuối cùng, nhưng cậu lại phát hiện rằng cách đó không xa lại đang ngoi lên vài con. Nhìn đến xa hơn, cậu thấy được càng có thêm nhiều con Xác sống hình người nữa xuất hiện. Tần suất này cũng quá nhanh rồi.
– Darmil!
Kull gọi. Người đồng đội của cậu bây giờ đang tận hưởng cảm giác đột phá giới hạn Thần cấp vô cùng sảng khoái, nghe tiếng cậu thì cười tươi rói đáp lại:
– Tôi đột phá rồi, Kull!
– Đó không phải vấn đề. Lại đây mau.
Kull giục, vẻ gấp gáp. Cậu đếm được tới bây giờ trong tầm mắt mình số lượng Xác sống hình người đã tăng lên đến hơn ba mươi con. Với số lượng này, kể cả là Darmil thì khi bị vây lấy cũng chỉ có đường chết.
Darmil không rõ chuyện gì xảy ra, nghe thấy đồng đội mình giục cũng liền dằn xuống niềm vui sướng, vội vàng chạy đến.
– Có chuyện gì? – Darmil thắc mắc.
Kull chỉ tay về phía đám Xác sống hình người đang có số lượng càng lúc càng nhiều, bảo:
– Xem.
– Oa. Nhiều như vậy. Chúng ta giết hết có khi sẽ thăng không ít Thần cấp đấy.
Kull thầm thở dài một hơi. Người đồng đội này của cậu đúng là mạnh khủng bố, nhưng đầu óc thì quả có chút không bình thường.
– Có hai khả năng. Đây có thể là một cuộc tập kích của quái. Tuy nhiên dựa trên việc chỉ mỗi chủng quái là Xác sống hình người, khả năng thứ hai cao hơn.
Darmil im lặng, vẻ hồi hộp nhìn lấy Kull.
– Là quái thống lĩnh.
– A! Quái thống lĩnh!
Darmil hô lên, vẻ phấn khích. Đây không phải là phản ứng mà Kull mong đợi. Tuy nhiên, cậu nghĩ là bản thân có thể hiểu được lý do. Không có gì phải nghi ngờ, cậu ta nhất định là đang muốn đánh.
– Đừng ngốc. Cậu cũng chỉ mới Thần cấp 6 mà thôi. Quái thống lĩnh cấp độ 10, thậm chí cao hơn không phải đùa. Chỉ riêng đám quái dưới trướng nó đã đủ để đè chết cậu rồi.
Kull giải thích, cố gắng dập tắt ý nghĩ liều lĩnh của Darmil.
– A… Tiếc thật. Phải chi không có đám quái con con này… Phải chi tôi có Thần cấp cao hơn chừng một hai cấp…
Phản ứng này của Darmil làm lòng Kull nhẹ nhõm đi không ít, mặc dù trong lời nói có chút không phù hợp.
– Thế giờ chúng ta làm gì? – Darmil hỏi, hai mày nhăn lại, vẻ không dứt bỏ được cơ hội hiếm có trước mặt mình.
– Về thành thôi. – Kull đáp – Quái thống lĩnh không phải một vài du hành giả là có thể đối phó. Nếu muốn đánh, chúng ta cần tham gia vào một đội ngũ hoàn chỉnh.
– Được. Quyết định thế đi. – Darmil hào hứng thốt – A. Nhưng chúng sẽ không biến mất chứ?
– Sẽ không. Quái thống lĩnh có thời gian tồn tại rất lâu dài.
Kull nói, chợt nghĩ tới gì đó, lẩm bẩm:
– Trừ phi có người ra tay giải quyết trước chúng ta.
Thực tế lại là vô cùng cay đắng.
Khi Darmil và Kull vội vã quay trở về thành Goryth xong liền chạy tới ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn để thông báo về sự xuất hiện của quái thống lĩnh luôn. Người nhân viên rất ngạc nhiên, nhưng cũng không có làm chậm trễ cái gì, lập tức cho phát tin về điều đó, đồng thời ra thông báo tập hợp và thành lập đội ngũ.
Các du hành giả kẻ phấn khích, người lo lắng, nhưng nhìn chung đều gấp rút truyền tin lẫn nhau, đánh thức cả những người đang chìm trong giấc ngủ để thành lập đội ngũ săn giết quái thống lĩnh. Dù sao thì quái thống lĩnh cấp độ 10 không quá khó giải quyết với một đội ngủ đủ lớn, mà phần thưởng mang đến lại vô cùng hấp dẫn. Hơn cả, trong những chiến dịch như thế này, phần thưởng sẽ được chia cho mọi người tùy thuộc vào đóng góp chứ không hạn chế ở mỗi một vài cá nhân.
Ở một góc độ khác nhìn nhận vấn đề, quái thống lĩnh được xem như là một loại thảm họa cỡ nhỏ. Nếu không được sớm giải quyết, cả một vùng rộng lớn sẽ bị chiếm đóng, không những làm mất đi nguồn lợi của các du hành giả mà còn đe dọa tới an nguy của họ. Nếu vì mải mê săn giết quái mà không để ý tới sự di chuyển của quái thống lĩnh, du hành giả bị đón đầu hoặc vây lấy sẽ là vô cùng thê thảm.
Nhưng việc tập trung đủ lực lượng là cần có thời gian. Quái thông lĩnh cấp độ 10 dù không quá mạnh, lại không phải là trò đùa để mà xem nhẹ. Đó là thứ mà chỉ có những hội nhóm hay quân đoàn đủ lớn mới dám trực tiếp đối đầu với chỉ lực lượng có sẵn của chính họ. Thậm chí, có không ít ý kiến cho rằng nên đợi đến khi lực lượng từ các quân đoàn được gửi tới thì mới nên xuất quân.
Trong thời gian đó, một nhóm người được giao nhiệm vụ giám sát chuyển động của quái thống lĩnh. Kull và Darmil tự nhiên thuộc nhóm người đó, chủ yếu là để dẫn đường.
Đáng kinh ngạc là khi đến nơi, mọi người chỉ thấy có hàng trăm con Xác sống hình người đang lang thang khắp mà không phát hiện chút bóng dáng nào của con quái thống lĩnh cả. Bằng một vài sự quan sát tinh tế, các du hành giả nhanh chóng nhận định ở đây đã từng xảy ra một trận đánh tương đối lớn. Theo đó, mọi người nhanh chóng kết luận rằng con quái thống lĩnh đã bị tiêu diệt, chấm dứt việc tiếp tục sinh ra đám quái con, cũng đồng thời đảm bảo rằng hơn trăm xác sống nơi đây sẽ biến mất khi mặt trời lên.
Sự tình quái thống lĩnh bắt đầu và kết thúc một cách chóng vánh như vậy. Hầu hết các du hành giả đã tập trung thành đội ngũ đều thể hiện sự tiếc nuối, số khác thì thở phào nhẹ nhõm vì mối nguy hại đã bị loại bỏ.
Chỉ có Darmil là nổi giận đùng đùng. Cậu ta nổi giận với kẻ đã nẫng tay trên con mồi của mình. Đồng thời, Darmil lại nảy sinh hứng thú với đối phương. Cậu muốn biết đối phương là ai, rồi sau đó đấu một trận với người đó, phân thắng bại.
Kull chỉ đành cười khì, sau lại thở hắt một hơi. Đối phương chắc chắn vô cùng mạnh mẽ mới dám đối đầu với quái thống lĩnh của quái cấp 10 giữa đàn quái con hơn trăm như thế. Mà, có lẽ không chỉ là một cá nhân, nên là một tổ đội, thậm chí là cả một đội ngũ mấy chục người.
“Nhưng tại sao lại chỉ diệt có quái thống lĩnh? Lại còn diễn ra trong thời gian rất ngắn?”
Kull không ngừng suy nghĩ, nhưng cuối cùng không đạt được gì cả. Có lẽ Turan sẽ có được phát hiện nào đấy, nhưng giờ cậu ta lại không thể liên lạc tới, sớm nhất cũng phải là ngày mai. Thôi thì khi có cơ hội, Kull sẽ bàn chuyện này với cậu ta sau.
Kull với Darmil nghỉ ngơi một đêm. Gọi là một đêm, nhưng tính thời gian thực tế thì còn chưa đầy ba tiếng đồng hồ, lại là không thể tránh khỏi. Đến sáng, cả hai cùng đi tới ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn để kiểm tra thuộc tính.
Về cơ bản thì hành động này không cần thiết, vì cảm giác đột phá giới hạn Thần cấp rất rõ ràng, không thể có nhầm lẫn được. Nhưng để đảm bảo, Kull vẫn quyết định xác nhận một lần. Dù sao thì cũng coi là thuận tiện để đánh dấu khu vực săn giết quái luôn.
Xong xuôi, Kull chiếu theo kế hoạch đã lên sẵn, liền dẫn Darmil tiếp tục du hành ở khu vực đã được đánh dấu. Mục tiêu mà Turan đề ra cho hai người vẫn còn cách rất xa, không thể lười biếng được.
Từ Thần cấp 6 đến Thần cấp 10, lượng Thần tinh cần thiết là hơn gấp mười hai lần so với từ Thần cấp 1 đến Thần cấp 5. Dù vậy, lượng Thần tinh tăng lên theo từ mỗi con quái với cùng mức cấp độ chênh lệch lại thua kém rất nhiều. Như vậy, tức là Kull và Darmil sẽ phải săn giết với nhiều con quái hơn mà mức độ khó khăn và nguy hiểm khi chiến đấu với chúng lại gia tăng thêm không ít.
Mặc dù lời khuyên từ Turan là nên đặt tính mạng của bản thân lên hàng đầu, tránh đụng độ với quái cấp cao nếu thấy tồn tại nguy cơ quá lớn, nhưng Kull biết rằng cả cậu và Darmil đều sẽ không kịp đuổi theo Thần cấp đội trưởng mình nếu cứ nhút nhát sợ này sợ kia. Nghĩ đến, Turan có thể nâng cao Thần cấp bản thân nhanh tới vậy, chắc hẳn là vì cậu ta đã luôn săn giết những con quái cấp cao.
– Thật sự là áp lực.
Kull nói nhỏ, nghĩ muốn thở dài một hơi, lại nén trở về. Cậu hiện tại không thể chán nản, càng không thể tỏ ra chán nản. Đây nói đúng ra chính là thứ mà cậu trông đợi ở người đội trưởng của mình cũng như ở cái tổ đội này. Chỉ có mạnh lên, càng phải mạnh lên thật nhanh, cậu mới có thể đạt được mục tiêu của bản thân.
Nhìn sang Darmil đang ngồi ở ghế phụ lái vẻ hào hứng, Kull trong lòng dấy lên sự ghen tỵ. Cậu không rõ người đồng đội này có ý thức được độ khó của những gì mình sắp phải thực hiện hay không, nhưng có một điều chắc chắn là cậu ta rất chờ đón chúng. Đây hẳn là sự tự tin vào thực lực vững mạnh của bản thân, không như Kull, hoàn toàn lo sợ chính mình liệu có đủ sức đuổi theo đội trưởng, hay là sẽ đuối sức, bị bỏ mặc nửa đường.
Đang vừa lái xe, vừa chìm trong những suy nghĩ, một cơn rung động nhẹ chợt xuất hiện ở bên hông Kull. Cậu biết đó là gì, liền đưa tay cầm lên viên đá truyền âm đang phát sáng le lói, truyền vào đó một ít nguyên khí để bắt tín hiệu.
– Tôi nghe, đội trưởng.
– Hai cậu hẳn là đã đột phá Thần cấp rồi?
Giọng của Turan vang lên. Cậu ta trước đó đã được Kull gửi tín hiệu cho, dù chưa từng phản hồi cũng hẳn là đã đoán được sự tình phía bên này.
– Phải. – Kull đáp – Tôi cùng Darmil giờ sẽ triển khai bước kế tiếp.
Turan im lặng hồi lâu, chừng như đang suy nghĩ gì đó. Rồi cậu ta bảo:
– Cũng tốt. Nhưng đừng thúc ép bản thân quá mức. Nhớ rằng không chỉ có săn giết quái mới nhận được Thần tinh.
Kull ngẩn người trong giây lát. Cậu không phải chưa nghe tới điều như vậy, nhưng lại chẳng rõ ý của Turan là gì. Nghe như thể cậu ta đã chuẩn bị sẵn một cách thức nâng cao Thần cấp tốt hơn cho cậu với Darmil.
“Không săn giết quái mà vẫn nhận Thần tinh một cách hiệu quả à?”
Kull lẩm bẩm. Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu cậu là giết người, cụ thể hơn là du hành giả. Lượng Thần tinh mà một du hành giả mang lại khi bị sát hại là nhiều hơn quái cùng cấp rất nhiều, và sẽ càng nhiều hơn nữa nếu Thần cấp cao.
Kì thực, độ khó khi chiến đấu với du hành giả là thấp hơn so với quái. Tuy nhiên, vấn đề là du hành giả có dính líu với rất nhiều thứ, không dễ giết như quái. Mà khi đã giết rồi, sẽ còn rất nhiều chuyện phải giải quyết sau đó, vô cùng phức tạp. Lại nói, du hành giả sẽ mang thù, khi tái sinh chắc chắn sẽ tìm cách trả đũa.
Dù vậy, chuyện như thế lại thành ra phù hợp với Kull. Cậu bản thân là một sát thủ, cả nhiệm vụ tấn thăng cũng đã nhấn mạnh chuyện đó bằng việc bắt cậu phải săn giết ba du hành giả có Thần cấp ngang bằng hoặc cao hơn mình. Nhiệm vụ này trên thực tế là rất dễ dàng, ít nhất là với cậu.
Tự nhiên, Kull không dám làm loạn khi còn chưa có sự cho phép của Turan. Đối với cậu ta, để cậu giết người hẳn là không có vấn đề gì, dù sao thì cậu ta cũng là cứu cậu ra từ một hội sát thủ, vốn nên tính đến điều này. Ngược lại, cậu ta chắc chắn sẽ cấm chuyện vì giết người mà gây phiền phức cho tổ đội. Nói đơn giản, không phải với ai Kull cũng có thể ra tay.
Vậy nên Kull tìm đến hội Zalt một lần nữa, tìm kiếm những mục tiêu mà tính mạng bị kẻ khác bỏ tiền ra để giết. Kẻ bị sát hại, dù có mang thù cũng chỉ đành nhắm tới người đứng sau, vì chẳng muốn nhằm vào một tên sát thủ làm việc vì tiền làm gì, vốn chẳng thể giải quyết được gốc rễ vấn đề.
Nhưng dĩ nhiên, có không ít các trường hợp mà sát thủ thực hiện nhiệm vụ bị nhắm tới. Chỉ là, trường hợp như thế chỉ xảy ra khi đối phương là kẻ mạnh, hoặc thế lực đứng sau là to lớn. Kull sẽ không ngu ngốc đâm đầu vào chuyện như vậy.