Turan đã có yêu cầu, cô gái cầu khấn dù trong lòng thắc mắc, vẫn là không phản đối. Cô ta do dự một hồi thì lấy ra một vật nhỏ có hình bầu dục dẹt chỉ cỡ hai đốt ngón tay. Đó trông như là một hạt đậu lớn màu vàng kim, phát ra ánh sáng le lói tương đối bắt mắt.
Nắm chặt hạt đậu trong tay đưa đến trước ngực, cô gái ngồi bệt xuống đất, hai mắt nhằm hờ, miệng bắt đầu lẩm bẩm:
– Nhẹ như là gió, sáng tựa trăng.
Thông qua khe hở giữa những kẽ ngón tay, Turan có thể thấy được ánh sáng phát ra từ hạt đậu càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Thứ ánh sáng ấy lung linh huyền ảo, hấp dẫn ánh mắt của Turan khiến nó không đành lòng dời đi, bản thân như bị hút sâu vào.
– Thân khốn khó, lòng minh bạch.
Cùng với lời đó, cô gái ngẩng đầu lên, hai mắt vẫn nhắm, nhưng trông lại như đang nhìn chằm chằm vào thứ gì đó xa xôi.
– Có sức nghĩ là có sức đi.
Xung quanh cô gái bắt đầu hiện lên những đốm sáng lờ mờ thành như màn sương nhạt. Lời cầu khấn vẫn còn chưa có hoàn thành, nhưng Turan đã cảm nhận được tinh thần mình trở nên thông suốt.
– Dâng lên hồn phách.
Cô gái nói rồi mở bàn tay ra. Hạt đậu trong đó chẳng biết từ lúc nào đã vỡ làm đôi, làm tuôn ra vô vàn những đốm sáng li ti như là dòng suối ồ ạt đổ ra xung quanh.
Turan bước tới gần, đắm mình vào trong ánh sáng mơ hồ ấy. Nó cẩn thận cảm nhận từng chút một sự thay đổi của bản thân, lại làm ngơ đi cô gái lúc này đã đổ gục sang bên với từng hơi thở yếu ớt. Cô ta hẳn sẽ ổn thôi, chỉ là nguyện lực tiêu hao hết sạch nên cơ thể bị cưỡng chế rơi vào trạng thái say ngủ.
Sở dĩ Turan muốn cô gái cất lời cầu khấn ‘Linh tính’, phần lớn lý do là để chính mình có cơ hội nhìn kỹ hơn quá trình. Giờ thì nó đã nắm được kha khá những điểm khác biệt giữa bản thân với cô nàng trong cùng một công việc.
Thứ nhất, là nguyện lực tiêu hao. Cô gái chỉ có thể sử dụng ba đến bốn lời cầu khấn một ngày rõ ràng không phải nói dối khi mà mỗi lời cầu khấn vừa rồi đã tiêu tốn toàn bộ lượng nguyên lực còn lại.
Ở góc nhìn của bản thân, Turan không cho rằng lời cầu khấn ấy có thể tiêu hao nhiều nguyện lực đến vậy. Vấn đề ắt hẳn đến từ chính người cầu khấn.
Nguyện lực là loại năng lượng đặc thù, biểu thị cho mong muốn của một người về điều gì đó. Đối với lời cầu khấn, đó chính là sự nhờ vả, hay thậm chí là cầu xin đối tượng là một vị thần ban ơn cho mình.
Cụ thể, một lời cầu khấn bắt đầu bằng cách tập trung nguyện lực vào một vị trí đã được ghi dấu sẵn, hình thành một lối đi. Lối đi này chính là để sức mạnh từ vị thần có thể được chuyển đến bản thân, từ đó kích phát ra hiệu quả mong muốn.
Càng nhiều nguyện lực được sử dụng, lối đi càng vững chắc, cũng mang theo được nhiều năng lượng từ vị thần hơn. Tuy nhiên, vẫn phải đảm bảo rằng bản thân có thể gánh chịu được sức mạnh ấy. Đánh giá sai lầm sức chịu đựng của chính mình sẽ dẫn tới cái chết cực kì đau đớn. Đó không chỉ là nỗi đau về thể xác, mà là toàn bộ các mặt, bao gồm cả tinh thần, linh hồn và ý thức.
Nhớ đến, lần Turan gặp nạn khi cất lời cầu khấn ‘Nương theo gió’ một cách thiếu suy nghĩ, tình trạng của nó mặc dù thảm hại, nhưng cũng chỉ là do nguyên khí bản thân bị hao hụt mà thôi. Nói cách khác, nó hoàn toàn không gặp vấn đề gì về nguyện lực hay sức chịu đựng cả.
Từ lúc đột phá Nihr, Turan đã không còn gặp phải tai nạn như thế thêm lần nào nữa, kể cả khi cất lời cầu khấn có yêu cầu cấp độ lớn hơn nhiều so với Thần cấp bản thân. Thậm chí, Thần cấp càng lên cao, giới hạn đó lại càng được tăng thêm, không chỉ là đơn giản là cộng dồn lên. Dù sao thì nguyên khí bản thân bị rút ra khi cất lời cầu khấn là do việc cân bằng những tác động lên cơ thể gây ra bởi sức mạnh chuyển tới từ vị thần, chứ không phải là để tạo ra sức mạnh ấy.
Điểm khác biệt thứ hai, là tốc độ hoàn thành lời cầu khấn, cụ thể hơn là thời gian cho tới khi sức mạnh của vị thần được bộc lộ. Theo như Turan tính toán, thì tốc độ của nó nhanh ít nhất là gấp hai lần so với cô gái. Tuy nhiên, vì bản thân chưa thử qua lời cầu khấn ‘Linh tính’ mà chỉ dựa vào việc quan sát cả quá trình nên sự so sánh này quả thật có chút khập khiễng.
Ngoài ra, Turan cũng để ý thấy rằng hiệu quả lời cầu khấn tương đối kém hơn so với dự đoán. Lúc cô gái thách đấu nó, lời cầu khấn đạt hiệu quả tốt hơn bây giờ tới ít nhất là một phần ba. Tình trạng này có thể là do cô ta đã dùng hết nguyện lực bản thân và gục mất, nhưng cũng có khả năng liên quan tới số lượng lời cầu khấn đã cất lên.
Hơn cả là, cả hai lần, hiệu quả đều thấp hơn rất nhiều so với mức tối ưu mà Turan nhìn thấy được về lời cầu khấn ‘Linh tính’. Mô tả kỹ năng cả về nội dung lẫn chi tiết đều mang tính tương đối, nhưng thấp đến vậy vẫn là ngoài dự đoán của nó.
Xác định xong những điều trên, Turan quay sang phía nam cung thủ và pháp sư vừa chạy lại. Họ hiểu ý, đến gần hơn, chờ nghe nó ra lệnh.
– Hai người chắc đã nghe vài lời từ Athenia rồi. – Turan cất tiếng – Điều tôi muốn cả hai làm không khác vậy là bao. Về cơ bản, trong vài phút tới, chúng ta sẽ tập trung công kích con quái trùm. Yietro, lượng ma năng của cậu còn lại bao nhiêu?
Anh chàng pháp sư cẩn thận cảm nhận dòng ma năng đang vận chuyển trong cơ thể mình, đáp:
– Không nhiều, chỉ đủ để thực hiện thêm tầm mười ma pháp nữa. Ngoài ra, tốc độ hồi phục ma năng hiện tại khá chậm, tính toàn thời gian thì mất hai đến ba phút mởi đủ cho một ma pháp loại nhỏ.
Tốc độ phục hồi ma năng đó kì thực đã được coi là rất nhanh so với hầu hết những ma pháp sư khác. Tuy nhiên, trong tình huống hiện tại thì chỉ như thế quả thật là không đủ.
Kì thực, Yietro là thành viên được Athenia thêm vào, nên Turan đã không tính cậu ta vào phần chính của kế hoạch đánh giết quái trùm. Nhưng nếu anh chàng pháp sư đã tỏ ra bản thân có thể giúp sức thì nó chẳng ngại gì vắt kiệt cậu ta.
– Còn cậu, Corahl. – Turan nói – Chắc là cậu cũng có sở hữu một đòn đánh gây sát thương lớn, phải không?
Corahl lộ vẻ do dự trong giây lát, đáp:
– Đúng vậy. Nhưng đòn tấn công này rất hao tốn nguyên khí, mũi tên sử dụng cũng là loại đặc thù nên số lượng có hạn. Nhiều nhất… tôi có thể bắn ra ba- không, bốn phát.
Turan gật nhẹ đầu. Nó tự nhiên đã thông qua kỹ năng ‘Thông hiểu’ để tra xét thông tin về cả hai người rồi, dò hỏi chỉ là hình thức mà thôi.
Quay đầu sang nhìn về phía trận chiến đang diễn ra một chút, xác nhận con quái trùm đã sắp tiến vào giai đoạn kế, Turan liền ra lệnh cho nam cung thủ và pháp sư chuẩn bị sẵn sàng. Về phần bản thân, nó cúi xuống nhặt lấy hai mảnh hạt đậu bị vỡ ra mà cô gái cầu khấn đã sử dụng.
Là hạt Lung Linh. Đây không phải là lần đầu tiên Turan được biết về thứ đồ này, nó đã sớm có kha khá thông tin nhờ vào quyển sổ ghi chép các lời cầu khấn. Mặc dù quyển sổ giờ đã không còn nằm trong tay nó nữa nhưng tạm thời cũng chẳng phải cần tới.
Hạt Lung Linh là vật dẫn chủ yếu cho hầu hết những lời cấu khấn cất đến đức Chính thần của Sự minh mẫn – Zizra. Việc hạt Lung Linh bị tách ra làm đôi khiến cho hiệu quả của vật dẫn giảm đi đáng kể, nhưng chức năng vẫn là còn nguyên đó. Lại nói, ngay tại đây, cô gái cầu khấn vừa mở ra một đường hầm dẫn lối cho sức mạnh của thần Zizra, sẽ đỡ tốn cho Turan được ít nhiều công sức.
Vấn đề đặt ra ở đây là liệu Turan có thể lợi dụng đường hầm có sẵn kể trên để mượn sức mạnh từ thần Zizra mà không bị đối phương phát hiện ra đối tượng là mình hay không. Điều này chưa từng có ai thực hiện, hoặc ít nhất là Turan chưa từng được nghe biết tới.
Lần đầu tiên cất lời cầu khấn tới thần Syrathr với thần Fyratr hoàn toàn là do Turan kiến thức còn nông cạn, cũng như rằng bản thân lúc ấy không hề biết về năng lực của mình. Giờ đã khác, nó đương nhiên không dám cất lời cầu khấn một cách thiếu suy nghĩ nữa.
Về cơ bản, có ba khả năng sẽ xảy ra. Đầu tiên, thần Zizra đơn giản là không đáp lại lời cầu khấn của Turan. Đây kì thực khó mà là sự thật được sau những gì Turan đã được trải nghiệm và học hỏi về cách lời cầu khấn hoạt động.
Thứ hai, thần Zizra đồng ý cho mượn sức mạnh mà hoàn toàn không nhận ra phía đối phương là Turan. Đây là tình huống ổn thỏa nhất, xu hướng an toàn cho bản thân nó. Tuy nhiên, thành thật thì nó không tin tưởng rằng chuyện tốt như vậy sẽ thành hiện thực.
Khả năng cuối cùng, thần Zizra đồng ý cho mượn sức mạnh, nhưng lập tức phát hiện rằng người cất cầu khấn là Turan. Lúc này, tùy theo phản ứng của vị thần mà Turan sẽ làm ra lựa chọn phù hợp. Nó dĩ nhiên không liễu lĩnh một cách vô cớ. Ít nhất, nó có thể đảm bảo tình hình sẽ không tệ đến mức khiến bản thân mất mạng.
Đây có thể là một hành động ngu ngốc, cũng có thể là nước đi ngoạn mục. Để đạt được thành công, có rất nhiều thứ Turan cần phải quan tâm tới, và dĩ nhiên không thể bỏ qua nhân tố quan trọng nhất đang ở bên cạnh nó lúc này: chim Len.
Hiện tại, thần Syrathr nên đã biết Turan định làm gì rồi, nhưng cô ta vẫn chẳng hề đưa ra một lời nhắc nhở hay cảnh cáo nào. Điều này khiến Turan càng thêm tự tin vào quyết định của bản thân. Đơn giản mà nói, trời có sập thì cũng đã có thần Syrathr lo.