VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 569: Đánh đổi



Lần lượt đặt hờ tay lên trán, hai bên đầu, dưới cằm, trước ngực và bụng cô gái, Wyndur cẩn thận cảm nhận sự vận chuyển và phản ứng với ma năng. Xong xuôi, cậu rụt tay về, hơi có phần vội vã.

Đó quả nhiên là độc ma năng. Wyndur vừa rồi mà bất cẩn chút cũng đã có thể bị nhiễm phải. Khả năng này kì thực là do cậu lợi dụng ma năng của chính mình để thăm dò, người bình thường ngược lại gần như không thể nào bị nhiễm chỉ bằng sự tiếp xúc thông thường.

Đầu ngón tay của Wyndur bắt đầu có cảm giác đau rát, chốc thì tê cứng, còn thỉnh thoảng giật giật khó mà kiềm chế được. Đó là biểu hiện của phản ứng dòng vận chuyển ma năng của cậu đang chống lại sự xâm nhiễm của độc ma năng.

Cách phòng chống độc ma năng có rất nhiều, đơn giản nhất chính là dùng lượng lớn ma năng, thậm chí là khồng lồ, áp đảo độc ma năng trước khi thứ độc ấy có cơ hội phát huy tác dụng. Độc mà cô gái này đang nhiễm phải không quá mạnh, nên Wyndur chẳng cần phải lo về việc lượng ma năng mình đang có không đủ để giải quyết.

Tuy nhiên, để cứu chữa cho đối phương thì lại không hề đơn giản. Xét về những tổn thất cần thiết cho việc chữa, Wyndur sẽ không chút do dự lựa chọn để cho cô ta tái sinh. Đương nhiên, chỉ mong rằng cô nàng chỉ mới bị trúng độc gần đây, để quá lâu, ý chí của bản thân sẽ dần nhận định đó là trạng thái bình thường của cơ thể, khiến cho cả việc tái sinh cũng không thể xóa bỏ được.

Khi ấy, điểm trị liệu sẽ là lựa chọn tối ưu hơn. Chỉ có điều, chi phí cho việc điều trị đến cả Wyndur còn thấy e ngại, huống chi là một cặp chị em khu phố nghèo tới mức phải tìm cách trộm thuốc.

Wyndur bắt đầu phân vân, và phải mất một lúc lâu cậu mới sực nhận ra rằng chính mình đang tự quyết định giùm đối phương mà chưa hỏi ý kiến. Có lẽ, vài lời góp ý từ em trai bệnh nhân là cần thiết.

– Nhóc. Vào đây.

Wyndur lên tiếng gọi. Cậu nhóc Velt hốt hoảng đáp lời rồi liền vội vã chạy vào.

– Cậu định trả giá đến mức nào để cứu chữa cho chị mình?

Wyndur hỏi, hai mắt nhìn thẳng vào gương mặt càng lúc càng trở nên bối rối của đối phương. Cậu ta hẳn đã phải nghĩ đến câu trả lời từ trước rồi, nhưng giờ thật sự đối mặt, cũng nên gặp chút khó khăn để thốt thành lời đi.

– Tôi… có thể làm công cả đời cho anh- Không! Tôi có thể trở thành nô lệ của anh.

Giọng nói mới đầu ngập ngừng, sau lại thành quả quyết. Wyndur nghe rồi vội đưa tay lên tỏ ý từ chối, bảo:

– Nô lệ là con người? Đừng có tìm cách hại tôi. Tôi đến từ phía đông, không phải người dân của đế quốc Carnato.

– A- tôi không biết…

Velt lúng túng thốt, mặt thành ỉu xìu.

Wyndur không để tâm, nói tiếp:

– Làm công ngược lại có thể xem xét. Nhưng mà, cậu định bỏ chị gái mình lại sao? Hơn nữa, chỉ làm công thôi thì e rằng còn chưa đủ để cân xứng với việc cứu chữa.


Hai vấn đề nan giải cùng lúc được nêu lên khiến cho Velt nhất thời không tìm được lời nào để đáp. Wyndur không có cách đọc được suy nghĩ của cậu ta, nhưng rất vui lòng chờ đợi. Cũng chẳng phải cậu có dư dả thời gian để hao phí, mà đây là một bước cần thiết nhằm đạt được kết quả như ý.

Wyndur đứng dậy, toan rời đi, muốn chừa cho hai chị em một khoảng không gian riêng tư mà bàn bạc cho kỹ quyết định sắp được thực hiện. Có điều, bước chân của cậu chỉ vừa đặt tới sau lưng của cậu nhóc Velt thì đã nghe được câu trả lời:

– Ngoài làm công, tôi còn có thể trả cho anh một vài thứ… quan trọng.

Wyndur ngoảnh đầu nhìn lại, thấy cả người cậu nhóc run lên nhè nhẹ từng đợt. Áp lực đặt lên người cậu ta là rất lớn, và có vẻ như thứ mà cậu ta định giao ra thật sự không tầm thường.

“Đó có khi chính là lý do khiến chị gái cậu ta bị nhắm vào.”

Wyndur thầm nghĩ. Nếu thật sự là như vậy thì cậu quả là đang kiếm hời không nhỏ từ cậu nhóc. Đương nhiên, việc này cũng sẽ đi kèm với nguy cơ, tiêu biểu nhất chính là trở thành kẻ thù của kẻ đã ra tay với cô gái.

Thế nhưng Wyndur không có gì để e ngại cả. Đối phương hành động một cách lén lút trên người hai đối tượng chỉ mới Thần cấp 1 cho thấy bản thân không có quá nhiều sức ảnh hưởng. Chỉ cần cầm đầu không phải là chính đế quốc Carnato thì cậu đã có thể thoải mái nhúng tay vào mà tranh món lợi này.

– Cho tôi xem trước. – Wyndur đề nghị.

– Không được. – Velt từ chối ngay, quay phắt người lại – Tôi chỉ có thể cho anh thấy sau khi chị mình đã được chữa khỏi.

Wyndur nhíu mày, cảm thấy đối phương không dễ đối phó. Nghĩ lại, khiến cho kẻ đứng sau kia phải nhờ cậy vào độc ma năng thì phản ứng như hiện tại cũng là điều hợp lý.

Nhưng có là gì thì Wyndur cũng sẽ không thay đổi chủ ý, cùng lắm là nhượng bộ đôi chút.

– Một nửa. – Wyndur cất tiếng – Tôi sẽ loại bỏ một nửa nguyên nhân chính khiến chị cậu ở trong tình trạng như hiện giờ. Nửa còn lại sẽ được loại bỏ nốt khi tôi xác định giá trị món đồ cậu giao ra là xứng đáng.

Velt lắc đầu, vừa định lên tiếng thì Wyndur đã nói tiếp:

– Hoặc là tôi có thể khiến tình trạng hiện tại trở nên tệ hơn, đồng thời lật tung cả khu phố này để kiếm bằng được thứ cậu đang giấu giếm. Mà chắc là, cậu vốn chẳng giấu món đồ đó ở đây nhỉ?

Đây là một sự uy hiếp trắng trợn. Wyndur chẳng biết kẻ đứng sau độc ma năng đã dùng qua những cách nào, nhưng cậu vẫn không ngại thử. Thế này cũng sẽ giúp cậu xác định rằng liệu đối phương có đáng để tin tưởng. Một đối tượng làm công cả đời vốn chẳng thể lựa chọn qua loa.

Velt nghe xong thì đứng thất thần hồi lâu, còn buông thõng người ngồi xuống trên chiếc ghế mà Wyndur chưa kịp thu hồi. Cuối cùng, cậu ta cất tiếng:

– Chị tôi đã nói rằng, người bên ngoài đều là kẻ xấu. Tôi đã không tin.

Wyndur nhếch mép, cảm thấy cuộc nói chuyện đang dần chuyển sang chiều hướng thú vị. Tất nhiên, quan trọng hơn hết thì đây là một biểu hiện của việc đối phương đang có ý định chấp thuận đề nghị của cậu.



– Cậu nên nghe lời chị mình. – Wyndur cười nói.

– Không. – Velt quả quyết thốt, trong ánh mắt như hiện lên đốm sáng le lói của hi vọng – Trước hôm nay, có lẽ tôi còn sẽ nghi ngờ, nhưng giờ đã biết được rằng bản thân là đúng.

Tâm trí Wyndur như một phản xạ vội vàng kiểm tra qua những gì đã diễn ra trong hôm nay có liên quan đến cậu nhóc.

“Lily?”

Wyndur thốt thầm. Cậu chỉ nhớ được hai đứa có lời qua tiếng lại với nhau, nhưng hoàn toàn không hiểu từ đâu mà đối phương tìm được điểm tựa để đặt lòng tin của mình lên.

Hơn hết là, trước mặt Wyndur chỉ là một thằng nhóc, tuổi đời không quá mười hai. Đối phương vậy mà có thể đối diện với cậu, bất chấp khó khăn nói ra những lời vừa rồi. Nếu hoàn cảnh của cậu nhóc không phải là giả thì đây thật sự đâu có khác gì một thần đồng, hay thiếu niên anh tài. Kẻ như thế mà được đào tạo bài bản như các gia tộc hoặc tổ chức lớn mạnh thì tương lai quả thật sẽ vô cùng xán lạn.

Nghĩ như thế, Wyndur chợt thấy cuộc trao đổi này mình kiếm lời lớn. Nhưng cậu cũng nhanh chóng nhận ra rằng sự tình khó mà đơn giản vậy, chỉ là trong thời gian ngắn chưa thể xác định cụ thể cần chú ý hơn ở điểm nào.

– Này nhóc. Có phải hay không, nhóc chỉ đang nhắm vào Lily?

Wyndur dò hỏi một câu nghe qua có vẻ là vô nghĩa, nhưng lại không thể xem thường ở vị thế của cậu. Lily quan trọng hơn hết thảy trong chuyến đi này. Đứa nhóc trước mặt cậu đây, sống chết đều không có giá trị gì khi đem ra so sánh. Đó là điểm mấu chốt không cho phép bị xâm phạm.

Velt nghe vậy thì quay mặt đi, nhìn về phía cô gái đang nằm trên giường trong trạng thái càng lúc càng tệ. Đó có lẽ là một kiểu trách móc gián tiếp vì Wyndur cứ mải kéo dài thời gian.

Wyndur nhắm hờ mắt, thở dài một hơi. Lily chỉ mới tới lục địa Trung tâm tới nay là ngày thứ hai, chuyện bị một cậu nhóc sống ở đây đã nhiều năm chọn làm mục tiêu vì bất kì lý do gì quả thật là hoang đường. Lily có thể là một chiếc cầu nối, nhiều lắm là bị đối phương lợi dụng để nương nhờ sự bảo hộ của Wyndur và quân đoàn của cậu thôi.

– Anh… Chuyện là…

Velt cất giọng ngập ngừng, vẻ lúng túng.

– Sao?

Wyndur không nhịn được hỏi vì đối phương trông như cần một sự thúc đẩy. Lúc này, cậu nhóc mới bảo:

– Anh có nghe qua… ừm, về tình yêu sét đánh chưa?

Wyndur ngơ người, đứng như trời trồng hẳn vài giây, xong thì giật mình thốt:


– Hả?!

Cậu nhóc ngượng chín mặt, quay hẳn người vào trong góc tối, miệng lí nhí nói:

– Tôi chỉ nghĩ… đây cũng là một cơ hội hiếm có dành cho mình.

“Đúng thật là hiếm có.”

Wyndur thầm nhận định. Cậu hít sâu một hơi, cố làm bản thân bình tĩnh để không phải suy nghĩ linh tinh. Chuyện mà đối phương vừa nói tới, có hình dung thế nào cũng khó mà thấy được mối liên kết tới toàn bộ sự việc. Độc ma năng, món đồ quan trọng, cậu nhóc nhỏ tuổi mà ranh ma,… tất cả đều không thể bị chi phối bởi chỉ một thứ đột ngột xuất hiện gọi là tình yêu sét đánh giữa hai đứa nhóc.

“Mới tí tuổi đầu… Hừ hừ.”

Lại bị phân tâm rồi, Wyndur biết vậy, vẫn khó mà tránh khỏi. Nếu đây là chiêu trò của tên nhóc thì nó quả thật cao tay.

– Nếu là vậy, như cậu vừa bảo, thì tôi sẽ không thể chấp nhận cuộc trao đổi này. –– Wyndur nghiêm giọng.

– Tại sao? – Velt thắc mắc.

– Tôi không muốn giải thích. – Wyndur quả quyết đáp – Bỏ qua chuyện làm công đi. Món đồ cậu định giao ra nếu đáng giá, tôi có thể chấp nhận chịu thiệt mà thực hiện việc cứu chữa cho cô gái đây.

Velt im lặng, ra vẻ suy tư hồi lâu. Rồi cậu ta bảo:

– Nếu thế… Cho tôi thấy một nửa như anh đã nói trước.

“Dễ dàng như vậy? Không đúng.”

Wyndur thốt thầm. Tên nhóc Velt này sau một hồi đôi co mấy điều linh tinh thì giờ chẳng cần phải làm công cả đời nữa, lại còn ném nốt mối họa gây ra tình trạng này của hai chị em cho Wyndur lo lắng thay mình. Cậu đúng thật là chịu thiệt, như lời mình vừa nói.

Nhưng âu cũng là không có cách. Để tên nhóc đáng ngờ này ở trong đội, khoảng cách gần với Lily càng khiến Wyndur lo lắng hơn. Mà cậu thì không thể không tìm cách giúp đối phương, vì Lily đã lên tiếng đảm bảo rồi.

“Thôi thì chỉ mong món đồ kia sẽ không làm mình thất vọng vậy.”

Ngụy Quân: “Ta chỉ là muốn chết, như thế nào liền như vậy khó đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.