Cách đó không xa, người đàn ông bụi đất đầy đầu đang chạy thật nhanh tới chỗ của Tô Ngưng Mi. Nhìn thấy anh, trong lòng Tô Ngưng Mi thùng thùng nhảy lên, từ trong trận pháp đứng dậy nghênh đón. Trong nháy mắt, Liên Cẩn Viên đã đi tới trước mặt Tô Ngưng Mi, cười nói với Tô Ngưng Mi: "Chờ có sốt ruột không, thứ muốn tìm đã tìm được rồi."
Tô Ngưng Mi đi cùng anh vào trong trận pháp ngồi xuống, tò mò hỏi, "Thứ gì để cho anh coi trọng vậy, còn đi lâu như vậy?"
Tất nhiên là Liên Cẩn Viên sẽ không nói cho cô biết mình trở về là vì tìm giấy hôn thú bị anh dán đầu giường, tránh nặng tìm nhẹ liền nói: "Lúc về căn cứ gặp phải thượng tướng, sau đó giúp bọn hắn cùng nhau thoát ra khỏi căn cứ, cho nên làm trễ nãi thời gian một chút."
Tô Ngưng Mi quan tâm người nhà họ Tô gia, liền hỏi,: “Ở căn cứ có gặp người nhà họ Tô không?”
Liên Cẩn Viên lắc đầu, "Bọn họ không có ở trong căn cứ."
Tô Ngưng Mi than thở, "Rốt cuộc bọn họ đã đi đâu, trên quốc lộ 124 cũng không có bọn họ, gần căn cứ cũng không có, vậy bọn họ đi con đường nào?"
Liên Cẩn Viên cũng không biết, nhìn một vòng bốn phía, nhìn thấy có dịch nhờn dưới đất, dùng ngón tay vê lên một chút nhìn sơ qua, hỏi, “Ở đây xảy ra rắn triều”
Tô Ngưng Mi ừ một tiếng, nhìn về bốn phía mờ mịt, nay biết phải đi đâu về đâu? Liên Cẩn Viên đứng dậy, nhìn xuống mấy tờ bùa chú nói: " trận pháp không kiên trì được lâu nữa, nếu lại tới một đám zombie hay thú triều nữa, khẳng định không ngăn cản được. Hơn nữa bây giờ chúng ta so với con ruồi không đầu cũng giống nhau, muốn tìm được người nhà họ Tô khả năng rất thấp, bùa chú dư lại trên người anh cũng không nhiều, hay là hôm nay ở lại đây qua đêm, ta sẽ vẽ nhiều bùa chú bên ngoài, ngày mai mới tính toán nên đi đâu." Bùa chú lúc trước dùng hết lần này là không còn nữa.
"Ừm." Tô Ngưng Mi gật đầu, sau đó nhìn Liên Cẩn Viên lật tay, trong tay là hơn ra một xấp hoàng phù chưa dùng qua, lại có thêm một cái bàn gỗ. Đem cái bàn gỗ lấy ra, Liên Cẩn Viên để ở trên mặt đất, đem hoàng phù trải ở trung tâm bàn gỗ, lấy tay làm bút, dùng linh khí vẽ lên hoàng phù, động tác lưu loát, chỉ là mấy phút một bùa chú liền hoàn thành. Tô Ngưng Mi lấy lên nhìn, ngây ngẩn cả người, "Đây là bùa chú cao cấp?"
Liên Cẩn Viên gật đầu, động tác trên tay không có dừng lại.
Đám người chung quanh đều chỉ ở phía xa mà nhìn, không dám tiến lên. Chỉ là thấy lá bùa có thể ngăn cản được "Rắn triều" lại là được người này vẽ ra, trong mắt tất cả đều là cung kính.
Tô Ngưng Mi nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh cũng không tiện quấy rầy, ngồi ở bên cạnh nhìn anh vẽ bùa, anh cúi thấp đầu, có một vài sợi tóc dài rớt trước trán, Tô Ngưng Mi chưa từng thấy anh nghiêm túc như vậy.
Sắc trời xung quanh dần dần tối xuống, Liên Cẩn Viên vẽ khoảng trăm cái bùa chú, vẫn tiếp tục vẽ.
Thời tiết lạnh như vậy rõ ràng đã kéo dài sáu tháng rồi, thời tiết vẫn còn có chút lạnh. Tô Ngưng Mi nhớ trong sách có nói qua, mạt thế tới, các nơi trên thế giới đều xuất hiện thiên tai nhân họa, vỏ trái đất xảy ra thay đổi, từ trường của mặt trời và trái đất bị mất cân bằng, nền văn minh trái đất đạt tới cực hạn, thế giới gột rửa lại một lần nữa, mỗi mùa đều sẽ kéo dài, nếu lúc trước xuân, hạ, thu, đông mỗi quý có ba tháng, hiện tại mỗi quý sẽ có sáu tháng, cần 24 tháng mới có thể qua đủ một vòng Xuân Hạ Thu Đông. Hiện tại có thể nói là đầu mùa xuân rồi, nhưng thời tiết buổi tối vẫn giá rét như vậy.
Thấy Liên Cẩn Viên vẫn còn tiếp tục, Tô Ngưng Mi cũng không quấy rầy anh, đi theo đám người đến phía sau núi lượm một ít củi để đốt. Ở bên trong đống đổ nát của tiểu sơn thôn khắp nơi đốt lửa, tốp năm tốp ba đám người vây quanh đống lửa im lặng không nói gì, lấy thịt buổi chiều làm ra nướng ăn.
Tô Ngưng Mi cũng học dáng vẻ của mọi người, chỉ là trong tay cô có muối ăn, dùng muối ăn chà xát thịt chuột một lần, lúc này mới nướng trên đống lửa, nướng chín một ít liền đưa cho Liên Cẩn Viên một khối, "Ăn ít đồ trước đi, lát nữa hẳn vẽ."
Liên Cẩn Viên ừ một tiếng, động tác trong tay dừng lại, đặt bùa chú vẽ xong ở bên cạnh, lúc này mới ngẩng đầu nhận lấy thịt nướng Tô Ngưng Mi đưa cho anh bỏ vào trong miệng, nhìn Tô Ngưng Mi tiếp tục giơ xiên thịt nướng, anh tiến lên nhận lấy đồ trong tay Tô Ngưng Mi, "Để anh làm, em đi nghỉ một lát đi."
Tô Ngưng Mi cười nói, "Làm chút việc thôi, em cũng không mệt, đúng rồi, tại sao anh ở tu vi Kết Đan Kỳ lại có thể vẽ ra bùa chú cấp cao? Mà em đã đến tu vi Trúc Cơ lại vẫn không thể vẽ bùa chú cấp thấp như cũ." Cô nhớ trong sách tu chân đã nói rõ rằng chỉ có tu vi Kết Đan mới có thể vẽ bùa chú sơ cấp.
Liên Cẩn Viên nuốt trọn thịt chuột trong miệng, kinh ngạc nhìn về phía Tô Ngưng Mi, "Làm sao lại như vậy được? Chỉ cần trong cơ thể có linh khí là có thể vẽ bùa, em chưa thử sao?"
Tô Ngưng Mi càng thêm kinh ngạc, mỗi lần ở trong không gian rõ ràng cô đều cố gắng rất lâu, nhưng sao lần nào cũng vẽ không thành công? Tô Ngưng Mi cau mày nghĩ tới, hình như bởi vì biết trong sách có điều này, cho nên lúc cô vẽ bùa luôn có sự hạn chế? Tô Ngưng Mi chợt bừng tỉnh hiểu ra, cái này cũng giống như tâm ma lúc lên cấp? Có lẽ là cô vẫn luôn ghi nhớ là mình đang ở trong một quyển sách? Thật ra thì kể từ khi cô trở thành Tô Ngưng Mi, thì đã định là có những điểm không giống rồi. Nơi này là thế giới khác, cô lại không thoát ra được trong vòng luẩn quẩn với chính mình, hình như luôn là theo trong sách để thực hiện bước tiếp theo.
Cũng giống như lúc đầu nhìn thấy Chu Dương, cô liền chán ghét và phòng bị, bởi vì trong sách Chu Dương bắt cá hai tay với Tô Ngưng Mi quay sang thích Trình Dung, cũng giống như lần đầu gặp Vu Hạo Tĩnh và Trần Đại Cường, phản ứng đầu tiên của cô chính là giết chết Trần Đại Cường, bởi vì trong sách Trần Đại Cường cưỡng đoạt lần đầu tiên của Tô Ngưng Mi vì để tránh cho loại chuyện như vậy xảy ra, cô đẩy Trần Đại Cường ra chỗ đám zombie để hắn bị cắn thành zombie, tất cả chuyện này đều bởi vì cô bị tình tiết trong sách ảnh hưởng. Thật ra thì từ lúc cô xuyên vào trong sách, lúc mở ra không gian thành công, cô liền không phải là Tô Ngưng Mi của nguyên văn, cô cũng sẽ không lặp lại số mạng của Tô Ngưng Mi trong sách, từ lúc bắt đầu, tình huống đã xảy ra thay đổi, hiệu ứng bươm bướm là rất đáng sợ.
Nhìn dáng vẻ Tô Ngưng Mi nhíu mày thật chặc suy tính, Liên Cẩn Viên cũng không quấy rầy cô, yên lặng nướng thịt, cho đến lúc chân mày cô giãn ra, lúc này mới đưa thịt chuột đã nướng xong đưa cho cô. Tô Ngưng Mi quay đầu cười một tiếng với anh, “Hiện tại em không đói bụng, anh ăn trước đi, em muốn thử vẽ bùa một chút." Dứt lời, đứng dậy trở lại trong trận pháp, ở cái bàn của Liên Cẩn Viên, lấy ra một sấp lá bùa màu vàng, hồi tưởng lại rất nhiều lần nhìn bùa chú ở trong không gian, cô nhớ rõ nhất là hỏa phù cấp thấp, nhắm mắt suy nghĩ một phen, mở mắt, đem linh khí tụ tập tại ngón tay, nhanh chóng vẽ lại hỏa phù theo trí nhớ.
Thất bại. . . . . .
Tô Ngưng Mi cũng không nổi giận, tiếp tục cầm lấy một lá bùa để vẽ, mười cái liên tiếp cô đều thất bại. Hít một hơi, Tô Ngưng Mi tiếp tục lấy một sấp lá bùa vẽ lên, cuối cùng sau khi kết thúc, bùa chú hoàn thành.
Tô Ngưng Mi nhìn bùa chú trong tay, không nhịn được giương lên khóe miệng, cuối cùng cô thành công.
Liên Cẩn Viên cầm thịt nướng đi tới bên người cô, liếc mắt nhìn bùa chú mà cô vẽ, đưa thịt nướng cho cô, cười nói, "Không tệ, thành công, bây giờ có thể ăn một chút gì thôi."
Tô Ngưng Mi buông bùa chú cấp thấp trong tay xuống, nhận lấy thịt nướng từ Liên Cẩn Viên bỏ vào miệng, cắn một cái, mùi vị thịt nướng không tệ, anh thì đang thêm gia vị lên thịt nướng, hơn nữa là gia vị tự nhiên, rất thơm. Tô Ngưng Mi liền quay đầu cười với hắn nói: " Cảm ơn anh, Cẩn Viên."
Liên Cẩn Viên thấy nụ cười của cô, ánh mắt sâu thẳm lên, nhìn thấy đôi môi cô bởi vì ăn thịt nướng nên có chút đỏ thắm, trên khóe miệng còn có nước thịt, liền cúi đầu ngậm miệng của cô vào, liếm sạch nước thịt trên khóe miệng của cô. Mặt Tô Ngưng Mi đỏ lên, đẩy anh ra, "Mọi người đều đang nhìn, bớt phóng túng lại."
Liên Cẩn Viên cũng không phản bác, chỉ là nhẹ nhàng buông cô ra, cười nói, "Có đủ ăn hay không? Không đủ anh lại nướng thêm."
Tô Ngưng Mi gật đầu, "Đủ ăn, anh ăn no chưa?"
Liên Cẩn Viên nói: "Giống em, em chờ ở đây, anh đi phía sau lấy một ít củi để đốt, buổi tối nhiệt độ sẽ giảm xuống."
Rất nhanh Liên Cẩn Viên liền lượm một đống củi đốt trở lại, những người khác cũng vội vàng nhặt củi. Động đất, Thi triều, Thú triều đột nhiên ập đến khiên mọi người không có thời gian đem theo chăn bông hay các loại đồ vật , cũng chỉ lấy qua loa một chút đồ vật quan trọng liền chạy ra ngoài, vì vậy hiện tại tất cả mọi người chỉ có thể dựa vào đống lửa để duy trì.
Khoảng 8 giờ tối, bầu trời tối dần, vầng trăng trên đỉnh đầu chiếu rọi cả vùng đất, vì vậy tầm nhìn thật cao.
Liên Cẩn Viên dùng bùa chú làm hai trận pháp phòng ngự, sau đó chia mọi người thành hai tổ ở bên trong trận pháp, mỗi trận pháp đốt một đống lửa thật to, ngồi đầy người xung quanh, mọi người tựa vào nhau nghỉ ngơi. Tô Ngưng Mi cũng nhắm mắt tựa vào trong ngực Liên Cẩn Viên nghỉ ngơi.
Có âm thanh truyền tới bên tai Liên Cẩn Viên, "Có người đến. . . . . ."
Tô Ngưng Mi mở mắt nhìn ra con đường phía xa, quả nhiên nhìn thấy một người đàn ông thân hình thon dài đi qua đây. Không bao lâu sau đã nhìn rõ được người đàn ông đó, người đàn ông mặc một bộ đồ hưu nhàn trắng xám, đeo sau lưng một cái túi lớn, da tay của hắn trắng nõn dưới ánh trăng, nhìn vào cảm thấy rất dịu dàng, đường cong gương mặt cũng rất mềm mại, nhìn qua cả người rất dịu dàng.
Cả người của người đàn ông thật sạch sẽ, nhìn thấy người trong trận pháp có chút sững sờ, sau một lúc lâu mới đi đến bên ngoài trận pháp, cười nói, "Chào mọi người, tôi có thể vào trong xin nhờ lửa không?"
Tất cả mọi người nhìn về phía Liên Cẩn Viên và Tô Ngưng Mi, hai người tất nhiên sẽ không từ chối, gật đầu một cái. Người đàn ông nói cảm ơn d.đ.l.q.đ với Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên, nhảy vào trận pháp ít người ngồi nghỉ ngơi ở bên cạnh đống lửa.
Thấy có thêm người tới, những người bên kia khó mà ngủ được, nhỏ giọng hỏi người đàn ông kia, “Cậu đến từ đâu? Sao cả người lại sạch sẽ như vậy?"
Người đàn ông kia đem túi lớn đặt ở sau lưng, cả người dựa vào phía trước, lúc này mới cười nói, "Tôi không phải ở căn cứ thành phố G, lúc trước vẫn ở gần nơi này, rồi có trận động đất, sau đó nghe nói căn cứ thành phố G bị zombie và thú triều tấn công, biết thành phố G khó mà giữ được, lúc này mới lên đường chuẩn bị đi chỗ khác thử xem sao. Ừm. . . . . . Bởi vì tôi là dị năng giả hệ thủy cấp ba, cho nên trên người cũng khá sạch sẽ."
Giọng nói của người này rất êm tai, giống như bộ dáng của hắn vậy, Ôn Nhu Như Ngọc, làm cho người ta như thấy gió xuân. d.đ.l.q.đ Hơn nữa người này lại là dị năng Thủy hệ cấp ba. . . . . . Tô Ngưng Mi lại không nhịn được nhìn sang người đàn ông. Liên Cẩn Viên không vui, ôm cánh tay Tô Ngưng Mi nắm thật chặt, "Có gì để nhìn, còn không mau nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai sẽ phải tiếp tục gấp rút lên đường rồi."
Tô Ngưng Mi bật cười, cô cũng không thể nói cho tiểu tử này biết là cô đang so sánh người đàn ông này với người trong sách, xem thử đó là ai.
Dịu dàng, Dị Năng Giả hệ thủy cấp ba, người đàn ông này có thân phận cùng người kia vô cùng phù hợp.
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
chương 49
edit:rồng
☆, chương 49
Cách đó không xa, người đàn ông bụi đất đầy đầu đang chạy thật nhanh tới chỗ của Tô Ngưng Mi. Nhìn thấy anh, trong lòng Tô Ngưng Mi thùng thùng nhảy lên, từ trong trận pháp đứng dậy nghênh đón. Trong nháy mắt, Liên Cẩn Viên đã đi tới trước mặt Tô Ngưng Mi, cười nói với Tô Ngưng Mi: "Chờ có sốt ruột không, thứ muốn tìm đã tìm được rồi."
Tô Ngưng Mi đi cùng anh vào trong trận pháp ngồi xuống, tò mò hỏi, "Thứ gì để cho anh coi trọng vậy, còn đi lâu như vậy?"
Tất nhiên là Liên Cẩn Viên sẽ không nói cho cô biết mình trở về là vì tìm giấy hôn thú bị anh dán đầu giường, tránh nặng tìm nhẹ liền nói: "Lúc về căn cứ gặp phải thượng tướng, sau đó giúp bọn hắn cùng nhau thoát ra khỏi căn cứ, cho nên làm trễ nãi thời gian một chút."
Tô Ngưng Mi quan tâm người nhà họ Tô gia, liền hỏi,: “Ở căn cứ có gặp người nhà họ Tô không?”
Liên Cẩn Viên lắc đầu, "Bọn họ không có ở trong căn cứ."
Tô Ngưng Mi than thở, "Rốt cuộc bọn họ đã đi đâu, trên quốc lộ 124 cũng không có bọn họ, gần căn cứ cũng không có, vậy bọn họ đi con đường nào?"
Liên Cẩn Viên cũng không biết, nhìn một vòng bốn phía, nhìn thấy có dịch nhờn dưới đất, dùng ngón tay vê lên một chút nhìn sơ qua, hỏi, “Ở đây xảy ra rắn triều”
Tô Ngưng Mi ừ một tiếng, nhìn về bốn phía mờ mịt, nay biết phải đi đâu về đâu? Liên Cẩn Viên đứng dậy, nhìn xuống mấy tờ bùa chú nói: " trận pháp không kiên trì được lâu nữa, nếu lại tới một đám zombie hay thú triều nữa, khẳng định không ngăn cản được. Hơn nữa bây giờ chúng ta so với con ruồi không đầu cũng giống nhau, muốn tìm được người nhà họ Tô khả năng rất thấp, bùa chú dư lại trên người anh cũng không nhiều, hay là hôm nay ở lại đây qua đêm, ta sẽ vẽ nhiều bùa chú bên ngoài, ngày mai mới tính toán nên đi đâu." Bùa chú lúc trước dùng hết lần này là không còn nữa.
"Ừm." Tô Ngưng Mi gật đầu, sau đó nhìn Liên Cẩn Viên lật tay, trong tay là hơn ra một xấp hoàng phù chưa dùng qua, lại có thêm một cái bàn gỗ. Đem cái bàn gỗ lấy ra, Liên Cẩn Viên để ở trên mặt đất, đem hoàng phù trải ở trung tâm bàn gỗ, lấy tay làm bút, dùng linh khí vẽ lên hoàng phù, động tác lưu loát, chỉ là mấy phút một bùa chú liền hoàn thành. Tô Ngưng Mi lấy lên nhìn, ngây ngẩn cả người, "Đây là bùa chú cao cấp?"
Liên Cẩn Viên gật đầu, động tác trên tay không có dừng lại.
Đám người chung quanh đều chỉ ở phía xa mà nhìn, không dám tiến lên. Chỉ là thấy lá bùa có thể ngăn cản được "Rắn triều" lại là được người này vẽ ra, trong mắt tất cả đều là cung kính.
Tô Ngưng Mi nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh cũng không tiện quấy rầy, ngồi ở bên cạnh nhìn anh vẽ bùa, anh cúi thấp đầu, có một vài sợi tóc dài rớt trước trán, Tô Ngưng Mi chưa từng thấy anh nghiêm túc như vậy.
Sắc trời xung quanh dần dần tối xuống, Liên Cẩn Viên vẽ khoảng trăm cái bùa chú, vẫn tiếp tục vẽ.
Thời tiết lạnh như vậy rõ ràng đã kéo dài sáu tháng rồi, thời tiết vẫn còn có chút lạnh. Tô Ngưng Mi nhớ trong sách có nói qua, mạt thế tới, các nơi trên thế giới đều xuất hiện thiên tai nhân họa, vỏ trái đất xảy ra thay đổi, từ trường của mặt trời và trái đất bị mất cân bằng, nền văn minh trái đất đạt tới cực hạn, thế giới gột rửa lại một lần nữa, mỗi mùa đều sẽ kéo dài, nếu lúc trước xuân, hạ, thu, đông mỗi quý có ba tháng, hiện tại mỗi quý sẽ có sáu tháng, cần 24 tháng mới có thể qua đủ một vòng Xuân Hạ Thu Đông. Hiện tại có thể nói là đầu mùa xuân rồi, nhưng thời tiết buổi tối vẫn giá rét như vậy.
Thấy Liên Cẩn Viên vẫn còn tiếp tục, Tô Ngưng Mi cũng không quấy rầy anh, đi theo đám người đến phía sau núi lượm một ít củi để đốt. Ở bên trong đống đổ nát của tiểu sơn thôn khắp nơi đốt lửa, tốp năm tốp ba đám người vây quanh đống lửa im lặng không nói gì, lấy thịt buổi chiều làm ra nướng ăn.
Tô Ngưng Mi cũng học dáng vẻ của mọi người, chỉ là trong tay cô có muối ăn, dùng muối ăn chà xát thịt chuột một lần, lúc này mới nướng trên đống lửa, nướng chín một ít liền đưa cho Liên Cẩn Viên một khối, "Ăn ít đồ trước đi, lát nữa hẳn vẽ."
Liên Cẩn Viên ừ một tiếng, động tác trong tay dừng lại, đặt bùa chú vẽ xong ở bên cạnh, lúc này mới ngẩng đầu nhận lấy thịt nướng Tô Ngưng Mi đưa cho anh bỏ vào trong miệng, nhìn Tô Ngưng Mi tiếp tục giơ xiên thịt nướng, anh tiến lên nhận lấy đồ trong tay Tô Ngưng Mi, "Để anh làm, em đi nghỉ một lát đi."
Tô Ngưng Mi cười nói, "Làm chút việc thôi, em cũng không mệt, đúng rồi, tại sao anh ở tu vi Kết Đan Kỳ lại có thể vẽ ra bùa chú cấp cao? Mà em đã đến tu vi Trúc Cơ lại vẫn không thể vẽ bùa chú cấp thấp như cũ." Cô nhớ trong sách tu chân đã nói rõ rằng chỉ có tu vi Kết Đan mới có thể vẽ bùa chú sơ cấp.
Liên Cẩn Viên nuốt trọn thịt chuột trong miệng, kinh ngạc nhìn về phía Tô Ngưng Mi, "Làm sao lại như vậy được? Chỉ cần trong cơ thể có linh khí là có thể vẽ bùa, em chưa thử sao?"
Tô Ngưng Mi càng thêm kinh ngạc, mỗi lần ở trong không gian rõ ràng cô đều cố gắng rất lâu, nhưng sao lần nào cũng vẽ không thành công? Tô Ngưng Mi cau mày nghĩ tới, hình như bởi vì biết trong sách có điều này, cho nên lúc cô vẽ bùa luôn có sự hạn chế? Tô Ngưng Mi chợt bừng tỉnh hiểu ra, cái này cũng giống như tâm ma lúc lên cấp? Có lẽ là cô vẫn luôn ghi nhớ là mình đang ở trong một quyển sách? Thật ra thì kể từ khi cô trở thành Tô Ngưng Mi, thì đã định là có những điểm không giống rồi. Nơi này là thế giới khác, cô lại không thoát ra được trong vòng luẩn quẩn với chính mình, hình như luôn là theo trong sách để thực hiện bước tiếp theo.
Cũng giống như lúc đầu nhìn thấy Chu Dương, cô liền chán ghét và phòng bị, bởi vì trong sách Chu Dương bắt cá hai tay với Tô Ngưng Mi quay sang thích Trình Dung, cũng giống như lần đầu gặp Vu Hạo Tĩnh và Trần Đại Cường, phản ứng đầu tiên của cô chính là giết chết Trần Đại Cường, bởi vì trong sách Trần Đại Cường cưỡng đoạt lần đầu tiên của Tô Ngưng Mi vì để tránh cho loại chuyện như vậy xảy ra, cô đẩy Trần Đại Cường ra chỗ đám zombie để hắn bị cắn thành zombie, tất cả chuyện này đều bởi vì cô bị tình tiết trong sách ảnh hưởng. Thật ra thì từ lúc cô xuyên vào trong sách, lúc mở ra không gian thành công, cô liền không phải là Tô Ngưng Mi của nguyên văn, cô cũng sẽ không lặp lại số mạng của Tô Ngưng Mi trong sách, từ lúc bắt đầu, tình huống đã xảy ra thay đổi, hiệu ứng bươm bướm là rất đáng sợ.
Nhìn dáng vẻ Tô Ngưng Mi nhíu mày thật chặc suy tính, Liên Cẩn Viên cũng không quấy rầy cô, yên lặng nướng thịt, cho đến lúc chân mày cô giãn ra, lúc này mới đưa thịt chuột đã nướng xong đưa cho cô. Tô Ngưng Mi quay đầu cười một tiếng với anh, “Hiện tại em không đói bụng, anh ăn trước đi, em muốn thử vẽ bùa một chút." Dứt lời, đứng dậy trở lại trong trận pháp, ở cái bàn của Liên Cẩn Viên, lấy ra một sấp lá bùa màu vàng, hồi tưởng lại rất nhiều lần nhìn bùa chú ở trong không gian, cô nhớ rõ nhất là hỏa phù cấp thấp, nhắm mắt suy nghĩ một phen, mở mắt, đem linh khí tụ tập tại ngón tay, nhanh chóng vẽ lại hỏa phù theo trí nhớ.
Thất bại. . . . . .
Tô Ngưng Mi cũng không nổi giận, tiếp tục cầm lấy một lá bùa để vẽ, mười cái liên tiếp cô đều thất bại. Hít một hơi, Tô Ngưng Mi tiếp tục lấy một sấp lá bùa vẽ lên, cuối cùng sau khi kết thúc, bùa chú hoàn thành.
Tô Ngưng Mi nhìn bùa chú trong tay, không nhịn được giương lên khóe miệng, cuối cùng cô thành công.
Liên Cẩn Viên cầm thịt nướng đi tới bên người cô, liếc mắt nhìn bùa chú mà cô vẽ, đưa thịt nướng cho cô, cười nói, "Không tệ, thành công, bây giờ có thể ăn một chút gì thôi."
Tô Ngưng Mi buông bùa chú cấp thấp trong tay xuống, nhận lấy thịt nướng từ Liên Cẩn Viên bỏ vào miệng, cắn một cái, mùi vị thịt nướng không tệ, anh thì đang thêm gia vị lên thịt nướng, hơn nữa là gia vị tự nhiên, rất thơm. Tô Ngưng Mi liền quay đầu cười với hắn nói: " Cảm ơn anh, Cẩn Viên."
Liên Cẩn Viên thấy nụ cười của cô, ánh mắt sâu thẳm lên, nhìn thấy đôi môi cô bởi vì ăn thịt nướng nên có chút đỏ thắm, trên khóe miệng còn có nước thịt, liền cúi đầu ngậm miệng của cô vào, liếm sạch nước thịt trên khóe miệng của cô. Mặt Tô Ngưng Mi đỏ lên, đẩy anh ra, "Mọi người đều đang nhìn, bớt phóng túng lại."
Liên Cẩn Viên cũng không phản bác, chỉ là nhẹ nhàng buông cô ra, cười nói, "Có đủ ăn hay không? Không đủ anh lại nướng thêm."
Tô Ngưng Mi gật đầu, "Đủ ăn, anh ăn no chưa?"
Liên Cẩn Viên nói: "Giống em, em chờ ở đây, anh đi phía sau lấy một ít củi để đốt, buổi tối nhiệt độ sẽ giảm xuống."
Rất nhanh Liên Cẩn Viên liền lượm một đống củi đốt trở lại, những người khác cũng vội vàng nhặt củi. Động đất, Thi triều, Thú triều đột nhiên ập đến khiên mọi người không có thời gian đem theo chăn bông hay các loại đồ vật , cũng chỉ lấy qua loa một chút đồ vật quan trọng liền chạy ra ngoài, vì vậy hiện tại tất cả mọi người chỉ có thể dựa vào đống lửa để duy trì.
Khoảng 8 giờ tối, bầu trời tối dần, vầng trăng trên đỉnh đầu chiếu rọi cả vùng đất, vì vậy tầm nhìn thật cao.
Liên Cẩn Viên dùng bùa chú làm hai trận pháp phòng ngự, sau đó chia mọi người thành hai tổ ở bên trong trận pháp, mỗi trận pháp đốt một đống lửa thật to, ngồi đầy người xung quanh, mọi người tựa vào nhau nghỉ ngơi. Tô Ngưng Mi cũng nhắm mắt tựa vào trong ngực Liên Cẩn Viên nghỉ ngơi.
Có âm thanh truyền tới bên tai Liên Cẩn Viên, "Có người đến. . . . . ."
Tô Ngưng Mi mở mắt nhìn ra con đường phía xa, quả nhiên nhìn thấy một người đàn ông thân hình thon dài đi qua đây. Không bao lâu sau đã nhìn rõ được người đàn ông đó, người đàn ông mặc một bộ đồ hưu nhàn trắng xám, đeo sau lưng một cái túi lớn, da tay của hắn trắng nõn dưới ánh trăng, nhìn vào cảm thấy rất dịu dàng, đường cong gương mặt cũng rất mềm mại, nhìn qua cả người rất dịu dàng.
Cả người của người đàn ông thật sạch sẽ, nhìn thấy người trong trận pháp có chút sững sờ, sau một lúc lâu mới đi đến bên ngoài trận pháp, cười nói, "Chào mọi người, tôi có thể vào trong xin nhờ lửa không?"
Tất cả mọi người nhìn về phía Liên Cẩn Viên và Tô Ngưng Mi, hai người tất nhiên sẽ không từ chối, gật đầu một cái. Người đàn ông nói cảm ơn d.đ.l.q.đ với Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên, nhảy vào trận pháp ít người ngồi nghỉ ngơi ở bên cạnh đống lửa.
Thấy có thêm người tới, những người bên kia khó mà ngủ được, nhỏ giọng hỏi người đàn ông kia, “Cậu đến từ đâu? Sao cả người lại sạch sẽ như vậy?"
Người đàn ông kia đem túi lớn đặt ở sau lưng, cả người dựa vào phía trước, lúc này mới cười nói, "Tôi không phải ở căn cứ thành phố G, lúc trước vẫn ở gần nơi này, rồi có trận động đất, sau đó nghe nói căn cứ thành phố G bị zombie và thú triều tấn công, biết thành phố G khó mà giữ được, lúc này mới lên đường chuẩn bị đi chỗ khác thử xem sao. Ừm. . . . . . Bởi vì tôi là dị năng giả hệ thủy cấp ba, cho nên trên người cũng khá sạch sẽ."
Giọng nói của người này rất êm tai, giống như bộ dáng của hắn vậy, Ôn Nhu Như Ngọc, làm cho người ta như thấy gió xuân. d.đ.l.q.đ Hơn nữa người này lại là dị năng Thủy hệ cấp ba. . . . . . Tô Ngưng Mi lại không nhịn được nhìn sang người đàn ông. Liên Cẩn Viên không vui, ôm cánh tay Tô Ngưng Mi nắm thật chặt, "Có gì để nhìn, còn không mau nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai sẽ phải tiếp tục gấp rút lên đường rồi."
Tô Ngưng Mi bật cười, cô cũng không thể nói cho tiểu tử này biết là cô đang so sánh người đàn ông này với người trong sách, xem thử đó là ai.
Dịu dàng, Dị Năng Giả hệ thủy cấp ba, người đàn ông này có thân phận cùng người kia vô cùng phù hợp.