Ve Sầu Mùa Thu

Chương 11: Chương 11





Cuộc sống diễn ra không quá mặn cũng không quá nhạt, trừ bỏ thời gian làm tình ra thì quy luật sinh hoạt của Văn Chiêu so với trước kia cũng không thay đổi: Hút thuốc, bóng rổ, chơi game.

Tính chiếm hữu mạnh mẽ của Giang Thăng nhiều khi làm hai người xảy ra rất nhiều mâu thuẫn.

Văn Chiêu có thể thấy rõ sự bất an nghi thần nghi quỷ của Giang Thăng.

Giang Thăng tự đem mình biến thành một kẻ điên với ý đồ muốn khống chế cậu hoàn toàn.

Văn Chiêu dường như tìm được cách khống chế hắn và làm sao để cân bằng mọi việc.

Giang Thăng đối với cậu bệnh hoạn si mê làm Văn Chiêu dễ dàng khống chế được vui buồn của Giang Thăng.

Cậu luôn có cách làm Giang Thăng dễ dàng chịu thua, khiến Giang Thăng lúc nào cũng ngây ngất vì mình.

Sự hưng phấn và sự ghen tuông luôn khiến hai người đối chọi nhau gắt gao như những lưỡi dao, chỉ có thân thể hai người mới phù hợp với nhau.

Khoái cảm cao trào khiến hai linh hồn hòa nhập nhau trong sữa và nước.

Thủy triều tình ái hóa thành sợi tơ làm hai người không lúc nào không quấn chặt lấy nhau.

Tình dục như một liều thuốc độc nhưng nó cũng như một liều thuốc bổ.

Khi làm tình hai người đều vứt bỏ sự ngang bướng của mình đi.

Văn Chiêu trong tình ái như được giải thoát.

Cậu dùng bộ phận dị dạng kia đạt tới cao trào làm cậu quên chính mình khuyết tật như nào.

Cậu trong sự cao trào làm tan biến ảo ảnh.

Việc cậu nằm dưới hầu hạ người khác khiến cậu sinh ra một tia khoái hoạt quỷ dị.

Hai người tựa như những con người lên cơn nghiện, da thịt lúc nào cũng khát cầu nhau.

Bọn họ làm tình tựa như hai con thú đang động dục không biết mệt mỏi mà hướng đối phương khát cầu.

Khăn trải giường hỗn độn, khuôn mặt ửng hồng, thân thể mướt mồ hôi.

Văn Chiêu cho dù đầu óc ầm ầm vang lên vì cao trào nhưng cậu vẫn như cũ lấy chân kẹp chặt eo Giang Thăng khiến Giang Thăng tiếp tục làm.

Họ đắm chìm trong tình dục thô tục, họ làm tình không biết mệt mỏi.

Dục vọng hỗn loạn luôn bao trùm họ.

Văn Chiêu dựa vào trên sô pha, tóc bị vuốt ra sau lộ ra vầng trán đầy cao ngạo phóng túng.

Trong tay cậu kẹp điếu thuốc, nghe điện thoại với vẻ mặt mệt mỏi lười nhác.

Giang Thăng thưởng thức đôi chân cậu trong lòng ngực khiến người nghe điện thoại nhíu mày liếc hắn.

Văn Chiêu tắt điện thoại, cậu ngậm điếu thuốc ở trong miệng hút một ngụm hả ra vòng khói trắng.


Cậu dựa vào trên sô pha để tay ngoắc trên lưng ghế, hút thuốc.

Cậu cười như không cười nhìn Giang Thăng đang vuốt ve đôi chân mình.

Văn Chiêu cắn điếu thuốc ở trong miệng, vẻ mặt lười biếng.

Cậu dùng chân nâng cằm Giang Thăng lên.

Giang Thăng dùng tay cầm mắt cá chân xinh đẹp kia, đôi mắt tối tăm nhìn chằm chằm mu bàn chân cậu rồi ngẩng đầu lên hôn mút nó.

Giang Thăng nắm mắt cá chân Văn Chiêu, hô hấp hắn nóng rực đánh lên nó.

Văn Chiêu có chút ngứa rụt rụt chân, Giang Thăng cẩn thật hôn mu bàn chân cậu, hai cái hãm sâu dấu chân cậu lại hôn đến hai khối nhô lên tới xương cốt đá lởm chởm xinh đẹp.

Giang Thăng liếm mút xinh đẹp mắt cá chân lưu lại dấu hôn cùng với dấu răng.

Đầu lưỡi Giang Thăng lướt qua căng chân Văn Chiêu lưu lại vệt nước ẩm ướt.

Văn Chiêu như là bị điện giật.

Những chỗ Giang Thăng hôn qua đều nóng rực khó nhịn.

Ngòi nổ như bắt được lửa nháy mắt liền bùm bùm bắn ra ánh lửa tứ phía.

Đôi mắt Văn Chi hiện ra tầng tầng hơi nước, thuốc ngậm trong miệng đều không ngậm được.

Cậu dập thuốc ở gạt tàn.

Văn Chiêu nằm ngửa ở trên sô pha, theo sự mút hôn của Giang Thăng cùng vuốt ve run rẩy.

Giang Thăng hôn gặm ở trên đùi Văn Chiêu lưu lại những vệt đỏ ái muội.

Giang Thăng nhổm người dậy đè ở trên người Văn Chiêu, hắn nhìn mắt Văn Chiêu phiếm hồng nước mắt mà cười nhẹ một tiếng.

Nặng nề tiếng cười như làm rung động đến tim Văn Chiêu khiến nó đập bịch bịch.

Văn Chiêu vươn đầu lưỡi liếm cằm, hầu kết Giang Thăng.

Nhìn đôi mắt Giang Thăng dần dần trở nên đỏ ngầu nguy hiểm.

Cậu nhướng mi cười nhạo.

Văn Chiêu dùng đầu lưỡi liếm môi Giang Thăng, sắc tình lại dụ hoặc liếm môi hắn dính ướt.

Giang Thăng bóp cằm Văn Chiêu rồi ngậm lấy đầu lưỡi hồng nộn, sắc tình liếm mút nó.

Hai đầu lưỡi ở trong miệng lẫn nhau dây dưa hút nước miếng đối phương.

Giang Thăng hôn thật sự sâu, đầu lưỡi đảo qua thịt mềm trong miệng cậu, đầu lưỡi càng ngày càng vào sâu như là muốn hôn tới cổ họng cậu.

Đầu lưỡi Giang Thăng bắt chước dương v*t thọc vào rút ra ở trong miệng của cậu.


Văn Chiêu nức nở xô đẩy Giang Thăng, nước miếng ba một chút chảy ra.

Thiếu oxy làm đầu cậu phát trướng, cậu ngẩng cổ lộ ra gân xanh nổi lên như con thiên nga sắp chết.

Khi Giang Thăng rời khỏi, miệng hai người tách ra còn có sợi chỉ bạc.

Vầng trán hai người dựa nhau để hô hấp nóng rực quyệt vào nhau.

Giang Thăng liếm mặt cùng đôi môi sưng đỏ của cậu.

Thanh âm chứa đầy tình dục mang theo khàn khàn âm thanh: " Có muốn anh giúp em liếm không?"
Giang Thăng đẩy ngã Văn Chiêu trên sô pha, hắn dụ dỗ cậu chơi tư thế 69.

Văn Chiêu đã ra nước ướt đẫm, Giang Thăng cởi quần lót cậu ra, bên trong đã ngập nước đầy mông.

Giang Thăng nằm ở dưới, Văn Chiêu ở mặt trên dùng thịt bức cọ miệng Giang Thăng, trong tay cậu nắm thô dài tím đen dương v*t.

Giang Thăng vỗ ướt nhẹp mông, ý bảo cậu nằm sấp xuống.

Hai người nằm ở trên sô pha dâm mĩ chơi, Giang Thăng bẻ mông Văn Chiêu liếm hậu huyệt hồng nhuận, đầu lưỡi tinh tế liếm qua mỗi một cái nếp uốn.

Lõi đít đỏ thắm dâm đãng của Văn Chiêu phun từng dòng nước lên trên mặt Giang Thăng, Giang Thăng dùng tay kéo mở môi âm hộ phì nộn, xoa bóp sưng to âm đế.

Văn Chiêu bị liếm lỗ đít làm eo như lên men mềm xuống, cậu mặt dựa gần dương v*t Giang Thăng nức nở mà vươn đầu lưỡi đi liếm côn th*t nổi gân xanh thô to.

Quá sung sướng, tư thể dâm đãng làm Văn Chiêu hổ thẹn đến mẫn cảm không ngừng.

Cậu phun ra nuốt vào quy đầu dương v*t Giang Thăng làm mông phe phẩy ngồi ở trên mặt Giang Thăng, dùng dâm đãng ẩm ướt huyết đi cọ mặt Giang Thăng.

Giang Thăng hút d*m thủy của cậu, dùng tay xoa bóp cặp mông đầy đặn, Giang Thăng nới mở lỗ huyệt cậu ra, đầu lưỡi thao tiến âm đ*o nhỏ hẹp đầy nước, hàm răng cọ cửa huyệt, liếm mút thịt môi, thịt môi Văn Chiêu bị liếm đến mềm mại.

Văn Chiêu ngã vào trên hông Giang Thăng, lông mu thô cứng cọ trên mặt cậu, đầu lưỡi đỏ tươi yếu ớt liếm tinh hoàn Giang Thăng.

Khi Giang Thăng liếm mút cậu, cậu dâm kêu:" Huyệt hỏng mất, ô ô đừng liếm, hoa huy*t sắp bị liếm hỏng rồi."
Giang Thăng lạnh lùng nói: "Chính là muốn liếm hỏng huyệt dâm của em, làm cho em càng thêm phát dâm, dùng đầu lưỡi ** hỏng huyệt em."
Văn Chiêu nước miếng ba chảy một chút, cậu cắn ngón tay toàn thân run rẩy.

Trong hô hấp tràn ngập mùi dương v*t Giang Thăng tanh nồng, bụng nhỏ căng thăng bị Giang Thăng liếm đến mông phát run.

Giang Thăng liếm d*m thủy, đầu lưỡi di chuyển đi lên liếm sưng đỏ lỗ đít, dùng hai ngón tay kịch liệt cắm huyệt cậu.

Văn Chiêu phe phẩy đầu khóc đến run rẩy, ở mãnh liệt thọc vào rút ra bên trong nhục thịt run rẩy co rút, cung khẩu phun ra xuân thủy, cậu thoát lực một mông ngồi ở Giang Thăng trên mặt, d*m thủy phun đầy mặt Giang Thăng, Văn Chiêu cao trào dính d*m thủy đầy mông, Giang Thăng liếm đều liếm không hết.

Huyệt khẩu co rút, Văn Chiêu mở rộng chân nằm ở trên sô pha, Giang Thăng ôm cậu vào trong ngực hôn mặt cậu.

Văn Chiêu ở trong lòng ngực Giang Thăng run rẩy, cao trào mang đến khoái cảm làm cậu tiêu tan ảo ảnh.

Giang Thăng liếm mặt cậu, Văn Chiêu còn đang run rẩy không ngừng trong miệng lung tung rên rỉ, Giang Thăng giữ cậu chặt ở trong ngực làm dương v*t cọ phá huyệt thịt mềm mại bên trong.


Văn Chiêu trợn lớn hai mắt, giương miệng không tiếng động mà kêu to, bị buộc đến nước mắt chảy đầy mặt, toàn thân run rẩy không ngừng.

Giang Thăng gắt gao ôm cậu, không màng cậu run rẩy kịch liệt mà thọc vào rút ra, nguyên cây ra nguyên cây cắm vào, hận không thể đem cả trứng dái cũng cho đi vào.

Trứng dái bạch bạch đánh vào sưng đỏ thịt môi, đánh ra tiếng nước dâm mĩ, côn th*t kéo ra huyệt thịt đỏ thắm, lại hung hăng cắm đi vào, Văn Chiêu bị ** đến thần trí hoảng hốt, há mồm ô ô kêu to.

Giang Thăng bóp mông Văn Chiêu hung hăng thọc tiểu huyệt nộn thủy, cắn cậu cằm khàn khàn hỏi: " Có Sướng không? ** em như vậy có khiến em sướng không?"
Văn Chiêu nức nở gật đầu, Giang Thăng cười nhẹ rồi đưa vào càng sâu.

dương v*t phá vỡ mềm thịt nhỏ hẹp rồi dây dưa với nó chọc đỉnh tới cửa tử cung kiều nộn.

"A a a! Ô ô không muốn...muốn hỏng." Văn Chiêu lung tung phe phẩy đầu nói.

Bọn họ không hề có lý trí mà làm tình thẳng đến khi kiệt sức.

Cậu hàm chứa tinh dịch đầy mình, ướt đẫm nằm ở trên sô pha.

Khi Văn Chiêu làm tình mới khiến cậu tiêu tan ảo ảnh, cậu cùng Giang Thăng môi lưỡi giao nhau, hai người giống như là con cá vừa rời khỏi nước là sẽ chết.

Dục vọng nóng bỏng cùng mồ hôi tình ái làm nên con sông trôi nổi.

Làm tình là cách duy nhất an ủi hai người.

Bọn họ ở trong sóng tình dục như chết đuối, động phòng xuân dược chính là thuốc giải duy nhất của bọn họ.

Văn Chiêu như là rắn độc câu dẫn Eve cắn nuốt trái cấm, cậu suy sút đến thân hình nằm ở trên sô pha, cậu như bông hồng đỏ ẩm ướt.

Trong mắt Giang Thăng toàn là cậu.

Đôi môi Văn Chiêu cùng cần cổ cậu khiến hắn khát khao, mạch đập ấm áp, cơ thể ẩm ướt, tóc đen dính ướt, bả vai lởm chởm như những cánh bướm trắng tại lên một hiệu ứng xinh đẹp mà quỷ dị khiến trái tym hắn rung động.

Hắn bị mê đến thần hồn điên đảo, hắn như biến thành tù binh của cậu.

Hắn say mê ngã vào dưới háng cậu.

Dục vọng biến thành gió lớn cuồn cuộn đem thổi bay hai người, thân thể hắn nổi lên dẫm lên ánh hoàng hôn để đón ánh sáng rực rỡ.

Sóng triều mãnh liệt nhấn chìm bến tàu, mũi biển nứt thành khe rãnh.

Anh muốn hôn em ngàn lần và muốn biến thành kẻ ngu ngốc sống trong sự ồn ào náo nhiệt của ban ngày.

Trái tim ban ngày nhìn vào nhân gian đều muốn mặt trời chiếu rọi.

Em là người đang nuốt chửng trái tim anh vì trái tym anh luôn đập vì em.

Mặt Trời duy nhất của anh.

Những chiếc lá vàng khô héo rũ rượi trên canh thường thường rơi xuống thành một mảnh.

Sân thể dục tràn ngập âm thanh ồn ào náo động.

Vẻ mặt Văn Chiêu lạnh nhạt dựa vào trên cây, cậu mang mũ lưỡi trai, mặc chiếc áo hoodie màu trắng, bên ngoài khoác áo khoác dáng cao bồi, quần là quấn yếm có nhiều túi, trên chân đi giày AIR JORDAN, mỗi lần dẫm xuống đều để lại dấu chân rất sâu.

"Không chơi bóng rổ hả?" Chu Minh hỏi.

"Không chơi." Văn Chiêu lười nhác nói.

Trong sân thể dục có nhiều nữ sinh tới xem bóng rổ nhưng lại chủ yếu tới để ngắm Văn Chiêu, bọn họ khe khẽ nói nhỏ với nhau gì đó hoặc ngẩng đầu liếc cậu một cái rồi lại cúi đầu thì thầm cười khanh khách với nhau.

Văn Chiêu phiền đến nhíu mày, không màng Chu Minh kêu to đi ra khỏi sân thể dục.


Sân thượng ở trường học hàng năm không có gì người tới, Văn Chiêu thường xuyên tới nơi này hút thuốc.

Cậu ghé vào lan can hút thuốc, đỉnh đầu thuốc bị cháy biến đỏ, sân thượng bị ánh chiều tà thiêu đến thành cam hồng.

Khi Giang Thăng tới thì Văn Chiêu đã hút xong hai điếu thuốc.

Gió trên sân sắc bén lướt xuyên qua hai người.

Văn Chiêu ỷ dựa vài lan can.

Tính tình không kềm chế được trong miệng ngậm thuốc lá, gió thổi đến áo khoác cao bồi bám lấy người cậu.

Cậu gợi lên khóe miệng ngoéo tay với Giang Thăng.

Giang Thăng dường như bị mê hoặc từng bước đi tới chỗ cậu.

Văn Chiêu cười như không cười.

Hai người bọn họ dựa vào lan can cùng hút điếu thuốc, màu trắng vòng khói lơ lửng ở không trung.

Tàn thuốc ướt át trao đổi ở trong miệng hai người.

Không khí chứa đầy sự ái muội.

Mặt Văn Chiêu giấu dưới mũ nhìn không rõ.

Ánh mắt Giang Thăng nhìn chằm chằm cậu một cách lộ liễu không hề che giấu.

Mặt hai người càng ngày càng dựa gần nhau.

Hô hấp hai người như giao nhau, tràn ngập mùi thuốc lá làm tim đập nhanh chóng.

Đám mây đỏ như biến thành dung nham đốt cháy cả bầu trời, tia chiều tà chiếu xuống như biến thành cơn chấn động kinh hoàng.

Hơi thở bọn họ đan xen nhau qua chóp mũi, bạch quang như tạo ra vụ nổ lớn khiến máu trong thân thể đều sôi trào.

Mây màu đỏ cam như dung nham bay lơ lửng trên đầu, gió như dao cạo làm bọn họ cảm giác được cái lạnh thấu xương xuyên qua người, từng luồng từng khòng mà cắt ra sự rung động ẩm ướt.

Bọn họ rùng mình khi đắm chìm trong ý loạn mê tình.

Họ hôn nhau dưới ánh chiều tà khi mặt trời lặn, môi cùng đầu lưỡi dây dưa với nhau.

Gió, mặt trời lặn, những đám mây đỏ đều biến thành chất xúc tác.

Sự kích động, chấn động, tình mê cùng mê hoặc nổi lên không ngừng trong sóng gió.

Hóa thành thủy triều cọ rửa những viên đá ngầm, làm chiếc quỷ thuyền run rẩy.

Những con chim mệt mỏi bay đầy trên bầu trời.

Nếu bạn chống lại.

Thì hãy mang theo xương màu đỏ nâu của bạn biến thành xương khô dưới hoàng tuyền đi.

Hoặc dừng lại đột ngột hoặc tiếp tục dày vò nhau.

- ---------
Mọi người đọc xong xin cho mình 1 ★ làm động lực nhé!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.