Vệ Sĩ Của Anh

Chương 63: Tinh Huy





Cuối tháng 6, kỳ nghỉ hè sắp bắt đầu.

Trong khoảng thời gian này, số lượng học sinh học thêm ngày càng nhiều, số học sinh tới học Taekwondo cũng nhiều hơn.

Ngoài những huấn luyện viên chuyên nghiệp được mời, Thẩm Thu cũng dạy trong một lớp.

Nhưng vì cô không giỏi dỗ trẻ nhỏ, học sinh lớp cô dạy cũng lớn, tuổi khoảng 15-16 tuổi.

Cứ như vậy, người thường xuyên chăm sóc bọn trẻ là Phương Tiêu Tiêu.

Thẩm Thu sợ cô ấy quá bận, nên đã gọi cho Hạ Tri tới giúp đỡ sau khi em ấy vừa thi xong đại học, cũng nhân tiện cho em ấy một công việc.

Hôm nay, Thẩm Thu bước ra khỏi lớp sau khi dạy xong một tiết học.
Vì trên người vẫn còn mặc bộ Taekwondo, nên cô vào phòng thay quần áo trước.

Lúc mở tủ, thì phát hiện điện thoại hiện lên hai cuộc gọi nhỡ, Thẩm Thu nhìn thoáng qua, rồi nhanh chóng gọi lại.

“Xin chào?”
“Thẩm Thu.”
Thẩm Thu không nhớ số điện thoại của người này, nhưng cô có thể nhận ra người đó là ai qua giọng nói.
“Anh Doãn.”
Doãn Hưng Trình nói: “Này, đừng khách sáo vậy chứ, đều là người quen cả mà, gọi tên tôi là được rồi.”
Thẩm Thu nhớ rõ, lúc trước Doãn Hưng Trình có gọi cho cô một lần vì để tìm Triệu Cảnh Hàng.

Cô cũng không liên quan tới anh ta, đoán là lần này người anh ta tìm cũng không phải cô.

Quả nhiên, không một lúc sau Doãn Hưng Trình hỏi: “Cảnh Hàng có ở bên cạnh cô không?”
Thẩm Thu: “Không, có chuyện gì không?”
“Vậy lát nữa hai người có đi ăn với nhau không?”

Thẩm Thu nhìn thời gian, cô quả thật có hẹn Triệu Cảnh Hàng 8 giờ tối nay gặp mặt, cô bận dạy, anh cũng bận công việc, vì vậy thời gian gặp mặt của hai người mới vào giờ đó.

“Có, sao vậy?”
“Vậy cô và cậu ta tới đây đi, tối hôm nay tôi có mời mấy người bạn ăn cơm, rất quan trọng! Tôi kêu cậu ta tới, cậu ta không chịu, nói là có việc.

Kết quả tôi vừa hỏi là việc gì thì cậu ta nói bận ăn cơm với cô.” Doãn Hưng Trình thở dài nói: “Mong cô thương xót cho tôi, giúp tôi khuyên nhủ cậu ta, lần sau tôi sẽ đãi hai người một bữa tiệc thịnh soạn!”
Thẩm Thu: “Vậy…… Để tôi nói chuyện với anh ấy.”
“Được, cảm ơn cô!”
Sau khi cúp máy, Thẩm Thu gọi cho Triệu Cảnh Hàng.
“Xong rồi?” Bắt máy rất nhanh, đầu dây bên kia cũng rất yên tĩnh, chắc là ở trong văn phòng.
Thẩm Thu nói: “Còn chưa xong, mới vừa tan học thôi, em chuẩn bị tắm rồi thay đồ.”
“Ừm, nếu xong rồi thì em gọi cho anh, anh tới đón em.”
Thẩm Thu nói: “Nghe Doãn Hưng Trình nói, hôm nay anh có một bữa tiệc tối, nhưng anh không đi hả?”
Triệu Cảnh Hàng: “Cậu ta gọi cho em?”
“Buổi tối anh đi ăn với em, đương nhiên anh ta gọi hỏi em rồi.” Thẩm Thu nói, “Anh đi đi, em thấy hình như rất quan trọng.”
Triệu Cảnh Hàng im lặng, nói: “Nhưng buổi tối anh đã đồng ý sẽ đi ăn với em.”
Thẩm Thu: “Đi ăn thì lúc nào cũng có thể, anh không cần bỏ việc quan trọng vì đã đồng ý với em như vậy.”
“Em cũng rất quan trọng, quan trọng hơn những thứ kia.”
Khóe miệng Thẩm Thu nhếch lên: “Em biết, nhưng Doãn Hưng Trình gọi cho em rồi, anh ta rất mong anh tới đó.

Buổi tối em sẽ đi ăn với nhóm Hạ Tri, anh không cần tới.”
“Nhưng……”
“Chờ anh xong việc, em tới đón anh, được không?”
Triệu Cảnh Hàng sửng sốt.
Thẩm Thu nói: “Anh ngoan ngoãn đi, xong rồi thì gọi cho em, em nhất định sẽ tới đón anh.”
——
Triệu Cảnh Hàng sống tới tận bây giờ, chưa có lúc nào, anh bị dỗ dành như trẻ con thế này.
Không phải anh không thích, mà là giống như đối xử với đứa trẻ con… Rõ ràng rất ấu trĩ, nhưng anh lại hưởng thụ.
Thậm chí là nguyên một buổi tối, anh luôn chờ bữa tiệc kết thúc để được gặp Thẩm Thu.

Bữa tiệc này là về một dự án của Doãn Hưng Trình, thật ra nó không liên quan tới anh, nhưng vì dự án này anh cũng có phần, sở dĩ Doãn Hưng Trình muốn lại đây cùng nhau ăn một bữa cơm là vì muốn anh ngồi toạ trấn*.
(*toạ trấn: ý là ngồi làm quan ở một nơi; mình không hiểu chỗ này có phải ý nói là muốn TCH nhận dự án này không? Mình không chắc chắn nên mình giữ nguyên, chú thích ở đây nha)
Sau khi ăn xong, Doãn Hưng Trình sắp xếp thời gian đi chỗ khác, tính là từ nhà hàng tới Tinh Huy.
“Mọi người đi đi, tôi sẽ không qua đó.” Triệu Cảnh Hàng ra khỏi nhà hàng, nói với Doãn Hưng Trình bên cạnh.

Doãn Hưng Trình thấp giọng hỏi: “Tại sao không đi?”
Triệu Cảnh Hàng thản nhiên nói: “Bạn gái tôi không cho.”
Doãn Hưng Trình mở to mắt, lập tức nói: “Cậu bớt xạo đi, Thẩm Thu có bao giờ nói như vậy đây, cậu cố ý đúng không?”
Triệu Cảnh Hàng: “Tại sao tôi phải cố ý, bên đó nhiều phụ nữ như vậy, chắc chắn cô ấy sẽ không cho tôi đi.”
Doãn Hưng Trình nhìn dáng vẻ đắc ý của anh, trong lòng thầm chửi.

Chuyện này thì có gì mà khoe khoang chứ?
Nếu thật sự là bạn gái không cho, không phải cậu ta nên khó chịu sao! Tại sao nhìn vẻ mặt của cậu ta trong hạnh phúc vậy?!
“Được rồi đại thiếu gia, coi như hôm nay cậu làm người tốt một ngày đi, bồi tôi qua đó, chuyện này cũng không khó, đúng không?”
Triệu Cảnh Hàng nói: “Không khó lắm, chỉ cần uống theo danh sách là được rồi.”
“Cậu không, không thể để tôi uống tới chết được.” Doãn Hưng Trình không chịu buông tha cho anh: “Còn sớm mà, như vậy đi, để tôi nói với Thẩm Thu, tôi sẽ nói là tôi ép cậu đi ——”
Vẻ mặt Triệu Cảnh Hàng ghét bỏ, liếc nhìn anh ta.

Doãn Hưng Trình nói: “Cầu xin đó ——”
Thẩm Thu nhận được điện thoại của Triệu Cảnh Hàng, thì đã gần 11 giờ.

Cô từ nhà ăn trở về rồi nằm trên giường.

Nhưng mà, cô cũng không thay đồ ngủ, vì cô chờ anh.

“Chuyện bên đó kết thúc rồi à?” Sau khi kết nối, Thẩm Thu hỏi.
“Vẫn chưa, nhưng em tới đón anh đi, anh không uống nổi nữa.” Giọng Triệu Cảnh Hàng có chút men say, âm cuối nghe được chút lưu luyến.

Thẩm Thu ừ một tiếng: “Ở đâu?”

“Tinh Huy.”
“Không phải đi ăn sao? Sao lại chạy tới đó rồi?”
Triệu Cảnh Hàng nói: “Ăn xong thì qua đây, Doãn Hưng Trình dẫn mọi người đi uống rượu.”
“Được, vậy anh chờ em một chút, em sẽ tới ngay.”
“Ừm…… em có giận không?”
Thẩm Thu thay giày, chuẩn bị ra ngoài, không hiểu ý anh nói lắm: “Hả? Vì sao phải giận?”
“Không phải anh cố ý tới chỗ này, ban đầu anh tính ăn xong sẽ rời đi.

Nhưng Doãn Hưng Trình kêu anh tới đây…… Chủ yếu là, cậu ta có chút chuyện lớn, vì vậy anh mới đi với cậu ta tới đây.”
Đột nhiên được đối phương giải thích, Thẩm Thu ngẩn người hai giây, mới phản ứng.

Vậy…… là anh ấy sợ cô sẽ tức giận khi anh ấy uống rượu ở Tinh Huy?
Thẩm Thu cảm thấy có chút buồn cười: “Triệu Cảnh Hàng, lúc trước anh đi rất ít sao?”
Triệu Cảnh Hàng nghẹn họng: “Lúc trước với hiện tại không giống nhau.”
“Được được, em biết, em không tức giận.

Nhưng mà mới 11 giờ thôi, anh chắc chắn muốn em tới đón anh không?”
Lúc trước Thẩm Thu cũng từng tới Tinh Huy đón anh, cô đương nhiên biết cuộc sống về đêm lúc 11-12 giờ mới bắt đầu, nên anh chạy đi đâu được.
Triệu Cảnh Hàng nói: “Muốn, đương nhiên là muốn rồi, em mau tới đây đi.”
“Được.”
Thẩm Thu trực tiếp lái xe tới Tinh Huy, muốn vào Tinh Huy cần thẻ hội viên, lúc trước cô luôn đi theo Triệu Cảnh Hàng vào đó, cho nên cô không cố thẻ hội viên ở đây.

Lúc tới trước cửa, nhìn thấy bảo vệ gác cửa, cô mới nhận ra là mình không có thẻ hội viên.

Khi cô vừa định gọi cho Triệu Cảnh Hàng, đột nhiên nghe thấy bảo vệ gác cửa nói: “Thẩm tiểu thư, mời vào.”
Thẩm Thu hơi hơi sửng sốt, liếc nhìn người bảo vệ một cái.
Người bảo vệ nói: “Hôm nay Triệu tổng tới đây.”
Thẩm Thu gật đầu: “Được, cảm ơn.”
Có lẽ Triệu Cảnh Hàng đã nói qua, nên Thẩm Thu mới trực tiếp đi vào được.

“Này anh, người kia vừa rồi không có thẻ hội viên sao?” Thẩm Thu vừa rời đi, một người bảo vệ khác liền hỏi.

“Cậu mới tới nên không biết, vị vừa rồi là người của Triệu tổng.

Hai ngày trước tôi nghe nói……cô gái này với Triệu tổng đang ở bên nhau, là thật sự ở bên nhau.…… Lúc đầu tôi còn nghĩ cô ấy chỉ là một vệ sĩ bình thường.”
“Triệu tổng? Triệu tổng nào?
“Triệu Cảnh Hàng.

Cậu không biết à?” Người nói có hơi bất mãn: “Có một số người chúng ta cần xét thẻ hội viên của họ, nhưng có một số người là dựa vào khuôn mặt của họ, giống với cô gái vừa rồi, không nên ngăn lại.”
“Ồ……”
“Cậu, đi theo tôi để nhận dạng người đi.”
“Được, anh Lặc.”
——
Lúc này trong hộp đêm, Doãn Hưng Trình và Lưu tổng uống hơi nhiều.

Triệu Cảnh Hàng thì chỉ hơi say, hai người bên kia thì đang ca hát khùng điên, anh ngồi trên ghế, nghe có chút ghét bỏ, nhân tiện nhìn WeChat, không biết Thẩm Thu có trả lời anh chưa.

“Cảnh Hàng! Cậu ngồi đó làm gì vậy, sao không uống nữa đi?”
Lưu tổng đã từng hợp tác với Triệu Cảnh Hàng, nên cũng không xa lạ gì với anh, thấy anh ngồi một mình, thì đẩy người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh: “Sao không cùng Triệu tổng nói chuyện với nhau đi, mấy người còn đứng đây làm gì.”
Người phụ nữ xinh đẹp liếc nhìn Triệu Cảnh Hàng một cái, nhưng không dám lại gần.

Lúc nãy cô ta đã đến chỗ anh để rót rượu, nhưng bị từ chối.

“Làm sao vậy?” Lưu tổng nhìn người phụ nữ không nhúc nhích với vẻ mặt bất mãn.

Triệu Cảnh Hàng cầm ly rượu trong tay, nhàn nhạt nói: “Không sao, Lưu tổng, hôm nay ngài là nhân vật chính, đương nhiên là nên vây quanh ngài rồi.”
“Cậu đang nói gì vậy, chúng ta là ai với ai chứ.” Lưu tổng hơi bất mãn nhìn người phụ nữ: “Cô làm cho cậu ta tức giận à.”
Sắc mặt người phụ nữ tái nhợt.


Triệu Cảnh Hàng cười một cái, nói: “Không phải, chỉ là bạn gái tôi rất nghiêm khắc, tôi không muốn làm cô ấy giận.”
Lưu tổng ngẩn người: “Hả?”
Triệu Cảnh Hàng: “Không có gì, hôm nay ngài chơi vui là được rồi, đừng để ý tới tôi.”
Lưu tổng phải mất một lúc lâu mới phản ứng, đại thiếu gia nhà họ Triệu vừa mới nói gì vậy?????
Ông nhìn Doãn Hưng Trình, nhỏ giọng hỏi: “Hôm nay cậu ta không vui à?”
Quả nhiên, Lưu tổng không tin lời anh nói là thật.

Doãn Hưng Trình lắc đầu, thở dài nói: “Không phải không vui, mà là nói thật.”
“??????”
Doãn Hưng Trình muốn nói với Lưu tổng, nhưng vừa mở miệng, đột nhiên cửa mở ra, là người quen.

Mắt sáng ngời, nói: “Này….không phải chứ.”
Người vừa đẩy cửa là Thẩm Thu, Doãn Hưng Trình vẫy tay với cô, lớn tiếng nói: “Thẩm Thu, cô tới kiểm tra à.”
Bước chân Thẩm Thu dừng lại: “Hả?”
Doãn Hưng Trình chỉ phía sau Triệu Cảnh Hàng: “Cả buổi tối cậu ta luôn chờ cô tới để kiểm tra đó.”
Thẩm Thu: “……”
Thẩm Thu không hiểu, chào hỏi với Doãn Hưng Trình, cũng gật đầu với người bên cạnh.

Nhưng cả trai lẫn gái đều là người xa lạ, cô cũng không quen, sau khi chào hỏi xong, cô nhìn về phía Triệu Cảnh Hàng.

Triệu Cảnh Hàng cũng đứng dậy đi tới, nói: “Đi, chúng ta đi thôi.”
Nói xong, anh nhìn Doãn Hưng Trình và người đàn ông khác: “Mấy người chơi đi, tôi hơi say, về trước.”
Doãn Hưng Trình cũng không cản: “Được Thẩm Thu, lần sau tôi mời cô đi ăn.”
Thẩm Thu mỉm cười: “Được.”
Triệu Cảnh Hàng kéo Thẩm Thu ra khỏi phòng, Lưu tổng mới nói: “Cô gái đó là bạn gái của Cảnh Hàng?”
“Đúng vậy.”
“Cũng chỉ là một cô gái thôi, sao lợi hại như vậy?”
“Nhìn thì là một cô gái, nhưng khi tức giận, có thể đánh gãy xương của người khác.”
Mặt Lưu tổng đầy khiếp sợ, lại cười nói: “Khó trách, khiến cho đại thiếu gia của chúng ta ngoan ngoãn như vậy.”
Doãn Hưng Trình sờ sờ cằm: “Quả thật rất ngoan…… Thiếu gia của chúng ta, bị chỉnh thành lãng tử quay đầu rồi.”
——
Ban đêm ở Tinh Huy rất ồn ào, người đi tới rất nhiều.

Sau khi Thẩm Thu và Triệu Cảnh Hàng ra khỏi phòng, lập tức hỏi: “Doãn Hưng Trình nói gì vậy? Em tới kiểm tra?”
Triệu Cảnh Hàng ỷ vào mình uống nhiều rượu, một tay ôm vai cô, cả người sắp đè lên người cô: “Ừm, tới để kiểm tra, kiểm tra xem anh có quá thân với người phụ nữ khác hay không, kiểm tra xem anh có làm gì có lỗi với em hay…… A!”
Đột nhiên bị cùi chỏ thúc vào eo, Triệu Cảnh Hàng cong eo: “Này……em đánh anh làm gì?”
Thẩm Thu: “Anh ít nói mấy lời nhảm nhí đi.”
Triệu Cảnh Hàng cúi đầu nhìn cô: “Không phải sao.”
“Đương nhiên không phải!” Thẩm Thu trừng mắt nhìn anh: “Em kiểm tra anh lúc nào, anh đang tạo hình tượng gì cho em bên ngoài vậy?”
Triệu Cảnh Hàng: “Em có thể kiểm tra.”
Thẩm Thu liếc nhìn anh: “…… Triệu Cảnh Hàng anh lại lên cơn điên rồi à.”
Triệu Cảnh Hàng bất mãn nói: “Vậy em không quan tâm thường ngày anh làm gì à?”
“Em, em quan tâm.”
“Gần đây em không ở cạnh anh, cũng không hỏi anh đã làm gì.”
Thẩm Thu cảm thấy có chút buồn cười: “Em cũng bận…… Hơn nữa, anh thật sự muốn em hàng ngày đều hỏi anh à? Anh không thấy phiền sao?”
“Không phiền.

Anh rất thích.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.