Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 253: Giết sạch toàn bộ




Trên ngực người kia có hình vẽ một con quái vật, còn có huy chương USMC! Gã đang hướng về phía đài chỉ huy của chúng ta…ầm ầm!!
Tiếng nói còn chưa dứt, đài chỉ huy trên quân hạm đã bị tiếng nổ vang bao trùm! Hiển nhiên là đã bị nổ tung!
USMC? Là chiến đội hải quân Mỹ? Người thép giáp đen!?
Trong phòng tổng bộ an ninh, một đám người sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ không biết chuyện gì đang xảy ra!
Tại sao quân đội Mỹ lại xuất hiện ở nơi này!? Đây là vũ khí tác chiến của binh sĩ kiểu mới nào!?
- Tướng quân! Tàu 327 gặp đả kích mang tính hủy diệt, đã mất liên lạc!
- Tàu 364 cũng mất liên lạc!....
Những tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, cùng tiếng cảnh báo mất liên lạc khiến cho tất cả mọi người trong phòng an ninh mặt xám như tro.
- Chuyện này hẳn có âm mưu bên trong!
Phương Hải Triều nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nói với nhóm người Lục Trường Minh:
- Chắc chắn quân đội Mỹ biết chúng ta cũng đang tiến hành thí nghiệm vật chất S, cho nên muốn đến để ngăn cản chúng ta! Quả nhiên là bọn họ đã có được bí mật vật chất S sớm hơn một bước, chết tiệt! Chỉ cho phép bọn chúng nắm giữ, lại không cho phép chúng ta có được! Người Mỹ hèn hạ.
Kỳ thực những người khác cũng nghĩ tới điểm này, ngoài Mỹ ra thì còn quốc gia nào có năng lực và gan lớn thế này, dám đến căn cứ quân sự cua Hạ Quốc gây chuyện!?
- Để Diệp Vô Nhai đem người ra bên ngoài ngăn cản! Điều động bộ đội gần nhất lên không trợ giúp? Dùng mọi thủ đoạn tìm kiếm, mau tìm ra vị chí chiến hạm của những người thép kia!
Lục Trường Minh chỉ huy.
Vừa dứt lời, mấy viên đạn đạo lại từ không trung rơi xuống đỉnh căn cứ rồi nổ tung, tro bụi rơi xuống mù mịt, thậm chí không ít khu vực xuất hiện vết rạn nứt!
- Thủ trưởng! Tốt nhất là ngài nên cùng chúng tôi sớm rời khỏi đây bằng thông đạo an toàn! Địch tối ta sáng, nơi đây quá nguy hiểm!
Hộ vệ của Lục gia tiến lên khuyên nhủ.
Lục Trường Minh giận dữ, đẩy gã ra:
- Cút! Kẻ địch đánh đến cửa nhà chúng ta rồi! Bọn chúng còn muốn hủy diệt thành quả khoa học kỹ thuật của chúng ta, khiến chúng ta biến thành kẻ yếu cho bọn chúng ăn thịt!
- Bộ trưởng bộ an ninh như ta phải bảo vệ an toàn cho quốc gia, thân là thượng tướng trong quân đội, không thể làm gương cho binh, cùng tướng sĩ đánh lui quân địch, chẳng lẽ các người còn muốn ta làm đào binh ư!?
- Nhưng…nhưng thủ trưởng…ngài!...
- Lão già lọm khọm, chết thì chết! Lẽ nào cổ quốc ngàn năm lại không tìm ra người kế nhiệm ta sao?
- Một đám thỏ các người đừng ở đây nữa! Lão già này chưa đến mức phải bắt các người chăm sóc trước lúc lâm chung! Nhanh chóng đi ra ngoài, không cần quản ta! Trợ giúp gia chủ Diệp gia đánh lui bọn tay sai nước Mỹ này!!
Một đám hộ vệ và quân sĩ trẻ tuổi nghe đến rớt nước mắt, huyết mạch sôi sục. Bọn họ tuyệt nhiên không ngờ rằng, người ngồi ở vị trí cao như Lục Trường Minh, trong thời khắc sinh tử này lại tình nguyện xả thân vì nước!
Cuối cùng, thân là trụ cột của quốc gia này, không ai yêu đất nước mình hơn bọn họ, vì quốc gia, bọn họ tình nguyện hóa thân thành hắc ám, dù là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để triển khai thí nghiệm tàn khốc, mang tiếng xấu trong lịch sử cũng không tiếc!
Đây cũng là lí do vì sao, dù biết Lâm Phi nói có đạo lý, biết vật chất S là nguy hiểm, biết trí tuệ siêu cấp là nguy hiểm, nhưng bọn họ vẫn muốn kiên trì, không muốn vứt bỏ bất cứ cơ hội để quốc gia trở nên mạnh mẽ nào!
Đừng nói là giết một tên Lâm Phi, giết một đám binh sĩ cải tạo, dù hy sinh chính bản thân mình, chỉ cần đạt được mục đích, không có gì cần bận tâm!
Nhóm người Long lão tam và Phương Thư Hải ở bên cạnh, kể cả Lục Vũ Phỉ, thần sắc sục sôi, hoàn toàn không có ý trốn tránh.
- Lục lão đầu! Giờ tôi sẽ đi gọi điện cho anh trai tôi, để ông ấy mau chóng phái chiến đấu cơ trong căn cứ không quân gần đây đến!
Long lão tam nói.
- Ông, ông phải bảo trọng, cháu đi chỉ huy bộ đội phòng bị!
Lục Vũ Phỉ chào theo nghi thức quân đội rồi lập tức xông ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, tại cửa lớn căn cứ, nơi vừa bị đạn đạo tập kích, Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận đều từ trong đống sắt thép, đá vụn đổ nát đứng lên.
Bọn họ vừa mới ý thức được thứ gì bay đến, theo bản năng dùng khinh công tránh né, vận khởi chân khí Tiên Thiên ngăn cản, chỉ bị thương ngoài da.
Kaysone vừa đi đến cửa, bởi không kịp tránh né bị thương nghiêm trọng nhất.
Thi vương ảo ảnh đã tiêu tán, Kaysone bị sóng xung kích của đạn đạo nổ bay vào trong căn cứ, bị nội thương nghiêm trọng, miệng hộc máu tươi.
Dù sao thì không phải ai cũng được như Lâm Phi, có cơ thể biến thái, dù là cao thủ Tiên Thiên có chân khí, cũng không thể chịu được công kích điên cuồng của đỉnh cao kỹ thuật.
Đây cũng là lý do vì sao thân thể cường hãn của Lâm Phi lại khiến nhóm người Diệp Vô Nhai kinh sợ.
Dù kỹ thuật của Kaysone có giỏi đến đâu đi chăng nữa, thì đạn nổ gần trong gang tấc, không bị vỡ vụn đã là may mắn lắm rồi.
- Có sao không?
Diệp Vô Nhai lắc mình vào thông đạo, thấy Kaysone miệng dính đầy máu, chau mày hỏi.
Y đường đường là cao thủ Tiên Hiên, một trong mười hai thần tướng, y có sự kiêu ngạo của y, dù Kaysone ở hiện tại nhìn có vẻ rất yếu, nhưng y cũng sẽ không giậu đổ bìm leo.
Theo Diệp Vô Nhai thấy thì cao thủ đáng được tôn trọng, khi tranh phong thì không nói, nhưng muốn chiến đấu phân cao thấp, cần phải đường đường chính chính.
Kaysone không lo lắng việc Diệp Vô Nhai thừa cơ đánh lén, khoát tay nói:
- Phật tổ bảo hộ, không sao.
- Diệp gia chủ! Coi chừng!
Từ ngoài truyền tới giọng nói của Dư Mộc Cận,
Diệp Vô Nhai và Kaysone có vẻ đều cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần, theo bản năng tránh ra hai bên!
- Xíu..uu..uuu!!
Một đạo sáng màu đỏ như mặt trời, nhỏ như ngón tay từ ngoài thiên đạo bắn vào!
- Òa…ành!
Vị trí hai người Diệp Vô Nhai vừa đứng bị đạo quang tập trung, trên mặt kim loại, bị nhiệt đột của đạo sáng làm tan chảy trong chớp mắt rồi nổ tung thành một cái hố!
Diệp Vô Nhai và Kaysone sắc mặt đều trầm xuống, lúc này bọn họ đã không có ý định giao thủ nữa, lần này là người khác đến giết chết bọn họ!
Hai người thận trọng xông ra bên ngoài căn cứ, phía sau theo ra hơn trăm tên súng vác vai du Lục Vũ Phỉ dẫn đầu, đều là võ quân tinh nghệ võ trang đầy đủ.
Lục Vũ Phỉ cũng vác theo trường kiếm của mình, trên tay cầm khai khẩu súng, cầm đầu xông về phía trước.
- Diệp Tướng quân, Dư môn chủ, hiện tại hải quân ngoài cảng khẩu đã gặp phải đả kích có tính hủy diệt, ông nội đã triệu tập bộ đội gần nhất tới cứu viện, chúng tôi phải trấn thủ chỗ này trước khi viện quân đến!
Dư Mộc Cận nghiến răng nghiến lợi:
- Lục tiểu thư, bầu trời này chốc chốc lại bắn xuống đạn đạo, vừa rồi còn có xạ tuyến nhiệt độ cao, đến người của bọn họ chúng tôi cũng không tìm được thì đánh thế nào!
- Tôi không quan tâm đến những chuyện này! Trong căn cứ này có số lượng lớn chuyên gia tinh anh nhất Hạ Quốc chúng ta! Nếu những chuyên gia này chết hết rồi, rất nhiều dự án nghiên cứu khoa học của Hạ Quốc chúng ta sẽ không thể thực hiện được!! Chúng ta có chết cũng phải bảo vệ!!
Lục Vũ Phỉ trợn mắt lên, giận dữ nói.
Dư Mộc Cận tựa hồ không ngờ cô gái nhà Lục gia này lại hung hãn như vậy, nhưng cô ta biết chuyện này vô cùng nghiêm trọng, nên chỉ có thể im lặng tuân mệnh.
Vào lúc này, một thân ảnh từ trên trời giáng xuống!
- Ầm!!
Thân ảnh rơi trước căn cứ, mặt đất bị nện xuống một cái hố sâu, chỉ nhìn thấy một người thép mặc áo giáp màu đỏ sậm, từ bên trong bước những bước nặng nề, vững vàng, mang theo tiếng va đập giữa kim loại và mặt đất đi tới.
Trước ngực người thép này có đầu lâu ác ma, nhưng lúc này lại thêm huy chương của chiến đội lục hải quân Mỹ!
- Đây là vật gì vậy?
Một đám người sững sờ không nói ra lời, áo giáp chỉ có thể nhìn thấy trong TV giờ lại xuất hiện trước mặt họ.
Nhóm người Lục Vũ Phỉ sắc mặt đều trắng bệch, bao gồm cả nhóm người Lục Trường Minh bên trong phòng an ninh, không ai dám tin vào mắt mình.
Từ lúc nào quân Mỹ lại nghiên cứu ra áo giáp thế này vậy?!
Người thép hoàn toàn không có chút kiêng dè nào khi đối diện với hơn trăm quân sĩ trước cửa lớn, cùng nhóm người Diệp Vô Nhai. Gã thông qua trang bị trên mũ giáp, nhàn nhã trò chuyện với bốn người thép giáp đen khác.
- Đội trưởng, tất cả quân hạm của Hạ Quốc đã bị chúng tôi hủy diệt nguồn động lực, hiện tại đã là một đống sắt vụn. Nhiệt năng phân tích ảnh hiện thị, còn khoảng hai nghìn hải quân nữa, giờ xử lý thế nào ạ?
Một tên nói bằng tiếng Anh.
- All-clear.
Tên đội trưởng cười gằn nói.
Giết sạch toàn bộ!
Mặc dù những người khác nghe không hiểu rõ ràng, nhưng câu này, nhóm người Lục Vũ Phỉ lại nghe rất chân thực!
Gần như là cùng lúc mệnh lệnh được truyền đi, bên bến cảng, lại truyền đến tiếng nổ liên tiếp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.