Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 264: Đánh giá cao gu thẩm mỹ của cô




Tiểu thư! Tiểu thư cẩn thận! Các người…các người định làm gì?
Thím Giang kéo tay Tô Ánh Tuyết lại, vẻ mặt căng thảng, muốn tiến lên ngăn cản Thiết Lao, nhưng lại e ngại tên đại hán da đen này.
Tô Ánh Tuyết định thần lại, thấy tên đại hán da đen cười gằn tiến tới, biết tình hình không ổn, hiển nhiên là bọn chúng tới tìm mình để đối phó với Lâm Phi. Mặc dù không biết tên kia có thật sự quan tâm đến cô không, nhưng bị bắt thì không xong rồi!
Khi tên Thiết Lao đi đến trước mặt, hai người mới phát hiện thể trạng của gã khoảng hai met trở nên, giống như con gấu chó đứng thẳng.
- Tô tiểu thư.
Tên Thiết Lao cất giọng tục tằng hỏi:
- Nếu cô có thể nói cho chúng tôi biết thông tin về “cái chìa khóa” kia, vậy thì có lẽ chúng tôi có thể tha cho cô lần này.
- Chìa khóa gì…
Tô Ánh Tuyết vẻ mặt mờ mịt.
- Scarpe thật sự chưa từng nói với cô? Cô không biết thật? Vậy thì ngại quá, chỉ đành bắt cô lại rồi đi hỏi Scarpe rồi.
Tên Thiết Lao cười tủm tỉm:
- Nếu như hắn vẫn còn sống…
Tô Ánh Tuyết nghe xong, cảm thấy một luồng không khí lạnh sau sống lưng!
- Anh…anh nói cái gì!
Tô Ánh Tuyết khó mà khống chế hai tay đang bắt đầu run rẩy của mình, hốc mắt phiếm hồng, hô hấp dồn dập.
Thiết Lao vẻ mặt hài hước:
- Thật ra cũng không có gì, Scarpe đi tìm nơi “chết”, hắn không hề biết có một số người đã giăng Thiên La Địa Võng…
- Hắn đi đâu rồi?
Tô Ánh Tuyết vội hỏi, nếu người đàn ông kia có chuyện gì bất trắc, vậy cả đời này cô khó mà an tâm.
- Nếu cô nói cho tôi biết chìa khóa kia ở đâu, tôi sẽ nói cho cô biết Scarpe ở đâu.
Thiết Lao nói.
- Tôi hoàn toàn không biết chìa khóa gì cả! Sao tôi có thể nói cho anh!?
Tô Ánh Tuyết sốt sắng đến phát khóc, trước đó cô còn hận Lâm Phi, nhưng nghe thấy Lâm Phi rơi vào tình thế nguy hiểm, cũng không biết là thật hay giả, cô chỉ muốn biết chân tướng.
Thiết Lao quay đầu lại, liếc mắt với Giáo Phụ, chúng đang muốn thử xem có thể lừa gạt Tô Ánh Tuyết để moi thông tin về chiếc chìa khóa ra hay không, nhưng hiện tại xem ra người phụ nữ này không biết thật.
Mục tiêu của bọn chúng rất rõ ràng, tốt nhất là có thể tìm được thông tin về chiếc chìa khóa trên người Tô Ánh Tuyết, nếu không được, chúng sẽ bắt Tô Ánh Tuyết lại.
Bất kể lần này người của Victor có thể giết chết Lâm Phi hay không, chỉ cần Tô Ánh Tuyết lọt vào tay bọn chúng, vậy thì Tinh Hồng Thập Tự của bọn chúng sẽ có cơ hội khiêu chiến với Lâm Phi.
Tô Ánh Tuyết đã lấy điện thoại từ tay thím Giang, cô muốn thử gọi cho Lâm Phi.
Nhưng sau khi ấn nút gọi xong, cô không có cách nào liên lạc được với hắn…
Khuôn mặt Tô Ánh Tuyết bỗng trở nên trắng bệch, nghĩ tới chuyện có thể xảy ra, cô bỗng cắn môi, càng không ngừng lắc đầu, tự lẩm bẩm:
- Không thể nào…không thể nào…
- Tô tiểu thư, xem ra cô không thể không đi theo chúng tôi một chuyến rồi.
Lúc tên Thiết Lao nói chuyện, cơ thể bỗng bay trên mặt nước, một cánh tay to lớn thò đến phần cổ của Tô Ánh Tuyết, ý định chặn tạm thời chỗ lưu thông máu để đánh xỉu cô.
- Khục!
Trong chốc lát, một đạo hàn quang từ trong thư phòng bắn ra.
Đó là chiếc bút máy, nhưng chiếc bút máy đó đã bị một cỗ sát khí nồng đặc như băng cứng, như khói đen bao vây, độ ngưng của loại sát khí này vượt xa sát khí mà Giáo Phụ thi triển.
May mà Thiết Lao phản ứng nhanh, nghiêng người về phía sau, tránh được chiếc bút máy lao đến.
Chiếc bút máy bay thẳng ra sân thượng, bắn ra xa khoảng gần trăm mét, mắt thường không có cách nào thấy rõ mới biến mất!
Tô Ánh Tuyết và thím Giang không hiểu ý nghĩa bên trong đó là gì, nhưng Giáo Phụ và Thiết Lao sắc mặt lại đột biến, thần sắc lập tức trở nên nghiêm túc vô cùng!
Trên thế giới này, nhân vật có thể tu luyện sát khí tinh túy đến bén nhọn như vậy, chỉ đếm trên đầu ngón tay!
Bốn người đồng thời nhìn về phía thư phòng, chỉ thấy một bóng hình xinh đẹp, ưu nhã lả lướt đang vặn eo bẻ cổ, chậm rãi từ bàn sách đi tới.
- Ô….Thật không tồi, có hoa quả ăn, chết tiệt…chúng mày đến cũng thật sớm quá rồi, giờ này mới dậy, sẽ không có nếp nhăn nơi khóe mắt.
Cô gái nói tiếng Anh khẩu âm vùng Đông Âu, mái tóc ngắn nhuộm màu đỏ, khuôn mặt phương Tây trẻ đẹp, mặc bộ đồ ngủ bằng vải bông có in hình nhân vật hoạt hình.
- Ấy! Cô…cô không phải là cô gái ngoại quốc hôm qua sao?
Thím Giang nhận ra người này là ai:
- Sao cô lại xuất hiện trong nhà chúng tôi? Đây chẳng phải là áo ngủ của tiểu thư sao?
Tô Ánh Tuyết cũng ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ cô gái này tối qua ngủ trong nhà mình, hơn nữa còn trộm mặc áo ngủ của cô?
- Cái này?
Ngón tay thon dài, mềm mại của cô gái đang cắn hạt dưa nhét vào miệng, dùng tiếng Hán không quá thành thạo nói:
- Ồ, tôi thích cái áo ngủ này, Tô tiểu thư, tôi rất nể phục gu ăn mặc của cô, không hổ là người làm ngành thời trang.
Hiển nhiên là cô gái đang đùa bỡn, còn dí dỏm làm động tác cái kéo về phía Tô Ánh Tuyết, chớp chớp mắt.
Vào thời điểm cô làm động tác này, tay áo chảy xuống, lộ ra hình xăm màu đỏ mơ hồ trên cánh tay.
Tô Ánh Tuyết khuôn mặt đỏ bừng, cảm giác bí mật xấu hổ nhất bị người ta phát hiện, nhưng tình huống này, chạy trốn không phải là điều thực tế.
- Black…black Widow, Natasha!?
Ánh mắt của Giáo Phụ và Thiết Lao vừa nhìn thấy hình xăm chữ “a” màu đỏ trên cánh tay, thần sắc bỗng căng cứng, như có đại địch đến!
Natasha lúc này mới đưa mắt liếc qua, cặp môi đỏ mọng cười vũ mị:
- Ồ! Các ngươi biết ta?
Hai sát thủ của Tinh Hồng Thập Tự ngoại trừ cười khổ, vẫn là cười khổ, không nói nên lời nào.
Là tứ đại vương bài của Tinh Hồng Thập Tự, Giáo Phụ và Thiết Lao lần lượt sếp thứ mười ba và hai mươi sáu trên bảng Huyết Toàn, đều là sát thủ nhất đẳng.
Nhưng so với “nữ chiến thần” đến từ Đông Âu trước mắt này, họ còn kém xa!
Natasha, tên của cô ta sớm đã bị xóa mờ, là một cô nhi gia nhập đội Nga, trúng cử vào “ Tổ Alpha” chống khủng bố mạnh nhất thế giới, trở thành thành viên trẻ nhất tổ Alpha!
Phải biết rằng, có thể gia nhập tổ Alpha đều không phải là đặc chủng binh tinh nhuệ, mà phải là tinh nhuệ của tinh nhuệ, hơn nữa thấp nhất cũng phải là quân quan cấp bậc thượng tá, tuổi đời chừng hai mươi lăm, vô cùng trẻ.
Tổ này có thể chống lại mệnh lệnh của tổng thống Nga, bởi vì dù cho là tổng thống Nga cũng không thể làm gì bọn họ. Thậm chí, thời kỳ chiến tranh, bọn họ còn trực tiếp giết chết tổng thống, tiến hành tuyển cử đặc thù!
Bộ đội tương đương với thần hộ mệnh nước Nga này, tinh thông hết thảy thủ pháp giết người, từ khi tổ thành lập đến nay, chưa có nhiệm vụ nào thất bại!
Trong một tổ chỉ có hai ba mươi người, bách chiến bách thắng trong mắt người đời này, Natasha, cô gái này, chính là Vương bài!
Chỉ là, hơn chục năm trước, bởi giết chết một quân quan khi dễ nữ binh, Natasha đắc tội một đại phe phái, bị quyền quý nước Nga bài xích, hơn nữa quân đội cũng cảm thấy người phụ nữ này mạnh quá thói thường, không thể khống chế nên đã ý đồ bí mật sát hại.
Natasha nản lòng thoái chí, liền xoẹt một miệng vết thương phá hủy đi hình xăm chữ “a” trên tay, trút bỏ đi thân phận chiến sĩ chống khủng bố, dấn thân vào bá chủ sát thủ đương thời Hắc Vụ, trở thành sát thủ đứng hàng đầu thế giới!
Về phần lai lịch của cái tên “Natasha”, nói ra cũng trùng hợp, đúng lúc nhìn thấy hình tượng đặc công Black Widow nhện góa phụ đen trong phim ảnh Hollywood Mỹ, cô cảm thấy bản thân rất giống nhân vật trong phim kia, nên đã dùng cái tên này, đến kiểu tóc và ăn mặc cũng mô phỏng theo.
Nhưng khác biệt ở chỗ, Black Widow trong bộ phim hoạt hình đó chỉ là nhân vật ảo, còn Black Widow trong thế giới ngầm là cao thủ đứng thứ ba bảng Huyết Toàn, được thế giới công nhận là sát thủ siêu cấp mạnh nhất.
Người ngoài chỉ sợ cảm thấy người phụ nữ này rất thú vị, nhưng trong mắt người lăn lộn trong thế giới ngầm, cô ta chính là ác mộng!
- Không ngờ là Scarpe lại mời ngươi từ Băng Thiên Tuyết Địa tới đây, Truyền Kỳ Thế Đại của các người không phải đã giải tán rồi sao.
Thiết Lao vừa nói vừa chậm rãi lui về phía sau.
Bọn chúng không có ý định chủ động tiến công, bản lĩnh bọn chúng đến đâu bọn chúng hiểu rõ nhất, đối mặt với Natasha, bọn chúng không có cơ hội thắng nào, dù cho hiện tại người phụ nữ này mặc bộ áo ngủ giao thủ với chúng!
Tô Ánh Tuyết vẻ mặt kinh ngạc nhìn Natasha, không ngờ người phụ nữ Đông Âu xinh đẹp này lại là người Lâm Phi âm thầm phái tới để bảo vệ cô!
Lâm Phi sớm biết cô có thể sẽ gặp nguy hiểm, tự mình đi vào nguy hiểm, còn để người tới Lâm An bảo vệ cô?
Thì ra người đàn ông này không rời khỏi, chỉ là nếu bản thân mình không gặp tình huống nguy hiểm như hôm nay, có lẽ vĩnh viễn sẽ không biết, hắn luôn quan tâm đến mình….
Hốc mắt Tô Ánh Tuyết không khỏi nóng lên, trong lòng càng nghĩ càng nhớ Lâm Phi, cô thầm nhủ, đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không phải hắn lợi hại lắm sao, từ trước tới giờ không phải đánh nhau chưa từng thua sao…
- Truyền Kỳ Thế Đại?
Natasha cười nhạo:
- Đó chỉ là người khác nói mà thôi…đối với chúng ta mà nói, mọi thứ rất đơn giản….Scarpe bảo ta đến, vậy thì ta đến, hắn muốn ta bảo vệ một người phụ nữ, vậy ta đến bảo vệ…
- Cái gì giải tán không giải tán, chẳng qua đó chỉ là hình thức mà thôi. Từ đầu tới cuối, tín ngưỡng của chúng ta chưa từng thay đổi, chiến tranh có lẽ sẽ có một ngày dừng lại, nhưng quân nhân mãi vẫn là quân nhân…
Lúc này Thiết Lao và Giáo Phụ đã đến ban công, thấy Natasha không có ý đuổi theo công kích, hai người như hai con báo săn, vội vàng nhảy xuống!
Natasha nhét hạt dưa cuối cùng vào miệng, cũng không đuổi theo, chỉ chầm chậm đi về hướng thư phòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.