Vị Diện Thương Nhân Giả Dung

Chương 198



Lần này tăng đạo hai người cũng không dám tiếp tục giấu diếm cùng không phối hợp.

Bọn hắn đem toàn bộ tin tức mà Giả Dung muốn biết đều nói ra. Bất đắc dĩ thương thế quá nặng, muốn dùng hết sức lực nói chuyện nhưng vẫn biến thành đứt quãng, còn rặn từng chữ thật hàm hồ.

Giả Dung nghe xong cả buổi, nghe không ra bao nhiêu tin tức hữu dụng, vì thế kêu ngừng, ra dấu cho Bách Linh.

Bách Linh hiểu ý, lập tức ném một cái thuật chữa trị vết thương lên thân thể hai người, chữa khỏi vết thương thê thảm của bọn họ.

Đương nhiên nàng chỉ chữa trị một nửa cam đoan bọn hắn nói chuyện có thể nghe được rõ ràng, không chết được. Về một nửa còn lại cũng không cố sức đi trị liệu.

Giả Dung nhìn thấy một tăng một đạo đã có thể ngồi dậy, thần tình lạnh lùng phân phó nói:

- Ta không nghe rõ những lời các ngươi vừa nói, các ngươi bắt đầu lại từ đầu, nói chi tiết một lần.

Hòa thượng chắp tay ứng tiếng, chậm rãi nói:

- Hơn hai ngàn năm trước Cảnh Huyễn tiên cô tu luyện thành hình người, theo các nơi trong nhân gian mời chào thu phục một đám tinh quái. Rồi sau đó hàng nhái thượng cổ thiên đình, ở trong hư không xây dựng Thái Hư ảo cảnh, dẫn dắt tinh quái cư trú trong đó, cũng phân đất phong hầu tiên vị, tự xưng là thần.

Giả Dung nhíu mày.

Nguyên lai "thần tiên" của thế giới này lại là Cảnh Huyễn tiên cô dẫn dắt một đám tinh quái nhân gian giả dạng sao?

Hòa thượng nói tiếp:

- Nhưng trên danh nghĩa thần tiên rốt cục vẫn là hư, không cách nào tu thành chân thần, sống lâu nhiều nhất chỉ là mấy ngàn năm.

Đạo nhân nhìn biểu tình của Giả Dung cũng không nhìn ra được gì, tiếp lời nói:

- Nói vậy các hạ cũng cảm nhận được chứ, linh khí của thế giới này từng năm càng loãng, cảnh giới tu hành càng lên cao đột phá càng khó. Các thần tiên trong Thái Hư ảo cảnh không có pháp môn tu luyện chính thống, hơn nữa cũng không hấp thu được linh khí của thế giới này, nhiều năm cũng chưa đột phá. Vì thế chư tiên Thái Hư ảo cảnh bạo phát nguy cơ sống lâu khô kiệt.

- Sống được càng lâu bọn hắn lại càng sợ chết, vì tránh sống lâu tới cuối bị tan biến trong thiên địa. Vì thế lấy Cảnh Huyễn tiên cô cầm đầu, đi lên đường nghiêng cướp đoạt tuổi thọ của người khác.

- Mỗi khi trong Thái Hư ảo cảnh có thảo mộc chi linh thành tinh, Cảnh Huyễn tiên cô sẽ phong làm tiểu tiên đứng ở vị trí cuối, lấy danh nghĩa lịch kiếp phái xuống phàm gian, làm cho tùy tùng bên người mình mượn cơ hội cướp lấy sống lâu cho chính mình sử dụng.

Dừng một chút đạo nhân lại nói:

- Nhưng mỗi lần nhân số có thể mượn lịch kiếp bóc thọ chỉ có hạn, có khi hai ba người, có khi chỉ có một người.

Nghe tới đây trong lòng Giả Dung toát ra một thanh âm. Đám người Giáng Châu tiên tử hạ phàm lịch kiếp quả nhiên là có vấn đề như suy đoán của hắn.

Hòa thượng bổ sung:

- Khả Khanh tiên cô là một thành viên đi theo Cảnh Huyễn tiên cô sớm nhất, vì thế cùng nhau xưng hô là tỷ muội. Bởi vì tuổi thọ sắp hết, lần này đến phiên nàng mượn kiếp đoạt thọ.

- Mà tứ đại gia tộc cơ hồ đều là nhân vật trọng yếu, đều là quân cờ của Cảnh Huyễn tiên cô. Hơn nữa trong đó một nửa người là tiểu tiên từ Thái Hư ảo cảnh hạ phàm lịch kiếp, cũng là nguyên thể cung cấp sống lâu cho Khả Khanh tiên cô. Cho nên vận mệnh của tứ đại gia tộc là do Cảnh Huyễn tiên cô sớm viết định ra, đám người kia chỉ cần dựa theo ý thức của nàng đi qua cả đời, Khả Khanh tiên cô có thể gia tăng thêm hai trăm năm tuổi thọ.

Hắn trộm liếc Giả Dung, cúi đầu nói:

- Không nghĩ tới vận khí của nàng không tốt, lại chọc giận ngài. Làm cho cọ kiếp đoạt thọ thất bại, còn bị hao tổn mười mấy năm tuổi thọ. Kết quả có thể nghĩ, Khả Khanh tiên cô bởi vậy rất tức giận, vì vậy truyền lệnh cho chúng tôi đi điều tra rõ, trừ bỏ thủ phạm.

- Mặt khác Khả Khanh tiên cô tính toán đợi Cảnh Huyễn tiên cô du lịch trở về, làm phép bình định vận mệnh tứ đại gia tộc, sau đó thông qua cắn nuốt hồn phách quân cờ trong tứ đại gia tộc, chiếm đoạt thân thể, một lần nữa bắt đầu lịch kiếp.

Đối mặt với uy hiếp hồn phi phách tán, hai người đem bí mật của đám "thần tiên" Thái Hư ảo cảnh toàn bộ đổ ra ngoài.

Giả Dung dựa vào sau ghế, chậm rãi tiêu hóa xong những tin tức này.

Sau đó hắn nắm tay Trầm Nhược Hư, hỏi:

- Vậy các ngươi lại là thân phận gì? Ở trong kế hoạch của Cảnh Huyễn tiên cô lại đảm đương người gì?

Đạo nhân do dự một chút, ngập ngừng ấp úng nói:

- Hai chúng tôi nguyên bản chỉ là một người phàm tục, bởi vì thân thể có chỗ thiếu hụt bị người gạt bỏ. Cũng may xảo ngộ Cảnh Huyễn tiên cô du lịch dưới phàm được làm phép, ban cho một giọt thần huyết nên đắc đạo thành tiên.

- Bởi vì Cảnh Huyễn tiên cô không có khả năng tùy thời chú ý việc nhân gian, vì vậy lệnh cho chúng tôi lưu lại phàm trần, vì nàng tìm hiểu tin tức, nghe ngóng mọi việc thế gian, cũng giữ gìn mỗi lần kế hoạch lịch kiếp đoạt thọ vận hành bình thường.

Nói tới cùng hai người bọn họ cũng là kẻ nối giáo cho giặc, trợ Cảnh Huyễn làm việc này cũng không có gì quang vinh, cho nên càng nói thanh âm càng nhỏ.

- Chiếu lời này của các ngươi, Cảnh Huyễn đồ bỏ kia nhiều lắm cũng chỉ là một con sơn dã tinh quái. Như thế máu của ả sao xứng xưng là thần huyết?

Bách Linh xuy một tiếng, thực lực trào phúng nói:

- Hơn nữa các ngươi đi đường nghiêng, cũng dám tự xưng mình là tiên?

Hai người đỏ mặt tía tai nhưng không dám phản bác.

Giả Dung lại hỏi:

- Theo lý mà nói Tần Khả Khanh đạo hạnh bản lĩnh nên cao cường hơn hai ngươi, vì sao chính ả không đi ra Thái Hư ảo cảnh hạ phàm tự mình tìm ta báo thù giải hận. Ngược lại phải quanh co triệu các ngươi đến, mượn dùng tay các ngươi diệt trừ ta?

Hòa thượng thấp giọng giải thích:

- Kế hoạch cọ kiếp đoạt thọ vốn là Cảnh Huyễn tiên cô mượn thượng cổ pháp bảo thực hiện, lúc khởi động toàn bộ Thái Hư ảo cảnh đều nằm trong pháp bảo bao phủ. Bỏ qua người đứng đầu pháp bảo là Cảnh Huyễn tiên cô ra vào không bị ảnh hưởng, những người còn lại không thể dễ dàng ra ngoài hạ phàm. Nếu mạnh mẽ xông ra, nhất định phải trả giá đại giới nhất định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.