Nhưng Giả Dung lệnh cho Bách Linh đem tặng vân sa tiên y cho hoàng đế chỉ có hạn, chỉ có thái hậu, hoàng hậu, Uyển Hoa công chúa cũng đã chia cắt xong rồi. Hoàng đế cũng muốn tặng người vài bộ, nhưng ai bảo không còn dư thừa.
Cho nên đừng nói quốc cữu phu nhân như Lương thị, dù là các nương nương cùng tiểu công chúa trong cung có muốn cũng chỉ có thể chính mình phái người đi cửa hàng mua.
Mà hôm nay Lương thị phái rất nhiều nha hoàn ra ngoài mua. Nhưng khi nàng về nhà thì nha hoàn thông báo vân sa tiên y được bán có số lượng, các nha hoàn không tranh lại một đám nữ nhân có sức chiến đấu quá kh ủng bố, không mua được.
Trong lòng Lương thị thật thất vọng, nhưng không ngờ cháu trai lại mua được cho nàng. Ngoài miệng nàng không nói, trong lòng kỳ thật cao hứng muốn chết.
Lương thị tươi cười hỏi:
- Nói tới dược liệu, tay ngươi tổn thương thế nào, gần đây thân mình còn suy yếu vì thiếu máu hay không? Trước đó thái hậu lại thưởng thật nhiều dược liệu, trong chốc lát ta sai người mang thêm một ít cho ngươi.
Giả Dung vươn cánh tay nói:
- Vết thương này của ta đã khỏi hẳn lâu ngày, ngài nhìn xem, thậm chí còn không thấy sẹo. Mặt khác thân thể của ta cũng tốt, cho nên không cần tiếp tục uống thuốc bổ.
Lương thị nhìn nhìn, âm thầm gật đầu.
- Đừng đứng, nhanh ngồi xuống. Đại bá cùng nhị bá của các ngươi sáng sớm đã đi săn, ta vừa hồi phủ cũng nhìn thấy bọn hắn săn về một con hươu, hiện giờ đang nấu trong bếp, các ngươi lưu lại ăn nhiều một chút.
Ăn thịt hươu? Giả Dung trừng mắt cảnh cáo Trầm Nhược Hư.
Lương thị lải nhải xong lại nhìn qua Giả Dung, Giả Dung chợt hỏi:
- Nghe ý của phu nhân, là vừa từ bên ngoài trở về?
- Phải đó, Dương gia cùng Lý gia ngấp nghé sinh ý xà phòng của chúng ta, thu mua người trong nhà xưởng ý đồ trộm phối phương. Không biết ta sớm có chuẩn bị, mấy phản đồ kia vừa có động tác liền bị người của ta phát hiện. Vì thế sáng nay nhận được tin tức, ta liền tự mình đi nhà xưởng một chuyến xử trí bọn hắn.
Mẹ đẻ của thái thượng hoàng họ Lý, Lý gia là nhà cậu của thái thượng hoàng.
Mà Dương gia là nhà mẹ đẻ của nguyên hoàng hậu trước kia của thái thượng hoàng.
Hai gia tộc này có thể được xem là ngoại thích xuất thân.
Lúc trước thái thượng hoàng còn đang trị vì, mà phế thái tử còn chưa bị phế, Dương Lý hai nhà có thể nói phong quang vô hạn.
Sau đó phế thái tử ý đồ tạo phản, bị người vạch trần nên đã bị thái thượng hoàng bãi miễn. Thái thượng hoàng bởi vậy đau lòng, thân thể cùng tinh lực suy nhược, liền sản sinh ý thoái vị.
Bởi vì mười mấy đứa con tranh ngôi vị có chết có tổn thương, hoặc bị cầm tù. Thái thượng hoàng chọn tới chọn lui, không có đứa con nào thích hợp tuyển chọn, cuối cùng lựa chọn đương kim thánh thượng làm người thừa kế, truyền ngôi vị hoàng đế cho hắn.
Hiện thái hậu nhờ vậy mẹ nhờ con quý, từ một tiểu phi tần nhảy lên thành mẫu nghi thiên hạ.
Thiên hạ thay đổi chủ nhân mới, ban đầu quan chức nịnh bợ hai nhà Dương, Lý đại bộ phận chuyển đi lấy lòng Trầm gia. Bởi vì điểm ấy mà Dương, Lý hai nhà tức giận, cũng đối với Trầm gia sản sinh địch ý.
Sau đó đương kim hoàng đế phân biệt phong cho ba vị quốc cữu làm hầu gia, địa vị Trầm gia liền vuọt qua Dương gia, Lý gia. Có ghen tỵ, có không cam lòng, cũng có không chịu phục, hai nhà xem Trầm gia là cây gai trong mắt.
Sau lưng Trầm gia có hoàng đế cùng thái hậu làm chỗ dựa, nói chung hai nhà Dương, Lý dù ghen ghét bao nhiêu cũng không muốn cùng Trầm gia đối nghịch.
Nhưng sau khi thái thượng hoàng thoái vị, cảm thấy địa vị giữa thượng đế cùng hoàng đế sai biệt, dần dần sản sinh hối hận. Hắn tự biết không có khả năng lấy về ngôi vị hoàng đế, vì vậy thường xuyên theo phương diện khác cấp hoàng đế khó chịu.