Vì... Em Yêu Anh.... Rất Nhiều!

Chương 5: Làm quen



Vừa bước vào căn tin thì Khôi đã kéo thẳng tôi tới phòng vip trước sự ngạc nhiên của mọi người trong căn tin, Khôi kéo tôi ngồi xuống chiếc bàn xanh lam nổi bật trong căn phòng rồi hỏi:

_Em thấy vị trí này thế nào?

_Tốt lắm, xem ra mắt thẩm mĩ của anh k tệ. Tôi giả vờ nhìn xung quanh rồi nói nhẹ

_Bộ e khen anh một chút thì e có chuyện sao? Khôi giả vờ giận dỗi tôi.

_Phải. Tôi đáp một cách phũ phàng.

_Thôi kệ đi, e ăn j? Tự nhiên Khôi vui trở lại.

_Như cũ. Vẫn nhìn xung quanh, tôi đáp.

_Okie, chờ anh tí nha. Khôi dứng dậy lôi một người con trai trong 2 người đi cùng.

Người con trai còn lại bỗng ngồi xuống đối diện tôi. Trang cũng ngồi xuống bên cạnh tôi.

_Cậu rốt cuộc quan hệ thế nào với Khôi trong bộ ba vậy? Dù hỏi tôi nhưng mắt Trang lại dán vào người đối diện.

Thay vì trả lời câu hỏi của Trang thì tôi lại hỏi ngược lại cô ấy:

_Ai đây?

Câu hỏi của tôi k những khiến Trang ngạc nhiên mà còn khiến người đối diện bất ngờ cười mỉm. Trang dù mắt đang tròn to nhưng vẫn cố hỏi tôi.

_Cậu có phải người Việt Nam k vậy Hằng?

_Là sao? Tôi nhíu mày.

_Cậu biết tập đoàn Triệu Hoàng k?

_Biết chút chút!

_Mik k thể tin đc, ngay cả một đứa trẻ 3 tuổi cũng biết tập đoàn này. Một tập đoàn kinh doanh về mọi mặt, k một ngành j họ k nhúng tay vào đc cả. Ai là ng Việt Nam mà k bt họ đúng là...

_Thì sao?

_Cậu k bt à. Tập đoàn ấy chỉ có duy nhất một cậu con trai thôi, ng duy nhất được thừa kế toàn bộ tài sản ấy Triệu Hoàng Đại Phong, là ng ngồi đối diện mik đấy.

_Vì sao? Câu hỏi k đầu k đuôi của tôi mà k hiểu sao Trang lại có thể hiểu đc.

_Hằng ơi là Hằng... cậu có thể chú ý giúp mik một chút đc k, mik đag tận tâm chỉ bảo cậu bt thêm về Việt Nam đấy. Trang than thở nhưng sau khi nhìn vẻ mặt buồn ngủ của tôi thì chán luôn. Thôi đc rồi, coi như tớ làm hướng dẫn viên du lịch k công vậy. "Chuyện tại sao họ chỉ có một người con duy nhất thì k ai bt cả." Trang thì thầm vào tai tôi.

Cùng lúc đó thì Khôi và cái người con trai bị kéo đi quay lại, trên tay thì cầm rất nhiều đồ ăn. Nhìn thấy vẻ mặt nhíu mày của tôi, Khôi liền biện hộ ngay.

_Hạ quả nhé người đẹp, tại a chưa hỏi bạn e ăn j ấy mà. Còn đây, phần của e là cappuchino và một phần bánh sanwich. Rồi Khôi quay sang người ngồi đối diện với tôi - Phong. Caffe và sanwich của ông đây.

Nghe vậy lòng tôi tự nhiên thấy chút j đó khác lạ. Trang cười gian tà.

_Hai người giống nhau thật đấy nha. Có ý j k vậy.

Dù Trang nói vậy nhưng hầu như chỉ có Khôi và cái người đi cùng Khôi quan tâm thôi, tôi và Phong - hắn thì tập trung ăn sáng.

_Hay mọi người làm quen với nhau đi, được k? Khôi bỗng nhiên nảy ra cái ý tưởng mà lẽ ra phải làm từ lâu rồi. Để mik giới thiệu trước, mik là Khôi năm nay 18t rồi nhưng do đi nước ngoài nên bị đúp lại 2 năm.

Sau đó người đi cùng Khôi, có vẻ là một người gọi là "con nhà người ta" lên tiếng.

_Xin chào, mik là Bảo năm nay 17t mik đi nước ngoài năm ngoái nên cug bị out 1 năm luôn, mong đc giúp đỡ.

Sau đó Trang cũng lên tiếng:

_Em là Trang, mong đc giúp đỡ ạ.

_Đừng xưng hô anh em như vậy, làm tổn thọ của bọn mik lắm. Khôi lên tiếng.

_Vâng ạ. Trang tươi cười.

Khôi lại quay sang tôi và hắn.

_Hai người có định làm quen k đây?

_Phong 17t, khỏi giúp đỡ./Hằng 16t, khỏi giúp đỡ. Hai lời nói, một nội dung, một âm điệu được phát ra bởi hai người khác nhau.

Tôi và hắn ngửng mặt lên nhìn nhau, lúc hai ánh mắt chạm nhau tôi cảm giác như có dòng điện chạy qua vậy.

Ba người kia nhìn hai chúng tôi rồi cug thốt lên.

_Trời sinh một đôi.

Cả 3 người vừa thốt ra câu đấy thì quay mặt sang nhìn nhau cười bí hiểm, tôi và hắn cug liếc mắt về phía 3 người kia cảnh cáo. Hành động đó của 2 chúng tôi lại khiến người còn lại để ý. Phá vỡ bầu k khí đó, Trang lên tiếng.

_Khôi, cậu với Hằng có quan hệ j vậy?

Câu nói ấy vừa thoát ra khiến những người gần bàn ấy đều dừng mọi hành động lại, không khí xung quanh yên lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng ồn ở căn tin ngoài kia, dường như mọi người đều muốn nghe xâu trả lời. Khôi lên tiếng luôn:

_Còn có quan hệ j nữa, tất nhiên là *ting ting* (tiếng chuông vào lớp)

Tiếng chuông cắt ngang lời Khôi nói nên mọi người thất vọng não nề, nghe xong vế trước thì mọi người đã khẳng định Khôi là "chậu đã có hoa" rồi.

_Thôi, cơ thì bt mà, hai người về lớp trước đi. Khôi mỉm cười.

Tôi đứng dậy đi luôn, Trang có lễ phép nói lại một câu:"Gặp mọi người sau." Rồi theo tôi về lớp luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.