Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 181: Chương 181



Cũng chính vì thời gian xảy ra sự việc từ lúc Vương Nhã Lệ mất tích , đến lúc tìm được quá ngắn . Vương Đức Phát phải ứng phó với vợ chồng con trai để tránh thoát hiềm nghi , còn chưa kịp ra tay, Vương Nhã Lệ coi như thoát nạn.

Nếu không, Lưu Hồng tưởng bà sẽ không chỉ khiến Vương Đức Phát ngồi tù, mà còn sẽ g.i.ế.t c.h.ế.t ông ta!!

Kỷ Dao Quang cảm thấy một luồng công đức mạnh mẽ xâm nhập cơ thể .

Nếu hôm nay không phải cô tính ra, khi vợ chồng Lưu Hồng tìm thấy Vương Nhã Lệ , con bé đã mang thai , đứa trẻ trong bụng lại không biết của Vương Đức Phát hay lão già nào .

Vương Nhã Lệ khi bị cưỡng gian dẫn đến mang thai khi mới 14 tuổi .

Nhìn thấy con gái như vậy , Lưu Hồng vì quá đau lòng và phẫn nộ mà trực tiếp phát điên, đương trường chém c.h.ế.t thủ phạm là Vương Đức Phát, chồng của bà Vương Kiến Quần, con gái Vương Nhã Lệ cùng đứa trẻ trong bụng , tất cả mọi người ở hiện trường không có một ai sống sót , sau đó chính mình tự sát.

Bây giờ, sự can thiệp của Kỷ Dao Quang coi như đã giúp gia đình bọn họ tránh được vụ thảm sát đó , Lưu Hồng sẽ không trở thành sát nhân hàng loạt tàn nhẫn trong miệng người đời , Vương Nhã Lệ vẫn là một đứa trẻ được sống đúng với độ tuổi của cô bé. 

Lưu Hồng sẽ ly hôn với Vương Kiến Quần, sau khi ly hôn sẽ đưa Vương Nhã Lệ đến thành phố khác sinh sống. Ở dưới sự giúp đỡ , chăm sóc và đồng hành của mẹ , Vương Nhã Lệ sẽ bước ra khỏi bóng ma do những việc mà Vương Đức Phát gây ra .

"Cuối cùng, chân thành khuyên mọi người, nếu không có khả năng và chưa sẵn sàng thì đừng sinh con."

Kỷ Dao Quang nhìn thẳng vào màn hình nói với người xem : "Sinh ra rồi không có thời gian nuôi dạy, đồng hành cùng trẻ , đem chúng uỷ thác cho người khác , thà không sinh còn hơn. Đừng vì bất kỳ lý do nào mà để những đứa trẻ phải rơi vào cảnh đời bất hạnh."

[Điều này tôi có trải nghiệm rất rõ ràng , bản thân tôi cũng là một đứa trẻ được sinh ra và sống trong hoàn cảnh như vậy . Bố mẹ tôi sau khi sinh tôi ra liền đi làm xa, cấp hai tôi học ở thành phố, không có chỗ ở, chỉ có thể đến nhà họ hàng, đó là quãng thời gian tôi không bao giờ muốn nhắc lại trong đời. Tuy tôi biết bố mẹ tôi vất vả như vậy đều là vì tôi, nhưng nhiều lúc tôi thật sự muốn nói, không có khả năng, thì đừng sinh , sinh ra lại để tôi phải sống cuộc sống như vậy .]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.