Một người con không thể hoàn toàn tách khỏi gia đình của mình , huống chi cậu bé còn nhỏ , vẫn sống nương tựa vào mẹ , tình cảm đó lại càng thêm gắn kết .
Cho nên muốn cứu cậu bé và mẹ của cậu thì không thể có cách nào khoác ngoài việc phải tác động làm cho bản thân người mẹ phải nhận ra cái sai của mình , và sửa lại nó . Cũng có thể nói , cái kết của câu chuyện cuộc đời mẹ con bà ấy phụ thuộc hoàn toàn vào việc bà ấy có thể tỉnh ngộ hay không ?
Bà ấy không thay đổi , vậy cái kết không thể nghi ngờ là một bi kịch .
Chu Ngọc Đường còn quá nhỏ , cậu ấy vốn dĩ sẽ có nhiều cơ hội lựa chọn cuộc đời của mình , nhưng tất cả đều bị mẹ cậu ấy cắt đứt .
Cô muốn thay đổi bà ấy , cũng muốn đứa nhỏ này có thể sống cuộc sống mà cậu bé nên có .
Nên cô chỉ lẳng lặng nhìn mọi việc đang diễn ra mà không can thiệp vào .
Kỷ Dao Quang đang chờ .
Nga
Chờ Vu Ái Hoa nhận ra bà ấy đã sai , chờ Vu Ái Hoa nhận ra Chu Ngọc Đường mới là tất cả những gì bà ấy cầu trong cuộc đời này .
Vào khoảnh khắc Vu Ái Hoa và Chu Ngọc Đường lên xe cứu thương.
Cô lại lần nữa nhìn vận mệnh của hai người bọn họ . Lúc này đây , vận mệnh của cả hai đều đã xảy ra biến hóa.
Nghe được Chu Ngọc Đường còn sống, người xem đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Kỷ Dao Quang điểm đánh màn hình, tiếp tục chọn túi phúc “Được rồi , đến quẻ kế tiếp! Tôi sẽ phát túi phúc ngay bây giờ nhé. Mọi người chuẩn bị đi ."
Tiếp theo về Vu Ái Hoa .
Sau khi lên xe cứu thương , Vu Ái Hoa nhớ lời 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 dặn dò , bà vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Ngọc Đường, không ngừng thì thầm bên tai cậu , cố gắng làm cậu giữ thanh tỉnh .
Bà đáp ứng con trai , từ nay về sau tuyệt đối sẽ không ép buộc cậu học nữa.
Bà đáp ứng con trai , từ nay về sau sẽ dẫn cậu đi ra ngoài chơi vào mỗi dịp nghỉ , một năm bốn mùa , mẹ con họ sẽ đi du lịch khắp nơi .
Bà đáp ứng con trai không hề cấm đoán hắn giao lưu với bạn bè , có thể chơi với những người mà con trai thích , cũng có thể chơi game mà không cần lén lút , chỉ cần không phải là người xấu , không làm việc xấu , bà đều đồng ý .
Bà đáp ứng con trai , chỉ cần cậu một lần nữa tỉnh lại, dù có là yêu cầu thế nào , bà đều sẽ cố hết sức đáp ứng.
Con ơi, tỉnh lại đi, mẹ thật sự không thể sống thiếu con mà...
Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống gương mặt tái nhợt của Chu Ngọc Đường.