Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 66: Chương 66



“Vì sao vậy? Con không muốn cùng ba ở bên nhau sao ?”

Vu Ái Hoa kinh ngạc, bà đã nghĩ rằng các bé trai thường thường sẽ luôn muốn đi theo phía sau cha mình . Đó cũng chính là một trong những lý do khiến bà cứ mãi do dự , cố níu kéo một người đàn ông đã không còn thuộc về gia đình này . Bà sợ mất con trai .

Chu Ngọc Đường là mệnh của bà .

Nhưng mãi cho đến bây giờ , khi quyết định buông xuống , bà mới nhận ra điều đó .

Hơn nữa, trước đây bà luôn không muốn để những kẻ khác chiếm đoạt những thứ đáng lẽ nên thuộc về bà , nhưng giờ đây bà đã nhận ra, những vật ngoài thân đó mất còn có thể làm lại được , chỉ cần người vẫn còn khoẻ mạnh tồn tại .

Nga

Chu Ngọc Đường lắc đầu, đẩy những món đồ mà Chu Ái Dân vừa đưa đến ra, "Thực ra, con căn bản không thích những thứ này, nhưng ba mỗi lần đều rất bận, đưa đến cho con rồi lại vội vã rời đi , cho nên con chưa bao giờ nói ra cũng không có cơ hội để nói ."

Cậu còn nhớ rõ, có một lần ba gọi điện thoại đến , nói sẽ đến đón cậu .

Nhưng là .... cậu đợi ở cổng trường đã thật lâu thật lâu mà vẫn không thấy ba đến . Sau đó cậu mới biết, thì ra .... ba đi nhầm trường .

 

Lý do thật đáng buồn cười phải không ?

Là đáng cười , cũng thật đáng buồn !

Cậu đi học đến nay đã bao lâu , liền bấy nhiêu lâu ba chưa từng xuất hiện . Cậu luôn tự nhủ rằng ba rất bận , nên kể từ khi cậu hiểu chuyện cũng đã chưa từng đòi hỏi ba điều gì. Nhưng lớn hơn một chút , nhìn các bạn khác ba cũng rất bận , nhưng vẫn tranh thủ thời gian đến đón các bạn ấy , nhìn các bạn vui vẻ cùng ba đồng hành , cậu cũng đã hiểu ra rằng , nếu ba thật sự yêu cậu, dù bận cũng sẽ có thời gian , nhưng ba cậu căn bản là không yêu , cho nên mới vẫn luôn bận rộn .

Chu Ngọc Đường vốn là một đứa trẻ mẫn cảm , khi cậu nhận ra rằng ba không yêu cậu như cậu vẫn tự bảo mình như thế , đồng thời cũng nhận ra , tuy mẹ có đôi khi rất nghiêm khắc , nhưng ít nhất trong thâm tâm bà là có Chu Ngọc Đường , con trai của mẹ 

“Mẹ , ly hôn đi, con sẽ ở cùng với mẹ , chúng ta không cần tiền của ba , con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nỗ lực học hành, sau này kiếm tiền nuôi mẹ . Mẹ , được không ?"

Chu Ngọc Đường mở to mắt to nhìn về phía Vu Ái Hoa.

Vu Ái Hoa sững sờ, nước mắt không kìm được nữa, chảy dài trên má.

Bà nói :"Được."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.