Vi Quan Hào Môn

Chương 15: Chương 15




Đây đều là mấy chuyện tồi tệ gì vậy? Nhiễm Việt cảm thấy đầu mình phát đau.

Rời khỏi văn phòng Tần Trí Dật trở lại địa bàn của chính mình, vẻ mặt Nhiễm Việt khó chịu, mặc dù hoa hồng đều được mang đi hết rồi, nhưng mùi hương nồng nặc vẫn còn lưu lại.

Di động lại tiếp tục vang lên, Ai Ai Ai kia nhất quyết không buông tha chờ cô nghe máy, trong lòng cô buồn bực không muốn nghe, nhưng từ trước đến nay lại không có thói quen từ chối cuộc gọi của Tần Trí Viễn.

Trước kia cô từng xem cuốn sách nào đó, viết rằng những lúc bản thân bực bội nên hít thở sâu mấy lần, Nhiễm Việt cảm thấy rất có tác dụng.

Sau khi hít sâu hai lần, cô bấm nhận điện thoại.

"Nghe nói phòng làm việc của em tràn ngập trong hoa hồng?" Giọng người đàn ông nhàn nhạt, nghe ra tâm tình không tốt.

Nhiễm Việt hừ nhẹ một tiếng, chỉ có âm thanh không khí, không giống tức giận, lại như đang làm nũng, "Tin tức của anh cũng thật nhanh nhạy, ở phòng làm việc của tôi có gắn máy theo dõi sao?"
Tần Trí Viễn ở đầu kia nói:" Hôm nay đầu đề của trang web công ty là: Phòng làm việc của trợ lý Giải trí Tần Thị ngập chìm trong hoa hồng, số lượng hoa hồng đạt đến 9999 đóa, người theo đuổi khí phách không sờn!" Nói xong lời cuối cùng, anh trực tiếp cười lạnh ra tiếng, "Xem ra người theo đuổi trợ lý Nhiễm rất đông.

"
"Tần đại thiếu trăm công nghìn việc, tình cảm riêng tư của các nhân viên cấp dưới cũng không phiền anh hao tâm tổn trí.

" Nhiễm Việt mặt không thay đổi nói.

Tần Trí Viễn ở đầu kia điện thoại trầm mặc mấy giây mới nói: "Chẳng lẽ trợ lý Nhiễm cảm thấy, có thể vừa lên giường với tôi cũng có thể vừa nói chuyện yêu đương với người khác à?"
Nhiễm Việt phủ nhận nói: "Tôi chưa nói yêu đương với ai, vấn đề tình cảm của tôi cũng không liên quan đến đại thiếu.

"
Giọng Tần Trí Viễn trầm thấp lãnh đạm, hơi thở lộ ra một tia nguy hiểm, "Vậy trợ lý Nhiễm cho rằng quan hệ của chúng ta là thế nào?"
Nhiễm Việt mím môi: "Quan hệ hợp tác đồng minh.

"
"Ồ? Còn nữa không?" Anh tiếp tục ép hỏi.

Nhiễm Việt cắn môi nghĩ một chút, sau đó từ trong kẽ răng gằn ra mấy chữ, "Quan hệ quy tắc ngầm nơi công sở!"
Dường như bị cách nói này của cô chọc cười, Tần Trí Viễn cúi đầu cười khẽ một tiếng, nói: "Nếu đã là quan hệ đặc thù như thế, vậy có phải tôi có quyền can thiệp chuyện tình cảm của em không?"
Nhiễm Việt thật muốn ném điện thoại đi, bất đắc dĩ nói: "Phải.


"
Tần Trí Viễn đứng đắn nghiêm túc nói: "Vậy bây giờ tôi chính thức thông báo với em, trước khi đoạn quan hệ này chưa kết thúc, em không được có quan hệ mập mờ cùng bất kỳ người đàn ông nào, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

"
Nhiễm Việt: "! "
Sau khi cúp điện thoại, cô ngồi trên ghế mà ngây ngốc, hậu tri hậu giác nghĩ: Tần đại thiếu lại có phản ứng thế này, rốt cuộc là ghen sao? Là ghen sao? Là ghen sao?!
Nhiễm Việt bị ý nghĩ của chính mình oanh động đến không nhẹ, nhưng lại không kháng cự được cứ nghĩ về hướng đó, quả thực là muốn điên não.

Lại nhớ tới Tần Trí Viễn nhắc đến tin tức tiêu đề của cô trên trang web công ty, cô vội vàng mở máy tính đăng nhập vào trang web, muốn xem xem bọn họ viết thế nào.

Nhưng tin tức đầu tiên cô nhìn thấy, lại là ảnh chụp chuyến công tác lúc trước của Tần Trí Viễn, còn có vài hoạt động gần đây của công ty, cũng không có đề tài nào về cô.

Hiếm khi nhìn thấy ảnh của Tần Trí Viễn trên diễn đàn công ty, cô rất tự nhiên click vào, sau đó bị vài chục tấm hình trong đó làm cho phát sợ.

Trước kia trang web thỉnh thoảng cũng sẽ đăng ảnh của Tần Trí Viễn, không phải là đang họp, thì là đang thị sát, đều là những bức ảnh vô cùng nghiêm túc trong công việc, lần này thế nhưng tất cả đều là ảnh chụp thường ngày, ngồi xe, đi đường, ăn gì đó, cùng người khác nói chuyện phiếm !
Nhiễm Việt rất nghiêm túc lần lượt xem từng cái một, sau đó cô đột nhiên phát hiện, Tần Trí Viễn thật sự rất ăn ảnh, hình dáng khuôn mặt cương nghị trông rất nam tính, ngũ quan tinh xảo như được điêu khắc ra, đôi môi gợi cảm sắc sảo, hai bên khóe miệng khẽ nhếch, người có hình dáng khóe miệng thế này, sẽ thường thích cười hơn, nhưng trước mặt người khác Tần Trí Viễn vẫn luôn nghiêm mặt.

Nhiễm Việt một tay chống cằm nhớ lại từng chi tiết hoạt động lúc hai người ở riêng với nhau, phát hiện người đàn ông này kỳ thật rất thích cười trước mặt cô, khóe miệng nhẹ cong lên, có thể hòa tan cả núi băng trong nháy mắt.

Một loạt hình chụp làm Nhiễm Việt xem rất lâu, cho đến khi kéo đến cuối, phát hiện lượt bình luận đã rất nhiều, một đống người ở phía dưới a a nha nha như quỷ kêu, điên cuồng bấm like ảnh của Tần Trí Viễn.

Nhiễm Việt cảm thấy chơi thật thú vị, không khỏi xem kỹ mấy cái bình luận.

"Đệ nhất nam thần của Tần thị không phải bàn cãi.

"
"Trời ạ, xem ảnh chụp nam thần, về sau càng khó tìm bạn trai.

"
"Hôm nay là ngày tốt gì vậy, sao công ty lại đột nhiên phát phúc lợi lớn thế?"
"Màn hình đã bị liếm hỏng rồi, chuẩn bị xin cái mới lần nữa.

"
"Đầu đề buổi sáng không phải là cái này, bị xóa rồi sao?"
"Có ảnh chụp của đại thiếu, ai còn nhớ rõ vừa rồi có đầu đề gì chứ!"

"Nhan sắc trẻ đẹp hơn tôi! Giận liếm!"
!
Đây là cái gì với cái gì vậy? Không biết còn tưởng rằng là fanclub của Tần Trí Viễn.

Nhiễm Việt lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Ai Ai Ai: Không thấy được đầu đề anh nói?
Ai Ai Ai: "Tôi bảo người ta xóa rồi.

"
Mặc kệ cô gửi tin nhắn vào thời điểm nào, Ai Ai Ai đều có thể hồi âm lại cho cô ngay lập tức, giống như không có chuyện gì khác để làm, chỉ chuyên tâm đợi tin nhắn của cô.

Nhiễm Việt: "Tại sao xóa?"
Ai Ai Ai: "Em rất thích thú để người ta vây xem cuộc sống của mình sao?"
Nhiễm Việt: "Vậy sao anh cam tâm tình nguyện đem ảnh của mình đăng lên cho người ta vây xem?"
Ai Ai Ai: "! "
Ai Ai Ai: "Tôi chỉ bảo bọn họ đăng một tin hấp dẫn ánh mắt người khác.

"
Nhiễm Việt: "! Ý anh chính là anh là người hấp dẫn!"
Ai Ai Ai: "! "
Nhiễm Việt thấy Tần Trí Viễn bị cô chặn không còn lời nào để nói, lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái, để di động sang một bên chuẩn bị bắt đầu làm việc, ánh mắt lơ đãng quét đến tấm thiệp trên mặt bàn, cô không khỏi sững sờ, đó là chữ ký Giản Kỳ tự tay viết.

Ở trong ấn tượng của Nhiễm Việt, Giản Kỳ vẫn luôn là một người thanh cao, xuất thân trong gia đình thương nhân hào môn, từ đáy lòng anh ta lại xem thường sự hợm hĩnh của thương nhân, sau khi cô được đón về Giản gia, mỗi lần gặp Giản Kỳ, đều thấy anh ta ôm sách vở đọc say mê, một người mọt sách thế này, vì sao lại đột nhiên muốn tặng một phòng hoa hồng cho cô?
Nhiễm Việt nghiêm trọng hoài nghi chuyện này thật ra là do Liên Lệ làm, nhưng mặc kệ thế nào, cô cũng không thể có quan hệ gì với bọn họ.

Cô tiện tay xé tấm thiệp đi, mắt cũng không chớp ném vào thùng rác, một màn khôi hài buổi sáng này xem như giải quyết viên mãn.

Nhưng hiệu suất công việc của cô sau đó lại chẳng hề cao, bởi vì bất kể công việc bận rộn ngập đầu thế nào, cô cứ luôn muốn mở máy tính xem ảnh của Tần Trí Viễn.

Cô biết hành vi này của mình rất kỳ quái, nhưng thật sự là không khống chế được bàn tay mình, mỗi lần cô phục hồi tinh thần lại, đều phát hiện trang web đã được mở ra.

Sau lần thứ năm trang web được cô mở ra mà không tài nào giải thích được, Nhiễm Việt trực tiếp bổ nhào vào trên bàn làm việc, tay phải nắm thành quả đấm, đập từng cái vào mặt bàn, "Xong đời.


"
Cũng không phải là hết đời ! Cô kiên trì phòng thủ trái tim vững hơn hai năm, cuối cùng vẫn thất thủ.

Gục xuống bàn một lúc, cô hít mũi ngồi thẳng dậy, an ủi chính mình: Đối phương ưu tú như vậy, bản thân có thể kiên trì hơn hai năm đã rất không dễ dàng, nhận mệnh đi.

Tần Trí Viễn tất nhiên không thể ngờ được hành động vô tâm của anh, lại khiến cô gái mà anh tâm tâm niệm niệm đột nhiên thông suốt, sau khi anh nhận được tin nhắn của Nhiễm Việt, nội tâm có chút rối rắm, vì vậy gọi trợ lý Tiểu Điền tới.

"Sao cậu lại đăng ảnh của tôi lên ?"
Tiểu Điền vô tội nói: "Tần tổng, muốn trong thời gian ngắn nhất dời đi ánh mắt của mọi người, chỉ có biện pháp này.

"
Tần Trí Viễn thầm thở dài, "Đăng một lát rồi thì xóa bỏ đi.

"
Tiểu Điền nghĩ thầm đã qua một thời gian dài như vậy, nên download sớm download xong rồi, hiện tại mới xóa quả thực là làm điều thừa, nhưng anh cũng không đành lòng đả kích Tần tổng đơn thuần, vì vậy nhận mệnh rồi vội vã đi làm.

Bởi vì tin nhắn cuối của Nhiễm Việt vừa rồi, nhìn có vẻ như đang tức giận, cho nên Tần Trí Viễn cũng không vội trả lời lại, sau khi dặn dò Tiểu Điền xóa hình xong, anh mới cảm thấy có chút tự tin trả lời cho cô.

Tần Trí Viễn: "Tôi đã bảo người ta xóa ảnh rồi.

"
Nữ thần: "À, kỳ thật không cần xóa cũng được, nhóm fangirl của anh sẽ khóc đấy.

"
Tần Trí Viễn: "Fangirl là ai?"
Nữ thần: "! "
Tần Trí Viễn: "Người khác khóc thì liên quan gì tới tôi?"
Nữ thần: "Nói đúng, các cô ấy khóc không dính dáng tới anh!"
Tần Trí Viễn: "! "
Nữ thần: "Buổi tối tôi muốn ăn cua, phải cay, rất cay rất cay.

"
Tần Trí Viễn: "Được.

"
Đây vẫn là lần đầu tiên cô chủ động tìm anh muốn thức ăn, Tần Trí Viễn có chút kích động, vội vàng đi đến bàn trà trước sofa mở ngăn kéo ra, lấy một cuốn Một trăm món hải sản.

Tần Trí Viễn: "Làm cho em món cua cay.

"

Nữ thần: "Cái này được, cho nhiều ớt.

"
Tần Trí Viễn: "Quá cay dạ dày sẽ không thoải mái.

"
Nữ thần: "Mặc kệ, tôi muốn ăn.

"
Tần Trí Viễn: "Được.

"
Qua một lát, không nhận được tin nhắn của Nhiễm Việt nữa, Tần Trí Viễn lại chuyên tâm nhìn lên thực đơn, nghĩ nhất định phải làm một món cua khiến cô khen không dứt miệng.

Người ta thường nói: Muốn bắt lấy trái tim một người, trước phải bắt được dạ dày của người đó.

Tần Trí Viễn vô cùng sùng bái quan điểm này.

Tiểu Điền làm xong việc lại vội vã chạy về, "Tần tổng, vừa rồi có đưa cho anh ký tên văn kiện, anh ký xong chưa? Khách hàng đang đợi.

"
Tần Trí Viễn sửng sốt, vừa rồi chú ý vào chuyện riêng, lại quên mất chính sự.

Tiểu Điền cũng thật bất ngờ, hiệu suất làm việc xưa nay của Tần tổng rất nhanh, hôm nay là sao vậy? Cứ luôn cảm thấy anh phân tâm, vì vậy Tiểu Điền khéo hiểu lòng người nói: "Qua nửa giờ nữa tôi lại đến lấy ạ.

"
Tần Trí Viễn khẽ gật đầu, bỏ sách Một trăm món hải sản xuống chuẩn bị đi xem văn kiện trước, còn đi chưa được mấy bước lại có tin nhắn gửi tới, anh vội vã lấy ra xem, nhìn một cái, khiến cả khuôn mặt anh trong nháy mắt sung huyết đỏ bừng.

Nữ thần: "Áo mưa ở nhà hình như đã dùng hết rồi, buổi tối có tới đây thì thuận tiện mua một chút.

"
Tần Trí Viễn: !
Cô ấy là đang trần trụi quyến rũ anh sao!
Trong khoảng thời gian ngắn, Tần Trí Viễn cảm thấy máu toàn thân đều đang xông lên đầu anh, xông đến mức anh sắp vỡ mạch máu, cho dù có đi đến trước bàn làm việc, căn bản cũng quên bản thân muốn làm gì, chỉ có thể ngơ ngác ngồi đó nhìn chằm chằm di động.

Nửa giờ sau, Tiểu Điền lần nữa gõ cửa phòng anh, "Tần tổng, văn kiện! "
Văn kiện trống không vẫn còn đang trải rộng nằm trên mặt bàn, căn bản là chưa từng được động tới.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.