Vi Quan Hào Môn

Chương 17: Chương 17




Edit+Beta: Anky
Nhiễm Việt đã rất nhiều ngày không nhìn thấy nhị thiếu Tần Trí Dật, lúc trước nghe nói anh ta muốn đi khảo sát đoàn phim, cô tưởng tối đa cũng phải hai ba ngày sẽ trở lại, không ngờ chuyến đi này của anh ta gần mười ngày, thiếu chút nữa làm người ta tưởng anh ta muốn thường trú ở đoàn phim luôn.

Hai ngày nay cuối cùng anh ta cũng luyến tiếc trở về, còn rất hào phóng mang một thùng bánh xốp đến cho cô, nói là đặc sản địa phương, Nhiễm Việt quay về phân phát cho những người khác.

Trì Tình đã lâu không gặp cũng đột nhiên chạy tới chơi, điều này khiến Nhiễm Việt hơi kinh ngạc.

Thấy cô ôm một đống đồ ăn vặt vào giống như lúc trước, cười tủm tỉm chào hỏi với mình: “Đã lâu không gặp nha trợ lý Nhiễm.


Nhiễm Việt hoang mang hỏi cô: “Không phải đang quay phim sao? Tại sao trở về ?”
Trì Tình để đồ lên trên bàn làm việc của cô, lập tức tạo ra một núi đồ ăn nhỏ, “Nhị thiếu muốn trở về chúc thọ ông nội anh ta, còn phải kéo em đi cùng, em chỉ có thể xin nghỉ vài ngày với đoàn phim.


Nhiễm Việt nhướn mày, mang ý cười nhìn cô, ” Bao lâu không gặp, sao lại như keo sơn thế?”
Trì Tình ngoài cười nhưng trong lòng không cười ha ha hai tiếng, mở một bao khoai tây chiên ra cắn răng rắc, Nhiễm Việt xoa lông mày, hoài nghi nói: “Trì Tình, em tới phòng làm việc của tôi thật ra chỉ để tìm một chỗ ăn đồ ăn vặt sao?”
Trì Tình phì một tiếng bật cười, “Cuối cùng chị cũng nhìn ra ? Em đã nói với chị, người đại diện cả ngày ngược đãi em, muốn em giảm cân, chị nhìn em đã gầy thành cái dạng gì rồi, trốn trong phòng chị ăn đồ ăn cô ấy cũng không dám nói gì em, thật tốt, ha ha.


Ánh mắt Nhiễm Việt quét qua lại một vòng trên người cô ấy, nói: “Tạm được, dáng người tiêu chuẩn.


Trì Tình gật đầu liên tục, “Phải không, em đã nói nếu gầy xuống nữa sẽ không khỏe mạnh, cô ấy lại nói em như vậy tới lúc lên hình cũng sẽ lộ thịt, em lại cảm thấy nhiều thịt một chút mới đẹp mắt.


Nhiễm Việt cười khẽ: “Quan điểm thẩm mỹ của em thế mà lại không giống người trẻ tuổi bây giờ.


Trì Tình bĩu môi, “Em mới không đi con đường tầm thường thế đâu, trợ lý Nhiễm, dáng người của chị lại rất hoàn mỹ đó, chỗ nên thì gầy, chỗ nên có thịt thì có thịt, em nghe trợ lý của chị nói chị còn có cơ bụng và đường cong, em có thể xem một chút không?”
Nhiễm Việt: “…”
Trì Tình dùng một đôi mắt lấp lánh nhìn cô, làm nũng nói: “Cho em xem một chút đi xem một chút thôi.


Thanh âm kiều mỵ dùng để làm nũng thật sự rất có cảm giác, Nhiễm Việt nghe mà chấn động nổi da gà rơi đầy đất, không khỏi nghĩ đến: Nếu mình cũng dùng giọng nói thế này làm nũng với Tần Trí Viễn, không biết sẽ có hậu quả gì.

Về phần đường cong cơ bụng gì đó, vẫn nên giữ lại cho người đàn ông của mình xem là đủ rồi.

Hắng giọng, Nhiễm Việt nói: “Tôi phải làm việc, em đến phòng cách vách phòng nghỉ ăn đi.


Trì Tình chu môi, “Em cũng chỉ muốn nhìn cơ bụng chút thôi mà, lại còn đuổi người!”
Nhiễm Việt tức giận nhìn cô ấy, “Bởi vì em quấy rầy đến công việc của tôi.


“Được rồi được rồi, em đi là được, nhưng em có một thỉnh cầu hy vọng trợ lý Nhiễm có thể đồng ý.

” Trì Tình nằm ở bàn làm việc chớp chớp mắt đối diện với cô.

“Chiêu sắc, dụ này đối với tôi không có tác dụng, có chuyện cứ nói, tôi phải xem là chuyện gì.


“Mấy ngày này em về đây, muốn đến ở nhờ chỗ chị.

” Trì Tình nói thẳng ra mục đích của mình.

Nhiễm Việt trừng mắt, “Em nói gì?”
Trì Tình lặp lại: “Em muốn đến nhà chị ở vài ngày, hết ngày nghỉ em trở về đoàn phim.


“Không được.

” Nhiễm Việt không hề nghĩ ngợi cự tuyệt.

Trì Tình có chút uất ức hỏi cô, “Vì sao?”
“Em có nhà của mình, sao lại muốn ở chỗ tôi?” Nhiễm Việt khó hiểu hỏi cô ấy.

“Bởi vì em là fan của chị mà, em muốn tiến gần đến chị trong cuộc sống hơn nữa, sau đó tìm cơ hội nhìn cơ bụng của chị.

” Trì Tình nói ra lý do không đâu vào đâu như thế.

“Vậy thì kiên quyết không được.


Gần đây cô và Tần Trí Viễn đang thân thiết bên nhau, mỗi ngày buổi tối trước khi ngủ cũng phải đại chiến vài lần, để cho một cái bóng đèn vào ở, bọn họ sẽ không có tính phúc, Nhiễm Việt thực lòng muốn cự tuyệt.

“Ai da, trợ lý Nhiễm chị đừng vô tình như vậy mà.


Nhiễm Việt nhướn mày: “Tôi muốn nghe lí do thỏa đáng.


Trì Tình thở dài, nói: “Nhà em đã lâu không ở, chắc chắn khắp nơi đều đầy bụi, hơn nữa nhị thiếu lại đến làm phiền em, em muốn ở chỗ chị hẳn là có thể thanh tịnh vài ngày.


“Ở bao nhiêu ngày?”
“Ba ngày thôi, qua hết cuối tuần em sẽ trở về.


Nhiễm Việt nhìn cửa văn phòng đã đóng kín, hạ thấp giọng hỏi cô ấy, “Nhị thiếu đối với em nghiêm túc sao ?”

Trì Tình khinh thường bĩu môi, “Cũng chỉ như vậy thôi, không chừng ngày nào đó sẽ có niềm vui mới.


“Lần này anh ta đến đoàn phim ngây người rất nhiều ngày.


Trì Tình đột nhiên cười, ý cười lại chưa tới đáy mắt, “Đàn ông chính là bỉ ổi như vậy, lúc yêu anh ta, anh ta sẽ lạnh nhạt với mình, lúc mình lạnh nhạt với anh ta thì hắn lại theo đuổi mình, hừ.


Lời cô ấy nói Nhiễm Việt lại không đồng ý, bởi vì trong ấn tượng của cô, bản thân Tần Trí Viễn luôn là một người rất ấm áp, trừ việc không đồng ý giải trừ quan hệ của hai người, những chuyện khác đều sẽ nhân nhượng cô.

Nghĩ tới đây, trong lòng Nhiễm Việt có chút ngọt ngào, anh không bao giờ muốn kết thúc quan hệ của hai người, có phải trong lòng cũng thích cô không, chỉ là ngượng ngùng nói cho cô biết mà thôi? Hôm nào tìm cơ hội thử một lần mới được.

Trì Tình nhất quyết không tha hỏi cô: “Chị còn chưa nói có cho em ở nhờ không?”
Nhiễm Việt bất đắc dĩ nói: “Tôi đồng ý với em, nhưng không có lần sau nữa.


Trì Tình hai tay bưng mặt, vẻ mặt khoa trương nói: “Thật tốt, em sắp đến ở nhà thần tượng!”
Nhiễm Việt: “…”
“Lát nữa em mang hành lý đến đây, buổi chiều đi nhất định phải nhớ gọi em nha.


Nhiễm Việt đột nhiên có loại ảo giác bị đào hố.

Có thể gạ được chỗ ở, Trì Tình vô cùng hài lòng, một tay chống cằm nhìn chằm chằm Nhiễm Việt, ánh mắt nóng bỏng làm Nhiễm Việt khó mà xem nhẹ, không mở miệng đuổi người không được, “Nếu đã không còn chuyện gì khác, em đi chơi đi, tan tầm tới tìm tôi.


Trì Tình tựa như kẹo mạch nha, dính vào trước bàn làm việc của cô kéo không ra, bị cô đuổi hết lần này đến lần khác, vẫn gắt gao nằm ở đó, “Em thấy chị cũng không bề bộn nhiều việc lắm, chúng ta đến tâm sự đi.


Nhiễm Việt: “…”
Trì Tình không được đáp lại cũng không nhụt chí, tự mình tìm đề tài tán gẫu với cô,” Trợ lý Nhiễm, chị cũng sẽ tham dự tiệc mừng thọ của Tần lão gia à.


Nhiễm Việt: “Ừ.


Trì Tình: “Vậy chị chuẩn bị xong lễ phục chưa?”
Nhiễm Việt: “Bộ năm ngoái chỉ mới mặc một lần.


Trì Tình trợn mắt há hốc mồm, “Chị định mặc lại bộ năm ngoái? Váy? Đồ nguyên bộ? Để em đoán, nhất định là đồ nguyên bộ!”
Nhiễm Việt khẽ gật đầu, “Em đoán đúng.


Trì Tình đứng phắt người dậy, từ trên xuống dưới nhìn kỹ cô, “Trợ lý Nhiễm dáng người chị mặc váy nhất định rất đẹp, vì sao không mặc chứ? Không phải chị cũng không trang điểm đấy chứ.


Nhiễm Việt nhíu mày, trang điểm nhẹ và đồ trang sức trang nhã vẫn phải có, đây là lễ phép căn bản nhất, còn nếu mặc lễ phục trang điểm tỉ mỉ, đã rất lâu cô không làm chuyện này.

Trước kia lúc còn là tiểu thư của Giản gia, mỗi khi tham dự tiệc tùng, đều phải mặc trang phục lộng lẫy, bình thường Liên Lệ đối với cô rất hà khắc, nhưng ở nơi cần giữ thể diện như vậy, bà ta lại khá hào phóng, lễ phục đồ trang điểm đồ trang sức đeo tay các loại, cũng cho cô không ít.

Về sau trở thành Nhiễm Việt, lại chưa từng chú ý những chi tiết này, hơn nữa tính chất công việc khiến cô phải mặc giống như đàn ông, cho nên đã thật lâu cô chưa từng mặc váy trang điểm.

Nhiễm Việt trả lời: “Tôi chỉ là nhân viên làm việc, mặc cái gì không quan trọng.


Trì Tình nhiệt tình đề cử, “Ở chỗ em có mấy bộ lễ phục, cho chị mượn mặc.


Nhiễm Việt lắc đầu, “Không cần.


“Đều là hàng hiệu đó.

” Trì Tình chưa từ bỏ ý định thuyết phục.

Thật sự không muốn để ý cô ấy, Nhiễm Việt lần nữa mở ra hình thức tự động tàng hình.

Buổi chiều Tần Trí Dật bị một cuộc điện thoại của Đỗ Liên Trân gọi về nhà, không có cách nào tiếp tục quấn lấy Trì Tình, Trì Tình cũng vui vẻ vì được thanh nhàn, đợi đến giờ tan việc, cầm theo hành lý đơn giản vui vẻ theo sát Nhiễm Việt về nhà.

Buổi chiều Nhiễm Việt đã thông báo với Tần Trí Viễn, Trì Tình sẽ ở nhà cô hai ngày, bảo anh đừng tới đây, miễn cho bị bắt quả tang, Tần Trí Viễn bất đắc dĩ đáp ứng.

Kỳ thật cô cũng không tình nguyện đâu, bình thường đã không có cơ hội gặp mặt, chỉ có giờ tan sở mới có thể ở bên cạnh anh, kết quả còn bị tước đoạt, Nhiễm Việt nghiêm trọng hoài nghi động cơ mà Trì Tình nhất định vào ở.

Lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, di động nhận được tin nhắn của Tần Trí Viễn, nói có quà tặng cho cô, đã để ở nhà.

Nhiễm Việt hỏi anh là gì? Anh lại nói để cô tự mình trở về xem.

Tần Trí Viễn rất ít khi tặng quà cho cô, lúc này thình lình nhận được quà của anh, tâm tình Nhiễm Việt có chút tung tăng như chim sẻ, có loại xúc động muốn lập tức bay trở về xem.

Dẫn Trì Tình về đến nhà, Nhiễm Việt liền để cô ấy qua một bên, tự mình đi tìm quà của Tần Trí Viễn, sau đó phát hiện hộp quà ở trên giường trong phòng ngủ.

Nhìn cách đóng gói, hẳn là một bộ lễ phục, bởi vì lúc trước Liên Lệ mua lễ phục cho cô đều đóng gói kiểu này, bên cạnh hộp lớn còn có một hộp nhỏ, chắc là đồ trang sức.

Mặc dù Nhiễm Việt có hơi thất vọng, đây cũng không phải kiểu quà cô thích, nhưng nghĩ đến những thứ này là Tần Trí Viễn tặng, cô lại lập tức vui vẻ lên.

Tiện tay mở hộp trang sức ra, bên trong là một bộ trang sức kim cương tạo hình đơn giản, kim cương rất nhỏ, chỉ có tác dụng làm đẹp, dây chuyền thiết kế rất đơn giản, cũng rất tinh xảo, lại không quá khoa trương.

Trì Tình đứng ở cửa phòng ngủ ngó dáo dác vào phía trong, sau khi xác định không có người nào khác kỳ quái, cô mới đi vào, “Chị Việt, chị đang nhìn gì vậy?”

Trên đường từ công ty về đến nhà, Trì Tình đã tự chủ trương đổi xưng hô từ trợ lý Nhiễm thành chị Việt, theo lời cô ấy, đã có thể thân mật ở cùng một chỗ, gọi trợ lý Nhiễm thật sự quá xa lạ.

Nhìn thấy đồ Nhiễm Việt đang nhìn, cô cũng tò mò đi tới xem, lúc thấy rõ ràng món đồ trong tay cô, Trì Tình đột nhiên thét chói tai ra tiếng, “A a a a! Đây không phải là bộ trang sức quý giá của nhà thiết kế Lauren sao? Chị Việt, chị lại có cái này! ! Trời ạ, lại còn là bản số lượng hạn chế, toàn bộ thế giới cũng chỉ có mười bộ!”
Nhiễm Việt nhìn đồ trang sức bình thường không có gì lạ trong tay, có chút mờ mịt, “Đây là của người khác tặng, là bản số lượng hạn chế sao? Em xác định không nhìn lầm?”
Trì Tình lấy điện thoại di động ra, lướt lướt mở trang web nào đó, sau đó đưa điện thoại tới trước mặt cô, “Chị tự mình xem, có phải bộ trên tay chị không này.


Nhiễm Việt đối chiếu một cái, xác thực giống nhau như đúc, cô có chút líu lưỡi, nghĩ thầm Tần đại thiếu vừa ra tay quả nhiên không giống người thường.

Trì Tình nhìn thấy bên cạnh còn để hộp lễ phục, liền nháy mắt với Nhiễm Việt mấy cái, ý bảo cô đi mở cái đó, “Chị, người bạn này của chị cũng thật tốt nha, nhãn hiệu quà tặng đều là tên tuổi nổi danh xa hoa nha.


Nhiễm Việt mở hộp lễ phục ra, bên trong là chiếc váy đen dài khảm kim cương, vừa cầm lên xem, hình thức vô cùng đơn giản, cổ thấp thắt lưng cao là kiểu dáng rất phổ biến nhiều lễ phục thường dùng, nhưng nó cũng có điểm xuất sắc, chính là phía sau váy có thiết kế một lớp như áo khoác, trong ôn nhu lộ ra một cỗ soái khí, loại phong cách này thực sự rất thích hợp với cô.

“Oa oa oa, thích quá thích đi ! Em đi thảm đỏ cũng chưa từng mặc trang phục đẹp như thế, chị Việt, em nghiêm túc nói xin lỗi với chị, trước đây em còn muốn cho chị mượn váy mặc, so sánh với một bộ váy này của chị, những thứ kia của em đều là hàng vỉa hè mà, thật sự là bị thực tế tàn nhẫn vả mặt một lần, chát chát.


Nhiễm Việt sờ chất liệu lễ phục, xúc cảm xác thực rất tốt, cô có hơi rầu rĩ nói: “Lâu rồi tôi không mặc váy.


Từ sau khi trở thành Nhiễm Việt, cô chưa từng chạm vào váy nữa, bởi lẽ Nhiễm Việt cũng không thích mặc váy, quần áo treo trong tủ căn bản không có nửa chiếc váy.

Nghe cô nói như thế, Trì Tình lập tức hăng hái xông tới, duỗi tay muốn cởi quần áo của cô, “Chị Việt, chị nhanh thử xem, xem váy có vừa người không.


Nhiễm Việt buồn cười nhìn bộ dáng quỷ háo sắc của cô ấy, nói: “Tôi cũng rất muốn thử xem, nhưng em đi ra ngoài trước đi.


Trì Tình chơi mè nheo ngồi trên giường không muốn dậy, cô muốn nhân cơ hội nhìn đường cong cơ bụng của chị ấy một chút, mới không ra đâu.

Nhiễm Việt mím môi, “Hiện tại, lập tức, lập tức ra ngoài, tôi muốn thay quần áo một mình.


Đừng thấy cô ở trước mặt Trì Tình đều rất dễ nói chuyện, lúc này tùy tiện xuất ra một chút uy nghiêm, Trì Tình lập tức cảm thấy kinh sợ, cô ấy làm ra tư thế đầu hàng, “Được rồi được rồi, em ra ngoài.


Lúc cô ấy đi tới cửa, còn rất tri kỷ đóng kín cửa phòng giúp cô, nhưng ngoài miệng vẫn chưa từ bỏ ý định bảo: “Nếu mặc không được cứ gọi em nha, em ở cửa đợi lệnh bất cứ lúc nào.


Nhiễm Việt: “…”
Trì Tình ở cửa chờ một hồi, lại dán lỗ tai lên cửa nghe một hồi, không nghe thấy bên trong có bất kỳ động tĩnh gì, lúc này mới hết hy vọng đi về phòng khách.

Lần đầu tiên tới nhà thần tượng, tâm tình khó tránh khỏi có chút kích động, cô định ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa cho đã một hồi, lại phát hiện có hơi ngứa ngáy tay chân, nội tâm tung tăng như chim sẻ đang liều mạng gào thét: Cơ hội hiếm có, nhanh đi tham quan đi, nhưng đây là nhà nữ thần của mình!
Cuối cùng cô vẫn thuận theo ý muốn của trái tim, mang tâm tình cúng bái thần thánh, vừa đi vừa sờ khắp nơi trong phòng khách, sờ một hồi, cuối cùng đến tủ lạnh phòng bếp cũng không buông tha, sau khi mở tủ lạnh ra, cô bị cảnh đầy ắp đồ bên trong làm chấn động dữ dội.

Các loại nguyên liệu nấu ăn rực rỡ muôn màu, toàn bộ được cất vào thật ngăn nắp trong tủ lạnh, đồ ăn được xếp theo phân loại, còn dán giấy ghi chú viết tay.

? ? ? Viết giấy ghi chú? Trì Tình cúi người xuống thò đầu nhìn chữ viết trên mặt giấy, kiểu chữ nước chảy mây trôi, rất tiêu sái đẹp đẽ, giống như là chữ đàn ông.

Đàn ông? Đàn ông!
Nữ thần của cô có bạn trai sao? Trì Tình rầu rĩ nghĩ, đúng rồi, chị Việt mới vừa nói quà là bạn tặng, có thể tặng quà quý báu như thế, đối phương chắc là người có thân phận.

Một người đàn ông không giàu thì cũng quý!
Trì Tình nghiêm túc nhìn chằm chằm tờ giấy, trong đầu tỉ mỉ phân tích, cho đến….

“Cô đang làm gì?” Sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói làm Trì Tình sợ hết hồn, quay người lại, khi nhìn rõ khuôn mặt của đối phương, cả người cô đều bị dọa ngốc.

“Cô đang làm gì?” Người đàn ông không có kiên nhẫn lặp lại lần nữa.

Trì Tình khó có thể tin trừng to mắt, lại cho rằng là ảo giác của mình, vì vậy vội vàng đưa tay lên hung hăng tát trên mặt mình hai cái, thế mà lại đau!
Tần Trí Viễn: “…”
Trì Tình cũng sắp bị chính mình đánh cho khóc, phát hiện Tần đại thiếu còn đứng bất động ở cửa phòng bếp, lúc này mới yếu ớt mở miệng nói: “Tần… Tần tổng? ? ?”
Tần Trí Viễn không để ý đến cô đang cả kinh sợ hãi, mang theo đồ đi vào phòng bếp, thuận miệng hỏi: “Tiểu Việt đâu?”
Nhìn Tần Trí Viễn càng ngày càng đến gần mình, Trì Tình cảm thấy khó thở, mọi thứ trong đầu trang hoàn toàn biến thành hồ dán, “Tiểu Việt… Tiểu Việt là ai?”
Tần Trí Viễn tựa như nhìn kẻ ngốc liếc cô một cái, lành lạnh nói: “Tránh ra.


Vốn dĩ Trì Tình đang ngăn cản trước tủ lạnh, giờ giống như một pho tượng thạch cao, chậm rãi xê dịch qua bên cạnh vài bước.

Tần Trí Viễn nhìn kỹ thức ăn trong tủ lạnh một chút, sau đó xếp chồng vài món lên nhau, lại lấy nguyên liệu nấu ăn từ trong túi ra đặt vào chỗ trống vừa dọn xong, trong quá trình sắp xếp lại, động tác của anh tự nhiên thành thạo, loại chuyện thế này hẳn là làm không ít lần.

Trì Tình hậu tri hậu giác nhớ tới, mấy tờ giấy ghi chú vừa rồi nhìn thấy trong tủ lạnh, không phải là do người đàn ông này viết chứ? ! Tương tự với lý lẽ đó, lễ phục và trang sức chị Việt nhận được, chắc cũng là người đàn ông này tặng sao? !
Cô giống như bị mộng du bay ra phòng bếp, lại bay tới cửa phòng Nhiễm Việt, đúng lúc gặp cửa phòng mở ra, Nhiễm Việt mặc váy dài chấm đất đi ra từ bên trong.

“Thế nào?” Bởi vì mặc váy, Nhiễm Việt xỏa mái tóc không dài lắm ra, cả người nhìn dịu dàng hơn rất nhiều.

Nhưng Trì Tình còn chưa tỉnh táo lại từ trong cơn chấn kinh, Nhiễm Việt hỏi cô, cô cũng chỉ tuỳ tiện gật đầu,” Chị Việt, hình như em nhìn thấy Tần tổng.


Nhiễm Việt cả kinh, hỏi: “Em thấy Tần Trí Viễn ? Thấy ở đâu?”
“Ở phòng bếp, anh ấy đang sắp xếp lại tủ lạnh.


Nhiễm Việt nhấc váy chạy chậm về phía phòng bếp, quả nhiên đụng phải Tần Trí Viễn đang định đi ra, cô có chút nóng nảy nói: “Không phải nói với anh Trì Tình muốn đến ở sao? Sao anh còn tới đây?”
Tần Trí Viễn đứng ở trước mặt cô, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm trước ngực cô, nhìn một chút lại xoay đầu đi, bảo: “Đừng mặc váy này ra ngoài.



Nhiễm Việt cúi đầu nhìn trước ngực mình, bởi vì viền cổ áo mở khá thấp, cho nên lộ ra hơn phân nửa cảnh xuân trước ngực, cũng cho thấy hình dáng bộ ngực đáng tự hào của cô, cô không khỏi nhếch miệng, nói: “Vì sao, váy đẹp như thế không mặc rất đáng tiếc.


Tần Trí Viễn rất muốn phản bác một câu: Một chút cũng không đáng tiếc, dáng vẻ gợi cảm và kích thích này, cũng chỉ có thể cho một mình anh xem!
Nhưng chiếc váy này lại do chính bản thân anh chọn trúng, hiện tại nói lời như vậy, quả thật có hơi quá mức bá đạo, anh suy nghĩ một chút, lại nói: “Ở bên trong mặc thêm một bộ nữa?”
Nhiễm Việt dở khóc dở cười, dạng váy này ở bên trong mặc thêm một bộ còn giống ai nữa chứ?
“Bây giờ không phải là lúc thảo luận chuyện này, sao anh lại xuất hiện ở đây? Anh biết rõ….

” Cô dùng ánh mắt ý bảo anh nhìn Trì Tình ở cửa phòng một chút.

Lúc này Trì Tình đã tỉnh hồn lại, phát hiện mình giống như nhìn thấy chuyện rất khó tin, dọa cô vội vàng trốn vào trong phòng, chỉ dám thò đầu ra nhìn lén.

Tần Trí Viễn tùy ý liếc cô ấy một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, nhìn Nhiễm Việt nói: “Không sao, cô ấy không dám nói ra đâu.


Nhiễm Việt lập tức nhớ tới Tần Trí Viễn từng tìm Trì Tình đi nói chuyện riêng, chắc cũng đạt thành hiệp nghị nào đó, cho nên ba người trong phòng lúc này, đều là cùng một phe, cho nên anh mới cảm thấy quan hệ của hai người bị Trì Tình biết rõ cũng không sao.

Loại nhận thức này khiến tâm tình Nhiễm Việt đột nhiên tươi sáng lên.

Quan hệ của cô và Tần Trí Viễn, vẫn ở trong bóng tối không dám để người ngoài biết, trước kia cô không hiểu rõ tình cảm của mình, chỉ cảm thấy không muốn tiếp tục quan hệ không bình thường này nữa, hiện thời biết rõ mình yêu anh, loại quan hệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng này lại thành một sự trói buộc, sít sao ghìm chặt lấy cô, lúc bận rộn có lẽ có thể xem nhẹ, nhưng ngẫu nhiên nhớ tới, sẽ cảm thấy bị siết đến khó chịu.

Nếu như có thể cùng anh yêu đương quang minh chính đại một lần, chắc là chuyện rất tốt đẹp.

Nhiễm Việt cũng quay đầu lại nhìn Trì Tình, thấy bộ dáng cẩn thận của cô đã cảm thấy buồn cười, “Tiểu Tình, em lại đây.


Trì Tình do dự một hồi, mới chậm rì đi ra, cách bọn họ hai bước xa thì đứng lại, ấp úng nói: “Tần tổng chào anh.


Đã gặp nửa ngày rồi mới nhớ tới chào hỏi, cung phản xạ này thật sự đủ dài mà.

Nhiễm Việt cười khẽ một tiếng, nói với cô: “Tiểu Tình, để chị giới thiệu lại một lần nữa, vị này là Tần tổng, là bạn bè thân thiết với chị.


Trì Tình nhìn nhìn cô, lại nhìn Tần Trí Viễn một cái, trên mặt rõ ràng viết hai chữ “Không tin”.

Tần Trí Viễn đối với lời giới thiệu của cô cũng rất không hài lòng, sau đó bổ sung thêm: “Tôi là người đàn ông của cô ấy.


Trì Tình há hốc mồm thành chữ “O”, mặc dù kinh ngạc, nhưng vẫn cảm thấy kiểu giải thích này mới hợp lý hơn.

Cô ngây ngốc nói: “Vậy chúc hai người bạch đầu giai lão, sớm sinh quý tử.


Nhiễm Việt lắc đầu bật cười, đứa nhỏ này quả nhiên bị dọa ngốc.

Lúc này Trì Tình mới thấy váy mới cô mặc, “A! Chị Việt chị mặc thế này thật xinh đẹp, bình thường lúc nào cũng thấy chị mặc đồng phục, không biết hóa ra chị mê người như thế, đây ít nhất cũng được cup C đấy! !”
Nhiễm Việt: …
Tần Trí Viễn: …
Tần Trí Viễn duỗi tay ôm lại, trực tiếp kéo Nhiễm Việt vào trong lòng, lạnh lùng nói với Trì Tình: “Không được phép nhìn.


Trì Tình: …
Nhiễm Việt nhẹ nhàng thoát khỏi ôm ấp của anh, nói: “Tôi đi thay quần áo.

” Nói xong cũng chạy chậm trở về phòng.

Lưu lại Trì Tình còn đứng trong ánh mắt lạnh như băng của anh, nội tâm Trì Tình đang gào thét: Trong lòng bảo bảo thật khổ mà, nếu sớm biết nữ thần có qua lại với anh, đánh chết tôi cũng không dám đến mà!
Sau khi Tần Trí Viễn trừng cô vài lần xong, liền xoay người tiến vào phòng bếp, nhìn tư thế hẳn là muốn đi làm cơm.

Trì Tình nâng cằm mình, sợ nó sẽ bị dọa đến rớt xuống vỡ vụn.

Cô tựa như du hồn đi đến trước sofa thành thật ngồi xuống, eo lưng thẳng tắp, hai chân chụm lại nghiêng một bên, đó là tư thế ngồi tiêu chuẩn nhất của thục nữ.

Nghĩ thầm nếu đã phát hiện ra bí mật động trời này mà cô còn tiếp tục ăn vạ ở lại đây, rất có thể sẽ bị Tần tổng diệt khẩu, có phải cô nên mượn cớ rời đi không? Còn nữa, Tần tổng tự mình làm thức ăn cô thật sự có thể ăn sao? Ăn xong cũng sẽ không bị diệt khẩu chứ?
Nhiễm Việt đổi bộ quần áo ở nhà đi ra, nhìn thấy Trì Tình hiếm khi an tĩnh lại, cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm đêm nay xem ra cô bé bị dọa đến không nhẹ.

“Muốn xem ti vi không?” Cô đi tới ngồi vào bên cạnh Trì Tình, cầm lấy điều khiển từ xa hỏi cô.

Trì Tình lắc lắc đầu, nghiêm túc đáp: “Chị Việt, chị và Tần tổng đã là loại quan hệ này, em cũng không nên ở lại đây, gần đây Tần Trí Dật quấn lấy em rất chặt, nếu như bị anh ta bắt gặp cũng không tốt lắm.


Nhiễm Việt cười nói, “Không sao, hôm nay xem ra anh ấy cũng chỉ đến đây hù dọa em thôi, hơn nữa anh ấy cũng có nhà ở đây, đêm nay chị đến chỗ anh ấy ở, bên này để lại cho em.


Vẻ mặt Trì Tình đau khổ nói: “Chị Việt, đây là lần đầu tiên em tới nhà chị, thế mà chị lại để em một mình trông nhà!”
Nhiễm Việt: “Em cảm thấy một mình trông nhà và Tần tổng, so sánh hai chuyện đó với nhau cái nào đáng sợ hơn?”
Trì Tình nghĩ cũng không cần nghĩ, quyết đoán nói: “Em thích nhất một mình trông nhà, chị nhanh chóng lĩnh Tần tổng đi đi!”
Sau bữa ăn tối, Nhiễm Việt và Tần Trí Viễn lên tầng cao nhất, “Tối nay là anh cố ý sao?” Trước đó rõ ràng có nói tình huống với anh, kết quả anh vẫn đến đây, vừa nhìn là biết động cơ bất lương.

Tần Trí Viễn mở cửa dẫn cô vào nhà, nói : “Để cô ấy biết rõ cũng không sao, có lợi cho việc em quản lý cô ấy.


Anh cũng không nói thật, kỳ thật anh chỉ là đơn thuần cảm thấy khó chịu, khó chịu cô mang người ngoài về nhà, khó chịu thời gian hai người chung đụng riêng tư bị người ngoài tước đoạt, cho dù đối phương là nữ, anh cũng vẫn khó chịu.

Nhiễm Việt nhìn mười ngón tay hai người đan chặt, cong khóe miệng nói: “Anh mới vừa nói, anh là người đàn ông của em.


Tần Trí Viễn nhướn mày, “Có vấn đề sao?”
Nhiễm Việt lắc đầu, thấp giọng hỏi anh: “Vậy em là gì của anh?”
Tần Trí Viễn nhìn cô thật sâu, trong ánh mắt sâu thẳm có loại cảm xúc cô không thấy rõ, anh không trả lời ngay, mà trao cho cô nụ hôn sâu triền miên, sau đó mới nói: “Em là người phụ nữ của anh.


Nhưng mà câu trả lời này Nhiễm Việt cũng không hài lòng, cô hỏi tới: “Người phụ nữ có thể cùng anh hẹn hò chia tay à?”
Tần Trí Viễn mím môi không vui, hít sâu một cái, hạ giọng nói ở bên tai cô: “Em là người phụ nữ anh yêu sâu đậm nhất.


Trong nháy mắt Nhiễm Việt ngây người, cho là chính mình nghe nhầm, vội vàng nói: “Nói lại lần nữa xem?”
Tần Trí Viễn chỉ cảm thấy trên mặt một mảnh nóng bừng, xấu hổ cực kỳ, may mắn ánh sáng trước cửa hơi mờ tối, mới có thể miễn cưỡng che giấu chút ngượng ngùng của anh, nuốt nước miếng một cái, anh gian nan nói: “Em là người phụ nữ anh yêu sâu đậm nhất.


Nhiễm Việt lẳng lặng nhìn anh, lẳng lặng nhớ kỹ câu này, cô cảm thấy, đây sẽ trở thành lời tâm tình êm tai nhất cô nghe được trong cuộc đời này, người đàn ông này cũng không keo kiệt, rất hào phóng nói ra lời cô muốn nghe, thật không hổ là người cô thích.


Người mình thích vừa vặn cũng thích mình, đây tuyệt đối là chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới.

Đột nhiên cảm thấy mũi có chút chua xót, Nhiễm Việt vùi đầu vào trong ngực anh, khàn khàn nói: “Tần Trí Viễn, em yêu anh.


Tần Trí Viễn dùng sức ôm chặt cô, cúi đầu cười nói: “Anh đã đoán được.


Trong không khí ái muội như vậy đột nhiên nhảy ra một câu thế này, thật sự là quá phá hư bầu không khí, nhưng cô vẫn tò mò hỏi anh: “Làm sao anh đoán được ? Chính em cũng gần đây mới phát hiện.


Tần Trí Viễn hôn lên trán cô, trong thanh âm dễ nghe mang theo ý cười, nói: “Gần đây lúc nào em cũng trêu chọc anh, động tác quá rõ ràng.


Nhiễm Việt nhớ tới khoảng thời gian này mình biểu hiện ra da mặt dày, xác thực rất rõ ràng, nhưng cũng có sao đâu? Chính bởi vì như vậy, bọn họ mới có được kết quả mà chính mình muốn, thật tốt.

Nhiễm Việt vui vẻ kéo tay anh, mang anh đi vào trong nhà, vừa đi vừa nói chuyện: “Chúng ta đến phòng nghe nhìn xem phim đi, bộ phim lần trước chúng ta còn chưa xem hết đó.


Tần Trí Viễn: “…”
Tiệc mừng thọ của Tần lão gia tử, Nhiễm Việt đến hỗ trợ sớm một ngày, bởi vì trước đây cô từng có kinh nghiệm làm vệ sĩ, đối với Tần Trạch cũng tương đối quen thuộc, cho nên được phái đi giám sát hệ thống bảo toàn an ninh.

Khách mời tới tham gia buổi tiệc, đều không giàu thì cũng quý, giá trị con người cao quý, không được có nửa điểm sơ xuất, cho nên đối với hệ thống an ninh cần tra xét lại, cần phải làm đến mức giọt nước cũng không lọt, hơn nữa còn thuê hơn một trăm vệ sĩ chuyên nghiệp từ công ty vệ sĩ đến, có thể ở vào lúc xảy ra sự cố khẩn cấp, bảo vệ hội trường an toàn.

Tóm lại, toàn bộ Tần gia đều là trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Nhiễm Việt vừa đưa vệ sĩ mới tới đi làm quen địa hình, vừa châm chọc trong lòng: Thật là có tiền mà không có chỗ xài, không cần làm tiệc mừng thọ long trọng như thế thì sẽ không có nhiều chuyện vậy rồi ! Hơn nữa nghe ý Tần Trí Viễn, Tần lão gia tử căn bản không đồng ý bọn họ tự động làm lớn như vậy.

Ở Tần gia, người bận rộn nhất, không phải Đỗ Liên Trân thì còn ai hơn nữa, buổi tiệc to lớn như thế, hẳn là do bà ta một tay tổ chức.

Huống chi con trai con gái của Đỗ Liên Trân cũng đã đến tuổi bàn chuyện cưới hỏi, bà ta càng không thể buông tha bất luận bữa tiệc tụ hội giới thượng lưu nào, đây là nơi tốt nhất đẩy mạnh tiêu thụ cho các con mình.

Mặc dù Đỗ Liên Trân dặn dò Nhiễm Việt phải đến hỗ trợ chiêu đãi khách, nhưng lúc buổi tiệc chính thức cử hành, thật sự đi chào hỏi khách khứa, cũng chỉ có người Tần gia bọn họ, Nhiễm Việt thân là trợ lý, chỉ có thể đứng sang một bên.

Dù Tần Trí Viễn từng nói cô đừng mặc bộ lễ phục kia ra cửa, nhưng Nhiễm Việt cũng không nghe anh, bộ váy xinh đẹp như thế, không mặc thật quá đáng tiếc, hơn nữa còn là Tần Trí Viễn tặng cho cô, cô thầm muốn khoe khoang ở trước mặt mọi người một chút, cho nên buổi tiệc ngày đó cô không chỉ mặc, còn đến salon trang điểm làm kiểu tóc, cuối cùng mang giày cao gót, xuất hiện xinh đẹp ở sảnh lớn buổi tiệc nhà họ Tần.

Gương mặt tinh xảo, kiểu tóc mỹ lệ, lễ phục màu đen dài khảm kim cương vừa thời thượng vừa khí phách, lại phối hợp với đồ trang sức đơn giản sang trọng, vừa đứng trong đám người, hiển nhiên chính là nữ vương cao cao tại thượng, vô cùng chói mắt, cũng dễ dàng nổi bật hơn hẳn các nữ chủ nhân của buổi tiệc.

Rất nhiều người vốn quen biết Nhiễm Việt, sau khi thấy cô mặc đồ này, cũng không dám đi tới trước mặt cô chào hỏi, thật sự là sợ nhận lầm người.

Ngược lại Nhiễm Việt chủ động đi chào hỏi người quen biết, lúc này mọi người mới dám xác định, nữ vương cao quý lãnh diễm kia kỳ thật chính là trợ lý khôn khéo bọn họ quá quen thuộc.

Lưu tổng gần đây có đầu tư điện ảnh với Nhiễm Việt, cũng coi như là người quen cũ với cô, hai người bưng champagne đứng ở chỗ ít người nói chuyện phiếm, Lưu tổng vốn là người miệng lưỡi trơn tru, nhìn thấy Nhiễm Việt ăn mặc kiểu này, lại khen cô lên tận trời.

Ông ta vui tươi hớn hở nói: “Nếu trợ lý Nhiễm có hứng thú đi diễn xuất, ảnh hậu sang năm tuyệt đối không phải cô thì còn ai.


Nhiễm Việt nhấp một ngụm champagne, nói: “Lưu tổng đang khen tôi biết diễn trò sao?”
Lưu tổng khoát tay, “Tôi đang khen cô xinh đẹp mà, trước kia sao lại không phát hiện ra chứ? Trợ lý Nhiễm đẹp hơn các nữ minh tinh nổi tiếng hiện tại nhiều.


Nhiễm Việt cảm thấy có chút không nói chuyện tiếp được nữa, cô tìm Lưu tổng, chủ yếu là sau khi tán gẫu sẽ bàn một vài ý định hợp tác, kết quả ông ta lại cứ khen cô xinh đẹp, ánh mắt kia cũng quá háo sắc, rõ ràng chính là lòng dạ Tư Mã Chiêu, điều này làm cô có chút chán ghét, nghĩ thầm về sau khi bàn chuyện công việc, vẫn nên ngoan ngoãn mặc trang phục công sở thôi.

Trong lúc Nhiễm Việt muốn kiếm cớ chuồn đi, phía sau có người đúng lúc mở miệng giải vây cho cô, Nhiễm Việt vội vàng quay đầu nhìn lại, phát hiện chính là Tần đại thiếu Tần tổng vừa mới lên chức làm bạn trai cô.

Anh nghiêm trang vươn tay nói với Lưu tổng: “Lưu tổng, đã lâu không gặp.


Lưu tổng thấy là Tần Trí Viễn, rất kích động vươn tay bắt tay với anh, sau đó còn luyến tiếc không buông ra, Nhiễm Việt cảm thấy chướng mắt, cũng đưa tay ra ở một bên chờ đợi, vì vậy Tần Trí Viễn không biến sắc tránh khỏi tay Lưu tổng, lại hào phóng nắm lấy tay Nhiễm Việt, lúc bàn tay hai người chạm nhau, Tần Trí Viễn nhẹ nhàng vuốt tay cô một cái mới buông ra.

Lưu tổng tất nhiên không thấy được động tác mờ ám giữa hai người, bởi vì ông ta đang hưng phấn được nói chuyện cùng Tần Trí Viễn, “Đại thiếu là người bận rộn, vừa rồi muốn tiến lên chào hỏi anh cũng chen vào không được.


Tần Trí Viễn thoáng gật đầu một cái, đáp: “Thật xin lỗi, hôm nay người có mặt tương đối nhiều.


“Không sao không sao, có thể được cậu lên tiếng chào hỏi đã không tệ rồi.


Tần Trí Viễn đem ánh mắt chuyển đến trên mặt Nhiễm Việt, làm bộ dáng như không quen, rất có lễ phép tán thưởng cô, “Trợ lý Nhiễm hôm nay rất mỹ lệ.


Nhiễm Việt khẽ cười trả lời: “Đa tạ đại thiếu khen ngợi.


Tần Trí Viễn lại nói: “Vừa rồi hình như tôi nhìn thấy Trí Dật đang tìm cô.


Nhiễm Việt nhướn mày, rất phối hợp nói: “Vậy sao? Vậy tôi đi xem một chút có chuyện gì, hai vị từ từ tán gẫu, tôi xin lỗi không tiếp được.


Lưu tổng vội vàng nói theo: “Đã có việc thì cô mau đi đi.


Sau khi Nhiễm Việt xoay người rời đi, Lưu tổng còn rất cảm khái nói với Tần Trí Viễn: “Trợ lý Nhiễm này, thực sự là một nhân tài, làm kinh doanh tuyệt không thua kém đàn ông.


Tần Trí Viễn ở một bên gật đầu đồng ý, nghĩ thầm khi cô đánh nhau, cũng tuyệt không thua bởi đàn ông.

Nhiễm Việt biết rõ Tần Trí Viễn nói Tần Trí Dật tìm cô, kỳ thật chỉ là tìm cớ cho cô tránh đi thôi, cho nên cô cũng không thật sự đi tìm Tần Trí Dật, mà là tìm một nơi tương đối vắng người ngồi xuống nghỉ ngơi.

Đã lâu không mang giày cao gót, chân cô thật sự không thấy quen, ngón chân gót chân đều rất khó chịu, cô nhìn chung quanh một chút, phát hiện không có người chú ý tới mình, mới lặng lẽ cởi giày ra, để bàn chân bị đè ép được thả lỏng một chút.

Không ngờ cô vừa mới cởi ra một hồi, lại có người khách không mời mà đến đi về phía vắng vẻ này, xem ra cũng là muốn lười biếng nghỉ ngơi một chút.

Vốn tưởng rằng không lên tiếng, đối phương cũng sẽ không chú ý tới cô, không ngờ dù cô hạ thấp cảm giác tồn tại xuống thế nào, đối phương vẫn nhận ra cô được, “Chào buổi tối, Nhiễm tiểu thư.


Lần đầu tiên nghe được có người kêu mình Nhiễm tiểu thư, Nhiễm Việt cảm thấy hiếm lạ, vì vậy ngẩng đầu nhìn người đến, lúc này vừa nhìn làm cho cô có loại xúc động muốn xách giày lên chân trần chạy trốn.

Sao lại khéo như vậy, người ngồi ở bên cạnh cô cách đó không xa, chính là đại thiếu của Giản gia trước kia tặng cho cô một phòng hoa hồng, Giản Kỳ!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.