Vi Quang

Chương 28



Edit by An Nhiên

Tiểu Ninh cảm thấy, có vẻ như thoáng cái cậu với Chu Húc trở nên quen thuộc thân mật hơn rất nhiều. Cảm giác này rất khó nói rõ, nhưng cậu tuyệt đối đã thả lỏng hơn nhiều trước mặt Chu Húc, cũng bắt đầu có thể không hề cố kỵ nói ra lời “Em nhớ anh “. Cậu mặt dày mày dạn liên tiếp đến nhà Chu Húc qua đêm, đã có lần thứ nhất, lần thứ hai, vậy có lần thứ ba, lần thứ tư cũng không hề gì, Chu Húc nhìn qua đã buông bỏ đấu tranh, có lẽ đã bắt đầu dần dần tiếp nhận thân phận bạn trai nhỏ của Tiểu Ninh.

Ít nhất mỗi đêm chung đụng, bộ dạng hắn ôm Tiểu Ninh vùi đầu mãnh liệt làm, thật sự đã không nhìn ra do dự.

Có một vài thời điểm, Tiểu Ninh có thể cảm giác được Chu Húc hình như vô cùng thích mình, thích đến nỗi không cách nào tự chủ. Cậu không biết có phải do lỗi cảm giác của mình hay không, hay chỉ bởi nam nhân đều là động vật suy nghĩ dựa vào nửa người dưới.

Ví dụ như buổi sáng chủ nhật, hai người vừa ăn xong điểm tâm, lười nhác ở trong phòng khách nghỉ ngơi. Chu Húc cầm điện thoại đang xem tin tức, Tiểu Ninh thì làm bài tập, vì chuyện yêu đương cậu đã hy sinh rất nhiều thời gian học hành. Đang làm bài, đột nhiên lại cảm thấy Chu Húc đang nhìn mình, cậu ngẩng đầu cười với Chu Húc, Chu Húc nhếch miệng, đặt điện thoại xuống đi đến gần cậu. Đầu tiên là xem cậu đang học môn gì, tiếp theo đó liền ghé sát vào ngửi tóc cậu, hôn lỗ tai cậu, ngồi vào sau lưng cậu, vòng lấy cậu, đem cậu nửa ôm vào trong ngực, chuyên chú nhìn gò má cậu.

Tiểu Ninh bị nhìn đến bài tập cũng không làm được, mà Chu Húc liền bắt đầu một chút lại một chút hôn cậu.

Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, đã biến thành Tiểu Ninh nửa người trên nằm ở trên sô pha, nửa người dưới quỳ gối trên mặt thảm, bị Chu Húc từng chút lại từng chút va chạm.

Quần áo thậm chí cũng không thoát ra, chỉ cởi quần xuống, lộ ra phiến mông trắng nõn, đương nhiên hiện giờ đã bị đâm đến hồng.

Rõ ràng tối qua vừa mới làm.

Tiểu Ninh cảm thấy rất xấu hổ, giữa ban ngày, trong phòng khách, nửa người trên của mình ăn mặc chỉnh tề, chỉ có quần bị cởi xuống, mà Chu Húc lại càng chỉ lộ ra một căn đồ vật cứng rắn ra vào trong cơ thể mình.

Nhìn mặt Chu Húc, hoàn toàn không tưởng tượng nổi hắn vậy mà dục vọng lại cường liệt như vậy, hầu như tùy thời tùy chỗ, hắn đều muốn ôm Tiểu Ninh làm. Mỗi một chỗ trong ngôi nhà này, bọn họ hầu như đều đã làm qua, trong phòng tắm, trong phòng bếp, trong phòng khách, thậm chí trên sân thượng…

Thời điểm Chu Húc xuất tinh, Tiểu Ninh cũng thích đến choáng váng đầu óc.

Chu Húc nằm ở trên lưng cậu thở, Tiểu Ninh trách cứ hắn hại cậu không làm được bài tập, thế nhưng thanh âm lại mềm mại, ngọt vô cùng. Chu Húc vì vậy ôm cậu, tiếp một nụ hôn thật dài.

Nếu như không phải có tiếng chuông cửa vang lên, Chu Húc rất có thể còn muốn làm một lần nữa.

Sớm thế này là ai đến? Tiểu Ninh vô cùng bối rối, tính khí Chu Húc thậm chí còn chưa rút ra, hai người chỉ nghe thấy tiếng em gái Chu Húc ở ngoài cửa hô lớn: “Anh hai! Anh hai! Mở cửa!”

Chu Húc lúc này mới biết xấu hổ, cùng với Tiểu Ninh hai người luống cuống chân tay, không biết nên làm thế nào. Chu Húc đeo áo mưa, nhưng mà một đống dịch bôi trơn ở trong hậu huyệt Tiểu Ninh không thanh lý căn bản không được. Hắn vừa mới rút ra, Tiểu Ninh đã cảm thấy dịch bôi trơn tựa hồ hóa hết thành nước, ướt nhẹp chảy xuống quần. Mà khóe mắt Tiểu Ninh đã đỏ lên, toàn thân xuân tình nhộn nhạo, đầy mặt biểu tình hận không thể chiêu cáo thiên hạ ta vừa hưởng thụ qua cao trào, bộ dạng này thật sự không thể gặp người.

Tiểu Ninh kéo quần lên, bản thân trốn vào trong toilet.

Chu Tinh vừa vào cửa liền oán giận: “Anh làm gì a, mở cửa chậm như vậy, em mang theo mấy thứ này nặng lắm anh có biết không?”

Chu Húc không lên tiếng bất luận cô nói gì, quả thực đang chột dạ.

“Em lén nói với mẹ muốn đi thăm anh, mẹ liền nhét mấy thứ này cho em. Tự anh xem chút đi, có rất nhiều hoa quả khô của cậu gửi đến, đồ hộp cũng nhiều lắm, còn cả đống gì đó em cũng không rõ, dù sao anh nhớ phải ăn, đừng để bị hỏng.” Chu Tinh lải nhải lắm điều lại nói một tràng, phát hiện Chu Húc vẫn không trả lời mình, cảm thấy không đúng.

“Hôm nay anh làm gì mà im lìm thế?” Chu Tinh hỏi, bản thân quen thuộc mở tủ lạnh giúp anh mình bỏ những thứ kia vào, “Em nói thật với anh, nói cho anh hay, hôm qua Trần Dịch Hoành gọi điện thoại cho em, nói anh chặn số hắn rồi… Xảy ra chuyện gì vậy? Anh thật sự quyết tâm không quay lại với hắn sao? Hắn phạm sai lầm gì thế? Nếu là lỗi của hắn, ca em kiên quyết ủng hộ anh, nếu hai người bọn anh chỉ là cãi nhau, anh đây là đang muốn tiếp tục suy nghĩ? Trong điện thoại thái độ của hắn vẫn rất tốt, nói hắn thật lòng muốn quay lại với anh, đã cầu anh hơn mấy tháng rồi.”

“Đừng nhắc đến hắn.” Chu Húc khó chịu nói.

Chu Tinh nóng nảy, từ nhỏ Chu Húc chính là cái hũ nút làm người ta phát bực, cái gì cũng không nói, tự trong lòng đã sớm ra quyết định. Lúc trước hạ quyết tâm cùng một chỗ sống cả đời với Trần Dịch Hoành, come out với người nhà, ầm ĩ gà bay chó sủa. Hiện giờ nguyên nhân gì cũng không nói, liền chia tay với Trần Dịch Hoành, người ta cầu hắn quay lại hắn cũng không chịu. Chu Tinh biết rõ tính anh mình như thế nào, hắn một khi đã xác định ai, vậy chính là thật muốn qua một đời với người đó, hiện giờ chia tay với Trần Dịch Hoành, theo tính cách này của hắn, đến lúc nào mới có thể lại đi tìm một người phù hợp đây?

“Anh cũng phải nói cho em biết nguyên nhân chứ, nếu thật sự không được, anh cũng đừng chặn số Trần Dịch Hoành? Hôm qua hắn chỉ còn thiếu mỗi khóc lóc than thở cầu em.”

Tiểu Ninh nghe vậy, làm sao còn kiềm chế được, thật muốn lao ra nói Chu Húc là bạn trai tôi, bảo tên tra nam ngoại tình kia cút xa một chút. Cậu còn chưa kịp lao ra, chợt nghe thấy Chu Húc nói: “Anh có bạn trai rồi, vậy nên đừng nhắc tới Trần Dịch Hoành nữa.”

Một lát sau, Chu Tinh mới bén nhọn la lên tiếng, liên tục truy vấn: “Là ai? Là ai? Sao anh không nói cho em biết? Người ở đâu? Có ảnh chụp không? Rốt cuộc là người nào?”

Tim Tiểu Ninh nhảy lên cổ họng, đột nhiên có chút xấu hổ, Chu Húc nói ra cậu, có phải cậu nên đi ra chào hỏi với em gái Chu Húc không? Nhưng mà, bộ dạng này gặp mặt liệu có phải sẽ hơi xấu hổ không?

Tiểu Ninh ở bên trong vẫn đang do dự có nên đi ra ngoài hay không, chợt nghe thấy Chu Húc nói với em gái: “Đến lúc đó tự nhiên sẽ giới thiệu cho em biết.”

Chu Tinh đem nghi hoặc lập tức hiện ra của Tiểu Ninh chất vấn lên tiếng: “Vì sao bây giờ không thể biết?!”

Chu Húc vẫn còn đang qua loa ứng phó em gái, Tiểu Ninh rồi lại cảm thấy toàn thân có chút phát lạnh.

Chắc là vì lò sưởi đã tắt rồi.

Đến lúc đó, là lúc nào?

Bọn họ đã hôn, đã lên giường, vẫn còn chưa tới lúc giới thiệu cho người nhà biết sao?

Tay Tiểu Ninh nắm cửa phòng tắm, dùng sức đến mức trở nên trắng bệch.

Cậu cảm giác bản thân có chút buồn cười, vừa rồi vẫn còn cảm thấy, Chu Húc hình như rất thương mình.

Tiểu Ninh hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt tâm tình, thầm nghĩ, không có việc gì, mọi chuyện sẽ ngày càng tốt thôi, ít nhất Chu Húc đã rất thích ở bên cậu, cũng rất thích cùng cậu ân ái.

Cậu sẽ cố gắng giành được toàn bộ Chu Húc.

Tiểu Ninh dời cửa toilet, đi ra ngoài.

Lúc này Chu Tinh cũng đi tới phòng khách, phát hiện sách giáo trình với vở bài tập bày trên bàn, đang muốn hỏi anh mình là đồ của ai, quay đầu lại đã nhìn thấy Tiểu Ninh.

Mặc một thân quần áo ở nhà, ánh mắt như chú nai con, vừa nghe lời vừa xinh đẹp, sợ hãi mà chào hỏi cô, lại thấp giọng nói với Chu Húc cậu hơi lạnh, Chu Húc lập tức đi vào trong phòng tìm áo khoác cho cậu phủ thêm.

Chu Tinh nhớ ra cậu là ai rồi, cậu là mỹ thiếu niên lần trước xuất hiện ở nhà anh mình.

Chờ đến khi mỹ thiếu niên quay người tiến vào trong phòng đọc sách, Chu Tinh mới nhỏ giọng hỏi: “Đây là bạn trai mới của anh? Lần trước không phải anh nói hai người kém mười mấy tuổi không thể nào sao?”

Sau đó dùng ánh mắt nhìn người không phải người thường ngó anh trai mình.

Chu Húc không biết phải giải thích như thế nào.

Lúc gần đi, Chu Tinh nói với anh trai: “Ca, hôm nay em đối với anh lau mắt mà nhìn, anh có thể cua được thiếu niên đẹp như vậy, em thật sự bội phục anh nha, thật mong chờ anh viết phương pháp cho em, hảo hảo cùng nhau hưởng, không nên giấu giếm.”

Trêu chọc xong, Chu Tinh vẫn không tránh được lo lắng, nhịn không được nói: “Yêu đương với thiếu niên đẹp như vậy khẳng định không cự tuyệt được, nhưng mà… anh… có lẽ em hơi lắm lời, anh thành thật thế này, tìm bạn trai đẹp mắt còn nhỏ như vậy, kém mười mấy tuổi, hắn nguyện ý an tâm trải qua một đời với anh sao?”

Chu Húc cho đến cuối cùng, vẫn luôn bảo trì trầm mặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.