Vị Rượu Trên Môi

Chương 41





Thích Vãn không biết suy nghĩ của Dụ Kiêu, cô đeo kính lên giúp anh, nhướng mày thưởng thức.
“OK.”
Đây là tạo hình cô thích nhất của anh, cao lãnh cấm dục lại nhã nhặn có phần khí chất, ngoại hình này, fan chắc chắn sẽ choáng vàng luôn.
Bành Khang Khang vỗ tay: “Vãn tỷ lợi hại nha! Không sai, chính là cảm giác này!!”
Anh ta tiến lên chỉnh lại tạo hình lần cuối cho Dụ Kiêu, vừa làm vừa luôn miệng khen lấy lòng.
Mọi thứ hoàn thành, Thích Vãn chọn một góc có ánh sáng gần cửa số làm vị trí cho Dụ Kiêu chụp ảnh.
Phòng làm việc nằm ở tầng trệt rất cao, phía dưới là con sông, bây giờ là hoàng hôn, bầu trời chiều một mảng đỏ rực, Dụ Kiêu dựa vào cạnh cửa sổ, ánh chiều tà chiếu lên vai anh.
Anh lười nhác đứng ở đó, tay đặt lên cổ tay áo, ánh mắt sâu thẳm hướng tới, dù là vô tình thôi cũng khiến lòng người rung động, làm cho người ta đỏ mặt tim đập.
!!!
Thích Vãn hít sâu một hơi, ngón tay nhấn chụp.
A, không phải muốn mạng em sao, cho anh cho anh đó!!!
Cơm chiều ăn trong phòng làm việc, Thích Vãn tùy tiện ăn vài miếng rồi để xuống, lấy mấy tấm vừa chụp phát weibo, tiện tuyên truyền cho hoạt động đêm nay luôn.
Vì Thích Vãn còn thiếu kinh nghiệm mang nghệ sĩ đi tham dự tiệc tối, nên đêm nay Đường Gia đích thân tự mang.
Ngồi vào xe, cô giải thích các vấn đề liên quan đến công việc.
“Lễ trao giải này cậu cũng đã tham gia nhiều lần rồi, đêm nay cũng như cũ, nếu giành giải nhớ nói vài câu cảm nghĩ.”
“Cuối năm ngoái bộ điện ảnh kia thành tích phòng vé rất tốt, vậy nên đêm nay ở trên thảm đỏ, cậu sẽ đi cùng đoàn phim kia, tý nữa đến hậu trường chúng ta sắp xếp gặp mặt.”
“Đúng rồi, tạp chí ML hẹn chúng ta, muốn cậu chụp một bộ ảnh làm bìa mặt kỳ tới.

Chủ biên bọn họ hôm nay cũng sẽ đến, sau hoạt động kết thúc, tôi xếp cho các cậu gặp nhau.”
Dụ Kiêu tháo kính mắt xuống, nhéo nhéo trán: “Biết rồi.”
Đường Gia gật gật đầu, chạm vào Thích Vãn đang nghịch cameras bên cạnh: “Lúc bước thảm đỏ em vất vẻ một lúc rồi, xuống xe rồi chụp cho cậu ấy mấy tấm.

Chờ cậu ấy vào, chúng ta sẽ được thoải mái, người tổ chức đã sắp xếp phòng nghỉ, chúng ta có thể đi nghỉ ngơi một chút .”
Thích Vãn ngước mắt lên: “Chúng ta không cần vào hội trường sao?”
Đường Gia: “Không cần, hiện trường có hơn trăm nghệ sĩ, còn đâu chỗ cho chúng ta, nếu nhân viên công tác đều đi vào hiện trường không phải thành loạn sao? Em yên tâm, ảnh hoạt động sẽ có fan chụp, đến lúc đó chúng ta tìm phòng làm việc trạm mua bản quyền ảnh là được.”
“A….”

Thích Vãn có chút mất mác cúi đầu, kỳ thật cô muốn đến hội trường nhìn một cái.
Tuy nói buổi lễ niên kỷ Tiểu Lãng không tính là giải thưởng lớn, nhưng Dụ Kiêu mỗi một lần vinh dự, mỗi một lần được tán thành, họ đều muốn chính mắt chứng kiến.
Khi xe sắp chạy gần đến thảm đỏ, Đường Gia liên lạc với mấy người diễn viên bộ điện ảnh kia, Dụ Kiêu được nhà tổ chức an bài đặc biệt đi cùng nghệ sĩ khác trên thảm đỏ.
Trước khi xuống xe, anh xoa nhẹ đầu Thích Vãn một cái: “Đừng chạy linh tinh, chờ tôi trở lại.”
Thích Vãn bất động, ngoan ngoãn gật đầu một cái.
Mãi đến khi anh đẩy cửa xe đi xuống, cô mới phản ứng kịp, có chuyện gì với người đàn ông này vậy??? Rồi dùng kiểu như đang dỗ bạn gái nói chuyện với cô, rõ ràng cô chưa đồng ý với anh nhá!!!
Nhưng cô vẫn đỏ tai, xuống xe vẫn nhắc nhở “thân thiện” bác tài xế: “Bác à, trong xe bác mở điều hòa hơi nóng nhá.”
Bác tài nhìn đồng hồ đo, định nói cho cô rõ ràng nhiệt độ bình thường, ngẩng đầu đã thấy cô cầm cameras, dẫm giày cao gót “cộp cộp” đi đến khu chụp ảnh thảm đỏ, chỉ chừa cho ông một tiếng ào ào đến bóng lưng cũng không thấy.
-.- -.-
Khu chụp ảnh Thảm đỏ tụ tập hàng loạt các phóng viên tạp chí lớn, còn có nhiếp ảnh gia của các phòng làm việc
lớn.
Thích Vãn tới tương đối trễ, thiếu chút nữa là không còn chỗ cho cô đứng, cũng do mấy nhiếp ảnh gia vì nghệ sĩ nhà mình đã vào trong, nên có thể đi, cô mới miễng cưỡng có một vị trí tầm nhìn tốt.
Lúc này Dụ Kiêu chưa xuất hiện, cô không có hứng thú với nghệ sĩ nhà khác, không vội chụp ảnh, nhàn nhã đứng đánh giá xung quanh.
Hai bên thảm đỏ, là nơi các fandom tới tiếp ứng idol nhà mình, bảng đèn led rực rỡ, tên ai cũng cô, trong đó có Dụ Kiêu, Trì Trầm và cả Đinh Toản, tam đại nam thần có nhiều fan nhất.
Mỗi năm lại có một trận battle của ba nhà này.
Đợi không bao lâu, người chủ trì cầm micro đứng trên bục giới thiệu: “Tiếp theo là đoàn phim điện ảnh 《 Tập Độc 》, bộ điện ảnh có một thành tích vô cùng xuất sắc vào nửa cuối năm ngoái, đã lấy đi nhiều nước mắt của tác giả.
Chúng ta hãy nhiệt liệt chào mừng sản xuất, đội ngũ đoàn phim, đạo diễn La Sinh, ảnh đế Dụ Kiêu, diễn viên Chu Thần Sảng….”
Các nhà truyền thông dâng ống kính lên nhao nhao nhắm đến thảm đỏ, bảo vệ mở cửa xe, giày da đen bước xuống đất, Dụ Kiêu xuống xe cả hiện trường tiếng thét chói tai vang một vùng, cài lại nút áo, quay lại nở nụ cười vẫy tay về phía fan.
Anh có vẻ ngoài kiêu ngạo lạnh lùng, thân hình thon cao, chỉ đứng ở đó thôi, đã đủ để hấp dẫn toàn bộ ánh mắt người khác.
Thích Vãn nhìn anh, hơi thất thần, tai giống như trong phút chốc không còn nghe thấy gì, chỉ còn nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập mạnh.
Bên cạnh đèn đèn flash không ngừng nháy, cô mới hoàn hồn, đưa camera lên chụp.
Đoàn trưởng đội ngũ chậm rãi đi vào theo lời giới thiệu của người chủ trì, Dụ Kiêu đi cùng nữ chính bộ điện ảnh Nhiêu Y.
Nhiêu Y lớn hơn Dụ Kiêu vài tuổi, vừa tổ chức hôn lễ cùng chồng trong thời gian trước, vì thế dù giờ cô khoác tay Dụ Kiêu nhưng luôn duy trì khoảng cách đúng mực hợp lý, không muốn tạo cho hai bên có nhiều phiền toái.
Nhóm người ký tên mình lên bảng, người chủ trì tiến hành phỏng vấn ngắn gọn bọn họ, rồi để lại một chút thời gian cho truyền thông chụp ảnh, sau đó để nhân viên đưa họ vào bàn.
Thích Vãn hoàn thành nhiệm vụ cất cameras đi, rồi ra khỏi khu chụp hình, đang định gọi điện hỏi Đường Gia đang ở đâu, bất ngờ bị cuộc đối thoại bên cạnh hấp dẫn.
“Thật sự không thể giảm giá nữa, vị trí của tôi là hàng thứ nhất đấy, cô cũng biết hàng năm ba nhà battle, vé khó mua đến thế nào, cô muốn mua thì chỉ có giá này, nếu không tôi sẽ bán cho người khác, giờ chỉ còn một vé này thôi.”
Người nói là một Đại Hồ Tử, trước mặt anh ta là một cô nhóc đang mặc cả với anh ta nhưng không được, thật sự không thể mua được với giá kia nên đành bất đắc dĩ bỏ đi.

Thích Vãn suy nghĩ, ngăn anh ta lại: “Này, anh cầm vé gì vậy?”
“Vé vào hội trường hàng thứ nhất.” anh ta đánh giá cô: “Cô fan nhà ai? Tôi còn một vé, cô muốn mua không?”
Thích Vãn đứng thẳng lưng: “Tôi là fan Dụ Kiêu.”
“Dụ Kiêu à.” Anh ta cười cười: “Tấm vé này trùng hợp là vị trí khu tiếp ứng của anh ấy, tầm nhìn rất tốt luôn… Tôi nói cô nè, tôi sẽ bán cho cô rẻ đi một chút, tôi còn về nhà sớm chút.”
“Bao nhiêu tiền?”
“Hai vạn.”
“…”
Những người kiểu này thật là công phu sư tử ngoạm, ỷ vào giá vé được bảo mất mà đem bán, một tấm hơn 5 chữ số, đúng là đem fan ra giết mà.
Trầm mặc năm giây sau, Thích Vãn mở điện thoại ra quét wechat anh ta.
Đúng vậy, cô đây chính là tự nguyện nhảy vào hố, cam tâm tình nguyện là tiên nữ heo.
“Đã chuyển khoản hai vạn thành công.”
Điện thoại anh ta vang lên thông báo, anh ta đưa vé cho Thích Vãn, cười mỉm mà chuẩn bị kết thúc công việc, trước khi đi vẫn không quên lấy lòng kim chủ ba ba vài câu: “Tôi cũng thấy trong ba nhà, Dụ Kiêu nhà cô đẹp trai nhất.”
Thích Vãn cầm lấy vé, nhìn anh ta một cái, trong lòng lặng lẽ nói: Mời anh nói.
~
Khu fan ngồi là tầng hai, đối với loại hoạt động này, các nhà fan đều đến sớm hơn một hai giờ, chiếm vị trí đẹp nhất để tiếp ứng.
Thích Vãn quyết định bất ngờ, trừ cameras cái gì cũng không có chuẩn bị, cô đi tìm một chỗ fan tiếp ứng bên ngoài, mua một chiếc lightstick với giá cao, đi lên, trước khi nhân viên kiểm vé kết thúc công việc.
Đường Gia nhắn tin wechat hỏi cô, sao vẫn chưa về phòng nghỉ, Thích Vãn kiếm cớ nói mình đột nhiên có chút việc quay lại sau, sẽ không làm trễ nãi công việc khi sự kiện kết thúc, Đường Gia cũng không hỏi nhiều, bảo cô cẩn thận chút.
Cô nhìn tấm vé tìm số vị trí của mình, giống như Đại Hồ Tử nói, vị trí này ngay chính giữa sân khấu, vị trí vô cùng tốt để tiếp ứng, như vậy hai vạn cũng đáng.
Cô đến tương đối trễ, hiện trường fan đã khàn cả giọng battle vài lần, Thích Vãn không chút nghi ngờ nếu có thể đánh nhau ở đây, họ tuyệt đối không còn ngồi ở đây mà hét.
Các nghệ sĩ lục tục tiến vào, cô nhòm ngó tìm kiếm chỗ Dụ Kiêu ngồi.
Chỗ ngồi lễ Trao giải sắp xếp theo địa vị, nhìn như tùy ý, thật ra đã phân chia vị trí cả, hàng ghế đầu dành cho các nghệ sĩ lớn và gạo cội, để thuận lợi ghi hình, gia tăng rating.
Mà vị trí sau cùng dành cho người mới và người tuyến ba, bốn, có thể lộ mặt đã là tốt rồi.
Đang tìm, cô liền thấy Dụ Kiêu được nhân viên dẫn đến ngồi hàng thứ nhất, thật khéo, Trì Trầm và Đinh Toản cũng ngồi cạnh anh.
Tam đại thần của thế kỷ cùng chung một khung hình, nhóm fan muốn điên luôn rồi, gào thét đến khản cổ họng gọi tên idol nhà mình.
Ba người nghe tiếng quay đầu lại, cùng lúc nhìn về khu fan tiếp ứng.
Khoảnh khắc Dụ Kiêu quay đầu, Thích Vãn theo bản năng lấy tay che mặt, tuyệt đối không thể bị anh phát hiện.

Nếu Dụ Kiêu biết mình dùng hai vạn mua vé đến ngắm anh, nhất định đắc ý muốn chết, như vậy chắc chắn sẽ không dùng cả trái tim để theo đuổi cô.
Hừ, đại móng heo.
Cô che mặt một lúc lại cảm thấy không đúng, ánh đèn tối như vậy, lại còn ở xa, làm sao anh có thể nhìn ra cô được.
Suy nghĩ như thế, lá gan cô lớn hơn vài phần, giống các fan khác, cầm lightstick ra sức quẩy.
Dụ Kiêu xa xa nhìn họ, nhàn nhạt nở nụ cười, làm cho vô số thiếu nữ che ngực thét chói tai ròi quay đầu nói chuyện phiếm cùng Trì Trầm.
Đinh Toản giỏi nhất là chọc ghẹo, quay đầu vẫy tay vài lần, lại còn thả tym với nhóm fan.
“A a a a a a a! lão công tôi nhìn tới!”
” Đinh Toản! Con troai mẹ! mama yêu con!”
“Trời ạ! Anh ấy là đang nhìn tôi sao! Tôi muốn khóc quá!”
Thích Vãn hừ lạnh một tiếng, tiện tay gửi một tấm hình Đinh Toản cho anh ta: 【 lần trước Nam Yên nói với em, có người điều kiện khá tốt muốn theo đuổi cô ấy, anh nói em có nên kêu cô ấy suy nghĩ chút không? 】
Đinh Toản đáp lại một câu đáp lại một câu “Xem như em lợi hại”, sau đó cả sự kiện đều an tĩnh, không quay đầu lại nữa.
Không bao lâu, toàn bộ khách quý đến đông đủ, lễ trao giải chính thức bắt đầu.
Ánh đèn tối xuống, người chủ trì lên sân khấu mở màn, hiện trường fan nói dừng liền dừng, nháy mắt an tĩnh lại, chỉ khi idol mình lên sân khấu mới hoan hô, hò hét, tố chất tốt.
Sự kiện diễn ra rất thông thường, liệt kê một năm qua có công ty thành tích xuất sắc gì, trao giải tác phẩm và nghệ sĩ xuất sắc, xen lẫn một số tiết mục biểu diễn.
Một loạt tiến trình diễn ra, cuối cùng cũng tới giải thưởng đơn nam nghệ sĩ.
Giải đầu tiên trao là “Nam thần của năm”.

màn hình lớn hiện lên danh sách đề cử, ảnh Dụ Kiêu và tên xuất hiện một cái, các fan đều kích động hò hét.
Người chủ trì giới thiệu khách quý trao giải, hai vị nghệ sĩ lớn tuổi đi từ phía dưới lên, đứng trước micro tự giới thiệu, nói vài câu tạo không khí, rồi lấy trên tay nhân viên danh sách giành giải thưởng.
“Tôi tuyên bố, người đạt được giải thưởng ‘Nam thần của năm’ của Tiểu Lãng giải trí là….”
Tất cả fan tim đều muốn nhảy ra ngoài, Thích Vãn vểnh môi lên, siết chặt lightstick trong tay, cô còn căng thẳng hơn so với người trong cuộc.
“Dụ Kiêu! Chúc mừng!”
“A a a a a, Dụ Kiêu! Dụ Kiêu! Dụ Kiêu!”
“Nam thần! Nam thần! Nam thần!”
Các fan điên cuồng thét chói tai, Thích Vãn kích động thét lên, đến nỗi cổ họng khàn luôn.
Dụ Kiêu chân thành đứng lên, cài lại nút áo vest cùng bắt tay với những người chúc mừng mình, rồi xoay lại cúi chào fan.
Anh lên nhận cúp lại từ khách trao giải, khuôn mắt vẫn bình tĩnh ung dung cười.
Người chủ trì: “Xin mời Dụ Kiêu phát biểu cảm nghĩ của mình.”
“Chào mọi người, tôi là Dụ Kiêu.

Cực kỳ vinh hạnh, đồng thời cũng cần phải cảm ơn Tiểu Lãng giải trí đã trao cho tôi giải thưởng này.


Tương lai, tôi sẽ không ngừng cố gắng, mang đến cho mọi người những tác phẩm điện ảnh và truyền thật tốt.

Ngay tại đây tôi muốn cảm ơn fan tôi, gia đình tôi, và cả đoàn đội của tôi.”
Anh dừng lại: “Ngoài ra, tôi muốn cảm ơn người nhân viên bên cạnh tôi, cô ấy… Họ cực kỳ vất vả, ngày ngày chiếu cố tôi, thức đêm làm việc cùng tôi, hỗ trợ tôi khi tôi gặp khó khăn, nếu không có họ tôi đã không có thành tích như ngày hôm nay, vì vậy tôi xin chân thành cảm ơn.”
Mặt Thích Vãn nháy mắt đỏ lên, tim đập nhanh hơn.
Người đàn ông này sao vậy, lên sân khấu nhận giải thưởng còn trêu chọc cô.
Nhưng mà, a a a a a, thật sự bị anh chọc rồi.
Thích Vãn dùng sức vẫy lightstick.
Dụ Kiêu cầm cúp khom người chào thật sâu, đang chuẩn bị rồi đi, bỗng nhiên bị người chủ trì gọi lại, thực hiện giao lưu chào hỏi vài câu ngắn gọn.
Người chủ trì: “Theo tôi được biết, năm nay Dụ Kiêu vẫn luôn cố gắng quay phim, phim điện ảnh năm trước cùng lấy được thành tích vô cùng tốt, có thể cho tôi hỏi một câu, dự kiến sắp tới anh có kế hoạch mới gì không?”
Dụ Kiêu trả lời: “Ừm, hi vọng mình có thể đem lại những tác phẩm ngày càng tốt hơn, trước mắt tôi đang quay bộ phim mới 《 thịnh thế Trường An 》là lần đầu tiên tôi thử đóng cổ trang, hy vọng có thể đột phá.”
Người chủ trì: “Trừ kế hoạch làm việc, về cuộc sống anh có kế hoạch mới gì không, ví dụ…”
Người chủ trì ném cái nhìn ái muội: “Vấn đề mà mọi người đang rất quan tâm nha.”
Dưới sân khấu vang lên vài tiếng cười, mọi người đương nhiên đều biết rõ cái vấn đề kia chỉ cái gì.
Rất nhiều nghệ sĩ đều không thích công khai sinh hoạt cá nhân của mình, đổi lại trước kia,
Dụ Kiêu cũng sẽ khéo léo tránh vấn đề này đi, nói một vài câu “Công tác bề bộn nhiều việc” “Tạm thời không có thời gian ” “Nhưng cần xem duyên phận” Lập lờ nước đôi không rõ.
Mà hôm nay, anh nở nụ cười một cái, trả lời: “Vâng, đúng là đang suy nghĩ kế hoạch.

Vì từ sau khi tốt nghiệp, toàn bộ cuộc sống tôi chủ yếu chỉ có công việc, không có thời gian cũng không có tâm tình suy xét vấn đề cá nhân.

Cho nên trước mắt, nếu gặp được một người, mà cô ấy nguyện ý, tôi vẫn sẽ mong chờ.”
Fan sửng sốt, cho nên anh đây là muốn yêu đương rồi hả ???
“A a a a a, không thể! !”
“Chồng nhìn em đi! Em ở đây nè!”
“Cầu xin đừng cho tui thất tình mà! Thật sự muốn khóc to trong WC quá T.T”
So với fan phản ứng mãnh liệt, Thích Vãn chỉ thong thả bỏ lightrick trong tay xuống, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào bóng dáng người kia trên sân khấu.
Khóe miệng mang theo ý cười, nhưng lông mi lại ướt.
Biết được người mình thích rất lâu cũng thích mình, vô cùng hạnh phúc.
Như bây giờ vậy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.