Kỳ Noãn sống 21 năm, cũng chưa bao giờ mất mặt như ngày hôm nay.
Bầu không khí bỗng nhiên yên tĩnh, nhân vật hiển thị trên bản đồ cũng không hề nhúc nhích, nếu không phải là biết rõ đầu đuôi câu chuyện thì cô còn tưởng máy tính của mình treo rồi.
Hơi thở của Kỳ Noãn rất khẽ, có chút bối rối không biết phải làm sao.
Cứ như vậy trong chớp mắt, thậm chí cô còn muốn thẳng tay rút phích cắm điện của máy tính ra cho xong chuyện, nhưng vừa nghĩ tới câu nói "Cái gì nên tới đều sẽ tới", cô lại không thể không từ bỏ, chủ động mở miệng phá vỡ trầm mặc: "Cái đó..."
Còn chưa kịp giải thích, bên tai lại có tiếng súng vang lên.
Hẳn là vừa nãy động tĩnh cuộc chiến đấu bên này quá lớn, làm lộ vị trí, có một đội khác đã mò đến đây, Hứa Thần phản ứng rất nhanh: "Bên trái có một đội."
Lục Hi Hòa lập tức tiếp lời: "Ba người."
Đề tài được chuyển hướng, Kỳ Noãn thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay bọn họ lựa chọn map rừng mưa nhiệt đới Sanhok, vì diện tích nhỏ hơn so với các map khác rất nhiều nên tiết tấu càng phải nhanh hơn một chút, bắt đầu chưa tới 20 phút, khu vực an toàn đã thu lại còn rất nhỏ.
Kỳ Noãn liếc nhìn góc bên phải màn hình, còn 11 người.
Nói cách khác, trừ đội của bọn họ ra thì chỉ còn lại 7 địch.
Hứa Thần: "Tiểu tỷ tỷ, chị theo em đi."
Kỳ Noãn không dám chần chừ một khắc nào, đầu đội mũ lưng đeo balo cấp 1 ra khỏi phòng.
Hứa Thần vừa nhìn thấy trang bị của cô, suýt nữa thì phun đầy nước lên màn hình: "Chị cũng quá nghèo đi... Đã tới vòng chung kết rồi mà vẫn còn mũ 1, balo 1, còn trên lưng chị là cái súng gì đây... S686 và S1897*?"
(*S1897 là vũ khí thuộc dòng shotgun, có lực sát thương cao hơn S686, hỗ trợ tới 5 viên đạn và có thể vừa nạp đạn vừa bắn.)
"........"
Kỳ Noãn không hiểu rõ mấy loại súng này lắm, chỉ dựa trên kinh nghiệm chơi game offline, dòng S so với những loại abc khác thì cao cấp hơn, cho nên cô cũng không thèm nhìn đến AKM, giữa ngàn vạn loại mới chọn hai loại súng đầu S này.
Kỳ Noãn: "Có vấn đề gì không?"
Hứa Thần trầm mặc vài giây, sau đó nín cười nói: "Chị thật sự đúng là đại thần."
Thời gian tám chuyện, bên ngoài nhà đã vang lên tiếng súng và tiếng bước chân liên tiếp.
Thông tin tấn công ở góc trên bên phải, tất cả thông báo đều bắt đầu bằng cái tên eighteens, mười mấy giây ngắn ngủi, đồng đội mới đã loại được 3 địch ở phía bên trái. Lục Hi Hòa lượm hộp 100 viên đạn rơi thành đống ở bên ngoài, hỏi: "Noãn Noãn, cậu có thiếu gì không? Tớ mang qua cho cậu."
Kỳ Noãn từ chối rất quả quyết: "Tớ không thiếu."
Hứa Thần và Lục Hi Hòa cười như điên.
Dù sao cũng đã đến vòng chung kết, bầu không khí càng ngày càng gấp gáp, tiếng bước chân và tiếng vỏ đạn rơi xuống đất đều nghe thấy rất rõ ràng, sau khi cười dứt, hai người này cũng không tiếp tục phí lời nữa, tập trung sự chú ý lên mấy kẻ địch còn lại.
Phía sau bức tường bên ngoài căn nhà có người, Kỳ Noãn bị khuất góc nhìn, vừa ló đầu ra khỏi cửa sổ tầng hai, "Ầm" một tiếng, trên màn hình liền hiện ra một thông báo...
"Bạn đã bị fgkun dùng AKM headshot tấn công."
Trong trường hợp đồng đội vẫn còn sống, nhân vật bị tấn công sẽ không chết ngay lập tức, còn có một đoạn thời gian ngắn ngủi để đồng đội có thể cứu.
Hứa Thần "Ôi" một tiếng, "Tiểu tỷ tỷ, chị cố gắng cầm cự, em giải quyết xong dưới lầu sẽ đến cứu chị!"
Kẻ địch ở ngay dưới lầu, cậu ta chỉ cần nhúc nhích một chút cũng có thể dễ dàng để lộ vị trí rồi bị tấn công, lúc này không có cách nào tiếp cận cô.
Kỳ Noãn cũng không sốt ruột, sau khi nuốt nước bọt một cái rất thân thiết đáp: "Không cần cứu tôi cũng được."
Vừa dứt lời, đã có người trực tiếp nhảy thẳng qua cửa sổ lầu hai vào trong, Kỳ Noãn còn chưa kịp điều chỉnh góc nhìn, người kia đã ngồi xổm bên cạnh chân cô.
Rất nhanh, trên đỉnh đầu hiện lên mấy chữ "Được cứu trợ".
Lúc này Kỳ Noãn mới thấy rõ người tới là ai.
Cô mím môi, sau khi nhỏ giọng nói cảm ơn, tầm mắt không biết đặt vào đâu, liền dứt khoát mở balo ra xem.
Không nhìn không biết, vừa nhìn liền giật mình.
Vừa nãy cô chỉ cố gắng không làm bọn họ vướng chân thêm, đồ tốt cũng chẳng nhặt được, vì thế nên lúc này đồ đạc trong balo ít tới mức đáng thương. 57 viên đạn, 21 viên đạn đường kính 45mm và 1 thùng xăng.
Đừng nói đến First Aid Kit*, ngay cả Bandage** cũng không có một cái.
(First aid kit và Bandage đều là các vật dụng cứu thương trong PUBG, công dụng của First aid kit cao hơn so với Bandage nhiều.)
Sớm biết thế này vừa nãy Lục Hi Hòa hỏi cô có thiếu đồ gì không, cô sẽ không nhanh mồm nhanh miệng nói không thiếu.
Làm gì có ai đến vòng chung kết còn không có thuốc, bị đánh cho gần hết máu... Thà cô trực tiếp chết luôn đi cho rồi.
Cũng may trời không tuyệt đường người, Kỳ Noãn điều chỉnh góc nhìn, nhanh chóng thấy cách đó không xa có mấy cái Bandage trên mặt đất. Cô thở phào nhẹ nhõm, định một lúc nữa được hồi máu xong, sẽ dùng tư thế nhanh như chớp lao tới chỗ cái Bandage.
Đến lúc đó cô chỉ cần nhanh chóng sử dụng nó, là có thể khiến người khác tưởng là cô cũng có Bandage để dùng.
3 giây, 2 giây, 1 giây.
Nhân vật của Kỳ Noãn từ tư thế đang nằm rạp trên mặt đất đã biến thành ngồi xổm, còn chưa kịp xông ra phía trước thì cô đã chú ý thấy dưới chân có gì đó.
Một First aid kit, còn có một bình thuốc giảm đau Painkiller*.
(Paikiller là một loại nước tăng lực trong PUBG, giúp tăng 60% thanh booster, tăng máu nhiều hơn và thời gian sử dụng lâu hơn.)
Đều là đồ vật thượng hạng giúp hồi máu và năng lượng.
Kỳ Noãn tròn mắt nhìn, "Cảm ơn."
Nghĩ tới bên ngoài vẫn còn địch, cô nhanh chóng báo vị trí: "Ở bờ tường bên trái kia có một người đang nấp."
Dừng một chút, vì vừa bị ăn headshot nên cô tự mình giải thích: "Cô ta mặc trang phục rất đẹp, ưa nhìn hơn tôi..."
Trang phục của kẻ địch kia đúng là rất đẹp, váy hoa màu trắng, sau lưng còn có hai cái cánh nhỏ, bắt đầu so sánh, trên người Kỳ Noãn là quần yếm giá rẻ trông như hàng vỉa hè vậy.
Như dự đoán, đồng đội mới vẫn không hề lên tiếng.
Thậm chí một giây anh ta cũng không chần chừ bên cạnh Kỳ Noãn, không giống như Kỳ Noãn ngay cả nhảy qua cửa sổ cũng phải tìm góc độ thật cẩn thận, động tác của anh ta nhảy qua cửa sổ vô cùng gọn gàng.
Gần như là ngay lập tức, trên màn hình lại hiện lên dòng chữ.
"eighteens dùng M416 headshot tiêu diệt fgkun."
Đại thần đúng là đại thần.
Kỳ Noãn đưa tay xoa xoa chỗ trái tim đang đập thình thịch, sau khi nạp đầy máu và năng lượng, vừa mới đứng lên đã thấy phía cầu thang xuất hiện một bóng người.
Chiếc váy hoa bách hợp màu trắng, đôi cánh nhỏ vẫy vẫy, ngay cả balo cũng rất có cá tính, chính là họa tiết đen vàng hình con ong.
WTF?
Trò chơi này, xác chết còn có thể vùng dậy à?
Kỳ Noãn kinh hãi, theo bản năng lùi về phía sau, còn chưa kịp lấy khẩu S686 trên vai xuống, người kia đã chạy tới, anh ta nhanh chóng ngồi xổm xuống, sau đó cởi từng loại trang phục bỏ xuống trước mặt Kỳ Noãn.
Đầu tiên là balo, sau đó là giày, cuối cùng là váy hoa.
Thiết kế nhân vật trong Tuyệt Địa Sinh Cầu vô cùng chân thực, sau khi cởi quần áo ra, cũng chỉ còn sót lại một bộ đồ lót do hệ thống tự trang bị sẵn. Kỳ Noãn nhìn nhân vật trước mặt đang trần truồng mà chạy, khóe mắt lại liếc qua chữ "eighteens" trên đỉnh đầu, cảm thấy có lẽ đây chính là tác dụng của tiếng "chồng" mà vừa nãy mình gọi.
Tai Kỳ Noãn nóng bỏng, tim đập cũng càng lúc càng nhanh hơn, cô không lên tiếng, vội vàng nhặt quần áo lên mặc vào, hành động của đồng đội mới càng nhanh hơn, mặc cái quần yếm mà cô vừa thay ra rồi đi thẳng xuống lầu.
Hai phút sau, màn hình tối sầm, ngay sau đó hiện ra một bảng thông báo...
"Đại cát đại lợi, đêm nay ăn Gà!"
Giang Hựu trực tiếp rời khỏi team.
Không tới một phút, Hứa Thần nhắn wechat tới: [Không chơi thật à?]
Giang Hựu: [Ừ.]
Anh ném di động qua một bên, vừa nhìn lên màn hình máy tính, trong game đã có không biết bao nhiêu là người xin kết bạn, hầu hết đều là fan vừa mới xem yuka livestream.
Giang Hựu không thèm liếc mắt một cái, thẳng tay xóa tất cả, sau đó thoát ra đổi thành nick chính.
Lần này vừa mới tiến vào giao diện của game, nhóm bạn bè đã gửi lời mời đến.
Giang Hựu rút một điếu thuốc lá ra khỏi hộp cắn trong miệng.
Vừa vào team đã nghe thấy người bên trong hỏi: "Hựu Hựu, vừa nãy cậu chơi với ai thế?"
Giang Hựu không đáp.
Một giọng nói khác: "Không livestream."
Tiếng bật lửa vang lên, lúc này Giang Hựu mới "Ừ" một tiếng, "Bạn bè."
"Nam hay nữ?"
"Nam."
Trong team đều là tuyển thủ chuyên nghiệp của chiến đội AG, thời gian quen biết không ngắn, hơn nữa lại không có fan nào đang xem, vì thế nên cũng không có gì phải dè chừng. Vừa nói xong, yuka mới đi rót nước quay về liền gào lên: "Cậu dám vì một tên đàn ông khác mà giết chết đồng đội dễ thương thân thiết chung giường chung gối với cậu hơn hai năm?"
Hai đồng đội khác bật cười: "Haha, lúc nãy sau khi bị giết, còn chuyển sang quan sát từ góc nhìn của kẻ địch, có thấy hôm nay số người kết bạn với cậu đặc biệt nhiều không?"
Nếu như bình thường, sau khi yuka bị người ta giết thì cùng lắm cũng chỉ quan sát góc nhìn của kẻ địch thêm nửa phút, nếu xác nhận không phải là hack thì chẳng mấy chốc sẽ thoát ra.
Nhưng hôm nay thì khác, người giết cậu ta là một tuyển thủ chuyên nghiệp.
Yuka cũng châm thuốc, dáng vẻ người từng trải: "Vừa nãy lúc tôi livestream, một đám fan lão bà của cậu xúm vào xin cậu mở máy."
"Thân làm vợ, bọn họ lại đều không nhận ra cậu, cậu nói phải làm sao đây?"
Giang Hựu kéo tai nghe, "Cậu nói xem?"
Yuka: "Tôi nói, đúng là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên*, Hựu Hựu cũng có thể ở phía sau màn hình tự ngắm nhìn." (Thật ra đoạn này mình chả hiểu tác giả viết cái gì, huhu)
(Nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên: Bên ngoài bầu trời còn có bầu trời khác, người tài còn có người khác tài hơn. Gần tương tự như câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn.)
"......"
Giang Hựu hút được một nửa điếu thuốc thì bỏ, hai ngón tay trái đặt điếu thuốc còn đang cháy dở xuống mép bàn: "Vừa nãy nhìn thấy chỗ nào?"
"Nhìn thấy mấy cậu ăn Gà."
Đồng đội sợ cậu ta quên gì đó, nhắc nhở thêm: "Cậu không biết đó thôi, vừa nãy lúc nhìn thấy cậu đi xuống lầu lấy trang phục của kẻ địch mặc về rồi cởi ra cho vị đồng đội kia, livestream suýt nữa nổ tung."
Lúc đó quần chúng nói gì...
[Đây chính là vì dẫn theo em gái đi ăn Gà mà mở hack trong truyền thuyết?]
[Không phải chứ, tôi nói này người anh em, cậu như vậy thì thà khổ luyện kỹ thuật còn hơn, con gái không thích nam sinh mở hack đâu!]
[Dáng vẻ cởi quần áo của người anh em này, cực kỳ giống tình yêu.]
........
Yuka trêu ghẹo anh: "May mà hôm nay cậu dùng nick phụ, nếu không chắc chắn hiện tại đã leo lên top search weibo rồi."
"Tiêu đề tôi đều đã nghĩ xong xuôi cho cậu rồi, tên là: "Khiếp sợ! Gà con đang "hot" của chiến đội AG Lex trước hàng vạn khán giả thoát y ngay trước mặt tiểu tỷ tỷ!"
"........"
Khiếp sợ cái ***
"Có điều nói đi cũng phải nói lại, đồng đội kia đúng là tiểu tỷ tỷ chứ?"
"Ừ."
"Bạn của cậu?"
"Bạn tôi dẫn theo."
"Mẹ nó, vậy sao cậu phải cởi quần áo cho người ta?"
"Cái này cậu không hiểu đâu." Một đồng đội khác tình cờ có xem livestream của Lục Hi Hòa, cười rạng rỡ, giải thích thay anh: "Phúc lợi cho fan lão bà, tôi đoán đúng không, A Hựu?"
Giang Hựu cũng cười, không phủ nhận.
Dù không phải là fan, nhưng tiếng gọi "chồng" này nghe hay như vậy, cũng không thể chỉ nghe cho xong được. Huống hồ thay một bộ quần áo đối với anh mà nói chỉ là chuyện tiện tay, Giang Hựu không nghĩ ngợi gì nhiều, kéo lấy con chuột ấn nút "Chuẩn bị", "Bắt đầu đi."
Đội trưởng bắt đầu game.
Vừa vào nơi bắt đầu được mấy giây, Yuka vẫn còn đang thương lượng với anh: "Hựu Hựu, tôi cũng là fan của cậu, tôi thích AWM, đợi lát nữa cậu có thể đoạt từ tay người khác cho tôi không?"
Haha.
Giang Hựu nhướng mày, thẳng tay dập tắt điếu thuốc, sau đó dùng sức đè xuống, giơ tay ném vào thùng rác, "lạch cạch" một lúc, giọng nói trầm thấp vang lên: "Ngu ngốc."
Yuka: "........."
Sao người này còn kỳ thị giới tính nữa vậy?
- --------
Sun:Hình như Giang Hựu 18 tuổi, Noãn Noãn 20 tuổi thì phải. Cơ mà em giai Giang, mới mấy tuổi mà em đã hút thuốc rồi hả =)))