Vị Tiểu Thư Này, Anh Thật Xinh Đẹp

Chương 8



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tịnh

modern-font-b-simple-b-font-boys-and-girls-children-s-room-bedroom-font-b-wallpaper
Bân Bân an an ổn ổn ở trọ lại trong ngôi nhà này, suýt chút nữa cao hứng đến nằm mơ mà cũng chảy nước miếng —— không có tiền thuê nhà, không có tiền điện nước, cùng lắm là tốn phí khi đặt thức ăn ở bên ngoài mà thôi. Ở trong khu vực tuyệt vời, nhà trọ cực kỳ cao cấp, mỗi ngày còn có Cao Lăng không chút nào ngại phiền phức mà quét dọn…. Cái gì? Bạn nói Cao Lăng hai ba ngày lại mặc đồ nữ thì sao á? Cái chiêu đã từng đuổi đi vô số bạn trai cũ trước đây của Cao Lăng đối với Bân Bân mà nói thì quả thật là giống như thiên đường.

Mấy người bạn tốt không nhiều lắm của Cao Lăng gần như đều vì tìm hiểu bát quái mà chọn ra tay từ chỗ Bân Bân, trong chớp mắt tin tức đã truyền khắp vòng nhỏ thành phố W —— Trời ạ! Cao Lăng kết giao với một trai thẳng rồi! Bọn họ ở cùng một chỗ! Bọn họ xxoo nhiều lần rồi! … Cái gì? Bạn nói trai thẳng là ai á? Thì chính là cái cậu đơn thuần đáng yêu 419 không thành lúc trước đó đó!

Quần chúng: Bị điên rồi!

Đối với lời đồn bị điên bay đầy trời của quần chúng, Bân Bân giống như không biết chút nào. Tuy rằng nhà trọ gần trung tâm thành phố này cách trường học có chút xa, khóa buổi sáng thường thường cậu lên lớp được thì lên. Với đại học phụ thuộc mà nói —— trên danh nghĩa là sinh viên năm ba mà nói, chỉ cần thi có thể đạt yêu cầu là được rồi, vì nhà trường quản lý cực kỳ lỏng lẻo. Cậu mỗi ngày đều ở trong phòng lên mạng chơi game, sinh hoạt không khác gì khi ở phòng trọ trước đây cả. Chỉ có điều, tin đồn Cao Lăng sau khi kết giao thì “Thủ thân như ngọc”  hiển nhiên là chân thật đáng tin. Trên căn bản, năm giờ rưỡi về nhà rồi thì sẽ không đi ra ngoài nữa, thỉnh thoảng sẽ thay đồ nữ đi ra ngoài tản bộ. Nếu như không phải Bân Bân muốn đi quán bar, Cao Lăng ngay một bước cũng không muốn đến chỗ đó.

Đương nhiên, trong lúc lời đồn đã càng ngày càng không đáng tin như bây giờ, Bân Bân muốn đi, Cao Lăng có không thích thì cũng phải đi theo.

Tối thứ bảy, thời gian hạnh phúc nhất là đây ~

Bân Bân đã đoán chuẩn quy tắc làm việc và nghỉ ngơi của Cao Lăng từ lâu: Mười giờ ngủ, tám giờ dậy, quả thật là quy luật đến không đành lòng nhìn thẳng. Bây giờ đã hơn mười một giờ, chơi xong một ván game online, Bân Bân ngáp một cái, mở web sex thường ngày hay xem ra —— Ô la la! Có ảnh tả thực mới! Chậc chậc chậc, cái này lộ… Bân Bân đặc biệt nghiêng tai lắng nghe động tĩnh sát vách: Ừm, đúng là đang ngủ. Ánh mắt mới quay lại, hô hấp dần dần nóng lên.

Dù sao đã hơn mười ngày, cậu thế nhưng cái gì cũng không làm—— không phải cậu quyết định từ bỏ lạc thú tìm đường chết trong cuộc sống đâu, mà là dùng kinh nghiệm phong phú cũng biết, nếu như liên tục tìm đường chết như thế, Cao Lăng sẽ nổi trận lôi đình mà đuổi cậu ra khỏi nhà mất.

Vậy thì không còn ý nghĩa gì nữa rồi. Cuộc sống của cậu và Cao Lăng đang từ từ thân thiết hơn, đây mới là điều thú vị nhất đó nha.

Hình ảnh trên màn hình laptop khiến cho Bân Bân nhanh chóng nóng lên, chỉ tiếc khuôn mặt của nữ chính không thích hợp lắm —— nếu mà đổi thành khuôn mặt Cao Lăng khi mặc đồ nữ đó thì, ánh mắt lạnh lùng, môi mỏng mím thật chặt, vẻ mặt cấm dục nhưng lại bày ra tư thế cực kỳ phóng đãng…

Bân Bân nuốt nước miếng một cái, lén lén lút lút quay tay.

Bên này, trong khi Bân Bân vô cùng thoải mái, thì Cao Lăng lại mỗi đêm đều không thể ngủ ngon được. Dù sao tuy rằng Bân Bân rất khéo léo khi chuyển vào, nhưng nghĩ đến đối phương là một thằng nhóc nhàm chán không ngừng đùa dai, đầu anh sẽ đau. Đặc biệt là khi cậu giả vờ, đôi mắt chớp chớp đó, ánh mắt nịnh nọt đó, không cái nào không làm cho Cao Lăng không mềm lòng, dù sao nếu như không nhìn vừa mắt thì cũng sẽ không ngay sau khi vừa chia tay đã chọn cậu để 419 rồi. Nhưng càng tiếp xúc với cậu, cao quý lãnh diễm thành quen Cao Lăng cũng có chút không chịu nổi rồi —— bạn trai trước kia, mới sẽ không chơi xấu, tìm đường chết khiêu chiến mọi giới hạn của Cao Lăng như Bân Bân. Ai cũng đều là người trưởng thành, theo như nhu cầu mà đến với nhau, sau khi phát hiện tính cách cứng nhắc ngạo mạn lại không hiểu phong tình của Cao Lăng, hai người cũng tan rã trong không vui.

Cao Lăng không bỏ xuống được mặt mũi đi nói anh không quen kiểu sinh hoạt này nên chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ. Giống như tối nay, anh chỉ cần nghe được tiếng trò chơi nhỏ ở cách vách là sẽ hoàn toàn mất ngủ.

Nhưng mà bây giờ, hình như không có tiếng trò chơi thì phải?

Cao Lăng trở mình. Anh không tin cậu sẽ đi ngủ vào giờ này, chỉ là vô thức mà lo lắng —— cậu sẽ không có suy nghĩ vặn vẹo gì nữa đó chứ. Lại trở mình, Cao Lăng thật sự là không chịu được đau khổ khi mất ngủ, ngồi dậy. Hừm, sửa sang lại giường trước cái đã, sau đó mới chậm chạp đứng dậy. Anh sắp thăng lên làm quản lý, đối với người trẻ tuổi như anh mà nói thì đó là ao ước của người khác nhưng lại là trách nhiệm nặng nề. Thế nên quãng thời gian mất ngủ dài như thế này khiến cho anh khi làm việc cũng rất mệt mỏi —— đối với người là nguyên nhân mất ngủ lớn nhất, Cao Lăng giờ nào phút nào cũng duy trì cảnh giác.

Đi uống một ly nước lạnh đi…

Cao Lăng thở dài, xoa xoa mi tâm, thả nhẹ bước chân, đi ra khỏi phòng, đi thẳng về phía phòng bếp —— cửa phòng bên cạnh của cậu thế nhưng lại khép hờ.

Bân Bân cùng phần lớn người trẻ tuổi đều giống nhau, yêu cầu rất cao với sự riêng tư, rất ít sẽ khép hờ cửa một nửa như thế…

Cao Lăng do dự một chút, vẫn quyết định uống xong nước thì trở về phòng, nhưng rất nhanh, anh nghe được một vài tiếng động kỳ quái —— tiếng vải vóc ma sát trên ghế, tiếng rên rỉ nho nhỏ trầm thấp, thở dốc dâm mỹ… Cao Lăng mơ hồ đoán được đó là gì, từ khe hở của cánh cửa thấy được thân ảnh của cậu: Người nào đó đang quay mắt về phía màn hình laptop, không khó nhìn ra hai tay của cậu đang làm gì ở giữa chân, trên gương mặt non nớt bởi vì tuốt súng mà ửng hồng.

“…” Cao Lăng trầm mặc vài giây, mở cửa đang khép hờ ra, lạnh lùng nói: “Không được văng lên trên bàn.”

“Cái —— a a a!” Bân Bân giạt mình suýt nữa té từ trên ghế xuống, đỡ lấy mặt bàn rồi mới gào thét với Cao Lăng đứng ở cửa phòng: “Mẹ nó… Héo mất thì làm sao bây giờ! Anh bồi thường cho tôi đi!”

Cao Lăng: “…” Lông mày anh vô thức nhíu lại, đi tới bên cạnh Bân Bân, sặc một tiếng với hình ảnh người phụ nữ khỏa thân trong màn hình máy tính, khóe miệng nâng lên thành một đường cong: “Cậu vẫn là trai thẳng à?”

Bân Bân không giải thích được có chút chột dạ, nhưng lập tức không chịu thua trả lời: “Sao tôi không phải là trau thẳng?! Ông đây yêu thích phụ nữ thì có gì sai à?” Nói xong mới ngừng một lát, dường như nghĩ đến gì đó ngượng ngùng bổ sung: “Tuy rằng tôi đang kết giao với anh, nhưng, nhưng mà…” Nói được một nửa, Bân Bân liền ngậm miệng lại, bởi vì vẻ mặt bây giờ của Cao Lăng thật sự là quá kinh khủng —— khuôn mặt không biểu tình, con mắt màu đen lạnh lùng dường như không có chút nhiệt độ nào, đôi môi mím thật chặt, khóe miệng hơi cong lên, độ cong cực kỳ ngạo mạn.

Không sai, Cao Lăng đúng là rất khó chịu.

Từ trước đến giờ chưa từng khó chịu như thế. Những người bạn trai cũ trước kia cho dù là vì lí do gì mà kết giao với hắn, ít nhất vẫn có một phần nghiêm túc. EQ Cao Lăng thấp đến không thể cứu chữa, anh cũng không hiểu tại sao nói chuyện yêu đương lại phải chấp nhận người khác nói gì nghe nấy, mỗi ngày chán ngấy ở cùng nhau, nhưng không có nghĩa là anh không đem chuyện này để ở trong lòng. Việc tối đa anh có thể làm được trong thời gian kết giao là cấm túc và đình chỉ mọi hoạt động xã giao, nhịn xuống sự không kiên nhẫn mà nghe đối phương lải nhải, tuy rằng cuối cùng thường thường sẽ không nhịn được (…). Đã từng cũng có ứng cử viên thuận mắt dường như có chút thích, nhưng đến khi đối phương đưa ra lời chia tay thì hai người vẫn chia tay trong hòa bình.

Cảm giác bây giờ, giống như là bạn tuy rằng rất không thích con mèo hoang thường hay cắn người ở dưới lầu kia, nhưng vẫn sẽ cho nó ăn, dẫn nó về nhà, nhưng con mèo hoang làm cho bạn tâm niệm đến mất ăn mất ngủ kia lại hung hăng cào bạn một cái: Chế chưa bao giờ thích cưng nha.

Cảm giác vô cùng uất ức, không có cách nào giận chó đánh mèo được, dù sao sai lầm này là do lỗi của anh không từ chối cậu vào đêm đó.

Sau lưng Bân Bân run lên hai cái, rụt rè sợ hãi nói: “Anh, anh làm sao vậy…” Hạ thân cậu bởi vì sợ hãi mà đột nhiên trở thành nửa cứng, chỉ là bây giờ cậu cũng không có tâm tình nào để tuốt nó.

“Không có gì.” Cao Lăng mặt không thay đổi quay người: “Không được văng lên trên bàn.”

Trong lòng Bân Bân đột nhiên tuôn ra một luồng dự cảm không lành, vội vàng lảo đảo chật vật bò dậy, sốt ruột nói: “Tôi… tôi… tôi xin lỗi nha! Anh đừng nóng giận! Ạch, Tại sao anh lại tức giận —— Anh đừng đi mà! Có chuyện gì vậy?!”

Cao Lăng quay đầu lại, phẫn nộ nói: “Không. Có. Gì!”

Bân Bân hơi rụt đầu lại, chỉ biết rằng Cao Lăng đang tức giận. Nhưng mà nguyên nhân là gì? Tại sao lại như vậy chứ?

Đối với cái người chủ trọ tạm thời này (…), Bân Bân tuyệt đối không muốn đắc tội đâu à nha. Cho ăn, cho uống, cho ở, gương mặt và dáng người đó có thể làm cho người nhan khống như cậu mỗi ngày ăn được ba bát cơm lớn, thỉnh thoảng còn có thể trêu chọc một chút. Mặc dù tính tình anh lãnh đạm, nói chuyện ít nhưng vẫn sẽ lắng nghe cậu nói linh tinh… Có thể nói, thậm chí so với kinh diễm lúc gặp nhau lần đầu tiên, cậu càng thích Cao Lăng bây giờ hơn.

Tuy rằng Cao Lăng tính khí kém cỏi lại thù dai, nhưng cũng không có tức giận như lần này nha…

Bân Bân lắc đầu thở dài, không quay tay nữa, lén lén lút lút ghé lên trên cửa phòng Cao Lăng mấy lần.

Cao Lăng đương nhiên biết rõ Bân Bân đang làm gì, nhưng anh không muốn để ý nên mặc kệ, cao quý lãnh diễm từ trong xương làm cho anh không có cách nào hiểu được rốt cuộc bây giờ mình đang nghĩ gì.

Mãi đến tận khi đột nhiên có một khe hở ánh sáng lọt vào gian phòng tối đen —— cậu lẻn chuồn vào từ khe hở, lén lén lút lút lén lén lút lút đi đến bên giường, Cao Lăng rốt cục không nhịn được. Anh kéo cậu xuống, đè Bân Bân đang sợ hết hồn xuống giường.

Mang theo buồn buồn tức giận cùng tình dục không biết từ đâu đến, một cơn mưa nụ hôn rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.