Vị Tiểu Thư Này, Anh Thật Xinh Đẹp

Chương 9



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tịnh

gia-ban-buon-nong-de-thuong-chat-luong-cao-phim-hoat-hinh-dang-yeu-nam-sieuTừ khi bước chân vào con đường đam mỹ không lối về, trong sáng là cái chi chi:v


Mang theo buồn buồn tức giận và tình dục không biết từ đâu đến, một cơn mưa nụ hôn rơi xuống.

Bân Bân giật mình, cả tay lẫn chân đều giãy dụa, nhưng anh lại đè chặt thân thể Bân Bân lại, cánh tay bị đè lại đến đau buốt, Bân Bân vừa nghiêng mặt qua tránh bị anh hôn, vừa lấy chân tàn nhẫn đạp đầu gối của anh: “Anh làm gì vậy? Này, này, không được hôn… Tê chết tay tôi rồi! Anh buông ra!”

Sau đó môi Cao Lăng mạnh mẽ phủ lên môi Bân Bân, giống như đang tấn công vậy, bờ môi cọ xát, đầu lưỡi mạnh mẽ đảo qua khe hở trong hàm răng, quấn quýt trong cổ họng. Cao Lăng dường như không có cảm giác gì với sự phản kháng của Bân Bân, tại khe hở nhỏ giữa cánh môi sưng đỏ của đối phương trong khi hôn thấp giọng nói, giọng buồn buồn: “Đừng nhúc nhích.”

Bân Bân dừng một chút, anh thừa dịp đi vào, bàn tay luồn vào trong quần ngủ của cậu xoa nắn tên nhóc đang ngủ say kia. Hạ thân non nớt không chịu nổi sự khiêu khích như thế, dưới sự an ủi từ vết chai hơi mỏng của ngón tay cái thô ráp đã đứng lên rất nhanh. Tay Cao Lăng lộ ra trên lớp vải hơi mỏng của quần lót, dùng sức mà nhấn lỗ nhỏ trên dương v*t, vừa xoa nắn, tuốt lên tuốt xuống, vừa đùa giỡn mà gảy gảy hai bao tinh hoàn. Hạ thân vừa rồi chưa được phóng thích so với trước đó càng thêm hưng phấn đến run rẩy, trên quần lót rõ ràng đã ướt một mảng nhỏ.

Bân Bân thoải mái đến thở dốc nho nhỏ, mơ mơ màng màng phản ứng lại: Tại sao anh ta nói đừng nhúc nhích thì mình không được nhúc nhích? Chuyên chế nha, chủ nghĩa phong kiến nha… Nhưng ý nghĩ này rất nhanh đã bị dập tắt. Anh bá đạo hôn môi cùng với thủ pháp an ủi đó khiến cho cậu không thể nghĩ được gì cả. Chỉ có thể cảm nhận được cơ thể của anh rất nóng, rất nóng, so với sự lạnh lẽo của mình, nhiệt độ của anh lúc này lại càng thêm chân thật.

Cao Lăng kéo quần ngủ cậu xuống, lột quần lót hơi mỏng kia xuống, liên tục gặm cắn môi và cổ cậu. Sau đó dừng lại một chút, như là đang do dự, rồi mới ngồi dậy, thay đổi tư thế, ngồi dậy, cúi xuống —— chậm rãi ngậm người anh em đang cương của cậu.

“A —— Anh! A —— “

Cả người Bân Bân run lên một cái

Hình như đây là lần đầu tiên anh làm chuyện này, vừa há miệng ngậm đầu nấm vào mà đã có hơi khổ não mà dừng lại, dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm lỗ nhỏ và cán đến ướt đẫm, rồi mới từ từ ngậm cán vào trong miệng. Rõ ràng Cao Lăng rất ngây ngô với chuyện này, chỉ ngậm vào hơn một nửa rồi cũng không đi xuống, sau khi ngậm vào rồi cũng không biết làm thế nào, chỉ dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm cán. Cùng lúc đó, chóp mũi cao gầy cọ vào đám lông, dường như có chút ngứa, khoang miệng ấm áp ướt át cũng ngậm thật chặt. Ngón tay của anh giống như thăm dò mà vuốt ve phần chưa được ngậm vào và bao tinh hoàn, đầu nấm trong khoang miệng càng ngày càng kích động nên có chút giật giật, cổ họng nhạy cảm thậm chí có thể cảm nhận được sự giật giật tràn ngập sức sống của nó, lỗ nhỏ càng bài tiết ra nhiều chất lỏng trong suốt tanh nồng hơn.

Bân Bân sắp đông cứng luôn rồi. Lần đầu tiên hưởng thụ sự phục vụ này khiến cho tay chân cậu luống cuống. Anh không hề có kỹ xảo gì, ngây ngô đến mức thậm chí  không thu hàm răng lại, làm cho Bân Bân vừa đau vừa thoải mái. Khoang miệng ấm áp chặt chẽ, ngâm trong nướt bọt là kích thích nhất. Tay của cậu vô lực vùng vẫy, hai chân muốn khép lại chặt hơn, nhưng anh lại đang ở giữa…

Càng cảm thấy thoải mái hơn có lẽ là do tâm lý bị kích thích. Thường ngày anh cao cao tại thượng, vênh mặt hất hàm sai khiến bây giờ lại đang cúi xuống liếm ngậm hạ thân của cậu, cam tâm tình nguyện ngậm vào cả cây dương v*t cương cứng. Đôi môi mỏng luôn tuôn ra những lời nói ác độc bây giờ đang kề sát ở dương v*t. Động tác ngây ngô, không khống chế được mạnh nhẹ làm cho anh lộ ra mờ mịt. Làm chuyện cực kỳ dâm mỹ như thế, đôi mắt xinh đẹp đó của Cao Lăng luôn hạ xuống, lông mày dường như buồn bực mà hơi nhíu lại, mà dù cho như vậy đi nữa thì vẫn không hề yếu thế. Giống như là đang khen ngợi, hạ thân ra ra vào vào trong miệng đó, sau khi được nước bọt và dâm dịch của chính mình thấm ướt, phát ra tiếng chụt chụt, dâm mỹ đến khiến người khác mặt đỏ tim đập.

“Đừng... Ư—— cái này, rất bẩn... Ạch a a —— ”

Bân Bân phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn từ trong cổ họng, bàn chân căng cứng thành một đường cong.

Nam nhân giơ tay đè lại cẳng chân Bân Bân vì không chịu nổi mà lộn xộn, dương v*t trong miệng lúc này lại xì xì xì xì bắn ra. Tinh dịch tanh nồng nháy mắt trán đầy khoang miệng, anh vội vàng nhả ra, bạch trọc sềnh sệch chảy xuống từ bên khóe môi. Nhưng vẫn có một ít tinh dịch trực tiếp bắn vào cổ họng làm cho anh bị sặc đến ho khan. Nhưng cỗ mùi tanh này vẫn tồn tại khắp nơi trong cổ họng, rất là khó chịu. Anh cau mày ngẩng đầu lên, lại phát hiện ngực cậu phập phồng vì vừa mới đạt được cao trào, đôi mắt đen láy giảo hoạt thường ngày lúc này lại tràn ngập nước mắt tình dục, ngay cả giọng nói cũng có chút khàn khàn: “Ây... Xin lỗi, tôi nhịn không được…”

Cậu ta đáng yêu ghê.

Anh bị ý nghĩ này của mình dọa sợ hết hồn, vội vàng dập tắt.

Ý xấu bất ngờ nổi lên, khóe miệng Cao Lăng khóe lơ đãng cong cong: “Ồ —— vậy thì lấy gì để bồi thường cho tôi đây?”

“Bồi thường? A ——” Bân Bân vẫn chưa tỉnh táo lại, ánh mắt cũng mang theo mờ mịt: “Tôi không biết…”

Cao Lăng nghẹn cười dưới đáy lòng, ngón tay trên chọc tên nhóc đột nhiên mềm xuống một nửa, lấy ngón tay nhấn ra tinh dịch còn sót lại: “Không phải cậu đang tự thẩm khi nhìn ảnh của phụ nữ sao?”

Bân Bân lặng lẽ trợn mắt.

“Có muốn bị làm đến bắn ra giống như phụ nữ không?”

Giọng anh giống như có chứa chất độc, Bân Bân vẫn còn đang trong hoảng hốt, ngay cả mình gật đầu cũng không biết.

Cao Lăng trực tiếp lật người cậu, ngón tay dính tinh dịch của cậu thong thả tìm được hậu huyệt đang ẩn nấo, nhẹ nhàng thăm dò tiến vào —— “Sặc, đây không phải là đã có nước rồi sao?”

Bân Bân nghiêng đầu, trên mặt giống như bị thiêu, đỏ bừng: “Không có! Anh đừng nói bậy!”

Rõ ràng chỉ cùng Cao Lăng làm qua mấy lần mà thôi… Mà thông qua hậu huyệt đã có thể lấy được khoái cảm mãnh liệt. Quá điên cuồng, làm cho không ai mà không nhớ kỹ. Bị người cũng là đàn ông ra vào xâm nhập, hậu huyệt có thể mang tới đau rát nhưng cũng không thể nào sánh bằng khoái cảm, cùng vớt tinh thần đã bay mất mang đến khoái cảm trên tinh thân, lại càng làm cho không người nào có thể quên. Ngay khi côn th*t anh mạnh mẽ ma sát hậu huyệt, chính cậu cũng có thể cảm nhận được côn th*t rất có sức mạnh dũng mãnh va chạm trong đường ruột, đặc biệt là lúc trực tiếp chạm vào tuyến tiền liệt, dường như cậu không thể khống chế được nữa, sẽ giống như phụ nữ phân bố ra chất lỏng tuyến tiền liệt—— đây là chuyện cực kỳ xấu hổ, nhưng cũng làm cho không có người nào có thể không trầm luân. [hồi tưởng_ing]

Cao Lăng thở một hơi thật dài, tiếp tục từ từ mở rộng bằng ngón tay, nhưng đến khi cho vào ba ngón tay, eo cậu bắt đầu nhẹ nhàng bất an vặn vẹo: “Không được đâu… Nhiều quá…”

Ngón tay Cao Lăng cong trong vách hang một chút, quả nhiên cậu đau đến kêu thành tiếng. Cao Lăng chỉ có thể từ từ đưa ngón tay ra vào: “Nhịn một chút, chút nữa là được rồi.”

Bân Bân cắn cánh môi hoa. Cao Lăng ngẩng đầu liếc mắt một cái, bất mãn mà sặc một tiếng, lấy một cái tay khác vỗ vỗ mông thịt của cậu: “Đừng cắn môi.”

Bân Bân cắn môi dưới liều mạng lắc đầu, tốc độ lắc đầu càng ngày càng nhanh. Đôi môi vốn sưng tấy vì hôn môi lúc này lại càng đỏ tươi.

Cao Lăng hơi nhíu nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng móc gãi trong vách hang—— cậu không cắn môi nữa, bởi vì tiếng rên rỉ mang theo hơi thở ngọt ngào đã ra khỏi miệng, ngay cả ngậm miệng cũng không được. Tiếng rên rỉ nho nhỏ trầm thấp giống như mèo kêu, mang thanh tuyến tinh thần phấn chấn chỉ có ở người trẻ tuổi, không mềm mại như con gái, mà là có chứa tình dục khàn khàn. Đây là thời điểm thanh niên chuyển sang đàn ông thành thục đẹp nhất, ngay cả tiếng nói cũng bắt đầu trưởng thành. Đối với người sống lâu trong thế giới Hắc Ám mà nói, thì đó lại giống như ánh sáng mặt trời mê người trong thời khắc dâm mỹ như thế này.

Khó nghe muốn chết. Cao Lăng mặt không thay đổi nghĩ. Khó nghe như thể thả ra ngoài sẽ gây nguy hại cho xã hội mất, chỉ nguy hại một mình mình là đủ rồi. [←.← biện minh]

Nhưng sau đó vẫn là bị người khác nghe được.

Lúc ý nghĩ này lóe lên trong đầu, là lúc Cao Lăng đã cởi quần ra, là lúc “cái đó” từ từ tiến vào hậu huyệt —— trong lúc cảm thụ tiểu huyệt chặt chẽ bị mình mở ra từng chút, trong lúc cảm nhận khoái cảm khi được tiểu huyệt ướt át từ từ bao bọc lấy cán đó, Cao Lăng không cách nào tránh khỏi không nghĩ tới chuyện này.

Những người “Bạn trai” trước đều giống nhau, vội vã đi đến bên cạnh anh, rồi cũng vội vã dùng danh nghĩa chia tay để chạy mất.

Anh lay động thắt lưng, côn th*t thô to tàn nhẫn đâm vào hậu huyệt của cậu, như là đang phát tiết tức giận. Giống như dịu dàng chưa bao giờ xuất hiện, mỗi một lần va chạm đều khiến cho bao tinh hoàn và mông thịt mềm mại phát ra tiếng “Ba ba ba” dâm đãng. côn th*t rút ra đâm vào làm cho miệng huyệt màu đỏ tươi không ngừng giật nảy lên, lại bị dương v*t của anh đâm một lúc, chất lỏng dâm dịch trong suốt bị cuốn ra ngoài theo, thậm chí thấm ướt cả lông của anh. Tay cậu tóm chặt ga giường, thân thể cậu không ngừng chuyển động bởi động tác của anh, hai gò má đều trở nên ửng hồng, rên rỉ càng ngày càng lớn.

Cậu ở lại hay là sẽ rời đi. Dù cho cậu có đặc biệt lại thú vị khiến cho tinh thần mình không yên đi nữa, cậu vẫn sẽ rời đi. Cậu sẽ trằn trọc hầu hạ dưới thân người khác giống như thế này, lộ ra phóng đãng và xấu hổ chỉ có ở người trẻ tuổi, dùng tiểu huyệt chặt chẽ bao vây lấy dương v*t người khác, phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng khiến người khác sôi trào. Hay là vẫn sẽ giống như lúc mới gặp mặt, đi về phía một cô gái xinh đẹp, gặp phải tình yêu chân chính hoàn mỹ trong tình một đêm.

Ý nghĩ như thế như bóp chặt lấy cổ Cao Lăng, làm cho anh không thể thở nổi.

Vô số tâm tình tiêu cực không ngừng xông tới, Cao Lăng không hiểu đó là gì, anh chưa bao giờ có. Chỉ có đem loại tình cảm khiến người khác không chịu nổi này thành hành động.

Dưới bụng Bân Bân lót một cái gối ôm thật dày khiến cho cái mông của cậu nhổng lên thật cao, hai chân cố gắng tách ra để nghênh đón anh va chạm. Đây là động tác cực kỳ dâm đãng khiến Bân Bân cảm thấy mất thể diện, nhưng cũng vì mới mẻ mà khoái cảm trùng điệp. Nam căn nóng bỏng của anh ra vào trong hậu huyệt, lúc nào cũng đang hành hạ thần kinh của cậu, chỉ có theo bản năng mà xin tha: “Đừng... Ư, a a đừng… Quá nhanh…”

Cái đó của cậu đứng thẳng, cậu cố gắng lấy tay đi an ủi, nhưng cũng bị anh mạnh mẽ ngăn chặn. Cao Lăng nghiêng người xuống cắn vai cậu xuyên qua áo ngủ: “Không được nhúc nhích.”

Giọng Bân Bân mang theo tiếng khóc nức nở luôn rồi: “Đừng… Khó chịu... Ngứa…”

Cao Lăng đi lên liếm liếm vành tai cậu, lạnh nhạt lại tàn nhẫn mà ra lệnh: “Nhẫn nhịn.”

“Nhịn không được … Ưm... Cao Lăng, Cao Lăng…” Bân Bân khó nhịn mà nắm chặt ngón tay, nhưng bởi vì cậu kích động mà hậu huyệt co rút hơn. Bân Bân không biết mình đang nói cái gì, chỉ biết không ngừng xin tha: “Cao Lăng... Xin lỗi… Sau này tôi không đùa dai nữa. A, không được… Chậm một chút…”

Cao Lăng dừng một chút, hôn má cậu một cái: “Gọi ông xã.”

“Ông xã…” Bân Bân mờ mịt mở mắt, theo bản năng mà lặp lại.

Cao Lăng động thân một cái, mạnh mẽ gãi qua tuyến tiền liệt một cái. Ngay khi tinh dịch nóng hổi bắn vào trong thành ruột, “cái đó” không có bất kỳ sự an ủi nào cũng run rẩy bắn ra. Bân Bân phát ra tiếng kêu “A ——” thật dài, chỉ cần là bị anh chịch là có thể đạt được cao trào, sự thật này hiển nhiên càng thêm có tính kích thích. Cao Lăng rút côn th*t ra, lộ ra tinh dịch màu trắng. Cậu nằm nhoài trên giường thở dốc từng ngụm, giống như là được cứu sau khi chết đuối vậy.

Cậu cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn anh cũng đang thở hổn hển tương tự, khóe mắt còn vương lại nước mắt sinh lý: “Còn tức giận không?”

“… Hả?”

Cậu bĩu môi, hoàn toàn bỏ qua tay chân luống cuống, phóng đãng và biểu hiện ngây ngô vừa rồi, trở lại bộ dáng bình thường, căm giận bất bình tự lẩm bẩm: “Mịa, thù dai lại keo kiệt…” Dừng một chút, còn vô cùng phấn khích mà bổ sung: “Tôi tự thẩm một chút không được sao? Đây là sinh lý bình thường đó, có hiểu không?”

Ngay cả Cao Lăng cũng không phát hiện mình đang cười, giọng nói vẫn lạnh nhạt như bình thường: “Há. Vậy người vừa rồi bị làm đến bắn ra là ai?”

“Anh, anh anh anh ——” Bân Bân tức giận đến nghiêng đầu qua, phát hiện anh đã thản nhiên đi ra khỏi phòng, tức giận đến trợn tròn mắt.

Về phần sau khi anh quay trở lại phòng lần nữa, lau khô sạch sẽ cho cậu đang ngủ say từ trên xuống dưới và chính mình, đồng thời đóng gói cậu về phòng ngủ của cậu, đều là chuyện sau đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.