“Đại nhân ~” Memphis mở miệng, ngữ khí ôn nhu hoàn toàn ngược lại biểu tình trên mặt, giống lộ ra mật giống nhau, hắn nói, “Đại nhân, lại đây…”
Nal khép sách trên tay, nhắm mắt, sau đó mở, thở dài không thể nghe thấy: “Mặc…”
“Không đại nhân, ” Memphis đôi chút lắc đầu, kéo khóe miệng, tóc đen như tơ lụa tạo nên một tầng sóng gợn “Tên của em là Memphis, đại nhân ngài gọi sai.”
Hai mắt Nal nhìn thẳng Memphis tựa như thay đổi một người, môi mím chặt mấp máy, không nói gì.
Cánh dơi phía sau Memphis xoẹt mở ra, thần hành phút chốc chợt lóe, đến trước mặt Nal, từ chỗ cao cúi người gần sát Nal ép hắn lên giá sách sau lưng.
Blair bị hình tượng thay đổi của Memphis mà hoảng tại chỗ, Memphis vừa động hắn cũng tỉnh táo lại.
“Tế ti Nal cẩn thận!” Blair đánh về phía hai người.
Mặt Memphis xoay cũng không xoay, cánh dơi một vỡ liền vỗ Blair bay ra ngoài.
“Nhưng đại nhân ngài có thể gọi em Mặc, chỉ có ngài có thể.” Cánh dơi bao lấy hai người trong nhỏ hẹp không gian, Memphis đối diện Nal trên mặt thoáng hiện ánh sáng yêu dị, Nal bị trùng kích trực diện hô hấp nháy mắt dồn dập, sau đó nhắm hai mắt lại.
Memphis lại không biết, hắn cho rằng Nal không muốn nhìn thấy dạng này của hắn, trong đầu các loại ký ức cùng cảm xúc phản đối áp lực chen chúc mà đến, tựa như dùng từng cây kim nóng đó chọc mỗi một cọng thần kinh của hắn, Blair chậm chạp tới lúc này lại từ mặt đất đứng lên xông đến hai người.
Lần này hắn còn chưa có thể gần người liền bị ma lực đen đánh bay ra ngoài, con ngươi tím đen của Memphis dần dần phiếm huyết quang, kịch liệt đau đớn khiến hắn không thể không cắn chặt môi để khắc chế, răng nanh bén nhọn cắn rách môi dưới chảy máu đỏ tươi, cho dù như vậy, hắn vẫn luyến tiếc thương tổn người trước mắt.
Đầu lưỡi đỏ hồng liếm đi vết máu khóe môi, Memphis để sát vào Nal, ôm chặt lấy hắn, đưa mình vào trong lòng Nal, giống như trước cọ cọ ngực hắn, ngữ khí mê người mà nguy hiểm: “Đại nhân là của em, vĩnh viễn… chỉ là của em…”
Ngón tay Nal khẽ nhúc nhích, lập tức trong đầu tối đen liền không còn ý thức.
Ôm Nal vào trong ngực, Memphis vỗ cánh dơi bay ở giữa không trung, ánh mắt băng lãnh nhìn Blair còn đang giãy dụa trên mặt đất.
“Memphis!” Blair kêu to cái tên vừa biết được: “Buông ra tế ti Nal ra, thần Quang Minh sẽ không khoan thứ cho mày.”
Memphis cười nhạo, ma văn trên mặt càng quỷ dị: “Thần Quang Minh? A, là cái thứ gì chứ.”
“Mày đồ dị đoan! Thần Quang Minh nhất định sẽ xử phạt mày.” Blair hét to với Memphis.
Không gian bên người Memphis bắt đầu dao động, giống như mặt nước bình tĩnh bị đá đập vào, lấy trung tâm từng chút ở trung tâm đẩy ra từng cơn sóng gợn, nơi sóng gợn đi qua không gian dần dần bị xé rách ra một cái khe cho hai người.
Memphis cũng không thèm nhìn tới Blair như chó điên, ôm Nal nhấc chân đi vào khe không gian. Hắn sẽ không giết Blair, làm một người thất bại, Blair không đáng để hắn xuống tay, hắn cũng không tiết đi xuống tay.
Hắn muốn, chỉ có đại nhân.
Khóe miệng Memphis nhếch lên một độ cong mê người, mê người mà thỏa mãn. Chỉ cần chạm được Nal, dù cho hắn đau đớn đến sắp tan nát, hiện tại cũng mang theo khí tức ôn nhu.
Cuộc sống dưới mặt đất các chủng tộc hắc ám sau trận chiến Chủ Thần bị đuổi tới bên này, có hắc pháp sư, Tinh Linh hắc ám, người lùn hắc ám, vân vân tất cả đều là chủng tộc đối lập quang minh, trong đó lại lấy Ma tộc cầm đầu, ở đại lục này, Ma tộc là tồn tại cùng cấp với quý tộc, dựa theo năng lực bản thân mà phân thành đẳng cấp khác nhau.
Memphis thức tỉnh là Ma Văn gần như bò đầy mặt cùng với vừa thức tỉnh liền có năng lực có thể ngăn cách hàng rào không gian, tỏ rõ thiên phú của hắn không ai có thể so, cùng với sức mạnh cường đại bẩm sinh.
Mang theo Nal tới hắc ám mặt sau, Nal cả người tràn đầy nguyên tố quang minh rất nhanh gợi ra toàn bộ chú ý của cư dân diện hắc ám, bị từ mặt đất đuổi tới lòng đất, cư dân Giới Hắc Ám có chút oán hận sâu sắc với thần Quang Minh cùng với tín đồ làm ra chuyện này, mà lúc này Nal hôn mê tiến vào hắc ám mặt tựa như cừu non rơi vào bầy sói đói bụng ba ngày, bị từng đám sói đói bu lại mơ ước như hổ rình mồi.
Nhưng áp chế trên đẳng cấp chủng tộc, khiến mấy chủng tộc hắc ám tụ lại cũng chỉ có thể nhìn, không thể làm ra gì.
Khi Nal từ trong hôn mê tỉnh lại thì đang ở trong một cung điện khổng lồ dùng cột đá chống đỡ, dưới thân là da thú mềm mại, chung quanh mơ màng âm thầm thắp một vài ngọn đèn, toàn bộ không gian tản ra khí tức âm trầm hoàn toàn khác đại lục Eden.
Nal từ giường đá ngồi dậy, có chút ngẩn người hồi tưởng hình ảnh trước khi hôn mê, qua lâu mới thở dài một hơi: “Vẫn là, chậm…”
“Chậm? Đại nhân, nào có chậm?”
Memphis từ góc hiện thân, khác với áo tế ti của Nal, Memphis mặc là một bộ áo dài đen nạm vàng ti an ổn hoa quý, áo dài có chút rộng rãi thoải mái cột một dây lưng bên hông, lộ ra xương quai xanh mê người cùng nửa lòng ngực tuy rằng tinh tế lại có bắp thịt mỏng manh, loan giác một kiện thu dậy, tóc đen dài đến eo rối tung ở sau đầu, một bộ phận xẹt qua lồng ngực lộ ra, làm không khí âm u trong cung điện trở nên hương diễm.
Khuôn mặt yêu dị của Memphis trước khi hôn mê lại nhớ về trong đầu, Nal áp chế tim đập có chút dồn dập, mặt không chút thay đổi phóng tầm mắt lên mặt Memphis, mắt màu tối đen, Ma Văn đã biến mất giống như quá khứ, lại càng thêm mị hoặc nhân tâm.
Memphis bước chân nhẹ nhàng đi đến bên giường ngồi xuống, tư thế không được tự nhiên chôn đầu trong ngực Nal cọ cọ, sau đó ngẩng đầu, mắt càng mị hoặc đào hoa nhìn Nal, giống thường lui tới giống nhau tát kiều: “Đại nhân sao không nói gì, còn đang giận em sao?”
“… Mặc.” Nal đối diện Memphis, sau một lúc lâu nâng tay lên áp đền Memphis lên vai mình, thanh âm kêu tên Memphis thật dài, như là đang ngâm xướng, hoặc như là đang thở dài.
“Đại, đại nhân…” Trên mặt Memphis cố ý giả vờ đơn thuần làm nũng lập tức biến mất, mắt đào hoa lóe lên, hai tay có chút không biết làm sao bắt lấy tay áo Nal, thất thần nỉ non.
Nal lên tiếng, sau đó kéo Memphis từ trong lòng ra, kéo đến trước mắt, một bàn tay vòng eo hắn, một bàn tay vuốt ve mặt hắn, từ trán, đến mi, mắt, mũi, môi, ánh mắt ôn nhu mà Memphis chưa bao giờ gặp qua.
“Đại nhân…” Mắt Memphis đau xót, cơ hồ muốn rơi lệ, lại cố gắng nhịn xuống. Như vậy, đại nhân ôn nhu như vậy, hắn khát vọng qua, lại chưa từng gặp qua, mà hiện tại đại nhân đang ôn nhu nhìn hắn.
Nal không lên tiếng trả lời, ngón tay hắn phất qua môi Memphis sau đó dừng ở tóc mai màu đen hạ xuống của Memphis, sau đó nâng lên một luồng, ôn nhu vuốt đến đuôi tóc, cuối cùng trở lại trên mặt hắn, vuốt ve chung quanh ánh mắt đã biến thành màu tím đen.
Memphis trong nháy mắt có chút bối rối, hắn xoay đi cúi đầu, không dám để Nal nhìn thấy đôi mắt mà Ma tộc tha thiết ước mơ, thuộc về Ma tộc cao đẳng.
Nal buông tay vòng bên hông Memphis ra, Memphis trong lòng một trận đau đón, giây tiếp theo cánh tay này cùng một tay còn lại ôm mặt hắn, ôn nhu xoay mặt hắn qua, Memphis không từ chối, ánh mắt lại chung quanh nhìn loạn chung quanh không dám đặt lên mặt Nal, sợ nhìn thấy trên khuôn mặt kia xuất hiện biểu tình chán ghét.
“Memphis, nhìn ta.” Thanh âm Nal rất bình tĩnh, bình tĩnh đến Memphis không tự giác liền nghe lời nhìn về phía hắn.
“Đại nhân…”
Nal cúi đầu tới gần Memphis, cùng hắn trán để trán, thanh âm vẫn ôn nhu như Memphis tha thiết ước mơ: “Memphis.”
“Là em, đại nhân.” Memphis thì thào trả lời.
“Memphis, ta biết thân phận của em.” Thanh âm Nal rất mềm nhẹ, tựa như sợ dọa phải Memphis, nhưng Memphis vẫn bị dọa, có chút thất kinh vặn vẹo muốn tránh, muốn giải thích cho bản thân.
“Đại nhân! Em, em…”
Tay Nal chặt chẽ cố định mặt Memphis: “Ta vẫn biết, từ ngày ta cứu em về ta liền biết thân phận của em. Cho nên Mặc, không cần mê mang, không phải sợ, không cần sợ hãi, ta vẫn luôn bên em, vĩnh viễn.”
Memphis có một loại xúc động muốn khóc, chớp chớp mắt ép nước mắt trở về, Memphis mở to đôi mắt đào hoa có chút phiếm hồng nhìn Nal, lại không biết nói cái gì, các loại suy nghĩ hỗn độn từ trong đầu chợt lóe, Memphis nhìn thẳng vào Nal, tựa như nhìn toàn thế giới của hắn.
Nal cùng hắn nhìn nhau trong chốc lát, bỗng cười, Memphis trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, có chút khẩn trương, Nal đến càng gần, gần đến chóp mũi hai người chạm nhau, môi chạm vào nhau.
Nal mở miệng, môi ma sát cánh môi Memphis, mang theo từng đợt tê dại không phất đi được, hắn nói: “Cuối cùng, ta cũng thích em, Mặc…”
Memphis trừng to mắt, trên mặt Nal còn mang theo vài phần ý cười liền muốn rời đi, Memphis lại không muốn cứ chấm dứt như vậy, một suy nghĩ làm người chờ mong chợt lóe trong đầu, giây tiếp theo Memphis dùng sức nửa người dưới, bỗng nhiên liền áp đảo Nal lên giường, lẫn nhau răng nanh tầng tầng khái cùng một chỗ, Memphis lại giống như không cảm giác được gì, như con thú còn mà cắn môi Nal liền bắt đầu liếm cắn.
Môi bị cắn ra miệng vết thương lại bị đầu lưỡi mềm mại liếm qua, mang theo đôi chút đau đớn, Nal sửng sốt, cho rằng Memphis là đang liếm miệng vết thương cho hắn, trấn an vuốt ve tóc đen phân tán trên giường của Memphis.
Thế nhưng dần dần, hơi thở Nal bắt đầu tăng thêm, thân thể cũng bắt đầu nóng lên, Memphis cắn môi dưới Nal, dùng sức mút bờ môi của hắn, nửa thân thể ghé vào người Nal cọ xát, áo tế ti trên người Nal không biết lúc nào cũng bị nửa thoát, hỗn độn mặc trên người, làn da nóng bỏng lộ ra cùng làn da Memphis ma sát nhau, cũng càng ngày càng nóng.
Lý trí của Nal nói cho hắn hiện tại hẳn nên cự tuyệt, thế nhưng khi hắn chống lại ánh mắt lấp lánh của Memphis, tay thế nào cũng không động đậy, chỉ có thể cứng ngắc đặt ở hai bên thân thể nắm chặt quyền, kiệt lực khống chế phản ứng thân thể.
Liếm cắn cọ xát đã lâu, Memphis nằm sấp trên người, ánh mắt thủy nhuận, trên mặt phiếm ửng đỏ, thân dưới cũng cương cứng khó chịu, nhưng ngẩng đầu nhìn Nal chỉ trừ hô hấp nặng thì không có gì biến hóa, Memphis không khỏi có chút nản lòng.
Đại nhân nói thích mình, chẳng lẽ là gạt mình? Hay nói chỉ là thích đơn thuần? Memphis có chút suy sụp chống đỡ thân thể, nếu chỉ như thế, vậy thì vì sao…
Độ ấm bỗng nhiên rời đi khiến ánh mắt Nal nháy mắt mê mang, nhìn thấy Memphis đứng dậy không biết thế nào, tay hắn không chịu khống chế ôm eo Memphis.
Memphis kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, trước mắt hình ảnh thay đổi, cái gáy đánh lên da thú mềm mại, Nal đặt lên tay Memphis, trong không gian mờ mịt hai mắt tóc vàng cùng tóc đen Memphis dây dưa cùng một chỗ, Nal biểu tình bình tĩnh, nhưng ánh mắt hắn lại mang theo hương vị tình dục mê mang.
Memphis nhận được truyền thừa đã hiểu đây là có nghĩa gì, nhìn Nal hô hấp càng dồn dập lại như trước ánh mắt mê mang không biết nên làm gì, Memphis ôm sau gáy Nal kéo đầu hắn xuống, môi nóng bỏng dây dưa ma sát môi Nal, cắn, cạy răng nanh đầu lưỡi tiến vào, kéo đầu lưỡi có vẻ dại ra, cùng dây dưa.
Trải qua động tác biên độ khá lớn, quần áo hai người đều đã rộng rãi thoải mái, hai màu đen và trắng đối lập mạnh mẽ vào lúc này ngược lại kích thích tình dục của hai người, biểu tình Nal vẫn lãnh đạm như trước, nhưng vô luận là đồng tử thâm thúy, thân hình lửa nóng, hay là thân dưới cực nóng, đều biểu hiện hắn cũng không phải không có phản ứng.
Khi bị Memphis dẫn đường tiến vào chỗ ấm áp phía sau, sau vài động tác, không cần chỉ đạo nhiều hơn, Nal đã tự động cử động thân dưới, một lần lại một lần, thân thể cường kiện của tế ti và Ma tộc khiến bọn họ có thể trên giường ma thú rộng rãi này bày ra các loại tư thế giao hợp, sau đó ôm nhau đi lên cực lạc cao nhất.