Thấy người phía trước lộ chút do dự, Laura liền không chút kiềm nén mà lên giọng nhắc nhở:
-Cô sớm đã không còn đường quay lại rồi!
Vừa nói cô vừa di chuyển ánh mắt mình hướng vào những đóm ánh sáng nhỏ ở đằng xa đang không ngừng động đậy. Hiển nhiên là trong lúc cô cùng hắn giao chiến bọn người trong đoàn hộ tống liền tỉnh giấc, quả là kẻ đã qua huấn luyện ngay cả thuốc mê như thế cũng có thể kháng cự. Có vẻ như nhìn thấy được mục tiêu ánh mắt của cô nên Katina liền gật đầu đồng ý, tức thời cả bọn liền nhanh chóng ly khai khỏi vị trí cũ, hướng về phía ngoài rừng mà đi tiếp. Từ đó, ánh mắt họ dành cho cô liền thay đổi cũng là tạo nên một hồi giông bão sau này.
Trong một gốc khuất nhỏ có một người đàn ông đang tựa mình vào gốc cây, ánh mắt nhắm nghiền lại trông vô cùng thảnh thơi. Theo chút ánh sáng mờ nhạt của vầng trăng dung mạo của người nam nhân liền hoàn toàn hiện rõ. Đó là một tuyệt tác nghệ thuật được tạo nên từ tinh hoa đất trời, làn da trắng như sứ, khuôn mặt nam tính với hàng lông mi đen nhánh, sóng mũi cao vút, đôi môi mỏng mà lại quyến rũ với chút sắc đỏ lạnh lẽo. Nương theo hướng cô vừa li khai, đôi mắt vốn đóng chặt lại từ từ mở ra:
-Cuối cùng tôi cũng tìm được em nhưng là tốt nhất em đừng nghĩ sẽ chạy thoát khỏi tôi! Kiếp trước là do tôi sai, là tôi thất hứa, là tôi bức em, là tôi buông bỏ bàn tay em nhưng kiếp này tôi tuyệt đối có thể thực hiện lời hứa đó, nhất định sẽ nắm thật chặt tay em…
Sau khi trốn thoát cô cùng bọn Katina cơ bản không muốn vội vàn về nước vì họ biết nếu như bọn họ lúc này mà lộ mặt thì chỉ có nước “uống trà xơi nước” với Mạnh bà trong truyền thuyết thôi. Vì thế họ liền quyết định vẫn lẫn trốn ở Anh một thời gian nữa và nơi họ quyết định dừng chân là một hộp đêm rất nổi tiếng trong giới thượng lưu-Moon.
Ở đó, Âm hóa thân thành một cô bồi bàn dày dặn, Katina đóng vai một bartender chuyên nghiệp còn Danson thì ngay lúc vào hộp đêm liền bị lôi làm nhà một bếp trưởng bất đắt dĩ. Trong suốt một tuần ở đây, cô đã bị sự cởi mở và chân thành của mọi người ở đây thu hút. Họ không hề giống như cô gái trong các hộp đêm khác, họ không bi quan, không ích kỉ cũng chẳng oán trách xã hội đã ruồng bỏ họ mà ngược lại, họ rất yêu đời, kiên cường tin tưởng vào cuộc sống nhưng lại không quá mơ mộng, cũng chẳng hiền lành hay tin tưởng người khác dễ dàng. Họ tuy bị vấy bẩn nhưng tâm hồn họ vẫn rất tốt đẹp hoặc ít nhất là một số người cô biết là như thế.
Điểm đặc biệt tạo nên sức hút mạnh mẽ của hộp đêm trong suốt nhiều năm qua là vì đây là một hộp đêm lưỡng tính nên cũng chẳng quá bất ngờ khi bạn thấy hai chàng trai đang ôm nhau hay hai cô gái đang hôn nhau gì đó. Người quản lí hiện tại cũng chính là chủ nhân hợp pháp của nơi này là một nữ nhân châu Á tên Mei Watanabe hay vẫn thường gọi là Red, cũng tức là bạn thân của Katina.
Thật ra thì lúc biết được Red, Âm đã khá ngạc nhiên khi một người như Katina lại có người bạn phóng khoáng như thế. Và lại càng ngạc nhiên hơn là Red lại biết được thân phận thật của Katina mặc dù Moon vẫn được tổ chức của Katian bảo trợ.
Nhắc đến Katina liền khiến cô cảm thấy vô cùng vui vẻ, cụ thể mọi chuyện là…
Ngay khi tới Moon, Red đã nói rõ ràng rằng sẽ không chứa chấp người vô tích sự nên ngay lúc phân công, vốn dĩ ban đầu Katina được phân làm phụ bếp cùng Danson nhưng giữa đường Âm liền không nhịn được mà lên tiếng chăm chọc Katina.
-Phụ bếp? Người suốt ngày mang trên mình nhiều thứ dược kì lạ cũng có thể vào bếp sao? Haiz, này là chẳng phải muốn đuổi khách của bà chủ mĩ nhân sao?
Nói rồi, mọi người liền cảm giác được điều kì quái trong lời nói của cô, đặc biệt là Katina khuôn mặt trông thập phần khó coi. Chỉ riêng Red là cười tươi như hoa khi nghe cô gọi là “mĩ nhân”, vả lại cô (Red) lại cảm giác được bản thân mình hình như biết cái kì quái trong lời nói của cô (Âm) là gì nên cũng tỏ ra vô hại, gật gù đồng ý.
-Phải ha! Tôi thấy cô bé dễ thương này nói thật đúng, nếu là Danson thì không sao nhưng nếu là cậu,…
Nói đến giữa chừng cô (Red) liền lắc đầu tỏ vẻ chán nản rồi lại chậm chạp nói tiếp:
-Nếu là cậu mang một đống dược bên người, quả thật lúc làm thức ăn có chút không an toàn nha!
Nói xong Red liền đắc ý nhìn Âm rồi tươi cười hỏi cô nên làm như thế nào, cô liền một mực ngại ngùng thâm ý nhìn Katina rồi mới nở nụ cười muôn phần “hiền hòa” đối Red lên tiếng:
-Ừm, tôi nghĩ một người có nhan sắc cùng tài ăn nói như Katina hẳn là nên để cô ấy làm hầu bàn đi!
-Hầu bàn sao? Cũng được nhưng mà có vẻ quá mức đơn giản…tôi nghĩ nên cho cậu ấy làm một tiếp viên múa cột đi, đúng không Danson?
Danson nãy giờ im lặng bị hỏi đến liền hơi hoang man nhưng không biết anh nghĩ gì mà lát sau liền gật đầu. Thấy mình bị cho vào tròng liền khiến Katina phát cáu, xù lông như một chú mèo hoang.
-Các người được lắm!
-Vậy là cậu đồng ý?
Red nghi vấn hỏi.
-Đồng ý? Này, trước khi cho ý tưởng thì các người cũng nên nhìn chút tôi bây giờ đã ngoài 30, hơn nữa các người thấy tôi có chỗ nào thích hợp làm tiếp viên?
Nói đến đây Katina liền dùng tay chỉ vào thân hình mủm mỉm của mình mà đắc ý.
-Ách, hình như cô đã hiểu lầm ý của tôi rồi!
Trước câu nói khó hiểu của Âm, Katina liền trưng bộ mặt ngu đần ra chờ đợi cô giải thích.
-Cô nói rất đúng với bộ dạng hiện tại cô ngay cả người lao công trong nơi này căn bản cũng không bằng hơn nữa với một đống dược trên người cô khẳng định không thể làm công việc này.
-Chuẩn.
Red gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
-Thế nhưng đó là nếu cô chỉ là “cô”, còn nếu cô là “anh” thì mọi chuyện sẽ ổn thôi!