Vĩnh Biệt Em - Hựu Lam

Chương 14



Lúc em đi du lịch về, em có mua ít quà cho tôi.

Tôi từng nói rồi. Hồi tôi ở nước ngoài, tôi điên cuồng làm việc quên ngày quên đêm, nên chả đi du lịch bao giờ.

Mặc dù quà của em là vài món đồ kỷ niệm ở khu du lịch, nhưng tôi vui lắm.

Tôi mở quà ngay trước mặt em, thuận miệng hỏi:

– Chơi vui lắm à?

Lời em đáp chậm hơn tôi nghĩ, cứ như hồn em mới trở về xác em, đáp rằng:

– Cũng được…

Tôi ngẩng đầu, nhìn em.

Ánh mắt em hơi hướng xuống, em nhìn tay tôi. Trong bầu không khí yên lặng này, tai em khẽ ửng đỏ.

Tôi chợt nhớ ra: mối quan hệ của chúng tôi hiện tại khá là rối rắm, chắc là em vẫn chưa quên bộ sưu tập trong điện thoại tôi.

Tôi nghĩ một lúc, đành mở lời hỏi han:

– Em với Phi Phi ổn chứ?

– Ổn lắm. – Lần này em đáp lẹ lắm, nâng mắt nhìn tôi một cái rồi thôi.

Dù sao tôi cũng chẳng phải diễn viên chuyên nghiệp, nghe em đáp thế – tôi không thể vờ như chả có chuyện gì, đành cười gượng:

– Vậy là tốt rồi.

Em nói tiếp:

– Mẹ tôi hỏi tôi về chuyện hôn nhân của với Phi Phi.

Tôi ngây người.

– Đúng hơn là, đính hôn ạ. – Em vẫn không nhìn tôi, giọng điệu hoang mang – Tôi không biết nữa, tôi cứ thấy…

Tôi tự hiểu nỗi hoang mang của em – hẳn là em đang lo lắng trước khi bước vào một cuộc hôn nhân chính thức nhỉ?

Tôi thấy hết tình cảm em dành cho Phi Phi, chỉ là chuyện này đến sớm hơn tôi ngỡ.

Lòng tôi như bị ai xách dao cùn cứa vào, lo lắng bồn chồn, tay tôi run rẩy, một lát sau tôi mới nuốt hết mọi chua xót vào lòng – rồi trả lời em:

– Thấy sao?

Em cau mày. Hình như em cũng cần nghĩ thêm gì đó, rồi lắc đầu:

– Không có gì. Tôi vào nhà trước đây.



Lời em nói khiến tay chân tôi rét run, tôi như bị quăng vào hầm băng vậy.

Thái độ của em lại khiến lòng tôi dấy lên chút hi vọng hèn mọn.

Tính ra, cũng không sớm lắm?

Lẽ ra tôi phải thấy hổ thẹn, nhưng tôi lại mong em đừng khỏi hẳn… Thế thì tôi không cần phải nhìn cảnh em kết đôi với người ta nữa.

Chuyện mở quà vẫn tiếp tục diễn ra. Tôi nằm xuống, tay tôi gẩy chiếc kim cài áo khỏi hộp.

Mặt ngoài khắc từ “HAPPY”.

Tôi vuốt ve mấy lần, rồi cất lại vào hộp.

Ngày hôm sau, Phi Phi tới nhà làm khách. Nay tới cùng cậu là bác sĩ gia đình của em – đồng thời là anh trai cậu.

Mẹ em không tới, chắc do bận việc trên công ty.

Với tôi, không tới là tốt nhất.

Có điều bác sĩ Mộ cũng biết ít chuyện giữa tôi và em… lần trước tôi gặp bác sĩ Mộ là lần rút máu cho em.

Thật ra tôi chẳng muốn gặp những ai biết chuyện giữa tôi và em, biết quá khứ hèn mọn của tôi. Chưa kể… lúc đó bác sĩ Mộ nhìn tôi với ánh mắt thương hại. Tôi không thể thở được, vội dời ánh mắt, định im lặng rời phòng.

Em muốn giới thiệu:

– Đây là anh của Phi Phi, cũng là bác sĩ gia đình của tôi – bác sĩ Mộ… Quan Nghị?

– Thật xin lỗi, chợt có việc gấp.

Em quá quen với thái độ của tôi rồi. Em nhún vai, chẳng thèm để ý, giới thiệu tiếp:

– Anh ấy cứ vậy hoài… nhưng mà ảnh đối xử tốt với người khác lắm đó. Hai anh em muốn ăn gì không?

Bác sĩ Mộ tới đây để kiểm tra sức khỏe em. Lần trước anh ta từng tới rồi, “đúng lúc” tôi không ở nhà, lần này tới đột xuất, hoặc là cố tình tới lúc này, tới với Phi Phi – không có tôi ở nhà, xem tình trạng pheromone của em sao rồi.

Tôi trốn trong phòng, chờ một lúc lâu, đến khi có tiếng chân rời đi, tiếng cửa khép lại, tôi mới mở cửa phòng mình, làm vệ sinh cá nhân.

Em vẫn còn ở phòng khách, dọn dẹp ít đồ. Tôi hỏi em:

– Bác sĩ Mộ với Phi Phi về rồi à?

– Đúng vậy. Họ về rồi.

Em nhìn tôi, hình như vừa nghĩ đến chuyện gì vui lắm, em mỉm cười.

– Quan Nghị này, tôi quyết định, tôi muốn cầu hôn Phi Phi.



Không biết…

Không biết, điều gì khiến em qua một đêm từ hoang mang thành mong muốn.

Khoảnh khắc em bày tỏ ấy, tôi nghe tiếng tim mình vỡ vụn.

Hẳn tôi sớm đoán được chuyện này chứ.

Nhưng mà lần này tôi không kiềm được nữa rồi, nước mắt tôi tuôn trào, tôi quay đầu, chạy vào nhà vệ sinh.

– Tốt quá. – Tôi cố nói nhẹ nhàng, phối hợp với em – Nhớ nhé, nếu cầu hôn thành công thì kể anh nghe.

Tác giả có lời muốn nói:

Chào mọi người. Chiếc đoản này viết dăm chương nữa là xong rồi.

Mình cũng có một chiếc tài khoản weibo bé nhỏ @有猫的又蓝, do ngoài đời quen nhiều người quá nên mình cần thêm chiếc tài khoản bé nhỏ – chỉ liên quan đến việc viết lách này. Mọi cập nhật, tình trạng lấp hố cũng như hố mới hố cũ thì cũng thông báo trên tài khoản bé nhỏ đó nhé. Chờ mình viết xong mình sẽ đăng phần kết thúc bản txt lên đó ≧ω≦ yêu các bạn nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.