Hừng sáng, Triệu Vô Cực chạy về, trên mặt đầy vui vẻ.
Hắn chưa từng nghĩ tới trong hai đầu Yêu thú Tứ cấp, đầu Yêu thú Tứ cấp Sơ giai lại có Yêu hạch trong cơ thể.
Một viên Yêu hạch Tứ cấp có giá trị khoảng 15 triệu kim tệ.
Đây tuyệt đối là một khoảng tài phú, Triệu Vô Cực tích lũy nhiều năm như vậy, kim tệ chỉ khoảng mấy triệu mà thôi, dĩ nhiên, cái này là do hắn sử dụng tương đối nhiều.
"Không biết sau này tới lúc nào mới lấy được một viên Yêu hạch Tứ cấp a?"
Trên đường trở về, Triệu Vô Cực thầm nghĩ.
Nhưng mà hắn nhanh chóng bỏ qua cái hy vọng xa vời này.
Lần này tuyệt đối là vận khí, trung bình mà tính, một trăm đầu Yêu thú Tứ cấp, chưa chắc có một con có Yêu hạch, lần này hắn quá may mắn.
Bởi vì tâm tình tốt nên Triệu Vô Cực lúc trở về thuận tiên thanh toán một đám Yêu thú, lấy thực lực của hắn, đối phó với Yêu thú cấp thấp, cũng không cần động thủ trực tiếp, chỉ cần động Chân khí một chút là một mảng lớn Yêu thú chết đi.
Có Triệu Vô Cực hỗ trợ, thú triều kết thúc nhanh hơn, khi ánh mắt trời đầu tiên chiếu xuống thì cuộc chiến đã kết thúc.
- Các vị, có thể chống đỡ thú triều là công lao của mọi người, thu hoạch trên chiến trường hiện tại đều là của các ngươi. Nhưng mà ta nói trước, lúc cướp đoạt chiến lợi phẩm thì không được giết người, cũng không được cố ý đánh tàn phế, người không tuân theo thì tự gánh lấy hậu quả.
Mọi người cùng nhau hô to, sau đó bắt đầu tranh giành chiến lợi phẩm.
Trên tường rào, những Võ giả Địa Sát cảnh không xuống tranh cướp chiến lợi phẩm, thi thể Yêu thú Tam cấp trên chiến trường đã sớm bị bọn họ phanh thây, Yêu hạch cũng bị bọn họ cầm đi, còn như Yêu hạch Nhị cấp, bọn họ không lọt mắt.
- Triệu trưởng lão, nhìn tâm tình của ngươi hình như không tệ a.
Một tên Trưởng Lão Ngoại Tông quen biết Triệu Vô Cực mỉm cười hỏi.
Khuôn mặt nghiêm túc của Triệu Vô Cực tràn đầy đắc ý nói:
- May mắn được một viên Yêu hạch Tứ cấp Sơ giai.
- Cái gì, Yêu hạch Tứ cấp Sơ giai.
Tên Trưởng Lão Ngoại Tông này trợn mắt hốc mồm.
Những Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Nội Tông bên cạnh nghe thấy cũng trợn mắt hốc mồm.
- Đúng vậy, vận khí của Triệu trưởng lão ngút trời, nên mời khách a.
Triệu Vô Cực nghe vậy thì cười nói:
- Mời khách là nhất định, hơn nữa ta cũng không keo kiệt a, sau khi trở lại tông môn, ta sẽ mời các ngươi thật tốt.
Bên ngoài căn bản không có thứ ngon gì, không giống như Thương Lan Tông, có Bảo ngư cùng nhiều nguyên liệu nấu ăn quý hiếm.
Đám người Lý Phù Trần trước tiên gia nhập tranh đoạt, cho dù thi thể Yêu thú không hoàn chỉnh cũng bổ ra, tìm kiếm Yêu hạch.
Dĩ nhiên, thi thể Yêu thú Nhất cấp bọn họ cũng không để ý đến, mục tiêu của bọn họ là thi thể Yêu thú Nhị cấp.
- Ha ha, Yêu hạch Nhị cấp Trung giai.
Một tên Võ giả Quy Nguyên cảnh tìm được một viên Yêu hạch Nhị cấp Trung giai, cười to.
Thấy có người thu hoạch được, mọi người càng ra sức.
Lý Phù Trần có ý thức cường đại nên không cần như những người khác, một kiếm chém ra thi thể Yêu thú, chậm rãi lục soát.
Bàn tay của hắn áp vào thi thể Yêu thú, ý thức men theo Chân khí chảy vào.
Chỉ cần một hai hô hấp là hắn biết trong thi thể của Yêu thú có Yêu hạch hay không.
Như vậy cho nên hiệu suất của hắn cao hơn nhiều, không tới nửa giờ đã tìm được ba viên Yêu hạch Nhị cấp.
Trong đó có một viên Yêu hạch Nhị cấp Trung giai.
"Hả, đây không phải là Yêu thú Nhị cấp biến dị Kim Mao Hùng sao."
Dưới một đống thi thể Yêu thú, Lý Phù Trần đột nhiên phát hiện một con Yêu thú toàn thân màu vàng kim.
Hất những thi thể Yêu thú khác ra, ánh mắt của Lý Phù Trần sáng lên, thi thể Kim Mao Hùng này rất hoàn chỉnh.
"Là ai giết, tại sao không bổ ra tìm Yêu hạch?"
Lý Phù Trần không hiểu.
"Đúng rồi, nhất định là bị Triệu Vô Cực trưởng lão chấn chết, chỉ vì Triệu Vô Cực trưởng lão quá mạnh mẽ, Chân khí chấn động một cái, một mảng lớn Yêu thú liền bị chấn chết, những người khác sẽ không chú ý."
Không dùng ý thức điều tra, Lý Phù Trần trực tiếp chém một kiếm về phía Kim Mao Hùng.
Kim Mao Hùng đã chết cho nên lực phòng ngự cũng không mạnh, bị Lý Phù Trần tùy tiện bổ ra.
Ý thức men theo Chân khí đi vào, tim của Lý Phù Trần đột nhiên đập nhanh, hắn phát hiện trong bụng của Kim Mao Hùng có một viên Yêu hạch màu vàng kim rất rực rỡ.
Lý Phù Trần thi triển Hồng Ngọc Chưởng, hút ra viên Yêu hạch màu vàng kim.
"Viên Yêu hạch này có giá trị hơn 20 vạn kim tệ a."
Lý Phù Trần cười vui vẻ.
Yêu hạch Nhị cấp Cao giai có giá trị khoảng 4 vạn kim tệ, còn Yêu hạch Nhị cấp Cao giai biến dị có giá gấp năm lần, không thể nghi ngờ là một khoảng tài phú lớn.
- Trời ạ, là Yêu hạch Nhị cấp Cao giai biến dị, vận khí tốt quá đi!
Gần Lý Phù Trần, một tên đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông kinh hô.
Lý Phù Trần nhướng mày một cái, tài không lộ ra ngoài, đạo lý này hắn hiểu, không nghĩ tới lại bại lộ.
Cách đó không xa, Liêu Hải Long nhìn qua.
Thấy Lý Phù Trần nhanh chóng thu hồi một viên Yêu hạch màu vàng kim, trong mắt hiện lên ý vui.
- Lý Phù Trần, ta cho ngươi một cơ hội bồi tội, mau giao ra viên Yêu hạch vừa rồi mau.
Liêu Hải Long nhanh chóng đi tới, nói.
Lý Phù Trần nói:
- Dựa vào cái gì?
- Chỉ bằng ngươi không có tư cách được viên Yêu hạch Kim Mao Hùng này.
Liêu Hải Long nhìn Lý Phù Trần hết sức không vừa mắt, lúc bình thường, Lý Phù Trần làm sao có thể đối phó được Kim Mao Hùng, bây giờ lại bị hắn nhặt cá trong chậu.
- Vậy ngươi có tư cách hả?
Lý Phù Trần hỏi ngược lại.
Liêu Hải Long âm trầm nói:
- Lý Phù Trần, ta không biết ai cho ngươi can đảm khiêu khích ta, đây là một hành động rất nghu xuẩn, ta khuyên ngươi không nên khiến ta tức giận, nếu không ta sẽ đánh ngươi thành chó chết, giẫm ngươi dưới châm, để ngươi cả đời không trở mình được.
- Vậy ta muốn nhìn xem, ngươi trở thành chó chết hay ta trở thành chó chết.
Trong mắt Lý Phù Trần lóe lên hàn quang.
Mặc dù hắn không nắm chắc đánh bại được Liêu Hải Long, nhưng hắn nắm chắc sẽ không thua.
- Mau nhìn, Lý Phù Trần chống lại Liêu sư huynh.
- Tên Lý Phù Trần này quá kiêu ngạo, ở Ngoại Tông phách lối cũng thôi đi, ở Nội Tông phách lối như vậy, Liêu sư huynh không phải chỉ cao hơn hắn một trọng cảnh giới.
- Đồ chó cũng muốn khiêu kích Liêu sư huynh.
Hai tên đệ tử Nội Tông lúc trước đi theo Liêu Hải Long châm chọc.
- Không tốt, Lý Phù Trần muốn ăn thiệt.
Đám người Cao Trường Thiên, Ô Thanh Mai nhìn thấy Lý Phù Trần cùng Liêu Hải Long, Cao Trường Thiên có chút lo lắng, dù sao hắn có ấn tượng không tệ với Lý Phù Trần.
- Cao sư huynh, ngươi đừng nói chuyện, tránh cho Liêu sư huynh giận cá chém thớt, ta đi lên khuyên một chút.
Ô Thanh Mai suy nghĩ một chút, quyết định đi khuyên Liêu Hải Long, thuận tiện khuyên Lý Phù Trần một chút, để hắn chịu nhận sai, còn tốt hơn chịu nhục tại đây.
- Được, rất tốt, đồ chó như ngươi còn cãi lại ta, nhìn ta cứt đứt gân chó, bẻ gãy chân chó của ngươi, xem mày có tư cách gì khiêu khích ta.
Liêu Hải Long nổi giận.
Tu vi Quy Nguyên cảnh lục trọng bùng nổ.
Bích Ảnh Huyền Công tầng thứ mười một bùng nổ.
Lực lượng thân thể bùng nổ.
Liêu Hải Long nổi giận chém ra một kiếm, như cuồng phong bạo vũ, như điện thiểm lôi minh.