- Phù Trần, thực lực của ngươi bây giờ đã đến trình độ nào rồi.
Dọc đường đi, Lý Thiên Thạch vừa mừng vừa sợ.
Thực lực của Lý Phù Trần quá mạnh mẽ, Dương Ngạo và Quan Nhất Long cũng được đi, đằng này Thân Đồ Kiếm Minh chính là Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng, Lý Phù Trần dễ dàng khiến đối phương quỳ xuống, thủ đoạn như thế, so với đánh bại đối phương còn mạnh hơn gấp mười lần.
Lý Phù Trần cười một tiếng, không trả lời, nói:
- Thiên Thạch ca, còn một vài ngày, ngươi đã ba mươi sáu tuổi rồi, có tính toán gì không?
Thương Lan Tông quy định, trước ba mươi lăm tuổi không thể đột phá Địa Sát cảnh, thì không có cách nào trở thành đệ tử Chân Truyền, hoặc là trở thành đệ tử Chấp Sự Nội Tông, hoặc là xin tông môn trở về gia tộc. Bây giờ Lý Thiên Thạch đã ba mươi lăm tuổi, còn chưa tới mấy tháng đã ba mươi sáu, nhưng tu vi của hắn bây giờ chỉ là Quy Nguyên cảnh bát trọng mà thôi.
Lý Thiên Thạch cười khổ:
- Trở thành đệ tử Chân Truyền quá khó khăn, đệ tử có căn cốt tam tinh, tám chín phần đều không thể trở thành đệ tử Chân Truyền, chứ đừng nói tới ta, còn con đường sau này, ta vẫn chưa nghĩ ra.
Tâm tình hiện tại của hắn rất phức tạp, nhiều năm qua đi, hắn đã có thói quen sống trong tông môn, để cho hắn rời tông môn, nhất định sẽ không thích ứng được, nhưng đệ tử Chấp Sự Nội Tông cần làm quá nhiều chuyện, hắn không biết mình có thể thích ứng hay không.
Vỗ vai Lý Thiên Thạch một cái, Lý Phù Trần nói:
- Thiên Thạch ca, suy nghĩ thật kỹ, có khó khăn gì thì nói với ta, ta giúp ngươi.
- Đa tạ.
Lý Thiên Thạch có chút "thụ sủng nhược kinh".
Trước kia hắn được coi là nhân vật lĩnh quân thế hệ thanh niên của Lý gia, còn có thể giữ một chút phong độ "trưởng bối", bây giờ lại cảm giác mình giống như "tiểu bối", còn Lý Phù Trần mới là "trưởng bối".
Theo linh hồn dần chuyển sang màu lam nhạt, Lý Phù Trần phát hiện ngộ tính của mình càng ngày càng cao.
Hắn đã quan sát qua, trong quá trình chuyển hoá, chuyển hoá một thành, ngộ tính không tăng nhiều, chuyển hoá hai thành, ngộ tính đề cao chừng một thành, bây giờ chuyển hoá được chín thành, ngộ tính tăng cao khoảng bốn năm thành.
Dĩ nhiên, đây là đánh giá tuỳ ý của hắn, dù sao ngộ tính là vật hư vô mờ mịt, có một đoạn thời gian, ngộ tính của một người mạnh, nhưng sau một đoạn thời gian, ngộ tính yếu xuống cũng không chừng.
Ngộ tính ít nhiều gì cũng bị ngoại tố ảnh hưởng, thay đổi thất thường.
"Chín thành là một đạo khảm, sau khi chín thành linh hồn chuyển hoá thành màu lam nhạt thì tốc độ chuyển hoá chậm hơn không chỉ một hai lần."
"Có lẽ lần này là linh hoàn màu lục chuyển hoá thành màu lam nhạt đi!"
Linh hồn màu lục nhạt và linh hồn màu lục là một hệ màu, chỉ là trình độ đậm nhạt khác nhau, cho nên chuyển hoá nhanh, lột xác cũng nhanh.
Mà linh hồn màu lục chuyển thành linh hồn màu lam nhạt, màu sắc khác nhau, độ khó lột xác tăng lên cũng là chuyện bình thường.
"Trước kia đều lợi dụng đan dược để phục trợ, hiện tại nên dùng đan dược tăng lên tu vi."
Lý Phù Trần có dự cảm, gần đây sẽ có đại sự phát sinh, thực lực của hắn rất mạnh, nhưng không ai lại chê thực lực mạnh hơn cả.
Đi tới Tư Nguyên Đại Điện, Lý Phù Trần sử dụng 2 vạn điểm cống hiến để đổi một viên đan dược bán Huyền cấp Viêm Linh Đan.
Viêm Linh Đan vốn cần 4 vạn điểm cống hiến để đổi, nhưng Lý Phù Trần là Nội Tông thiên kiêu, chỉ cần nửa giá.
Trong tiểu viện, Lý Phù Trần nuốt Viêm Linh Đan màu đỏ bừng, bắt đầu vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công luyện hóa.
Đan dược bán Huyền cấp không hổ là bán Huyền cấp, dược hiệu to lớn, từng đoàn nguyên khí giống như nham tương loãng vậy, tán ra trong cơ thể của Lý Phù Trần.
Quy Nguyên cảnh lục trọng hậu kỳ.
Quy Nguyên cảnh lục trọng đỉnh phong.
Quy Nguyên cảnh thất trọng sơ kỳ.
Lúc đêm khuya, một đoàn hồng quang mãnh liệt loé lên, trong mật thất, nhiệt độ đột nhiên tăng vọt, một vài thứ bị đốt.
"Rốt cuộc cũng tới Quy Nguyên cảnh thất trọng."
Ngoại trừ cảm giác chân khí có chút phù phiếm, Lý Phù Trần không có bất kỳ khó chịu nào.
Còn vấn đề chân khí phù phiếm, hẳn là không cần bao lâu thì có thể giải quyết, dù sao Xích Hỏa Huyền Công đã đạt tới tầng thứ mười bốn, mỗi lần vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công, chân khí sẽ thuần hóa một lần.
Dự cảm của Lý Phù Trần hết sức chính xác.
Buổi sáng ba ngày sau.
Keng keng keng keng...
Nội Tông, tiếng chuông du dương liên tục vang lên.
Tổng cộng vang lên bảy lần.
Tiếng chuông cực hạn là chín lần, một khi vang lên chín lần, nói rõ thời khắc sinh tử của Thương Lan Tông đến, tất cả mọi người đều phải tập họp.
Dĩ nhiên, khi đó vang lên không phải là chuông của Nội Tông, mà là bảo chuông của Thương Lan Tông, Thương Lang Chung.
Bảy lần cũng là một đại sự, tất cả đệ tử Nội Tông phải đến.
Đệ tử Nội Tông nghe được tiếng chuông, từng người đều tập hợp tại quảng trường trước Đại Điện.
Một canh giờ trôi qua, gần hai vạn đệ tử Nội Tông, tất cả đã đến.
Trước cửa Nội Tông Đại Điện, Nội Tông Đại trưởng lão Triệu Vô Tẫn đứng chắp tay, hai bên hắn, là từng vị Nội Tông Trưởng Lão.
Người đến không sai biệt lắm, Triệu Vô Tẫn cao giọng nói:
- Triệu tập các ngươi tới, là vì Bách Thảo Bí Cảnh. Bách Thảo Bí cảnh năm năm mở ra một lần, ba tháng sau sẽ mở ra. Đến lúc đó, chỉ cần là Võ giả Quy Nguyên cảnh, đều có thể tiến vào. Nhưng danh ngạch có hạn, Thương Lan Tông ta có mười danh ngạch, cho nên, chỉ có mười đệ tử Nội Tông có thể tiến vào Bách Thảo Bí cảnh.
Triệu Vô Tẫn vừa dứt lời, trên quảng trường Nội Tông, tiếng nghị luận ầm ầm bùng nổ.
- Bách Thảo Bí cảnh rốt cuộc mở ra, ta phải chờ thật lâu a.
- Bách Thảo Bí cảnh, có vô số dược thảo, dược thảo Huyền cấp khó tìm bên ngoài, bên trong có khắp nơi, trong truyền thuyết còn có dược thảo Địa cấp tồn tại.
- Lần trước, Bách Thảo Bí cảnh mở ra, Kiếm Si sư huynh tìm được một cây dược thảo Huyền cấp Đỉnh giai Cửu Nguyên Thảo, sau khi dùng, tu vi trực tiếp từ Quy Nguyên cảnh cửu trọng đột phá đến Địa Sát cảnh nhị trọng, đem đệ tử Nội Tông của các tông môn khác giết cho hoa rơi nước chảy.
- Kiếm Hổ sư huynh cũng đạt được một cây dược thảo Huyền cấp Đỉnh giai Xích Hổ Thảo, mượn cái này luyện thành một môn bí pháp Huyền Hổ Biến.
- Ngoại trừ dược thảo, Bách Thảo Bí cảnh còn có rất nhiều khoáng thạch trận quý, khoáng thạch Hoàng cấp toàn là cải trắng, khoáng thạch Huyền cấp cũng rất nhiều, nếu có thể cầm về, không biết đổi được bao nhiêu điểm cống hiến a.
Mọi người bảy miệng tám lời, vẻ mặt kích động.
"Thiên Địa Bí cảnh, Bách Thảo Bí cảnh!"
Trong mắt Lý Phù Trần loé lên ánh sáng.
Bí cảnh, là không gian kỳ dị sinh ra lúc thiên địa này tạo thành, thiên địa linh khí bên trong nồng đậm gấp mười gấp trăm lần bên ngoài, mà dược thảo cần linh khí đầy đủ mới lớn lên, dược thảo càng cao cấp thì càng cần như vậy.
Bí cảnh cũng có cấp bậc, theo thứ tự là Địa cấp cùng Thiên cấp.
Bí cảnh Địa cấp đã rất lớn rồi, có diện tích từ trăm dặm đến vài trăm dặm, Bách Thảo Bí cảnh thuộc về Bí cảnh Địa cấp.
Bí cảnh Thiên cấp còn lớn hơn nữa, trong truyền thuyết, Bí cảnh Thiên cấp có thể lớn bằng một vực.
"Cơ duyên của ta rốt cục đã tới."
Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng tự phụ cười.
Thật ra hắn có thể chạy nước rút tới Địa Sát cảnh rồi, nhưng vì tiến vào Bách Thảo Bí cảnh, hắn tận lực áp chế tu vi của mình, không để đột phá trước thời hạn.
Ra dấu cho mọi người yên tĩnh, Triệu Vô Tẫn nói:
- Bách Thảo Bí cảnh, ba tháng sau mở ra, mà trước đó, phải quyết định ra mười đệ tử Nội Tông đứng đầu, tất cả đệ tử Nội Tông có tu vi Quy Nguyên cảnh thất trọng hoặc trên thất trọng, đều có thể ghi danh tham gia, nếu đạt trước mười tên sẽ được chọn một môn bí pháp nhị tinh.
Oanh!
Trên quảng trường lần nữa sôi trào.
Bí pháp nhất tinh đã làm bọn họ động tâm rồi, bí pháp nhị tinh đủ khiến bọn họ điên cuồng a.