Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 152: Quy Nguyên Cảnh bát trọng



Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

Hai bên cứ giằng co như vậy, không ai muốn xuất thủ trước.

Cuồng Đao Tông tuy rằng chỉ có hai người, thế nhưng hai người này là đệ tử Cuồng Đao Tông mà trước đó Đại Trưởng Lão Triệu Vô Tẫn đã dặn dò cần phải chú ý.

Mà Lăng Hoang cùng Trầm Phi Hà không có xuất thủ trước, bởi vì bên phía Thương Lan Tông dù sao cũng là bốn người, hai người là Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, còn một kẻ mặc dù chỉ là Quy Nguyên Cảnh thất trọng tu vi, nhưng là Thương Lan Tông thủ tịch đệ tử nội tông, vừa nãy thậm chí khiến Lăng Hoang bị thương.

Trong mắt sát khí bùng lên, Trầm Phi Hà chuẩn bị xuất thủ.

“Ha hả, bên này náo nhiệt quá a!” Cách đó không xa phía trên một cây đại thụ, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một nữ tử xinh đẹp, quần áo nữ tử theo gió bay lượn, thân hình như mộng như ảo, vừa chân thật, lại tựa như sương mù dày đặc.

“U Nữ Dạ Hoa.”

Tính cả Huyết Đao Lăng Hoang, tất cả mọi người đều là con ngươi co rụt lại.

Ảo thuật, đối với bọn họ mà nói là một lĩnh vực xa lạ, đối mặt với lĩnh vực chưa từng biết đến, trong lòng thấp thỏm lo sợ, một khi trúng chiêu liền có thể vạn kiếp bất phục.

“Không nên nhìn nàng.” Lý Phù Trần nhắc nhở ba người Trần Phương Hoa, linh hồn hắn mạnh mẽ, có thể cảm ứng rõ ràng được ở trên người U Nữ Dạ Hoa có dao động vô cùng quỷ dị, dao động này thập phần tà môn, nếu nhìn lâu liền sinh ra ảo giác.

Thân ảnh hóa thành sương mù dày đặc dần tiêu tán, lúc xuất hiện lần nữa, U Nữ Dạ Hoa đã đến gần mọi người, nàng lơ lửng giữa không trung, tóc dài đong đưa trong gió vô cùng mê hoặc, mọi người thoáng nghe thấy tiếng cười khanh khách vang tới bên tai.

“Lăng Hoang, Trầm Phi Hà, chi bằng ba người chúng ta hợp tác, trước tiên giải quyết hết người Thương Lan Tông, thế nào?” U Nữ Dạ Hoa đề nghị.

Trầm Phi Hà nhíu mày một cái, nói: “Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi?”

Cùng loại người tinh thông ảo thuật hợp tác, không khác gì bảo hổ lột da, một khi bị bán đứng, muốn xoay chuyển tình thế là điều không thể. Nói tóm lại, hắn không thể tin tưởng U Nữ Dạ Hoa.

“Coi như các ngươi vận khí tốt, chúng ta đi.” Lăng Hoang cũng không tin tưởng U Nữ Dạ Hoa, hắn hiện tại bị thương, tâm tình có một tia lỗ thủng, không thích hợp cùng Dạ Hoa tiếp xúc, nói cách khác, hắn phải thận trọng suy tính chuyện này. Nói xong, Lăng Hoang cùng Trầm Phi Hà xoay người rời đi.

U Nữ Dạ Hoa đôi tay vuốt ve, tỏ vẻ bất đắc dĩ nói: “Nếu bọn họ không muốn chơi đùa, không bằng chúng ta vui đùa một chút đi!”

Tuy chỉ có một người, nhưng có vẻ như nàng mới là người làm chủ tình thế nơi đây, không hề kiêng kỵ bốn người Lý Phù Trần.

“Cút!” Trong mắt Lý Phù Trần tỏa ra ánh sáng màu xanh lam lấp lánh, một lực xuyên thấu cực mạnh, vô cùng khí thế bắn về phía U Nữ Dạ Hoa.

Sắc mặt trắng nhợt, U Nữ Dạ Hoa lui lại một chút, kinh ngạc nhìn về phía Lý Phù Trần.

“Có ý tứ!” Sắc mặt của nàng trở lên ngưng trọng.

Rất rõ ràng, tâm linh ý chí của Lý Phù Trần thập phần mạnh mẽ, phát ra khí thế có lực sát thương rất cao, có thể làm kinh sợ tâm linh ý chí của nàng. Một khi tâm linh ý chí bị áp chế, uy năng ảo thuật của nàng giảm đi rất nhiều.

“Chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại.”

Một trận gió thổi tới, thân ảnh U Nữ Dạ Hoa theo gió biến mất.

Đây không phải là đỉnh cấp khinh công, mà chỉ là ảo thuật đánh lừa thị giác.

Trong mắt Lý Phù Trần, U Nữ Dạ Hoa chỉ là làm một thủ thuật che mắt, kỳ thực trước đó một khắc nàng đã rời đi rồi.

“Ảo thuật thật là lợi hại!” Giọng nói Tiêu Biệt Ly có phần nghiêm trọng.

Trong 4 tông, mạnh nhất là Thiên Sát Môn, quỷ dị nhất là Linh Ẩn Tông, phóng đãng nhất là Cuồng Đao Tông, tương đối mà nói Thương Lan Tông càng kiêng kỵ Thiên Sát Môn cùng Linh Ẩn Tông.

“Nàng đã đi rồi, yên tâm đi!” Lý Phù Trần xuất thủ hút một cái, Quy Nguyên Thảo sinh trưởng trong đất bị hắn hút vào trong lòng bàn tay.

“Lý sư đệ, ba người chúng ta hộ pháp cho ngươi, ngươi hãy mau chóng luyện hóa Quy Nguyên Thảo, đem tu vi tăng lên Quy Nguyên Cảnh bát trọng.” Tiêu Biệt Ly trong lòng rất rõ ràng, sở dĩ U Nữ Dạ Hoa rời đi là bởi vì kiêng kỵ Lý Phù Trần, nếu như không có Lý Phù Trần, ba người bọn họ chưa chắc có thể từ trong ảo thuật của U Nữ Dạ Hoa mà toàn thân thoát ra được, việc cấp bách bây giờ là phải để Lý Phù Trần tăng lên tu vi.

“Ừ.” Lý Phù Trần gật đầu, liền ngồi xếp bằng xuống, sau khi Xích Hỏa Huyền Công hoàn thành mấy vòng tuần hoàn, Lý Phù Trần nuốt vào Quy Nguyên Thảo. Quy Nguyên Thảo vào miệng liền tan ra, một cỗ nguyên khí cực kỳ tinh thuần di chuyển khắp toàn thân.

“Thảo nào có thể tăng lên nhất trọng cảnh giới, mà không có tác dụng phụ nào.” Lý Phù Trần trong lòng hiểu rõ.

Quy Nguyên Thảo linh khí cực kỳ tinh thuần, thậm chí không hề thua kém so với Xích Hỏa Chân Khí của hắn, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa một cỗ lực lượng vô cùng huyền diệu, cỗ lực lượng này có tác dụng tẩm bổ tâm linh, để khi tu vi tăng lên quá nhanh, sẽ không xuất hiện tình trạng tâm tình không theo kịp, gây ra thiếu hụt.

Quy Nguyên Cảnh thất trọng hậu kỳ, Quy Nguyên Cảnh thất trọng đỉnh phong, Quy Nguyên Cảnh bát trọng.

Ầm! Linh khí tràn ngập hóa thành vòi rồng, hội tụ về phía Lý Phù Trần.

“Linh khí dao động thật kinh người.” Trần Phương Hoa kinh hãi, khi nàng tấn chức Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới, thì tạo thành động tĩnh so với Lý Phù Trần cũng chỉ lớn hơn một chút mà thôi. Không nghĩ tới Lý Phù Trần từ Quy Nguyên Cảnh thất trọng đột phá lên Quy Nguyên Cảnh bát trọng, có thể tạo thành động tĩnh lớn đến như vậy. Chờ đệ ấy đột phá tới Địa Sát Cảnh nhất trọng, không biết sẽ có cảnh tượng như thế nào.

“Ngộ tính Lý sư đệ quả thực kinh thiên động địa, sớm như vậy đã đem Xích Hỏa Huyền Công đột phá đến cảnh giới cao nhất, tầng thứ 15.”

Lúc trước Tiêu Biệt Ly cảm thấy hoàn toàn khó hiểu, Lý Phù Trần tại sao lại mạnh như vậy, hiện tại hắn đã có câu trả lời.

Xích Hỏa Công Ý là Huyền Cấp trung giai chân ý, so với Huyền Cấp cấp thấp chân ý mạnh hơn không biết bao lần, lại được Lý Phù Trần phối hợp với Lưu Tinh Kiếm Ý, không thể nghi ngờ như hổ mọc thêm cánh.

So với Trần Phương Hoa cùng Tiêu Biệt Ly, những điều Vũ Văn Thiên đang suy nghĩ càng thêm phức tạp. Cho đến bây giờ, nếu như hắn vẫn còn xem Lý Phù Trần là người thường, vậy hắn quả là thằng ngu.

Lý Phù Trần mặc dù chỉ là căn cốt phổ thông, nhưng thật ra đã thoát khỏi giới hạn người thường từ lâu rồi, có thể do thiên phú của hắn quá kinh khủng khiến cho Căn Cốt Thạch không thể tính toán được. Dù sao trong thế giới này, xuất hiện một vài hiện tượng không thể giải thích được cũng là bình thường, con đường võ đạo đi tới cuối cùng, hoàn toàn có thể dùng chuyện thần thoại để hình dung.

“Cảm giác thật mạnh mẽ.” Tu vi đột phá lên Quy Nguyên Cảnh bát trọng cảnh giới, chân khí trong cơ thể Lý Phù Trần vô cùng mạnh mẽ cùng tinh thuần, ít nhất cũng tăng thêm 3 thành. Phải biết rằng nền tảng thực lực tăng thêm 3 thành, tương đương với toàn bộ thực lực được tăng thêm 3 thành, bằng với một môn bí pháp hai sao tăng phúc toàn bộ thực lực.

Hô! Đánh ra một chưởng, chưởng phong mạnh mẽ điên cuồng tựa như con trăn đang nổi giận, cuồn cuộn tiến về phía trước, xé mở trên mặt đất một vết thương.

“Hiện tại gặp phải Huyêt Đao Lăng Hoang, hoàn toàn có thể cùng hắn cứng đối cứng.” Lý Phù Trần thầm nghĩ.

“Lý sư đệ, chúc mừng.” Tiêu Biệt Ly đi tới ôm quyền nói.

Lý Phù Trần nói: “Cám ơn mọi người hộ pháp cho đệ.” Không có ba người hộ pháp cho hắn, hắn cũng không thể thoải mái đột phá cảnh giới như vậy.

“Lý sư đệ, ngươi đã đột phá, bây giờ chúng ta tiếp tục tìm kiếm thảo dược đi! Nói không chừng còn có thể tìm được một gốc Quy Nguyên Thảo, thậm chí là Địa Sát Quả.” Trần Phương Hoa nói.

Lý Phù Trần thực lực càng mạnh, đệ tử Thương Lan Tông bọn họ càng an toàn, có thể tưởng tượng, một hai ngày cuối trong Bách Thảo Bí Cảnh sẽ diễn ra đại quyết chiến, đến lúc đó đệ tử 4 tông tranh đấu càng kịch liệt, đệ tử Thương Lan Tông cần có người dẫn dắt, mà người có thể dẫn dắt, trừ Lý Phù Trần ra không còn ai khác nữa, những người khác đều không được.

“Trần sư muội nói không sai, việc cấp bách bây giờ là cần phải tìm được Quy Nguyên Thảo cùng Địa Sát Quả.”

Về phần Vũ Văn Thiên, ở trong Bách Thảo Bí Cảnh, hắn không thể có ý kiến, trừ phi hắn có thể tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.