Căn cốt chính là Tiên Thiên tố chất, Tiên Thiên tố chất càng mạnh, ngày sau phát triển càng nhanh. (Tiên Thiên= có sẵn từ khi sinh ra)
Tiên Thiên tố chất càng yếu, ngày sau có cố gắng thế nào, thành tựu cũng chỉ ở một mức nhất định.
Căn cốt cũng giống như linh hồn, là thứ quan trọng nhất của mỗi người, tất cả những sinh vật có hình thể rõ ràng, đều là lấy căn cốt làm cơ sở để tạo lên thân thể.
Sau khi nuốt Bồ Đào Quả, Lý Phù Trần cảm thấy có vô số dòng điện chạy loạn ở trong người, ngay sau đó, một cảm giác đau đớn từ sâu bên trong căn cốt truyền đến, loại đau đớn này không thể diễn tả bằng lời, giống như là xương cốt toàn thân đều bị nghiền nát.
Cũng may là cảm giác đau đớn này chỉ tồn tại trong giây lát.
Sau một hồi, Lý Phù Trần khôi phục tri giác, cúi đầu nhìn xuống, thấy bên ngoài thân thể bị bao phủ bởi một lớp nhầy màu đen, có mùi hôi thối bốc lên.
“Đây là tạp chất ở chỗ sâu nhất trong cơ thể?” Lý Phù Trần đang mải suy nghĩ.
“Lý sư đệ, ngươi đã tỉnh.” 4 người Tiêu Biệt Ly nhìn lại.
Lý Phù Trần hỏi: “Ta đã ngồi đây bao lâu?”
Trần Phương Hoa nói: “Đây đã là buổi sáng ngày thứ 7.”
“Buổi sáng ngày thứ 7 sao?” Lý Phù Trần giật mình, hắn cảm thấy mọi thứ diễn ra chỉ trong chớp mắt mà thôi.
“Lý sư đệ, cảm giác thế nào?” Trần Phương Hoa hết sức tò mò.
Nắm chặt tay, Lý Phù Trần nói: “Cảm giác liên hệ với thiên địa dễ dàng hơn.”
Tiêu Biệt Ly gật đầu, “Căn cốt là gốc rễ của con người, đồng dạng ẩn chứa sự huyền ảo của thiên địa, cùng với thiên địa càng thêm gắn kết là điều bình thường.”
Căn cốt càng cao, độ phù hợp cùng với Thiên Đạo càng cao, mà độ phù hợp càng cao, tăng lên tu vi cùng với cảm ngộ võ học tự nhiên cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.
“Lý sư đệ, ngươi chỉ là phổ thông căn cốt cũng đã biến thái như vậy, hiện tại tăng lên tới 1 sao căn cốt, không biết sẽ có thay đổi như thế nào.” Trần Phương Hoa cảm thán nói.
Nghe vậy, Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên biến sắc, hai người cũng ý thức được vấn đề này.
Khi còn là phổ thông căn cốt, Lý Phù Trần đã vượt qua bọn họ, hiện tại là 1 sao căn cốt, càng không phải nghĩ.
May là Thất Thải Lưu Ly Bồ Đào Quả chỉ có thể dùng một lần, lần thứ hai liền không có tác dụng, bằng không để Lý Phù Trần tăng tới 3 sao căn cốt, bọn họ đâu còn đường để sống, cả đời phải sống dưới cái bóng của Lý Phù Trần.
Trong khu nhà bằng đá có một con sông nhỏ, Lý Phù Trần đi tới tắm rửa, thay quần áo khác.
Không đợi 5 người đi ra khỏi khu nhà bằng đá, Bí Cảnh phải đóng lại, ở trước mặt 5 người, thình lình xuất hiện một cánh cửa 5 màu.
“Thật đúng là một hành trình Bí Cảnh đầy kỳ diệu, cảm giác như là đang nằm mơ vậy.” Nhìn chằm chằm vào cánh cửa 5 màu, Tiêu Biệt Ly có cảm giác không chân thật.
Lý Phù Trần nói: “Cái này đúng là cơ duyên của chúng ta, tuy là ảo cảnh, nhưng thực sự tồn tại.”
“Đúng vậy, đây là cơ duyên.” Tiêu Biệt Ly gật đầu.
“Đi thôi, cùng ra ngoài!”
Trần Phương Hoa dẫn đầu đi vào cánh cửa 5 màu, 4 người Lý Phù Trần theo sát phía sau.
….
“Tính toán thời gian, hẳn bọn chúng sắp đi ra rồi, ha ha, các ngươi chuẩn bị hai tay dâng lên kim tệ đi!” Thiên Sát Môn Đại Trưởng Lão Vi Nhất Bình cười ha hả, lão đối với thiên kiêu Thiên Sát Môn vô cùng tự tin.
Bàn về nhân số, Thiên Sát Môn có tới 13 người, còn về thực lực, Lệ Vô huyết, Hắc Bạch Song Sát cùng với Trảo Quỷ Trịnh Huyền, đều là xếp thứ nhất, coi như là Yến Khinh Vũ, thực lực cũng là rất mạnh, nếu như không phải tuổi còn quá nhỏ, tuyệt đối có thể quét ngang 3 tông. Cho nên, bất kể như thế nào, Thiên Sát Môn cũng không thể thua.
“Hừ hừ, cái này chưa chắc đã đúng, Linh Ẩn Tông ta, năng lực giữ mạng cũng không phải vô dụng.” Bà lão Linh Ẩn Tông cười nhạt, đồng dạng có lòng tin rất lớn.
“Cuồng vọng, chỉ sợ đệ tử Thiên Sát Môn ngươi, sớm đã bị đệ tử Cuồng Đao Tông ta là Phong Đao Đoạn Hải giết sạch rồi.” Cuồng Đao Tông Đại Trưởng Lão Hách Liên Hổ hai tay ôm trước ngực, tỏ vẻ mọi chuyện diễn ra như dự tính.
Trong 4 người, duy chỉ có Triệu Vô Tẫn dáng vẻ có chút lo lắng.
Rất rõ ràng, tham gia Bí Cảnh lần này, thực lực đệ tử Thương Lan Tông đúng là yếu nhất trong 4 tông, lão không có hy vọng xa vời sẽ chiến thắng trận đánh cược này, lão chỉ hy vọng đệ tử Thương Lan Tông có thể sống sót mấy người, thậm chí, lão bi quan nghĩ, còn 2-3 người sống sót cũng là không tệ, dù sao mỗi lần tham gia Bí Cảnh, đều chết hơn phân nửa, lần Bí Cảnh này đệ tử 3 tông quá mạnh mẽ, hy vọng có đệ tử còn sống là tốt lắm rồi.
“Lý Phù Trần, Liễu Vô Hoàng, Vũ Văn Thiên, ba ngươi nhất định phải sống sót đi ra.”
Những người khác Triệu Vô Tẫn không có quan tâm, 4 sao căn cốt ở Thương Lan Tông có rất nhiều, chết mất vài người cũng không sao cả, thế nhưng 3 người này không thể chết được.
Lý Phù Trần được lão coi trọng, còn Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên là 5 sao căn cốt, bất kỳ một người nào chết đều là tổn thất rất lớn.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, xuất hiện sương mù nồng đậm, cánh cửa 5 màu biến mất 7 ngày trước, một lần nữa xuất hiện.
Thấy thế, mọi người như ngừng thở, khẩn trương nhìn xem.
Có chờ mong, có thấp thỏm, trong lòng nổi lên các loại tâm tình.
Xuất hiện đầu tiên chính là đệ tử Cuồng Đao Tông.
Một, hai, ba người. Đệ tử Cuồng Đao Tông chỉ có 3 người.
Thiên Sát Môn đi ra 5 người.
Sau đó là Linh Ẩn Tông, không hổ là tông môn am hiểu đánh lén ám sát cùng với ẩn nấp, có tới 5 người đi ra ngoài.
Cuối cùng đến đệ tử Thương Lan Tông.
Một, hai, ba, bốn người…
Khi số người đi ra đạt tới 4 thì, khóe miệng Triệu Vô Tẫn cứng đờ, không sai, rõ ràng còn sống nhiều người như vậy.
Năm, sáu. Thương Lan Tông tổng cộng có 6 người còn sống đi ra.
Người cuối cùng hiển nhiên là Tào Quang, tu vi của hắn vẫn là Quy Nguyên Cảnh đỉnh phong, trong 7 ngày này hắn trốn trong một dãy núi nhỏ, lặng lẽ thu thập thảo dược, điều này giúp cho hắn giữ được mạng sống, mà những kẻ đột phá đến Địa Sát Cảnh tu vi, trái lại từng người một đều chết hết, chỉ có thể nói, mệnh của hắn tốt.
“Ha ha, xem ra là Thương Lan Tông ta thắng, lão phu cảm tạ các vị.” Triệu Vô Tẫn ngửa mặt lên trời cười to.
Trong 10 người, có tới 6 người còn sống, đây tuyệt đối là một kỳ tích, một kỳ tích vô cùng to lớn, phải biết rằng trong 4 tông, đệ tử Thương Lan Tông là yếu nhất.
“Không có khả năng, điều này tuyệt đối không thể xảy ra, nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Vi Nhất Bình nổi giận, hỏi Hắc Sát.
Thiên Sát Môn có 13 người, vậy mà chết còn lại có 5 người, là tông môn mạnh nhất, không thể nghi ngờ đây chính là một cái trò cười.
Đồng dạng nổi giận còn có Hách Liên Hổ, đệ tử Cuồng Đao Tông còn sống sót lại là ít nhất, điều này quả thực không thể chịu đựng được.
Bà lão Linh Ẩn Tông cũng bắt đầu hỏi đệ tử tông môn mình, bà lão muốn biết trong Bách Thảo Bí Cảnh đã xảy ra chuyện gì, vì sao Thương Lan Tông yếu nhất, trái lại người còn sống lại là nhiều nhất.
Hắc Sát ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Lý Phù Trần, hướng Vi Nhất Bình nói: “Đại Trưởng Lão, đệ tử Thiên Sát Môn, có hơn nửa đều là chết ở trên tay của Lý Phù Trần, người này quả thực phát điên, ngay cả Bạch Sát cũng bị hắn giết chết.”
Hắc Sát cùng Bạch Sát là anh em như thể chân tay, Bạch Sát chết, khiến cho hắn đối với Lý Phù Trần sinh ra vô tận oán hận, hắn thề độc, nhất định phải tự tay lấy đầu Lý Phù Trần, vì Bạch Sát báo thù.
Bên kia, Huyết Đao Lăng Hoang hướng Hách Liên Hổ nói: “Đệ tử Cuồng Đao Tông ta, hơn phân nửa đều chết ở trên tay của Lý Phù Trần, Trầm Phi Hà cũng vậy.”
“Đệ tử Linh Ẩn Tông chết ở trên tay hắn, cũng hơn 3 người, trong đó có cả Khương sư đệ.” Đoan Mộc Du cũng hướng Đại Trưởng Lão Linh Ẩn Tông nói liên tục.
Đem hết thảy nơi đây nhìn ở trong mắt, Triệu Vô Tẫn cảm thấy choáng váng, nguyên nhân khiến đệ tử 3 tông tử thương thảm trọng, là bởi vì Lý Phù Trần.
Một người tàn sát đệ tử 3 tông.
Dường như, trước đây Kiếm Si cũng chỉ là quét ngang, so với tàn sát còn kém xa.