Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 190: Chạy trối chết (2)



Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

Đúng như Lý Phù Trần phán đoán, tên võ giả Ma Đạo có tu vi Thiên Cương Cảnh này xem hắn là mục tiêu hàng đầu cần phải tiêu diệt, còn những võ giả khác hắn chỉ tùy tiện đánh ra một kích, sau đó bỏ mặc không thèm để ý xem đã chết hay chưa.

Tốc độ phi hành của võ giả Thiên Cương Cảnh cực nhanh, có thể so với yêu thú hoặc là linh thú phi hành cấp ba.

Chỉ sau chốc lát công phu, đã đuổi kịp Lý Phù Trần.

“Tiểu bối, tốc độ của ngươi nhanh như vậy, chắc là đệ tử chân truyền Hoàng Kim đi! Cảm giác giết chết một đệ tử chân truyền Hoàng Kim không biết ra làm sao?” Liệt Sơn cười ha hả, giơ tay lên bắn ra một luồng kình phong hình ngón tay, bắn nhanh về phía Lý Phù Trần.

Phốc!

Mặt đất bị đánh thủng một cái lỗ lớn, Lý Phù Trần sớm đã tránh thoát được.

“Cảm ứng mạnh thật, không hổ là đệ tử chân truyền Hoàng Kim.” Liệt Sơn liên tục bắn ra kình phong hình ngón tay.

Phốc phốc phốc phốc…

Mặt đất bị đánh ra từng cái lỗ lớn, Lý Phù Trần đã đem Phong Ảnh Quyết cùng với Vô Ảnh Thối vận dụng đến cực hạn, thân hình chợt đông chợt tây, chợt cao chợt thấp, cả người giống như là không còn trọng lượng, có thể tùy ý biến đổi phương hướng, thay đổi tốc độ.

Ngoài ra, Lý Phù Trần còn phải tập trung tinh thần hết mức, có nhiều lần, Liệt Sơn chuẩn bị phát ra kình phong thì, hắn đã cảm nhận được phương hướng công kích của đối phương, nhanh chóng tránh né.

“Di!”

Liệt Sơn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, có thể né tránh công kích của hắn trong một hai lần đã là rất tốt, còn lần nào cũng có thể né tránh, đến hắn cũng cảm thấy giật mình.

“Lần này ta xem ngươi làm sao trốn thoát.”

Liệt Sơn từ trong túi trữ vật lấy ra một kiện vũ khí, vũ khí này là một cây chùy rất lớn, đầu chùy to cỡ cái thớt, được đúc bằng Huyền Cấp trung giai Ô Sơn Thiết, là một loại kim loại rất nặng, chỉ một khối nhỏ đã nặng tới vài trăm cân, còn cả một khối lớn như cái chùy này phải nặng tới gần năm nghìn cân, đừng nói quán chú chân khí, cho dù không quán chú chân khí, một chùy nện xuống, cũng đủ đập cho tan xương nát thịt.

“Chết cho ta.”

Một chùy nện xuống, nguyên khí trong trời đất bị chấn động, một cái bóng chùy khổng lồ nện về phía Lý Phù Trần, giống như là một ngọn núi nhỏ từ trên trời rơi xuống.

“Nguy hiểm.”

Lông tóc toàn thân Lý Phù Trần đều dựng đứng lên, mỗi một tấc máu thịt, dường như cũng đang gào thét chói tai, đây là phản ứng đến từ bản năng.

Kích phát Thần Hành Thối, thân hình của Lý Phù Trần mờ dần nhanh chóng tan biến vào trong hư vô, hiện tại tốc độ của hắn cực nhanh, không thể tưởng tượng nổi.

Ầm ầm!

Bóng chùy nện xuống, lấy cái bóng của Lý Phù Trần làm trung tâm, trong phạm vi 10 thước, mặt đất cứng rắn bị đánh lõm xuống thành một cái hố sâu, khí kình mãnh liệt khuếch tán ra xung quanh.

Trong khoảnh khắc đó, Lý Phù Trần cảm thấy trời đất dường như cũng phải vỡ ra, hoàn toàn không thể nào khống chế được thân thể, giống như là rơm rạ vậy, bị sóng xung kích cường đại đánh bay ra ngoài.

Phốc!

Chật vật rơi xuống mặt đất, Lý Phù Trần phun ra một búng máu lớn, sắc mặt trắng bệch.

Một kích này rất mạnh, cho dù chỉ là dư chấn của đòn đánh, cũng khiến cho hắn bị trọng thương, nếu như tố chất thân thể của hắn không có cao như vậy, chỉ là dư chấn, cũng đã đủ khiến hắn tan xương nát thịt rồi.

“Trốn hả? Sao không trốn tiếp đi.”

Liệt Sơn giơ cao chùy lên, dự định nện một chùy đem Lý Phù Trần nghiền nát thành sương máu.

“Làm càn, yêu nhân ma đạo, từng kẻ một đều đáng chết, giết.”

Trên bầu trời, có ba bóng người bay tới.

Rõ ràng đây là ba vị võ giả Thiên Cương Cảnh, mà võ giả Thiên Cương Cảnh có thể nhanh như vậy tới đây trợ giúp, chỉ có thể là ba vị Đường Chủ cùng với Phó Đường Chủ của Phân Đường thứ 6.

Trong đó, vị Đường Chủ rút bảo kiếm ra, chém ra một đạo kiếm khí như thực chất, chém về phía Liệt Sơn.

Keng!

Đốm lửa bắn tung tóe, Liệt Sơn bay rớt ra ngoài.

Ngay sau đó, hai vị Phó Đường Chủ đuổi theo, chém ra một kiếm hướng phía Liệt Sơn, Liệt Sơn kêu lên một tiếng đau đớn, có vẻ như bị thương không nhẹ, vội vã quay người lại bỏ chạy.

“Người của Phân Đường thứ 6 đang trên đường tới, ngươi hãy chữa thương cho tốt.” Vị Đường Chủ nhận ra Lý Phù Trần, truyền tới một câu nói.

Lý Phù Trần gật đầu, thương thế của hắn rất nặng, phải lập tức chữa thương.

Từ trong túi trữ vật lấy ra một viên thuốc, Lý Phù Trần có chút đau lòng, một ngụm nuốt xuống.

Đây là một viên đan dược Huyền Cấp cấp thấp dùng để chữa thương, có giá trị lên tới 10 vạn điểm cống hiến, không nghĩ tới nhanh như vậy đã phải dùng rồi.

Về phần đan dược Hoàng Cấp đỉnh giai dùng để chữa thương, có lẽ cũng có một nửa hiệu quả so với đan dược Huyền Cấp cấp thấp, nhưng hiệu quả chữa thương không có mạnh bằng đan dược Huyền Cấp cấp thấp, dễ làm lỡ thời gian.

Không hổ là Huyền Cấp cấp thấp đan dược, sau 5 phút, thương thế của Lý Phù Trần đã khôi phục được ba bốn thành rồi, những chỗ bị thương trong cơ thể như: lục phủ ngũ tạng, xương cốt máu thịt, đang khôi phục một cách nhanh chóng.

Khi thương thế khôi phục được khoảng 5 thành thì, Lý Phù Trần đứng dậy.

Tiếp theo, không cần phải vận công chữa trị nữa, dược lực còn sót lại, sẽ tự động khôi phục thương thế của hắn.

“Cũng may ta có nhiều điểm cống hiến, mới đổi được đan dược Huyền Cấp cấp thấp dùng để trị thương.”

Điểm cống hiến của Lý Phù Trần, hiện tại chỉ còn lại khoảng 100 vạn, trước đó hắn đã đem số lượng lớn điểm cống hiến đi đổi thành các loại vật phẩm, có Oanh Thiên Lôi, có Huyền Cấp đan dược, ngay cả bì giáp làm từ da của yêu thú cấp ba cao giai mặc trên người cũng được hắn đổi thành bì giáp làm từ da của yêu thú cấp bốn trung giai.

Bì giáp làm từ da của yêu thú, đẳng cấp càng cao, giá trị càng lớn, bì giáp làm từ da yêu thú cấp một có giá trị khoảng mười mấy kim tệ, cấp hai là mấy trăm kim tệ, cấp ba thì từ mấy nghìn đến mấy vạn kim tệ, còn cấp 4 ít nhất cũng phải trên 10 vạn kim tệ, đổi thành điểm cống hiến là khoảng 5 vạn điểm.

Bì giáp mà Lý Phù Trần đang mặc làm từ da của yêu thú cấp bốn trung giai, có giá khoảng 15 vạn điểm cống hiến.

Ngoài ra, còn có một ít vật phẩm khác, cũng tiêu tốn khá nhiều điểm cống hiến của hắn.

Tất nhiên, phần lớn điểm cống hiến là dùng để đổi đan dược, cái gì giải độc đan, cái gì chữa thương đan, cái gì phụ trợ tu luyện đan, tất cả đã tiêu tốn của Lý Phù Trần gần 200 vạn điểm cống hiến.

Chẳng qua Lý Phù Trần không hề cảm thấy lãng phí, dù sao điểm cống hiến cũng chỉ là vật ngoài thân, so với mạng sống, tất cả mọi thứ đều không đáng giá nhắc tới.

Không có mạng sống, thì có nhiều điểm cống hiến cũng có ích gì.

Phân Đường thứ 5 cùng với Phân Đường thứ 6 là ở gần Phân Đường thứ 7 nhất.

Trong khi Lý Phù Trần còn đang do dự, xem có nên trở lại tham chiến hay không, thì trên bầu trời, lại xuất hiện ba võ giả Thiên Cương Cảnh đang phi hành về phía chiến trường.

“Trở lại.”

Hít sâu một hơi, Lý Phù Trần xoay người lại, nhằm phương hướng chiến trường mà đi.

Tổng bộ Ma Thủ Hội dám đến xâm phạm, không có khả năng chỉ có võ giả Thiên Cương Cảnh, khẳng định còn có võ giả Địa Sát Cảnh cùng với Quy Nguyên Cảnh.

Khi Lý Phù Trần quay trở lại chiến trường thì, trên chiến trường từ lâu đã xảy ra chiến đấu rất ác liệt.

Trên bầu trời, Phân Đường thứ 7 chỉ còn lại Đường Chủ Vương Kiền, cũng may 6 vị Đường Chủ cùng với Phó Đường Chủ của Phân Đường thứ 5 cùng với thứ 6 tiếp viện kịp thời, mà võ giả Thiên Cương Cảnh của Ma Thủ Hội, lúc trước chỉ có 5, hiện tại cũng tăng lên đến 8 người.

Cục diện vẫn như trước, bên Phân Đường vẫn gặp bất lợi.

Dưới mặt đất, nhân mã của Ma Thủ Hội nhiều vô kể, ngang nhiên tàn sát nhân mã còn sót lại của Phân Đường thứ 7.

Lý Phù Trần nhìn thấy Vô Tình Kiếm Tiết Phong trên chiến trường.

Tiết Phong vô cùng dũng mãnh, mặc dù hắn bị thương, nhưng vẫn có thể độc chiến với ba gã võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong, tuy là rơi vào thế hạ phong, nhưng tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng.

“Giết!”

Lý Phù Trần không chút do dự, gia nhập vào chiến trường.

Mỗi một vị cường giả đều là từ trong máu và lửa lớn lên, ngay cả võ giả Thiên Cương Cảnh cũng không đánh chết được hắn, vậy thì cần gì phải e ngại những võ giả Địa Sát Cảnh này.

Lý Phù Trần tham chiến, đối với chiến trường rộng lớn mà nói, sức ảnh hưởng cực kỳ nhỏ bé.

Cũng may chiến trường khá lớn, trải dài tới 8 dặm, bằng không thì Lý Phù Trần vừa mới tham chiến, ngay lập tức sẽ bị các cao thủ của Ma Thủ Hội chú ý.

Nửa canh giờ trôi qua, nhân mã của Phân Đường thứ 7 gần như bị tiêu diệt toàn quân, Tiết Phong cùng với Lý Phù Trần vừa chiến vừa lui, đem chiến trường kéo dài hơn, rộng hơn nữa.

“Yêu nhân ma đạo, dám ở Thương Lan Vực ta ngang ngược như vậy, giết không tha.” Rốt cuộc, nhân mã của Phân Đường thứ 6 cũng đã tới.

Sau khi Phân Đường thứ 7 nhận được tín hiệu báo có địch nhân tới xâm phạm thì, cũng đã phái người thả ra đạn tín hiệu, báo cho các thám tử khác, người này tiếp nối người kia phóng xuất ra đạn tín hiệu, tin tức được truyền đi rất nhanh. Từ mấy canh giờ trước, toàn bộ nhân mã của Phân Đường thứ 6 cũng đã được điều động tới hỗ trợ rồi.

Cũng may là Phân Đường thứ 6 ở tương đối gần Phân Đường thứ 7, nên có thể trong thời gian ngắn nhất tới trợ giúp, nếu không, tất cả nhân mã của Phân Đường thứ 7 đừng mong sống sót một ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.