Lý Phù Trần không để ý, những người đó muốn làm ầm ỉ thì để bọn họ làm ầm ỉ đi, chỉ có người vô dụng mới làm ầm ỉ, cố tình làm người khác tức giận, chỉ biết dùng hành động để chứng minh mình.
Về phần Quan Bằng, nói thật, Lý Phù Trần cũng không đem loại tiểu nhân này để trong mắt, đối phương giống như Lý Vân Hải, đều là loại mắt cao hơn đầu, sau khi bị ngăn trở lại trở thành người hết sứ ti tiện.
Người như thế, trừ khi có kỳ ngộ trời cho, bằng không cũng không có tiền đồ gì.
Đôi khi, tính cách cũng quyết định thành tựu của một người.
- Chúc mừng.
Chúc Hồng Tú đi tới chúc mừng.
Lý Phù Trần cười nói:
- Lúc này đắc ý cũng không coi vào đâu, cả đời đắc ý mới là thật.
- Thật không biết ngươi rèn luyện ý chí như thế nào, không giống như của một thiếu niên.
Chúc Hồng Tú nhìn Lý Phù Trần, tuy nhận thức hắn không lâu, cũng chưa nói qua mấy câu, nhưng Lý Phù Trần cho nàng ấn tượng rất sâu sắc, đây là người rất nội liễm, rất tự tin, và có tính cách rất mâu thuẫn.
Lý Phù Trần không nói, có thể một năm không tu luyện được làm tính cách hắn cải biến rất nhiều.
Nhưng không sao, chỉ cần hắn là chính hắn là được.
Đệ tử tạp dịch được đưa đến khu vực tạp dịch, đệ tử Ngoại Tông được đưa đến khu vực đệ tử Ngoại Tông.
Khu vực đệ tử Ngoại Tông, cũng không ở trên núi, mà là ở khu đất trống giữa hơn mười ngọn núi, khu vực này có khoảng bảy tám dặm, kiến trúc liên miên như vảy cá, một mảnh lại một mảnh, kéo dài tới địa phương không thấy được.
Đại điện Ngoại Tông.
- Cái này là lệnh bài đệ tử Ngoại Tông, mỗi người một khối, phía trên có khắc tên của ngươi, còn có trang phục của đệ tử Ngoại Tông, mỗi người ba bộ, bội kiếm của đệ tử Ngoại Tông, mỗi người một thanh.
Dưới sự chỉ huy của các trưởng lão, rất nhiều Chấp Sự cùng đệ tử Chấp Sự bắt đầu đưa vật phẩm của đệ tử Ngoại Tông cho bọn hắn.
Lệnh bài là một khối thiết bài màu đen, phía trên có khắc ba chữ "Lý Phù Trần", trang phục của đệ tử Ngoại Tông màu lam nhạt, sạch sẽ đơn giản, còn bội kiếm của đệ tử Ngoại Tông là một thanh kiếm gỗ đặc thù, có thể chịu được mấy ngàn cân lực lượng, chủ yếu dùng để so tài trong tông môn, lực sát thương không lớn.
Hắng giọng một cái, Đại trưởng lão Ngoại Tông Tiêu Trường Phong nói:
- Hiện tại sắp xếp nơi ở cho các ngươi, sáng mai, tập trung ở chỗ này, lúc đó sẽ đưa công pháp nhập môn cho các ngươi.
"Công pháp nhập môn?"
Trong lòng Lý Phù Trần khẽ động, công pháp nhập môn của Thương Lan Tông là một môn công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, được phát miễn phí, sau này muốn tu luyện công pháp cao hơn, cần dùng điểm cống hiến ra đổi, nhưng đối với Lý Phù Trần mà nói, giai đoạn hiện nay tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai hoàn toàn đủ rồi.
Khu vực của đệ tử Ngoại Tông chia làm ba khu, Tam đẳng một khu, Nhị đẳng một khu, Nhất đẳng một khu.
Khu vực của đệ tử Nhất đẳng sâu ở trong nhất, hoàn cảnh rất đẹp, rất an tĩnh, một đám độc viên chi chít như sao trời, cách nhau một khoảng đất trống lớn.
Lý Phù Trần được sắp sếp trong một độc viện vắng vẻ trong góc, độc viện này hiển nhiên rất lâu chưa được sử dụng qua, khắp nới đều bụi bậm.
- Ngươi có thể cho đệ tử tạp dịch qua giúp ngươi quét dọn, đây là đặc quyền của đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.
Đệ tử Chấp Sư mang Lý Phù Trần tới đây nhắc nhở.
Lý Phù Trần gật đầu, nói:
- Ta đã biết, đa tạ.
Sau khi được vài tên tạp dịch quét dọn, độc viện nhanh sạch sẽ hơn, điều này làm Lý Phù Trần cảm khái, đệ tử tạp dịch muốn ở trong tông môn nổi bật, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, mỗi ngày đều phải làm việc, thời gian tu luyện không nhiều.
Đương nhiên, đệ tử tạp dịch phải làm rất nhiều việc, nhưng so với bên ngoài tốt hơn nhiều, đệ tử tạp dịch mỗi tháng đều thu được điểm cống hiến, tích luỹ nhất định điểm cống hiến, thì có thể đổi được vật phẩm cùng bí tịch trong tông môn, người ngoài muốn làm tạp dịch cũng không làm được.
Gần tối, sau khi thay trang phục của đệ tử Ngoại Tông, Lý Phù Trần một mình đi vào khu vực nhà ăn của Ngoại Tông.
Nhà ăn ở trong khu vực của đệ tử Nhị đẳng, có ba tầng, đã kín hết chỗ ngồi.
Tầng một cung cấp món ăn bình thường thì miễn phí, tầng hai cung cấp món ăn có nhiều dinh dưỡng cần một kim tệ, tầng ba là món ăn cao cấp cần một kim tệ.
Món ăn bình thường, so với món ăn nhà bình thường tốt hơn, một mặn một chay, còn món ăn dinh dưỡng phong phú hơn nhiều, cùng gia đình của Lý Phù Trần không khác nhiều lắm, về phần những món ăn cao cấp, Lý Phù Trần cũng ăn rất ít, chỉ có lúc tiệc tùng mới ăn được.
Suy nghĩ một chút, Lý Phù Trần đi lên lầu hai.
Tuy rằng món ăn bình thường miễn phí, nhưng dinh dưỡng quá ít, chỉ thích hợp cho người bình thường.
Lấy một phần thức ăn, Lý Phù Trần tìm chỗ ngồi xuống.
- Nghe nói gì không, một trong mười thiên kiêu của Ngoại Tông, Quan Tuyết, đem Bạch Lãng Quyết tu luyện tới tầng thứ năm.
- Đừng có đùa! Nàng mới vào Thương Lan Tông có bốn tháng.
- Bốn tháng thì sao, Quan Tuyết có căn cốt tứ tinh Nhu Thuỷ, tu luyện công pháp âm như hệ thuỷ làm ít công to.
Bàn bên cạnh, mấy đệ tử Ngoại Tông đang thảo luận Quan Tuyết.
"Bạch Lãng Quyết tầng thứ năm sao?"
Lý Phù Trần cũng có chút kinh ngạc, hắn nhớ Quan Tuyết tu luyện Thủy Nguyệt Quyết tới tầng thứ năm, mới gần một năm, mà Thủy Nguyệt Quyết chỉ là công pháp Hoàng cấp Cao giai, Bạch Lãng Quyết là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.
"Có lẽ Thủy Nguyệt Quyết giống như Bạch Lãng Quyết, đều là công pháp âm nhu hệ thuỷ, có chỗ giống nhau."
Thiên phú ngộ tính của Quan Tuyết đến cùng như thế nào, Lý Phù Trần cũng không rõ lắm, dù sao ai cũng có bí mật, cũng giống như hắn, nếu không phải vì thiên tài chiến, ai có thể biết cảnh giới công pháp và kiếm pháp của hắn.
Ăn xong bữa cơm, Lý Phù Trần trở về độc viện, nhân lúc trời còn chưa tối, tu luyện Hồng Ngọc Kiếm Pháp, rồi tu luyện Hồng Ngọc Công như thường ngày.
Sáng sớm hôm sau, Lý Phù Trần đi tới Đại điện đệ tử Ngoại Tông.
Đại trưởng lão Ngoại Tông Tiêu Trường Phong nhìn mọi người, tay chỉ lên bàn dài bên cạnh nói:
- Thương Lan Tông ta có tất cả mười loại công pháp nhập môn, các ngươi phải tránh dựa vào công pháp thuộc tính mà trước kia tu luyện để tuyển chọn công pháp. Khi tuyển chọn công pháp phải suy nghĩ cẩn thận, bằng không sẽ làm lỡ thời gian tu luyện của mình.
- Được rồi, mười người một tổ, lần lượt mỗi tổ chọn lựa, sau khi chọn xong, thì đi đại điện bên cạnh lấy bí tịch.
Tiêu Trường Phong đứng qua một bên.
Sau nửa giờ xếp hàng, đến lượt tổ của Lý Phù Trần.
- Tử Khí Quyết, công pháp tinh thuần bá đạo.
- Trường Thanh Công, công pháp công chính bình thản.
- Thiết Giáp Công, công pháp cương mãnh bá đạo.
- Bạch Lãng Quyết, công pháp âm nhu nhược thủy.
- Xích Hỏa Quyết, công pháp mãnh liệt nóng cháy.
. . .
Mười loại công pháp, mỗi loại đều có đặc sắc riêng, nếu đưa ra ngoài, đủ để dẫn phát vô số gia tộc tranh đoạt, mà ở Thương Lan Tông, chỉ là công pháp nhập môn mà thôi, ai cũng có thể tu luyện.
Lý Phù Trần nhìn qua hết mười loại công pháp, cuối cùng lựa chọn Xích Hỏa Quyết.
Hắn chọn Xích Hỏa Quyết có hai nguyên nhân, thứ nhất, hắn tu luyện Hồng Ngọc Công cũng là công pháp nóng cháy, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Thứ hai, Thương Lan Tông có hai tuyệt học, một là Thương Lan Chân Công, hai là Phần Thiên Chân Công, nếu tuyển chọn công pháp khác, sau đó sẽ không tốt chọn Phần Thiên Chân Công, tuy rằng Phần Thiên Chân Công cách hắn còn rất xa.